Tác giả:

Trước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi…

Chương 227

Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho ThoátTác giả: Cáo NhỏTruyện Ngôn TìnhTrước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi và chú ba ở bên nhau đã cắm cho Đường tổng một cái sừng, trên đời có bao nhiêu người đàn ông muốn bị người khác cắm sừng?”Bạch Tiểu Vũ nhìn ánh mắt lập lòe của cô, “Tô Cẩm Khê, có ai nói với cô rằng, cô nói dói rất tệ chưa?”Tô Cẩm Khê thở dài trong lòng, “Cô Bạch, lời tôi nói là sự thật.”“Đương nhiên lời cô nói không phải giả, nhưng cô cũng giấu giềm một số chuyện, Minh đã sớm thay lòng đổi dạ.Lần trước ở trên xe anh ấy muốn triền miền với tôi, thực ra là vì muôn làm cho cô xem, muốn nhìn thái độ của cô.Lần bắt gian ở Mỹ, anh ấy tức giận nhưng không thể phát tiết, vì thoả thuận ngay từ đầu với cô nên anh ấy không có cách quản cô.Cho nên anh ấy ghen tuông dữ dội, cho nên sau này anh ấy mới hay thất thường, tất cả những điều này là vì anh ấy thích cô! Mà cô không thích anh ấy.”Bạch Tiểu Vũ không phải kẻ ngốc, tại sao Đường Minh càng ngày càng lạnh nhạt cô ta, tất cả chỉ là do trong lòng anh ấy không có mình.“Tôi…”“Sao? Không còn gì để nói? Tô Cẩm Khê, tôi thật sự không hiểu, một người phụ nữ như cô làm sao có thể khiến nhiều người đàn ông không màng tất cả vì cô như: vậy.”Cằm của Tô Cảm Khê đã đỏ bừng bởi sự nhào nặn mạnh mẽ của Bạch Tiểu Vũ, trong mắt Bạch Tiểu Vũ tràn đầy tức giận.“Cô Bạch, cô có thể hỏi Đường tổng xem anh ấy có tình cảm với tôi không, nhưng điều tôi muốn nói là từ đầu đến cuối tôi và anh ấy chưa từng có quan hệ da thịt, giữa chúng tôi trong sạch…”“Bang” một tiếng vang lớn, Bạch Tiểu Vũ thô bạo kéo xích sắt, khiến cơ thể của Tô Cẩm Khê bị đập vào lồng sắt.Tô Cảm Khê mặc một bộ quần áo mỏng, làn da mỏng của cô ngay lập tức đau đón.Tô Cẩm Khê cau mày, Bạch Tiểu Vũ đã tức giận đến cực điểm.“Tôi rất muốn hủy hoại gương mặt này, nhưng tôi không thể làm như vậy, bởi vì… sẽ có người hủy hoại cô.”Tô Cẩm Khê cảm thấy một sự u ám không thể giải thích được trong lời nói mờ ám của Bạch Tiểu Vũ.“Bạch Tiểu Vũ, tôi thật sự không có ý định cướp Đường tổng với cô.Cô đừng để bị Tô Mộng lợi dụng.”“Tô Mộng? Ha hả, cô cho rằng tôi không biết kế hoạch của cô ta là gì sao? Tôi nói cho cô biết, bất kể là cô hay cô ta, không ai có thể ngăn cản tôi, bởi vì…”Tô Cẩm Khê cảm thấy ớn lạnh, nghe được trong lời nói đó có ẩn ý, “Vì cái gì?”“Bởi vì cô không có cơ hội gặp lại bọn họ.”“Cô có ý gì?” Tô Cẩm Khê vẫn không tin rằng bọn họ sẽ giết cô.Khóe miệng Bạch Tiểu Vũ nhếch lên một nụ cười gian xảo: “Ý gì? Rất nhanh cô sẽ biết thôi.”“Hay là để tôi nói cho cô ta biết, tôi thích nhìn dáng vẻ cô ta đau đớn nhát.” Giọng nói của Tô Mộng vang lên.Khoảnh khắc Tô Mộng xuất hiện đã chứng tỏ rằng cô đã đúng, quả nhiên Tô Mộng liên thủ với Bạch Tiểu Vũ.“Cũng được, vậy tôi sẽ nói cho cô biết.Đây là một khu chợ: đen ngầm rất nỗi tiếng.”“Chợ đen ngầm?” Tô Cẩm Khê không hiểu, cô cảm thấy mình đang ở trên thuyền mới đúng.“Ha, Tô Cảm Khê, cô thật sự đang giả vờ ngây thơ hay thật sự ngốc nghéch? Sở dĩ nó là chợ đen ngầm, nhất định là một giao dịch không nhìn thấy được.Trên thuyền này chỉ có hai hạng người, người mua và hàng, tất nhiên là khác với hàng của cửa hàng, vì hàng bán là… người.”Tô Cẩm Khê nghe cô ta giải thích như vậy, chợt hiểu mình bị xích sắt nhót trong lồng, cô là hàng được bán sao?“Cô, các cô bán tôi?” Tô Cẩm Khê tức giận nhưng không thể phát tiết, trong lòng cô sinh ra một cảm giác nhục nhã.“Đúng rồi, chị gái tốt của tôi, để tôi nói thêm một điều nữa, người mua hàng trên thuyền này rất b**n th**.Họ có nhiều cách để chơi với phụ nữ, đặc biệt nếu còn trẻ và ưa nhìn như cô, nói không chừng sẽ được nhiều người chơi.”“Tô Mộng, rốt cuộc là từ nhỏ tới lớn tôi có lỗi gì với cô?Sao cô lại muốn hãm hại tôi như vậy?” Ánh mắt Tô Cẩm Khê hiện lên một tia lạnh lùng.Cho dù cô rời khỏi nhà họ Tô, không còn quan hệ gì với nhà họ Tô nữa, nhưng cô chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với Tô Mộng, sao Tô Mộng có thể đối xử với cô như này?.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi và chú ba ở bên nhau đã cắm cho Đường tổng một cái sừng, trên đời có bao nhiêu người đàn ông muốn bị người khác cắm sừng?”

