Thành phố Vân Hải, bóng đêm càng tối.Hôm nay là ngày công ty Tối Tân tổ chức tiệc mừng cho đoàn làm phim cổ trang huyền huyễn (Bộ Bộ Sinh Liên) đóng máy, vì bộ phim này, là BOSS của công ty cộng thêm vai chính, Giang Văn Thăng có thể nói là dốc hết tâm huyết, Lục Diệp cố ý từ Mỹ trở về, chính là vì cho vị hôn phu một sự vui mừng.Giang Văn Thăng vẫn ở chỗ mà năm năm trước hai người mua.Lục Diệp một tay cầm quà chúc mừng, một tay cầm chìa khoá mở cửa ra, lòng đầy chờ đợi được thấy bộ dạng hôn phu ngạc nhiên khi nhìn thấy mình.Nhưng mà, khi cô đẩy cửa ra, trong phòng khách không có một ai, chỉ có ánh đèn mập mờ và quần áo vứt tán loạn đầy đất, áo con, giày cao gót, còn có q**n l*t ren, tất cả được vứt lung tung trước phòng ngủ. .Trong phòng khép hờ còn truyền ra tiếng nam nữ ân ái, giống như một cây búa đập mạnh vào đầu Lục Diệp, đánh cho cô đứng yên tại chỗ không thể nhúc nhích."Văn Thăng, khi nào thì anh mới ngả bài với Lục Diệp ngốc kia. ." Cùng với tiếng th* d*c, một giọng nữ yêu…
Chương 56: 1 Làm Trầm Trọng Thêm
Cô Vợ Ảnh Hậu Lại Bỏ TrốnTác giả: Mễ PhánTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố Vân Hải, bóng đêm càng tối.Hôm nay là ngày công ty Tối Tân tổ chức tiệc mừng cho đoàn làm phim cổ trang huyền huyễn (Bộ Bộ Sinh Liên) đóng máy, vì bộ phim này, là BOSS của công ty cộng thêm vai chính, Giang Văn Thăng có thể nói là dốc hết tâm huyết, Lục Diệp cố ý từ Mỹ trở về, chính là vì cho vị hôn phu một sự vui mừng.Giang Văn Thăng vẫn ở chỗ mà năm năm trước hai người mua.Lục Diệp một tay cầm quà chúc mừng, một tay cầm chìa khoá mở cửa ra, lòng đầy chờ đợi được thấy bộ dạng hôn phu ngạc nhiên khi nhìn thấy mình.Nhưng mà, khi cô đẩy cửa ra, trong phòng khách không có một ai, chỉ có ánh đèn mập mờ và quần áo vứt tán loạn đầy đất, áo con, giày cao gót, còn có q**n l*t ren, tất cả được vứt lung tung trước phòng ngủ. .Trong phòng khép hờ còn truyền ra tiếng nam nữ ân ái, giống như một cây búa đập mạnh vào đầu Lục Diệp, đánh cho cô đứng yên tại chỗ không thể nhúc nhích."Văn Thăng, khi nào thì anh mới ngả bài với Lục Diệp ngốc kia. ." Cùng với tiếng th* d*c, một giọng nữ yêu… Chiến Đình Kiêu hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.Cả người anh nóng muốn chết, sao Lục Diệp còn dám lộn xộn chứ?Nhưng là anh không hạ nhiệt độ như vậy, hẳn là không tốt lắm phải không?Trong lòng Lục Diệp nhất thời có chút lo lắng.“Chiến Đình Kiêu, anh vẫn nên để tôi đứng lên đi, tôi đảm bảo không đi, sẽ chuẩn bị cho anh một cái khăn lông.”.Chiến Đình Kiêu lạnh giọng nói: “Không muốn.”.“Nhưng anh như vậy…”.“Em thật sự muốn đi?”.Trong bóng đêm đen kịt, Lục Diệp cố sức gật đầu.Nếu đại boss bệnh nặng ở bên cạnh cô, đến lúc đó chuyện này nhất định sẽ đổ lên đầu cô.Sau khi lên báo, có khi lại nói cô là hồng nhan họa thủy cũng không biết chừng.Lục Diệp không ngừng tìm các loại lí do không hề có sức thuyết phục, có lẽ chính cô cũng không biết, cô đơn giản chỉ là lo cho tình hình của Chiến Đình Kiêu mà thôi.“Em cho tôi hôn một cái, tôi sẽ để em đi.”.“…”.Giọng Lục Diệp nhất thời lạnh xuống.“Nha, vậy thì cứ nóng chết anh đi.”.Sốt thành kẻ ngốc, cô cũng không cần bồi thường phí vi phạm hợp đồng nữa, như vậy rất tốt phải không?“Em yên tâm, tôi đã sớm mời luật sư rồi.Nếu tôi và em trong khoảng thời gian này ở bên nhau có xảy ra chuyện gì, em sẽ làm Chiến phu nhân thừa kế nhà họ Chiến.”