Chào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở…
Chương 80: ANH MUỐN TÔI ĐỀN BÙ CÁI GÌ?
Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Ở chương trướcHắn chơi thật thâm. Có lẽ đều đã chuẩn bị từ trước hết rồi.Bị hắn nắm thóp giống như bị bóp cổ vậy, vô cùng khó chịu nhưng lại không thể kháng cự được.Tống Hạo đành phải trở thành con chó của hắn, làm theo những điều hắn muốn...-----------Mười năm phút trôi qua, Tố Tố và các cộng sự của cô đã dừng việc tìm kiếm chứng cứ lại.Tống Hạ bây giờ mới bước ra khỏi căn phòng kia, gương mặt ông ta tái mét, mồ hôi vẫn còn đầm đìa trêи trán.Nhìn thấy Tố Tố và các cộng sự của cô, ông ta nghiêm túc chỉnh lại bộ quân phục của mình rồi đi đến trước mặt Tố Tố nói:" Rút hết tất cả người về! Đó là lệnh! "Tố Tố ngỡ ngàng nhìn ông ta, gương mặt tỏ vẻ không phục. Cô nói:" Tại sao lại phải rút? Chúng tôi còn chưa khám xét xong, còn cả tầng 3 chưa khám xét nữa!!"Tống Hạo tức giận nói:" Lệnh của cấp trêи mà cô cũng không tuân theo sao? Mới phá được vài vụ án lớn thì liền nghĩ bản thân là thần tiên, muốn gì cũng à??"Nói với Tố Tố xong, ông ta quay sang nhìn các cộng sự của cô, quát:" Có phải các người cũng muốn như cô ta! Chống đối lại tôi! "Những người cảnh sát khác mặc dù trong lòng không phục nhưng tất cả vẫn im lặng, không một ai dám hé môi nửa lời bởi Tống Hạ là bộ trưởng bộ An ninh Quốc phòng.Về vị thế ông ta hơn hẳn, nếu không nghe theo thì xác định mất nghề, mất tương lai.Vừa nhìn thái độ của Tống Hạ, với kinh nghiệm làm cảnh sát của Tố Tố, cô đoán chắc chắn là Tống Hạ đã bị Nam Cung Hàn đe dọa việc nào đó.Bởi Tống Hạ vốn là một con người khá nhu nhược và rất dễ bị mua chuộc.Ông ta lên được tới chức vụ này tất cả đều là nhờ bà vợ độc đắc của mình. Vợ ông ta là con gái của tổng thống đương nhiệm, lại quen biết nhiều người trong giới chính trị, nhờ đi "cửa sau" mà ông ta có được chức vụ này... Đúng thật họa của đất nước mà.Tố Tố biết vậy nhưng cũng không thể làm gì được, cô ra hiệu cho các cộng sự rút lui theo lệnh của Tống Hạ.Bởi nếu càng chống đối thì chắc chắn sẽ dẫn đến nhiều hậu quả nghiêm trọng. Làm gì cũng phải có điểm dừng, nếu tham quá có thể sẽ phải nhận cái kết đắng.Cô đang đi ra ngoài thì lúc này Nam Cung Hàn cao cao tại thượng bước ra, hắn cười nham hiểm, điệu bộ giễu cợt nói:" Hình như cảnh sát Tố Tố quên gì thì phải? "Tố Tố có chút ngỡ ngàng trước câu nói của hắn, xuýt nữa thì cô quên mất thỏa thuận của hắn và cô trước khi bắt tay vào việc tìm kiếm.Đó là " đền bù " cho hắn nếu cô không tìm thấy chứng cứ chứng tỏ trong quán bar của hắn chứa chấp gái mại ɖâʍ và buôn bán chất cấm.Tố Tố ra lệnh cho tất cả cộng sự trở về trụ sở, bộ trưởng Tống cũng vì sợ Nam Cung Hàn mà rời đi ngay sau đó....Lúc này, Tố Tố mới tiến đến chỗ hắn, gương mặt vẫn không một chút khuất phục, nói:" Anh muốn tôi đền bù cái gì? "
Ở chương trước
Hắn chơi thật thâm. Có lẽ đều đã chuẩn bị từ trước hết rồi.
Bị hắn nắm thóp giống như bị bóp cổ vậy, vô cùng khó chịu nhưng lại không thể kháng cự được.
Tống Hạo đành phải trở thành con chó của hắn, làm theo những điều hắn muốn...
-----------
Mười năm phút trôi qua, Tố Tố và các cộng sự của cô đã dừng việc tìm kiếm chứng cứ lại.