Bạch Tiểu Vũ nhìn ánh mắt lập lòe của cô, “Tô Cẩm Khê, có ai nói với cô rằng, cô nói dói rất tệ chưa?”

Tô Cẩm Khê thở dài trong lòng, “Cô Bạch, lời tôi nói là sự thật.

“Đương nhiên lời cô nói không phải giả, nhưng cô cũng giấu giềm một số chuyện, Minh đã sớm thay lòng đổi dạ.

Lần trước ở trên xe anh ấy muốn triền miền với tôi, thực ra là vì muôn làm cho cô xem, muốn nhìn thái độ của cô.

Lần bắt gian ở Mỹ, anh ấy tức giận nhưng không thể phát tiết, vì thoả thuận ngay từ đầu với cô nên anh ấy không có cách quản cô.

Cho nên anh ấy ghen tuông dữ dội, cho nên sau này anh ấy mới hay thất thường, tất cả những điều này là vì anh ấy thích cô! Mà cô không thích anh ấy.

Bạch Tiểu Vũ không phải kẻ ngốc, tại sao Đường Minh càng ngày càng lạnh nhạt cô ta, tất cả chỉ là do trong lòng anh ấy không có mình.

“Tôi…”

“Sao? Không còn gì để nói? Tô Cẩm Khê, tôi thật sự không hiểu, một người phụ nữ như cô làm sao có thể khiến nhiều người đàn ông không màng tất cả vì cô như: vậy.

Cằm của Tô Cảm Khê đã đỏ bừng bởi sự nhào nặn mạnh mẽ của Bạch Tiểu Vũ, trong mắt Bạch Tiểu Vũ tràn đầy tức giận.

“Cô Bạch, cô có thể hỏi Đường tổng xem anh ấy có tình cảm với tôi không, nhưng điều tôi muốn nói là từ đầu đến cuối tôi và anh ấy chưa từng có quan hệ da thịt, giữa chúng tôi trong sạch…”

“Bang” một tiếng vang lớn, Bạch Tiểu Vũ thô bạo kéo xích sắt, khiến cơ thể của Tô Cẩm Khê bị đập vào lồng sắt.

Tô Cảm Khê mặc một bộ quần áo mỏng, làn da mỏng của cô ngay lập tức đau đón.

Tô Cẩm Khê cau mày, Bạch Tiểu Vũ đã tức giận đến cực điểm.

Image removed.

“Tôi rất muốn hủy hoại gương mặt này, nhưng tôi không thể làm như vậy, bởi vì… sẽ có người hủy hoại cô.

Tô Cẩm Khê cảm thấy một sự u ám không thể giải thích được trong lời nói mờ ám của Bạch Tiểu Vũ.

“Bạch Tiểu Vũ, tôi thật sự không có ý định cướp Đường tổng với cô.

