Trước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi…
Chương 612
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho ThoátTác giả: Cáo NhỏTruyện Ngôn TìnhTrước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi… Chương 612: Tư Lệ Đình vẫn đắm chìm trong những lời nói của Cô Cẩm: “Đáng lẽ ra anh phải chuẩn bị những chuyện này, sao có thê để một người phụ nữ làm được chứ?” “Dù sao thì chúng ta cũng đều muốn ở bên nhau, ai làm thì cũng có khác gì đâu chứ?” Có Cẩm chủ động kiếng chân lên rôi hôn nhẹ lên môi của Tư Lệ Đình. Xung quang vang lên tiêng võ tay nhiệt tình, tật cả đêu cảm thây hai người họ đứng chung với nhau mới xứng đôi vừa lứa. Lúc này Tư Lệ Đình mới bình tĩnh lại, vân may là Cẩm Khê của anh đã không buông tạy anhl Nghỉ lễ này đáng lễ ra phải hoàn thành hai năm trước, Có Cẩm nhìn anh với ánh mắt tràn đầy tình cảm sâu nặng: “Từ ngày hôm nay trở đi không có bắt kì ai là có thê chia rẽ chúng ta.” “PP Tự Lệ Đình nắm chặt tay cô: Tay nắm chặt tay, bên nhau đến già.” Cũng đúng lúc đó, ánh mắt sắc bén của Cô Câm phát hiện ra một bóng hình đang lén lút muốn rời đi. “Cố Lí, xin dừng bước.” Người này chính là người phụ nữ đã ho hét tán loạn rằng cô ta mất chiếc dây chuyền kim cương. Cố Cảm có thể chắc chắn một trăm phần trăm răng cô ta cùng một giuộc với Hoa Tỉnh. Trước tiên Ìà bảo người dụ cô tới, sau đó là dụ Tư Lệ Đình tới. Người phụ nữ này lấy cớ là mắt kim cương đề đi tìm chứ không phải cô ý dụ mọi người đến đây đề hiều làm về môi quan hệ giữa Tư Lệ Đình và Hoa Tỉnh. : Bọn họ tính toán đến thế nào đi nữa cũng không thể lường trước được rằng sự tin tưởng của cô dành cho Tư Lệ Đình đã vượt xa khỏi tầm hiểu biết của bọn họ. Bây giờ màn kịch của Hoa Tỉnh đã đồ bề rồi nhưng Cố Cảm vẫn muốn xem xem cô ta còn muôn tiếp tục giở trò như thế nào nữa. “Chúc mừng anh Tư và cô Cầm, cô xem hai người bọn cô được trời đất se duyên, một đôi trai tài gái sắc, thật khiến người khác ngưỡng mộ.” “Cô Lí đừng cố ngưỡng mộ nữa, chiếc dây chuyền của cô mới là chuyện quan trọng.” “Ở đây căn bản là không có nhân viên phục vụ đó nên là tôi phải đi chỗ khác tìm đây.” “Nếu như cô Lí mất dây chuyền trên du thuyền của tôi thì tôi cũng có trách nhiệm giúp cô tìm lại.” Tôi có cách này, bên trong đại sảnh có camera theo dõi. Chi bằng chúng. ta kiểm tra @amera một chút là có thể biết ngay rồi.” Người phụ nữ đó sợ tới mức liên tục xua tay: “Không cân phiền như vậy. đâu, chẳng qua cũng chỉ là một chiếc dây chuyền mà thôi.” “Vừa nãy cô Lí vừa nói chiếc dây. chuyền này rất quan trọng đối với cô cơ mà, hơn nữa còn là kỉ vật đính hôn, đồ vật quan trọng như vậy làm sao có thê nói là phiên được?” Xin mời các vị đi tới đại sảnh, tôi sẽ cho người đi kiểm tra camera, tôi tin răng sẽ nhanh chóng tìm ra câu trả lời thôi.” Cô Lí tỏ vẻ vo cùng bối rồi: “Tổng giám đốc Có, hôm nay là ngày trọng đại của cộ và anh Tư, đừng vì chiệc dây chuyền này của tôi mà làm hai người