Tác giả:

Doanh trướng "Mị Nguyệt quận chúa tiếp chỉ " Giọng nói the thé của vị công công vọng vào tai khiến Vân Phượng khẽ rùng mình. Vân Phượng nhẹ nhàng khụy xuống một gối đợi thái giám tuyên xuống ý chỉ của Hoàng đế. " Hoàng đế có chỉ ~ Mị Nguyệt quận chúa thân là nữ nhi nhưng vì nước quên mình xông pha trận mạc chống giặc nơi biên cương . Nay giặc đã dẹp yên, đất nước thái bình . Tuyên quận chúa Mị Nguyệt trở lại kinh thành. " "Mị Nguyệt tiếp chỉ " Giọng nói nàng lạnh nhạt ẩn dấu uy nghiêm. Đứng dậy hai tay tiếp lấy thánh chỉ. " Quận chúa a~ Người đã đi 2 năm rồi. Cũng nên quay về thôi thánh thượng rất nhớ người " Vị công công kia nịnh nọt nói. Vị này chính là một vị đại tổ tông a~ Thân phận cao quý lại cộng thêm một thân công danh ...chậc... chậc Mà dung mạo của vị này cũng quá xuất sắc đi. Ông sống trong cung có loại mỹ nhân nào mà chưa từng gặp.Nhưng bọn họ ai cũng không thể sánh bằng một lọn tóc của vị này. Danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Tứ tiểu thư nhà thượng thư chắc không giữ nổi rồi…

Chương 2: Trở lại

Thừa Tướng Sủng ThêTác giả: Du NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoanh trướng "Mị Nguyệt quận chúa tiếp chỉ " Giọng nói the thé của vị công công vọng vào tai khiến Vân Phượng khẽ rùng mình. Vân Phượng nhẹ nhàng khụy xuống một gối đợi thái giám tuyên xuống ý chỉ của Hoàng đế. " Hoàng đế có chỉ ~ Mị Nguyệt quận chúa thân là nữ nhi nhưng vì nước quên mình xông pha trận mạc chống giặc nơi biên cương . Nay giặc đã dẹp yên, đất nước thái bình . Tuyên quận chúa Mị Nguyệt trở lại kinh thành. " "Mị Nguyệt tiếp chỉ " Giọng nói nàng lạnh nhạt ẩn dấu uy nghiêm. Đứng dậy hai tay tiếp lấy thánh chỉ. " Quận chúa a~ Người đã đi 2 năm rồi. Cũng nên quay về thôi thánh thượng rất nhớ người " Vị công công kia nịnh nọt nói. Vị này chính là một vị đại tổ tông a~ Thân phận cao quý lại cộng thêm một thân công danh ...chậc... chậc Mà dung mạo của vị này cũng quá xuất sắc đi. Ông sống trong cung có loại mỹ nhân nào mà chưa từng gặp.Nhưng bọn họ ai cũng không thể sánh bằng một lọn tóc của vị này. Danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Tứ tiểu thư nhà thượng thư chắc không giữ nổi rồi… Nửa tháng sauVân Phượng ngồi trên lưng ngựa, ngước mặt lên nhìn cổng thành uy  nghiêm vững chãi.Bàn tay thon thả trắng nõn như có như không siết chặt lấy dây cương.Trên mặt nở nụ cười nhưng trong mắt không có chút cảm xúc.Mới đây mà đã ba năm rồi a~"Quang""Có thuộc hạ ""Truyền lệnh của ta , chỉ mang theo ba ngàn binh .Số binh lính còn lại trở về Thiên Dực doanh chờ chỉ thị tiếp theo ""Rõ "___________..._____..._______Đoàn quân của Vân Phượng bắt đầu tiến vào kinh thành.Người đi đầu tất nhiên là Vân Phượng.Nàng mặt một bộ y phục màu đỏ sẫm tôn làn da trắng như gốm sứ.Trước ngực và cánh tay ,khủy tay bắp chân đều được bảo vệ bằng giáp bạc. Bộ y phục không quá cồng kềnh lại tôn lên sự  uy phong của nàng.Tóc bới nàng bới cao được cố định chắc chắn  bằng phát quan .Khí thế ,thần thái của nàng không hề thua  kém đấng nam nhi.Đi song song hai bên, dưới nàng một chút  là A Nhã và A Linh.Hai nàng đều mặc y phục cưỡi ngựa màu xanh thẫm.Trên tay A Nhã chính là Minh Nguyệt Thương đã được bao bọc kỹ lưỡng bằng vải lụa.Trên tay A Linh chính là Thiết Hàn kiếm. Kiếm khí sắc biết chém sắc như chém bùn đã được tra vào võ.Hai thứ này đều là vũ khí của Vân Phượng trên chiến trường." Chỉ cần trường thương vung lên lập tức có đầu rơi .Chỉ cần kiếm vừa xuất chắc chắn có máu chảy. "Đây là lời dân chúng truyền tai nhau về hai thứ vũ khí này.Phía sau nữa chính là hai hàng võ tướng. Đây là những vị  tướng quân uy mãnh vô song của đất nước nước này. Hai hàng cờ được binh lính vương lên đứng thẳng tắp.Một nửa là đen một nửa là đỏ.Trên lá cờ đỏ thêu hình rồng vàng đang quấn quanh ngọn lửa đây là biểu tượng của  Thục quốc.Trên lá cờ màu đen có thêu một chữ Phượng và binh linh của Hộ quốc công chúa để lại chỉ tuân theo lá cờ này.Cả đoàn quân tiến vào liền thấy hai bên đường chính là lê dân bá tánh.Ai cũng mang thần sắc hân hoan vui vẻ chào đón đoàn quân trở về.Dân chúng nhìn đến dung mạo của vị Mị Nguyệt tướng quân cũng là Mị Nguyệt quận chúa trong truyền thuyết đều không nhịn được thẩn thờ.Mỹ.... Mỹ.... Không... Là tuyệt sắc a~Đến đi hồi tỉnh người ta đã một khúc xa .Mọi người không nhịn được kêu vang " Mị Nguyệt Quận chúa ,Mị Nguyệt tướng quân, Mị Nguyệt Quận chúa, Mị Nguyệt Tướng quân "Tiếng kêu vừa vang mọi người liền hưởng ứng. Tức khắc hai chữ Mị Nguyệt này vang xa rung động cả kinh thành.