.“!!!”.Lục Diệp vô cùng khiếp sợ.Chuyện này là sao? Dặn dò hậu sự? Phi phiphi.Hậu sự ở đâu ra chứ?“Chiến Đình Kiêu, sao anh phải làm vậy...”.“Năm năm trước em nên gả cho tôi.”.Chiến Đình Kiêu trầm giọng nói.“Cho nên hiện tại cũng chỉ là thực hiện nghĩa vụ lúc trước thôi.”Trước khi gặp Lục Diệp, căn bản anh không biết người phụ nữ mình muốn kết hôn năm năm trước chính là cô.Thật ra cuộc hôn nhân này đối với Chiến Đình Kiêu cũng không có ý nghĩa quá lớn, nhưng lần này gặp lại Lục Diệp, mọi chuyện đều đảo lộn.“Nhưng là năm năm trước tôi đã...”.Lục Diệp nói tới đây, lập tức thông minh mà dừng lại.Không được không được, thiếu chút nữa cô nói lộ ra mất rồi.Nếu như cô nói ra câu cô vừa nghĩ đến kia, đến lúc đó chính là tự vạch áo cho người xem lưng rồi.“Ai, chuyện cũ không nên nhắc lại.”.Chiến Đình Kiêu gật đầu, nói, nói: “Được, chúng ta không đề cập tới nữa.”.Vòng một vòng, đề tài lại vòng trở về rồi.“Vậy có phải giờ anh nên để tôi rời giường chăm sóc anh không?”..
Chiến Đình Kiêu hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.Cả người anh nóng muốn chết, sao Lục Diệp còn dám lộn xộn chứ?Nhưng là anh không hạ nhiệt độ như vậy, hẳn là không tốt lắm phải không?Trong lòng Lục Diệp nhất thời có chút lo lắng.“Chiến Đình Kiêu, anh vẫn nên để tôi đứng lên đi, tôi đảm bảo không đi, sẽ chuẩn bị cho anh một cái khăn lông.”.Chiến Đình Kiêu lạnh giọng nói: “Không muốn.”.“Nhưng anh như vậy…”.“Em thật sự muốn đi?”.Trong bóng đêm đen kịt, Lục Diệp cố sức gật đầu.Nếu đại boss bệnh nặng ở bên cạnh cô, đến lúc đó chuyện này nhất định sẽ đổ lên đầu cô.Sau khi lên báo, có khi lại nói cô là hồng nhan họa thủy cũng không biết chừng.Lục Diệp không ngừng tìm các loại lí do không hề có sức thuyết phục, có lẽ chính cô cũng không biết, cô đơn giản chỉ là lo cho tình hình của Chiến Đình Kiêu mà thôi.“Em cho tôi hôn một cái, tôi sẽ để em đi.”.“…”.
Giọng Lục Diệp nhất thời lạnh xuống.
“Nha, vậy thì cứ nóng chết anh đi.”.Sốt thành kẻ ngốc, cô cũng không cần bồi thường phí vi phạm hợp đồng nữa, như vậy rất tốt phải không?“Em yên tâm, tôi đã sớm mời luật sư rồi.
Nếu tôi và em trong khoảng thời gian này ở bên nhau có xảy ra chuyện gì, em sẽ làm Chiến phu nhân thừa kế nhà họ Chiến.”.“!!!”.Lục Diệp vô cùng khiếp sợ.Chuyện này là sao? Dặn dò hậu sự? Phi phiphi.
Hậu sự ở đâu ra chứ?“Chiến Đình Kiêu, sao anh phải làm vậy...”.“Năm năm trước em nên gả cho tôi.”.
Chiến Đình Kiêu trầm giọng nói.
“Cho nên hiện tại cũng chỉ là thực hiện nghĩa vụ lúc trước thôi.”Trước khi gặp Lục Diệp, căn bản anh không biết người phụ nữ mình muốn kết hôn năm năm trước chính là cô.Thật ra cuộc hôn nhân này đối với Chiến Đình Kiêu cũng không có ý nghĩa quá lớn, nhưng lần này gặp lại Lục Diệp, mọi chuyện đều đảo lộn.“Nhưng là năm năm trước tôi đã...”.
Lục Diệp nói tới đây, lập tức thông minh mà dừng lại.
Không được không được, thiếu chút nữa cô nói lộ ra mất rồi.
Nếu như cô nói ra câu cô vừa nghĩ đến kia, đến lúc đó chính là tự vạch áo cho người xem lưng rồi.
“Ai, chuyện cũ không nên nhắc lại.”.Chiến Đình Kiêu gật đầu, nói, nói: “Được, chúng ta không đề cập tới nữa.”.Vòng một vòng, đề tài lại vòng trở về rồi.“Vậy có phải giờ anh nên để tôi rời giường chăm sóc anh không?”..