mật hứng.” “Những người đến đây đều là khách, rên du thuyền của tôi đột nhiên mắt chiếc dây chuyền trị giá một trăm năm mươi tỉ, tôi là người chủ trì nên nhất định phải có trách nhiệm đến cùng. Cô Lí, cô hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ điều. tra ra, chắc chắn sẽ đem lại công bằng cho cô. Nhưng nêu như có người dám nói dối, thì Cổ Cầm tôi không phải là quả hồng để mặc cho các người trêu đùa trong tay đâu!” Sau câu nói lạnh lùng như băng của Có Cẩm, mọi người gân như cũng đã hiểu ra chuyện gì rồi. Không chừng việc mắt dây chuyền là giả, dụ mọi người đến đây mới là thật, Hoa Tinh đã rời đi trong xấu hồ, người phụ nữ này còn có thê giả vờ đến lúc nào nữa?” Từ lời nói của Cố Cẩm, Tư Lệ Đình cũng đã nhận ra điểm mắu chốt trong câu chuyện. Xem ra Hoa Tỉnh đã thông đồng với người phụ nữ này để hại anh. Ánh mắt anh lạnh lùng. Suýt chút nữa chuyện này đã khiến Ă anh và Tư Lệ Đình chia rẽ nhau, cũng may là Có Cẩm có đủ lòng tin với anh, nêu không thì thực sự đã bị bọn họ làm hại rồi. Tư Lệ Đình lạnh lùng nói: “Nếu như có người ăn gian nói di thì T, sẽ nhật định không buông aI”
Chương 612:
Tư Lệ Đình vẫn đắm chìm trong những lời nói của Cô Cẩm: “Đáng lẽ ra anh phải chuẩn bị những chuyện này, sao có thê để một người phụ nữ làm được chứ?”
“Dù sao thì chúng ta cũng đều muốn ở bên nhau, ai làm thì cũng có khác gì đâu chứ?” Có Cẩm chủ động kiếng chân lên rôi hôn nhẹ lên môi của Tư Lệ Đình.
Xung quang vang lên tiêng võ tay nhiệt tình, tật cả đêu cảm thây hai người họ đứng chung với nhau mới xứng đôi vừa lứa.
Lúc này Tư Lệ Đình mới bình tĩnh lại, vân may là Cẩm Khê của anh đã không buông tạy anhl Nghỉ lễ này đáng lễ ra phải hoàn thành hai năm trước, Có Cẩm nhìn anh với ánh mắt tràn đầy tình cảm sâu nặng: “Từ ngày hôm nay trở đi không có bắt kì ai là có thê chia rẽ chúng ta.”
“PP Tự Lệ Đình nắm chặt tay cô: Tay nắm chặt tay, bên nhau đến già.”
Cũng đúng lúc đó, ánh mắt sắc bén của Cô Câm phát hiện ra một bóng hình đang lén lút muốn rời đi.
“Cố Lí, xin dừng bước.”
Người này chính là người phụ nữ đã ho hét tán loạn rằng cô ta mất chiếc dây chuyền kim cương.
Cố Cảm có thể chắc chắn một trăm phần trăm răng cô ta cùng một giuộc với Hoa Tỉnh. Trước tiên Ìà bảo người dụ cô tới, sau đó là dụ Tư Lệ Đình tới.
Người phụ nữ này lấy cớ là mắt kim cương đề đi tìm chứ không phải cô ý dụ mọi người đến đây đề hiều làm về môi quan hệ giữa Tư Lệ Đình và Hoa Tỉnh. : Bọn họ tính toán đến thế nào đi nữa cũng không thể lường trước được rằng sự tin tưởng của cô dành cho Tư Lệ Đình đã vượt xa khỏi tầm hiểu biết của bọn họ.
Bây giờ màn kịch của Hoa Tỉnh đã đồ bề rồi nhưng Cố Cảm vẫn muốn xem xem cô ta còn muôn tiếp tục giở trò như thế nào nữa.
“Chúc mừng anh Tư và cô Cầm, cô xem hai người bọn cô được trời đất se duyên, một đôi trai tài gái sắc, thật khiến người khác ngưỡng mộ.”
“Cô Lí đừng cố ngưỡng mộ nữa, chiếc dây chuyền của cô mới là chuyện quan trọng.”