Nửa tháng sau

Vân Phượng ngồi trên lưng ngựa, ngước mặt lên nhìn cổng thành uy  nghiêm vững chãi.

Bàn tay thon thả trắng nõn như có như không siết chặt lấy dây cương.Trên mặt nở nụ cười nhưng trong mắt không có chút cảm xúc.

Mới đây mà đã ba năm rồi a~

"Quang"

"Có thuộc hạ "

"Truyền lệnh của ta , chỉ mang theo ba ngàn binh .Số binh lính còn lại trở về Thiên Dực doanh chờ chỉ thị tiếp theo "

"Rõ "

___________..._____..._______

Đoàn quân của Vân Phượng bắt đầu tiến vào kinh thành.

Người đi đầu tất nhiên là Vân Phượng.

Nàng mặt một bộ y phục màu đỏ sẫm tôn làn da trắng như gốm sứ.

Trước ngực và cánh tay ,khủy tay bắp chân đều được bảo vệ bằng giáp bạc. Bộ y phục không quá cồng kềnh lại tôn lên sự  uy phong của nàng.

Tóc bới nàng bới cao được cố định chắc chắn  bằng phát quan .

Khí thế ,thần thái của nàng không hề thua  kém đấng nam nhi.

Đi song song hai bên, dưới nàng một chút  là A Nhã và A Linh.Hai nàng đều mặc y phục cưỡi ngựa màu xanh thẫm.

Trên tay A Nhã chính là Minh Nguyệt Thương đã được bao bọc kỹ lưỡng bằng vải lụa.

Trên tay A Linh chính là Thiết Hàn kiếm. Kiếm khí sắc biết chém sắc như chém bùn đã được tra vào võ.

Hai thứ này đều là vũ khí của Vân Phượng trên chiến trường.

" Chỉ cần trường thương vung lên lập tức có đầu rơi .

Chỉ cần kiếm vừa xuất chắc chắn có máu chảy. "

Đây là lời dân chúng truyền tai nhau về hai thứ vũ khí này.

Phía sau nữa chính là hai hàng võ tướng. Đây là những vị  tướng quân uy mãnh vô song của đất nước nước này. Hai hàng cờ được binh lính vương lên đứng thẳng tắp.

Một nửa là đen một nửa là đỏ.

Trên lá cờ đỏ thêu hình rồng vàng đang quấn quanh ngọn lửa đây là biểu tượng của  Thục quốc.

Trên lá cờ màu đen có thêu một chữ Phượng và binh linh của Hộ quốc công chúa để lại chỉ tuân theo lá cờ này.

Cả đoàn quân tiến vào liền thấy hai bên đường chính là lê dân bá tánh.

Ai cũng mang thần sắc hân hoan vui vẻ chào đón đoàn quân trở về.

Dân chúng nhìn đến dung mạo của vị Mị Nguyệt tướng quân cũng là Mị Nguyệt quận chúa trong truyền thuyết đều không nhịn được thẩn thờ.

Mỹ.... Mỹ.... Không... Là tuyệt sắc a~

Đến đi hồi tỉnh người ta đã một khúc xa .Mọi người không nhịn được kêu vang " Mị Nguyệt Quận chúa ,Mị Nguyệt tướng quân, Mị Nguyệt Quận chúa, Mị Nguyệt Tướng quân "

Tiếng kêu vừa vang mọi người liền hưởng ứng. Tức khắc hai chữ Mị Nguyệt này vang xa rung động cả kinh thành.