Cô đừng để bị Tô Mộng lợi dụng.

“Tô Mộng? Ha hả, cô cho rằng tôi không biết kế hoạch của cô ta là gì sao? Tôi nói cho cô biết, bất kể là cô hay cô ta, không ai có thể ngăn cản tôi, bởi vì…”

Tô Cẩm Khê cảm thấy ớn lạnh, nghe được trong lời nói đó có ẩn ý, “Vì cái gì?”

“Bởi vì cô không có cơ hội gặp lại bọn họ.

“Cô có ý gì?” Tô Cẩm Khê vẫn không tin rằng bọn họ sẽ giết cô.

Khóe miệng Bạch Tiểu Vũ nhếch lên một nụ cười gian xảo: “Ý gì? Rất nhanh cô sẽ biết thôi.

“Hay là để tôi nói cho cô ta biết, tôi thích nhìn dáng vẻ cô ta đau đớn nhát.

” Giọng nói của Tô Mộng vang lên.

Khoảnh khắc Tô Mộng xuất hiện đã chứng tỏ rằng cô đã đúng, quả nhiên Tô Mộng liên thủ với Bạch Tiểu Vũ.

“Cũng được, vậy tôi sẽ nói cho cô biết.

Đây là một khu chợ: đen ngầm rất nỗi tiếng.

“Chợ đen ngầm?” Tô Cẩm Khê không hiểu, cô cảm thấy mình đang ở trên thuyền mới đúng.

“Ha, Tô Cảm Khê, cô thật sự đang giả vờ ngây thơ hay thật sự ngốc nghéch? Sở dĩ nó là chợ đen ngầm, nhất định là một giao dịch không nhìn thấy được.

Trên thuyền này chỉ có hai hạng người, người mua và hàng, tất nhiên là khác với hàng của cửa hàng, vì hàng bán là… người.

Tô Cẩm Khê nghe cô ta giải thích như vậy, chợt hiểu mình bị xích sắt nhót trong lồng, cô là hàng được bán sao?

“Cô, các cô bán tôi?” Tô Cẩm Khê tức giận nhưng không thể phát tiết, trong lòng cô sinh ra một cảm giác nhục nhã.

“Đúng rồi, chị gái tốt của tôi, để tôi nói thêm một điều nữa, người mua hàng trên thuyền này rất b**n th**.

Họ có nhiều cách để chơi với phụ nữ, đặc biệt nếu còn trẻ và ưa nhìn như cô, nói không chừng sẽ được nhiều người chơi.

“Tô Mộng, rốt cuộc là từ nhỏ tới lớn tôi có lỗi gì với cô?

Sao cô lại muốn hãm hại tôi như vậy?” Ánh mắt Tô Cẩm Khê hiện lên một tia lạnh lùng.

Cho dù cô rời khỏi nhà họ Tô, không còn quan hệ gì với nhà họ Tô nữa, nhưng cô chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với Tô Mộng, sao Tô Mộng có thể đối xử với cô như này?.

Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho ThoátTác giả: Cáo NhỏTruyện Ngôn TìnhTrước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi và chú ba ở bên nhau đã cắm cho Đường tổng một cái sừng, trên đời có bao nhiêu người đàn ông muốn bị người khác cắm sừng?”Bạch Tiểu Vũ nhìn ánh mắt lập lòe của cô, “Tô Cẩm Khê, có ai nói với cô rằng, cô nói dói rất tệ chưa?”Tô Cẩm Khê thở dài trong lòng, “Cô Bạch, lời tôi nói là sự thật.”“Đương nhiên lời cô nói không phải giả, nhưng cô cũng giấu giềm một số chuyện, Minh đã sớm thay lòng đổi dạ.Lần trước ở trên xe anh ấy muốn triền miền với tôi, thực ra là vì muôn làm cho cô xem, muốn nhìn thái độ của cô.Lần bắt gian ở Mỹ, anh ấy tức giận nhưng không thể phát tiết, vì thoả thuận ngay từ đầu với cô nên anh ấy không có cách quản cô.Cho nên anh ấy ghen tuông dữ dội, cho nên sau này anh ấy mới hay thất thường, tất cả những điều này là vì anh ấy thích cô! Mà cô không thích anh ấy.”Bạch Tiểu Vũ không phải kẻ ngốc, tại sao Đường Minh càng ngày càng lạnh nhạt cô ta, tất cả chỉ là do trong lòng anh ấy không có mình.“Tôi…”“Sao? Không còn gì để nói? Tô Cẩm Khê, tôi thật sự không hiểu, một người phụ nữ như cô làm sao có thể khiến nhiều người đàn ông không màng tất cả vì cô như: vậy.”Cằm của Tô Cảm Khê đã đỏ bừng bởi sự nhào nặn mạnh mẽ của Bạch Tiểu Vũ, trong mắt Bạch Tiểu Vũ tràn đầy tức giận.“Cô Bạch, cô có thể hỏi Đường tổng xem anh ấy có tình cảm với tôi không, nhưng điều tôi muốn nói là từ đầu đến cuối tôi và anh ấy chưa từng có quan hệ da thịt, giữa chúng tôi trong sạch…”“Bang” một tiếng vang lớn, Bạch Tiểu Vũ thô bạo kéo xích sắt, khiến cơ thể của Tô Cẩm Khê bị đập vào lồng sắt.Tô Cảm Khê mặc một bộ quần áo mỏng, làn da mỏng của cô ngay lập tức đau đón.Tô Cẩm Khê cau mày, Bạch Tiểu Vũ đã tức giận đến cực điểm.“Tôi rất muốn hủy hoại gương mặt này, nhưng tôi không thể làm như vậy, bởi vì… sẽ có người hủy hoại cô.”Tô Cẩm Khê cảm thấy một sự u ám không thể giải thích được trong lời nói mờ ám của Bạch Tiểu Vũ.“Bạch Tiểu Vũ, tôi thật sự không có ý định cướp Đường tổng với cô.Cô đừng để bị Tô Mộng lợi dụng.”“Tô Mộng? Ha hả, cô cho rằng tôi không biết kế hoạch của cô ta là gì sao? Tôi nói cho cô biết, bất kể là cô hay cô ta, không ai có thể ngăn cản tôi, bởi vì…”Tô Cẩm Khê cảm thấy ớn lạnh, nghe được trong lời nói đó có ẩn ý, “Vì cái gì?”“Bởi vì cô không có cơ hội gặp lại bọn họ.”“Cô có ý gì?” Tô Cẩm Khê vẫn không tin rằng bọn họ sẽ giết cô.Khóe miệng Bạch Tiểu Vũ nhếch lên một nụ cười gian xảo: “Ý gì? Rất nhanh cô sẽ biết thôi.”“Hay là để tôi nói cho cô ta biết, tôi thích nhìn dáng vẻ cô ta đau đớn nhát.” Giọng nói của Tô Mộng vang lên.Khoảnh khắc Tô Mộng xuất hiện đã chứng tỏ rằng cô đã đúng, quả nhiên Tô Mộng liên thủ với Bạch Tiểu Vũ.“Cũng được, vậy tôi sẽ nói cho cô biết.Đây là một khu chợ: đen ngầm rất nỗi tiếng.”“Chợ đen ngầm?” Tô Cẩm Khê không hiểu, cô cảm thấy mình đang ở trên thuyền mới đúng.“Ha, Tô Cảm Khê, cô thật sự đang giả vờ ngây thơ hay thật sự ngốc nghéch? Sở dĩ nó là chợ đen ngầm, nhất định là một giao dịch không nhìn thấy được.Trên thuyền này chỉ có hai hạng người, người mua và hàng, tất nhiên là khác với hàng của cửa hàng, vì hàng bán là… người.”Tô Cẩm Khê nghe cô ta giải thích như vậy, chợt hiểu mình bị xích sắt nhót trong lồng, cô là hàng được bán sao?“Cô, các cô bán tôi?” Tô Cẩm Khê tức giận nhưng không thể phát tiết, trong lòng cô sinh ra một cảm giác nhục nhã.“Đúng rồi, chị gái tốt của tôi, để tôi nói thêm một điều nữa, người mua hàng trên thuyền này rất b**n th**.Họ có nhiều cách để chơi với phụ nữ, đặc biệt nếu còn trẻ và ưa nhìn như cô, nói không chừng sẽ được nhiều người chơi.”“Tô Mộng, rốt cuộc là từ nhỏ tới lớn tôi có lỗi gì với cô?Sao cô lại muốn hãm hại tôi như vậy?” Ánh mắt Tô Cẩm Khê hiện lên một tia lạnh lùng.Cho dù cô rời khỏi nhà họ Tô, không còn quan hệ gì với nhà họ Tô nữa, nhưng cô chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với Tô Mộng, sao Tô Mộng có thể đối xử với cô như này?.

Chương 227