“Ở đây căn bản là không có nhân viên phục vụ đó nên là tôi phải đi chỗ khác tìm đây.”
“Nếu như cô Lí mất dây chuyền trên du thuyền của tôi thì tôi cũng có trách nhiệm giúp cô tìm lại.”
Tôi có cách này, bên trong đại sảnh có camera theo dõi. Chi bằng chúng.
ta kiểm tra @amera một chút là có thể biết ngay rồi.”
Người phụ nữ đó sợ tới mức liên tục xua tay: “Không cân phiền như vậy.
đâu, chẳng qua cũng chỉ là một chiếc dây chuyền mà thôi.”
“Vừa nãy cô Lí vừa nói chiếc dây.
chuyền này rất quan trọng đối với cô cơ mà, hơn nữa còn là kỉ vật đính hôn, đồ vật quan trọng như vậy làm sao có thê nói là phiên được?”
Xin mời các vị đi tới đại sảnh, tôi sẽ cho người đi kiểm tra camera, tôi tin răng sẽ nhanh chóng tìm ra câu trả lời thôi.”
Cô Lí tỏ vẻ vo cùng bối rồi: “Tổng giám đốc Có, hôm nay là ngày trọng đại của cộ và anh Tư, đừng vì chiệc dây chuyền này của tôi mà làm hai người mật hứng.”
“Những người đến đây đều là khách, rên du thuyền của tôi đột nhiên mắt chiếc dây chuyền trị giá một trăm năm mươi tỉ, tôi là người chủ trì nên nhất định phải có trách nhiệm đến cùng.
Cô Lí, cô hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ điều. tra ra, chắc chắn sẽ đem lại công bằng cho cô. Nhưng nêu như có người dám nói dối, thì Cổ Cầm tôi không phải là quả hồng để mặc cho các người trêu đùa trong tay đâu!”
Sau câu nói lạnh lùng như băng của Có Cẩm, mọi người gân như cũng đã hiểu ra chuyện gì rồi.
Không chừng việc mắt dây chuyền là giả, dụ mọi người đến đây mới là thật, Hoa Tinh đã rời đi trong xấu hồ, người phụ nữ này còn có thê giả vờ đến lúc nào nữa?”
Từ lời nói của Cố Cẩm, Tư Lệ Đình cũng đã nhận ra điểm mắu chốt trong câu chuyện. Xem ra Hoa Tỉnh đã thông đồng với người phụ nữ này để hại anh.
Ánh mắt anh lạnh lùng. Suýt chút nữa chuyện này đã khiến Ă anh và Tư Lệ Đình chia rẽ nhau, cũng may là Có Cẩm có đủ lòng tin với anh, nêu không thì thực sự đã bị bọn họ làm hại rồi. Tư Lệ Đình lạnh lùng nói: “Nếu như có người ăn gian nói di thì T, sẽ nhật định không buông aI”
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho ThoátTác giả: Cáo NhỏTruyện Ngôn TìnhTrước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi… Chương 612: Tư Lệ Đình vẫn đắm chìm trong những lời nói của Cô Cẩm: “Đáng lẽ ra anh phải chuẩn bị những chuyện này, sao có thê để một người phụ nữ làm được chứ?” “Dù sao thì chúng ta cũng đều muốn ở bên nhau, ai làm thì cũng có khác gì đâu chứ?” Có Cẩm chủ động kiếng chân lên rôi hôn nhẹ lên môi của Tư Lệ Đình. Xung quang vang lên tiêng võ tay nhiệt tình, tật cả đêu cảm thây hai người họ đứng chung với nhau mới xứng đôi vừa lứa. Lúc này Tư Lệ Đình mới bình tĩnh lại, vân may là Cẩm Khê của anh đã không buông tạy anhl Nghỉ lễ này đáng lễ ra phải hoàn thành hai năm trước, Có Cẩm nhìn anh với ánh mắt tràn đầy tình cảm sâu nặng: “Từ ngày hôm nay trở đi không có bắt kì ai là có thê chia rẽ chúng ta.” “PP Tự Lệ Đình nắm chặt tay cô: Tay nắm chặt tay, bên nhau đến già.” Cũng đúng lúc đó, ánh mắt sắc bén của Cô