Tác giả:

Chào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở…

Chương 67: Hắn đến rồi

Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Khi tiếng nhạc vừa vang lên, Tiểu Chư tiếp tục điều chỉnh đĩa nhạc vô cùng điêu luyện, âm thanh vô cùng sôi động và tràn đầy năng lượng cũng rất chill....Những người nhân viên khác càng nhìn lại càng ngưỡng mộ. Đúng lúc này, cũng vừa đến giờ quán mở cửa, phó quản lý thấy Tiểu Chư chơi nhạc tốt nên cũng không nói gì.Khách vừa vào bên trong, ai cũng phấn khích và quẩy điên cuồng theo những giai điệu mà Tiểu Chư làm ra.Bỗng lúc này, từ bên ngoài quán bar, có khoảng mười cái xe ô tô đang đi đến, dẫn đầu cả đoàn xe là một chiếc Lamborghini màu xanh lam siêu ngầu, người cầm lái nó chính là Nam Cung Hàn. Đi theo phía sau xe là những chiếc xe trở những người bạn làm ăn của hắn.Khi đoàn xe vừa đến quán bar Rose, Nam Cung Hàn lạnh lùng bước xuống xe một cách vô cùng ngầu, toát lên khí chất bên trong hắn.Hắn mặc một chiếc áo sơ mi nhưng chỉ đóng nửa hàng cúc, để lộ ra lồng ngực lớn của mình, đôi vai rộng và đôi chân dài của hắn càng khiến cho người nhìn không thể nào rời mắt....Mái tóc ươn ướt được hắn nhẹ nhàng vuốt về phía sau. Hắn kiêu ngạo, bá đạo bước vào quán bar.Vừa vào bên trong, hắn nhìn bao quát quán một lượt. Vì đây là quán bar mà hắn gây dựng nên đương nhiên là hắn quản lý mọi thứ vô cùng nghiêm ngặt.Vừa thấy hắn đi vào, cả đám nhân viên thì một nửa trong số đó là phải ra đứng ở cửa mà cung nghênh hắn và các vị khách phía sau. Đám vệ sĩ đi theo sau thì bước dần lên phía trước giải tánnhững vị khách cản trở đường đi của hắn.Hắn định sẽ bàn chuyện làm ăn với đối tác ở một căn phòng nào đó trong quán bar nhưng vừa vào quán, những đối tác kia đã không thể khống chế bản thân mà đi ra quẩy theo đoạn nhạc.Hắn cư nhiên là không quan tâm bởi thứ hắn cần là việc họ kí vào hợp đồng kia còn những việc khác hắn không muốn đụng tay vào.Phó quản lý thấy hắn liền cẩn trọng mời hắn lên tầng, ngồi ở nơi có vị trí sang trọng nhất, có thể nhìn từ thấy toàn cảnh từ trêи cao.Nam Cung Hàn nhân lúc những đối tác khác đang vui chơi liền bảo Hách Liên mang sổ sách ra đây cho hắn kiểm tra. Tính hắn khó ở lại vô cùng cẩn trọng, việc gì hắn đã nói thì phải nghe theo. Tuy hắn đẹp thì đẹp thật, giỏi thì giỏi thật nhưng với cái tính khí ấy, ai ở bên hắn cũng cảm thấy vô cùng áp lực.Trong khoảng thời gian chờ Hách Liên mang sổ sách ra, phục vụ mang rượu ra cho hắn. Đó là một chai rượu thượng hạng đắt đỏ nhất trong quán.Người phục vụ cẩn thận rót rượu ra ly rồi lui về phía sau đợi hắn uống hết thì sẽ rót tiếp. Chắc đến đây, nhiều người sẽ tự hỏi rằng: Hắn là tổng tài cao cao tại thượng tại sao không để một cô gái xinh đẹp nào đó hầu rượu hắn mà lại là một nhân viên bình thường phải không?Hắn muốn gì cũng được, hắn thích thì hắn làm, không thích thì bỏ mà gây trở ngại cho hắn thì hắn việt cho chúng không còn đường sống.... Nhân viên phục vụ cũng không sao. Hôm nay tâm tình hắn tốt, hắn không để ý mấy cái thứ tiểu tiết ấy.