Cô Vợ Ảnh Hậu Lại Bỏ TrốnTác giả: Mễ PhánTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố Vân Hải, bóng đêm càng tối.Hôm nay là ngày công ty Tối Tân tổ chức tiệc mừng cho đoàn làm phim cổ trang huyền huyễn (Bộ Bộ Sinh Liên) đóng máy, vì bộ phim này, là BOSS của công ty cộng thêm vai chính, Giang Văn Thăng có thể nói là dốc hết tâm huyết, Lục Diệp cố ý từ Mỹ trở về, chính là vì cho vị hôn phu một sự vui mừng.Giang Văn Thăng vẫn ở chỗ mà năm năm trước hai người mua.Lục Diệp một tay cầm quà chúc mừng, một tay cầm chìa khoá mở cửa ra, lòng đầy chờ đợi được thấy bộ dạng hôn phu ngạc nhiên khi nhìn thấy mình.Nhưng mà, khi cô đẩy cửa ra, trong phòng khách không có một ai, chỉ có ánh đèn mập mờ và quần áo vứt tán loạn đầy đất, áo con, giày cao gót, còn có q**n l*t ren, tất cả được vứt lung tung trước phòng ngủ. .Trong phòng khép hờ còn truyền ra tiếng nam nữ ân ái, giống như một cây búa đập mạnh vào đầu Lục Diệp, đánh cho cô đứng yên tại chỗ không thể nhúc nhích."Văn Thăng, khi nào thì anh mới ngả bài với Lục Diệp ngốc kia. ." Cùng với tiếng th* d*c, một giọng nữ yêu… Chiến Đình Kiêu hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.Cả người anh nóng muốn chết, sao Lục Diệp còn dám lộn xộn chứ?Nhưng là anh không hạ nhiệt độ như vậy, hẳn là không tốt lắm phải không?Trong lòng Lục Diệp nhất thời có chút lo lắng.“Chiến Đình Kiêu, anh vẫn nên để tôi đứng lên đi, tôi đảm bảo không đi, sẽ chuẩn bị cho anh một cái khăn lông.”.Chiến Đình Kiêu lạnh giọng nói: “Không muốn.”.“Nhưng anh như vậy…”.“Em thật sự muốn đi?”.Trong bóng đêm đen kịt, Lục Diệp cố sức gật đầu.Nếu đại boss bệnh nặng ở bên cạnh cô, đến lúc đó chuyện này nhất định sẽ đổ lên đầu cô.Sau khi lên báo, có khi lại nói cô là hồng nhan họa thủy cũng không biết chừng.Lục Diệp không ngừng tìm các loại lí do không hề có sức thuyết phục, có lẽ chính cô cũng không biết, cô đơn giản chỉ là lo cho tình hình của Chiến Đình Kiêu mà thôi.“Em cho tôi hôn một cái, tôi sẽ để em đi.”.“…”.Giọng Lục Diệp nhất thời lạnh xuống.“Nha, vậy thì cứ nóng chết anh đi.”.Sốt thành kẻ ngốc, cô cũng không cần bồi thường phí vi phạm hợp đồng nữa, như vậy rất tốt phải không?“Em yên tâm, tôi đã sớm mời luật sư rồi.Nếu tôi và em trong khoảng thời gian này ở bên nhau có xảy ra chuyện gì, em sẽ làm Chiến phu nhân thừa kế nhà họ Chiến.”.“!!!”.Lục Diệp vô cùng khiếp sợ.Chuyện này là sao? Dặn dò hậu sự? Phi phiphi.Hậu sự ở đâu ra chứ?“Chiến Đình Kiêu, sao anh phải làm vậy...”.“Năm năm trước em nên gả cho tôi.”.Chiến Đình Kiêu trầm giọng nói.“Cho nên hiện tại cũng chỉ là thực hiện nghĩa vụ lúc trước thôi.”Trước khi gặp Lục Diệp, căn bản anh không biết người phụ nữ mình muốn kết hôn năm năm trước chính là cô.Thật ra cuộc hôn nhân này đối với Chiến Đình Kiêu cũng không có ý nghĩa quá lớn, nhưng lần này gặp lại Lục Diệp, mọi chuyện đều đảo lộn.“Nhưng là năm năm trước tôi đã...”.Lục Diệp nói tới đây, lập tức thông minh mà dừng lại.Không được không được, thiếu chút nữa cô nói lộ ra mất rồi.Nếu như cô nói ra câu cô vừa nghĩ đến kia, đến lúc đó chính là tự vạch áo cho người xem lưng rồi.“Ai, chuyện cũ không nên nhắc lại.”.Chiến Đình Kiêu gật đầu, nói, nói: “Được, chúng ta không đề cập tới nữa.”.Vòng một vòng, đề tài lại vòng trở về rồi.“Vậy có phải giờ anh nên để tôi rời giường chăm sóc anh không?”..