Tống Hạ bây giờ mới bước ra khỏi căn phòng kia, gương mặt ông ta tái mét, mồ hôi vẫn còn đầm đìa trêи trán.
Nhìn thấy Tố Tố và các cộng sự của cô, ông ta nghiêm túc chỉnh lại bộ quân phục của mình rồi đi đến trước mặt Tố Tố nói:
" Rút hết tất cả người về! Đó là lệnh! "
Tố Tố ngỡ ngàng nhìn ông ta, gương mặt tỏ vẻ không phục. Cô nói:
" Tại sao lại phải rút? Chúng tôi còn chưa khám xét xong, còn cả tầng 3 chưa khám xét nữa!!"
Tống Hạo tức giận nói:
" Lệnh của cấp trêи mà cô cũng không tuân theo sao? Mới phá được vài vụ án lớn thì liền nghĩ bản thân là thần tiên, muốn gì cũng à??"
Nói với Tố Tố xong, ông ta quay sang nhìn các cộng sự của cô, quát:
" Có phải các người cũng muốn như cô ta! Chống đối lại tôi! "
Những người cảnh sát khác mặc dù trong lòng không phục nhưng tất cả vẫn im lặng, không một ai dám hé môi nửa lời bởi Tống Hạ là bộ trưởng bộ An ninh Quốc phòng.
Về vị thế ông ta hơn hẳn, nếu không nghe theo thì xác định mất nghề, mất tương lai.
Vừa nhìn thái độ của Tống Hạ, với kinh nghiệm làm cảnh sát của Tố Tố, cô đoán chắc chắn là Tống Hạ đã bị Nam Cung Hàn đe dọa việc nào đó.
Bởi Tống Hạ vốn là một con người khá nhu nhược và rất dễ bị mua chuộc.
Ông ta lên được tới chức vụ này tất cả đều là nhờ bà vợ độc đắc của mình. Vợ ông ta là con gái của tổng thống đương nhiệm, lại quen biết nhiều người trong giới chính trị, nhờ đi "cửa sau" mà ông ta có được chức vụ này... Đúng thật họa của đất nước mà.
Tố Tố biết vậy nhưng cũng không thể làm gì được, cô ra hiệu cho các cộng sự rút lui theo lệnh của Tống Hạ.
Bởi nếu càng chống đối thì chắc chắn sẽ dẫn đến nhiều hậu quả nghiêm trọng. Làm gì cũng phải có điểm dừng, nếu tham quá có thể sẽ phải nhận cái kết đắng.
Cô đang đi ra ngoài thì lúc này Nam Cung Hàn cao cao tại thượng bước ra, hắn cười nham hiểm, điệu bộ giễu cợt nói:
" Hình như cảnh sát Tố Tố quên gì thì phải? "
Tố Tố có chút ngỡ ngàng trước câu nói của hắn, xuýt nữa thì cô quên mất thỏa thuận của hắn và cô trước khi bắt tay vào việc tìm kiếm.
Đó là " đền bù " cho hắn nếu cô không tìm thấy chứng cứ chứng tỏ trong quán bar của hắn chứa chấp gái mại ɖâʍ và buôn bán chất cấm.
Tố Tố ra lệnh cho tất cả cộng sự trở về trụ sở, bộ trưởng Tống cũng vì sợ Nam Cung Hàn mà rời đi ngay sau đó....