Câm phát hiện ra một bóng hình đang lén lút muốn rời đi. “Cố Lí, xin dừng bước.” Người này chính là người phụ nữ đã ho hét tán loạn rằng cô ta mất chiếc dây chuyền kim cương. Cố Cảm có thể chắc chắn một trăm phần trăm răng cô ta cùng một giuộc với Hoa Tỉnh. Trước tiên Ìà bảo người dụ cô tới, sau đó là dụ Tư Lệ Đình tới. Người phụ nữ này lấy cớ là mắt kim cương đề đi tìm chứ không phải cô ý dụ mọi người đến đây đề hiều làm về môi quan hệ giữa Tư Lệ Đình và Hoa Tỉnh. : Bọn họ tính toán đến thế nào đi nữa cũng không thể lường trước được rằng sự tin tưởng của cô dành cho Tư Lệ Đình đã vượt xa khỏi tầm hiểu biết của bọn họ. Bây giờ màn kịch của Hoa Tỉnh đã đồ bề rồi nhưng Cố Cảm vẫn muốn xem xem cô ta còn muôn tiếp tục giở trò như thế nào nữa. “Chúc mừng anh Tư và cô Cầm, cô xem hai người bọn cô được trời đất se duyên, một đôi trai tài gái sắc, thật khiến người khác ngưỡng mộ.” “Cô Lí đừng cố ngưỡng mộ nữa, chiếc dây chuyền của cô mới là chuyện quan trọng.” “Ở đây căn bản là không có nhân viên phục vụ đó nên là tôi phải đi chỗ khác tìm đây.” “Nếu như cô Lí mất dây chuyền trên du thuyền của tôi thì tôi cũng có trách nhiệm giúp cô tìm lại.” Tôi có cách này, bên trong đại sảnh có camera theo dõi. Chi bằng chúng. ta kiểm tra @amera một chút là có thể biết ngay rồi.” Người phụ nữ đó sợ tới mức liên tục xua tay: “Không cân phiền như vậy. đâu, chẳng qua cũng chỉ là một chiếc dây chuyền mà thôi.” “Vừa nãy cô Lí vừa nói chiếc dây. chuyền này rất quan trọng đối với cô cơ mà, hơn nữa còn là kỉ vật đính hôn, đồ vật quan trọng như vậy làm sao có thê nói là phiên được?” Xin mời các vị đi tới đại sảnh, tôi sẽ cho người đi kiểm tra camera, tôi tin răng sẽ nhanh chóng tìm ra câu trả lời thôi.” Cô Lí tỏ vẻ vo cùng bối rồi: “Tổng giám đốc Có, hôm nay là ngày trọng đại của cộ và anh Tư, đừng vì chiệc dây chuyền này của tôi mà làm hai người mật hứng.” “Những người đến đây đều là khách, rên du thuyền của tôi đột nhiên mắt chiếc dây chuyền trị giá một trăm năm mươi tỉ, tôi là người chủ trì nên nhất định phải có trách nhiệm đến cùng. Cô Lí, cô hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ điều. tra ra, chắc chắn sẽ đem lại công bằng cho cô. Nhưng nêu như có người dám nói dối, thì Cổ Cầm tôi không phải là quả hồng để mặc cho các người trêu đùa trong tay đâu!” Sau câu nói lạnh lùng như băng của Có Cẩm, mọi người gân như cũng đã hiểu ra chuyện gì rồi. Không chừng việc mắt dây chuyền là giả, dụ mọi người đến đây mới là thật, Hoa Tinh đã rời đi trong xấu hồ, người phụ nữ này còn có thê giả vờ đến lúc nào nữa?” Từ lời nói của Cố Cẩm, Tư Lệ Đình cũng đã nhận ra điểm mắu chốt trong câu chuyện. Xem ra Hoa Tỉnh đã thông đồng với người phụ nữ này để hại anh. Ánh mắt anh lạnh lùng. Suýt chút nữa chuyện này đã khiến Ă anh và Tư Lệ Đình chia rẽ nhau, cũng may là Có Cẩm có đủ lòng tin với anh, nêu không thì thực sự đã bị bọn họ làm hại rồi. Tư Lệ Đình lạnh lùng nói: “Nếu như có người ăn gian nói di thì T, sẽ nhật định không buông aI”