Khi tiếng nhạc vừa vang lên, Tiểu Chư tiếp tục điều chỉnh đĩa nhạc vô cùng điêu luyện, âm thanh vô cùng sôi động và tràn đầy năng lượng cũng rất chill....

Những người nhân viên khác càng nhìn lại càng ngưỡng mộ. Đúng lúc này, cũng vừa đến giờ quán mở cửa, phó quản lý thấy Tiểu Chư chơi nhạc tốt nên cũng không nói gì.

Khách vừa vào bên trong, ai cũng phấn khích và quẩy điên cuồng theo những giai điệu mà Tiểu Chư làm ra.

Bỗng lúc này, từ bên ngoài quán bar, có khoảng mười cái xe ô tô đang đi đến, dẫn đầu cả đoàn xe là một chiếc Lamborghini màu xanh lam siêu ngầu, người cầm lái nó chính là Nam Cung Hàn. Đi theo phía sau xe là những chiếc xe trở những người bạn làm ăn của hắn.

Khi đoàn xe vừa đến quán bar Rose, Nam Cung Hàn lạnh lùng bước xuống xe một cách vô cùng ngầu, toát lên khí chất bên trong hắn.

Hắn mặc một chiếc áo sơ mi nhưng chỉ đóng nửa hàng cúc, để lộ ra lồng ngực lớn của mình, đôi vai rộng và đôi chân dài của hắn càng khiến cho người nhìn không thể nào rời mắt....Mái tóc ươn ướt được hắn nhẹ nhàng vuốt về phía sau. Hắn kiêu ngạo, bá đạo bước vào quán bar.

Vừa vào bên trong, hắn nhìn bao quát quán một lượt. Vì đây là quán bar mà hắn gây dựng nên đương nhiên là hắn quản lý mọi thứ vô cùng nghiêm ngặt.

Vừa thấy hắn đi vào, cả đám nhân viên thì một nửa trong số đó là phải ra đứng ở cửa mà cung nghênh hắn và các vị khách phía sau. Đám vệ sĩ đi theo sau thì bước dần lên phía trước giải tánnhững vị khách cản trở đường đi của hắn.

Hắn định sẽ bàn chuyện làm ăn với đối tác ở một căn phòng nào đó trong quán bar nhưng vừa vào quán, những đối tác kia đã không thể khống chế bản thân mà đi ra quẩy theo đoạn nhạc.

Hắn cư nhiên là không quan tâm bởi thứ hắn cần là việc họ kí vào hợp đồng kia còn những việc khác hắn không muốn đụng tay vào.

Phó quản lý thấy hắn liền cẩn trọng mời hắn lên tầng, ngồi ở nơi có vị trí sang trọng nhất, có thể nhìn từ thấy toàn cảnh từ trêи cao.

Nam Cung Hàn nhân lúc những đối tác khác đang vui chơi liền bảo Hách Liên mang sổ sách ra đây cho hắn kiểm tra. Tính hắn khó ở lại vô cùng cẩn trọng, việc gì hắn đã nói thì phải nghe theo. Tuy hắn đẹp thì đẹp thật, giỏi thì giỏi thật nhưng với cái tính khí ấy, ai ở bên hắn cũng cảm thấy vô cùng áp lực.

Trong khoảng thời gian chờ Hách Liên mang sổ sách ra, phục vụ mang rượu ra cho hắn. Đó là một chai rượu thượng hạng đắt đỏ nhất trong quán.

Người phục vụ cẩn thận rót rượu ra ly rồi lui về phía sau đợi hắn uống hết thì sẽ rót tiếp. Chắc đến đây, nhiều người sẽ tự hỏi rằng: Hắn là tổng tài cao cao tại thượng tại sao không để một cô gái xinh đẹp nào đó hầu rượu hắn mà lại là một nhân viên bình thường phải không?

Hắn muốn gì cũng được, hắn thích thì hắn làm, không thích thì bỏ mà gây trở ngại cho hắn thì hắn việt cho chúng không còn đường sống.... Nhân viên phục vụ cũng không sao. Hôm nay tâm tình hắn tốt, hắn không để ý mấy cái thứ tiểu tiết ấy.

Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Khi tiếng nhạc vừa vang lên, Tiểu Chư tiếp tục điều chỉnh đĩa nhạc vô cùng điêu luyện, âm thanh vô cùng sôi động và tràn đầy năng lượng cũng rất chill....Những người nhân viên khác càng nhìn lại càng ngưỡng mộ. Đúng lúc này, cũng vừa đến giờ quán mở cửa, phó quản lý thấy Tiểu Chư chơi nhạc tốt nên cũng không nói gì.Khách vừa vào bên trong, ai cũng phấn khích và quẩy điên cuồng theo những giai điệu mà Tiểu Chư làm ra.Bỗng lúc này, từ bên ngoài quán bar, có khoảng mười cái xe ô tô đang đi đến, dẫn đầu cả đoàn xe là một chiếc Lamborghini màu xanh lam siêu ngầu, người cầm lái nó chính là Nam Cung Hàn. Đi theo phía sau xe là những chiếc xe trở những người bạn làm ăn của hắn.Khi đoàn xe vừa đến quán bar Rose, Nam Cung Hàn lạnh lùng bước xuống xe một cách vô cùng ngầu, toát lên khí chất bên trong hắn.Hắn mặc một chiếc áo sơ mi nhưng chỉ đóng nửa hàng cúc, để lộ ra lồng ngực lớn của mình, đôi vai rộng và đôi chân dài của hắn càng khiến cho người nhìn không thể nào rời mắt....Mái tóc ươn ướt được hắn nhẹ nhàng vuốt về phía sau. Hắn kiêu ngạo, bá đạo bước vào quán bar.Vừa vào bên trong, hắn nhìn bao quát quán một lượt. Vì đây là quán bar mà hắn gây dựng nên đương nhiên là hắn quản lý mọi thứ vô cùng nghiêm ngặt.Vừa thấy hắn đi vào, cả đám nhân viên thì một nửa trong số đó là phải ra đứng ở cửa mà cung nghênh hắn và các vị khách phía sau. Đám vệ sĩ đi theo sau thì bước dần lên phía trước giải tánnhững vị khách cản trở đường đi của hắn.Hắn định sẽ bàn chuyện làm ăn với đối tác ở một căn phòng nào đó trong quán bar nhưng vừa vào quán, những đối tác kia đã không thể khống chế bản thân mà đi ra quẩy theo đoạn nhạc.Hắn cư nhiên là không quan tâm bởi thứ hắn cần là việc họ kí vào hợp đồng kia còn những việc khác hắn không muốn đụng tay vào.Phó quản lý thấy hắn liền cẩn trọng mời hắn lên tầng, ngồi ở nơi có vị trí sang trọng nhất, có thể nhìn từ thấy toàn cảnh từ trêи cao.Nam Cung Hàn nhân lúc những đối tác khác đang vui chơi liền bảo Hách Liên mang sổ sách ra đây cho hắn kiểm tra. Tính hắn khó ở lại vô cùng cẩn trọng, việc gì hắn đã nói thì phải nghe theo. Tuy hắn đẹp thì đẹp thật, giỏi thì giỏi thật nhưng với cái tính khí ấy, ai ở bên hắn cũng cảm thấy vô cùng áp lực.Trong khoảng thời gian chờ Hách Liên mang sổ sách ra, phục vụ mang rượu ra cho hắn. Đó là một chai rượu thượng hạng đắt đỏ nhất trong quán.Người phục vụ cẩn thận rót rượu ra ly rồi lui về phía sau đợi hắn uống hết thì sẽ rót tiếp. Chắc đến đây, nhiều người sẽ tự hỏi rằng: Hắn là tổng tài cao cao tại thượng tại sao không để một cô gái xinh đẹp nào đó hầu rượu hắn mà lại là một nhân viên bình thường phải không?Hắn muốn gì cũng được, hắn thích thì hắn làm, không thích thì bỏ mà gây trở ngại cho hắn thì hắn việt cho chúng không còn đường sống.... Nhân viên phục vụ cũng không sao. Hôm nay tâm tình hắn tốt, hắn không để ý mấy cái thứ tiểu tiết ấy.

Chương 67: Hắn đến rồi