Lúc này, Tố Tố mới tiến đến chỗ hắn, gương mặt vẫn không một chút khuất phục, nói:
" Anh muốn tôi đền bù cái gì? "
Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy TôiTác giả: Jack the RipperTruyện Ngôn TìnhChào các bạn! Tôi tên là Lưu Linh - một con người không có gì đặc biệt cả, tính cách bình thường, học vấn bình thường, ngoại hình cũng bình thường ( Đó là theo cách nhìn của riêng tôi còn cách nhìn của người khác về tôi thì tôi không biết. Hầu như họ bảo tôi có ngoại hình xinh đẹp nhưng cá nhân tôi thì lại thấy bản thân vô cùng bình thường, chỉ là có chút ưa nhìn thôi...). Tôi không có bạn thân, cũng không có bố mẹ, chỉ có một chị gái tên Lưu Hà, hiện tại đang bỏ trốn vì nợ nần do cờ bạc. Gánh nợ của bà chị đã đổ hết lên vai tôi. Mà các bạn biết rồi đấy, sinh viên nghèo thì lấy đâu ra tiền, vậy nên tôi cũng đang chạy trốn khỏi bọn đòi nợ. Còn về việc học của tôi thì..... Trải qua gần 4 năm học hành miệt mài dưới mái trường đại học, còn khoảng ba tháng nữa là tôi sẽ chính thức tốt nghiệp và trở thành một nhà báo. Tôi học ngành báo chí, lúc đầu là do ước mơ sau này thì chính là vì cái chết của bố mẹ tôi. Có thể nói, bố và mẹ chính là hai người truyền lửa cho tôi để tôi quyết tâm trở… Ở chương trướcHắn chơi thật thâm. Có lẽ đều đã chuẩn bị từ trước hết rồi.Bị hắn nắm thóp giống như bị bóp cổ vậy, vô cùng khó chịu nhưng lại không thể kháng cự được.Tống Hạo đành phải trở thành con chó của hắn, làm theo những điều hắn muốn...-----------Mười năm phút trôi qua, Tố Tố và các cộng sự của cô đã dừng việc tìm kiếm chứng cứ lại.Tống Hạ bây giờ mới bước ra khỏi căn phòng kia, gương mặt ông ta tái mét, mồ hôi vẫn còn đầm đìa trêи trán.Nhìn thấy Tố Tố và các cộng sự của cô, ông ta nghiêm túc chỉnh lại bộ quân phục của mình rồi đi đến trước mặt Tố Tố nói:" Rút hết tất cả người về! Đó là lệnh! "Tố Tố ngỡ ngàng nhìn ông ta, gương mặt tỏ vẻ không phục. Cô nói:" Tại sao lại phải rút? Chúng tôi còn chưa khám xét xong, còn cả tầng 3 chưa khám xét nữa!!"Tống Hạo tức giận nói:" Lệnh của cấp trêи mà cô cũng không tuân theo sao? Mới phá được vài vụ án lớn thì liền nghĩ bản thân là thần tiên, muốn gì cũng à??"Nói với Tố Tố xong, ông ta quay sang nhìn các cộng sự của cô, quát:" Có phải các người cũng muốn như cô ta! Chống đối lại tôi! "Những người cảnh sát khác mặc dù trong lòng không phục nhưng tất cả vẫn im lặng, không một ai dám hé môi nửa lời bởi Tống Hạ là bộ trưởng bộ An ninh Quốc phòng.Về vị thế ông ta hơn hẳn, nếu không nghe theo thì xác định mất nghề, mất tương lai.Vừa nhìn thái độ của Tống Hạ, với kinh nghiệm làm cảnh sát của Tố Tố, cô đoán chắc chắn là Tống Hạ đã bị Nam Cung Hàn đe dọa việc nào đó.Bởi Tống Hạ vốn là một con người khá nhu nhược và rất dễ bị mua chuộc.Ông ta lên được tới chức vụ này tất cả đều là nhờ bà vợ độc đắc của mình. Vợ ông ta là con gái của tổng thống đương nhiệm, lại quen biết nhiều người trong giới chính trị, nhờ đi "cửa sau" mà ông ta có được chức vụ này... Đúng thật họa của đất nước mà.Tố Tố biết vậy nhưng cũng không thể làm gì được, cô ra hiệu cho các cộng sự rút lui theo lệnh của Tống Hạ.Bởi nếu càng chống đối thì chắc chắn sẽ dẫn đến nhiều hậu quả nghiêm trọng. Làm gì cũng phải có điểm dừng, nếu tham quá có thể sẽ phải nhận cái kết đắng.Cô đang đi ra ngoài thì lúc này Nam Cung Hàn cao cao tại thượng bước ra, hắn cười nham hiểm, điệu bộ giễu cợt nói:" Hình như cảnh sát Tố Tố quên gì thì phải? "Tố Tố có chút ngỡ ngàng trước câu nói của hắn, xuýt nữa thì cô quên mất thỏa thuận của hắn và cô trước khi bắt tay vào việc tìm kiếm.Đó là " đền bù " cho hắn nếu cô không tìm thấy chứng cứ chứng tỏ trong quán bar của hắn chứa chấp gái mại ɖâʍ và buôn bán chất cấm.Tố Tố ra lệnh cho tất cả cộng sự trở về trụ sở, bộ trưởng Tống cũng vì sợ Nam Cung Hàn mà rời đi ngay sau đó....Lúc này, Tố Tố mới tiến đến chỗ hắn, gương mặt vẫn không một chút khuất phục, nói:" Anh muốn tôi đền bù cái gì? "