Thừa Tướng Sủng ThêTác giả: Du NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoanh trướng "Mị Nguyệt quận chúa tiếp chỉ " Giọng nói the thé của vị công công vọng vào tai khiến Vân Phượng khẽ rùng mình. Vân Phượng nhẹ nhàng khụy xuống một gối đợi thái giám tuyên xuống ý chỉ của Hoàng đế. " Hoàng đế có chỉ ~ Mị Nguyệt quận chúa thân là nữ nhi nhưng vì nước quên mình xông pha trận mạc chống giặc nơi biên cương . Nay giặc đã dẹp yên, đất nước thái bình . Tuyên quận chúa Mị Nguyệt trở lại kinh thành. " "Mị Nguyệt tiếp chỉ " Giọng nói nàng lạnh nhạt ẩn dấu uy nghiêm. Đứng dậy hai tay tiếp lấy thánh chỉ. " Quận chúa a~ Người đã đi 2 năm rồi. Cũng nên quay về thôi thánh thượng rất nhớ người " Vị công công kia nịnh nọt nói. Vị này chính là một vị đại tổ tông a~ Thân phận cao quý lại cộng thêm một thân công danh ...chậc... chậc Mà dung mạo của vị này cũng quá xuất sắc đi. Ông sống trong cung có loại mỹ nhân nào mà chưa từng gặp.Nhưng bọn họ ai cũng không thể sánh bằng một lọn tóc của vị này. Danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Tứ tiểu thư nhà thượng thư chắc không giữ nổi rồi… Nửa tháng sauVân Phượng ngồi trên lưng ngựa, ngước mặt lên nhìn cổng thành uy  nghiêm vững chãi.Bàn tay thon thả trắng nõn như có như không siết chặt lấy dây cương.Trên mặt nở nụ cười nhưng trong mắt không có chút cảm xúc.Mới đây mà đã ba năm rồi a~"Quang""Có thuộc hạ ""Truyền lệnh của ta , chỉ mang theo ba ngàn binh .Số binh lính còn lại trở về Thiên Dực doanh chờ chỉ thị tiếp theo ""Rõ "___________..._____..._______Đoàn quân của Vân Phượng bắt đầu tiến vào kinh thành.Người đi đầu tất nhiên là Vân Phượng.Nàng mặt một bộ y phục màu đỏ sẫm tôn làn da trắng như gốm sứ.Trước ngực và cánh tay ,khủy tay bắp chân đều được bảo vệ bằng giáp bạc. Bộ y phục không quá cồng kềnh lại tôn lên sự  uy phong của nàng.Tóc bới nàng bới cao được cố định chắc chắn  bằng phát quan .Khí thế ,thần thái của nàng không hề thua  kém đấng nam nhi.Đi song song hai bên, dưới nàng một chút  là A Nhã và A Linh.Hai nàng đều mặc y phục cưỡi ngựa màu xanh thẫm.Trên tay A Nhã chính là Minh Nguyệt Thương đã được bao bọc kỹ lưỡng bằng vải lụa.Trên tay A Linh chính là Thiết Hàn kiếm. Kiếm khí sắc biết chém sắc như chém bùn đã được tra vào võ.Hai thứ này đều là vũ khí của Vân Phượng trên chiến trường." Chỉ cần trường thương vung lên lập tức có đầu rơi .Chỉ cần kiếm vừa xuất chắc chắn có máu chảy. "Đây là lời dân chúng truyền tai nhau về hai thứ vũ khí này.Phía sau nữa chính là hai hàng võ tướng. Đây là những vị  tướng quân uy mãnh vô song của đất nước nước này. Hai hàng cờ được binh lính vương lên đứng thẳng tắp.Một nửa là đen một nửa là đỏ.Trên lá cờ đỏ thêu hình rồng vàng đang quấn quanh ngọn lửa đây là biểu tượng của  Thục quốc.Trên lá cờ màu đen có thêu một chữ Phượng và binh linh của Hộ quốc công chúa để lại chỉ tuân theo lá cờ này.Cả đoàn quân tiến vào liền thấy hai bên đường chính là lê dân bá tánh.Ai cũng mang thần sắc hân hoan vui vẻ chào đón đoàn quân trở về.Dân chúng nhìn đến dung mạo của vị Mị Nguyệt tướng quân cũng là Mị Nguyệt quận chúa trong truyền thuyết đều không nhịn được thẩn thờ.Mỹ.... Mỹ.... Không... Là tuyệt sắc a~Đến đi hồi tỉnh người ta đã một khúc xa .Mọi người không nhịn được kêu vang " Mị Nguyệt Quận chúa ,Mị Nguyệt tướng quân, Mị Nguyệt Quận chúa, Mị Nguyệt Tướng quân "Tiếng kêu vừa vang mọi người liền hưởng ứng. Tức khắc hai chữ Mị Nguyệt này vang xa rung động cả kinh thành.

Chương 2: Trở lại