Tác giả:

Cố Thiền ngồi dựa vào ghế đọc sách, tay lật sách nhanh như gió nhưng lại đọc không vào 1 chữ nào. Nội dung trong quyển sách đó nói gì, nàng một chữ cũng không đọc vào. Thực ra mượn việc đọc sách để tự giảm bớt lo âu trong lòng, làm sao biết những chữ nhỏ xinh đẹp đoan trang kia lại giống như mọc ra cánh, ở trước mắt nàng chuyển động lung tung, ngược lại còn thêm vài phần phiền não. Dựa vào tháp gỗ hoa Lê điêu khắc tượng La Hán bên cửa sổ, Cố Thiền chỉ cần xoay người đã có thể nhìn khung cảnh xa xa từ cửa sổ. Đêm nay, không có trăng trên cao chiếu sáng, cũng không có ánh sao lấp lánh trên bầu trời, chỉ có từng trận lửa đỏ rực từ phương xa bay lên trời, ánh lửa đỏ đậm đem 1 góc trời chiếu sáng như ban ngày. Tĩnh vương lấy danh Cần vương mà khởi binh, đánh thẳng về hướng nam, khí thế như chẻ tre, hôm nay vào buổi tối dẫn hơn 5 vạn tinh binh thân thiết đồng thời tấn công từ 13 cửa thành vào trong kinh thành. Mà hiện nay người mà hoàng thượng phái ra lãnh binh chống lại Tĩnh vương, là Chỉ…

Chương 102

Độc Sủng Thiên Kiều (Thiên Kiều Bách Sủng)Tác giả: Nhược BànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCố Thiền ngồi dựa vào ghế đọc sách, tay lật sách nhanh như gió nhưng lại đọc không vào 1 chữ nào. Nội dung trong quyển sách đó nói gì, nàng một chữ cũng không đọc vào. Thực ra mượn việc đọc sách để tự giảm bớt lo âu trong lòng, làm sao biết những chữ nhỏ xinh đẹp đoan trang kia lại giống như mọc ra cánh, ở trước mắt nàng chuyển động lung tung, ngược lại còn thêm vài phần phiền não. Dựa vào tháp gỗ hoa Lê điêu khắc tượng La Hán bên cửa sổ, Cố Thiền chỉ cần xoay người đã có thể nhìn khung cảnh xa xa từ cửa sổ. Đêm nay, không có trăng trên cao chiếu sáng, cũng không có ánh sao lấp lánh trên bầu trời, chỉ có từng trận lửa đỏ rực từ phương xa bay lên trời, ánh lửa đỏ đậm đem 1 góc trời chiếu sáng như ban ngày. Tĩnh vương lấy danh Cần vương mà khởi binh, đánh thẳng về hướng nam, khí thế như chẻ tre, hôm nay vào buổi tối dẫn hơn 5 vạn tinh binh thân thiết đồng thời tấn công từ 13 cửa thành vào trong kinh thành. Mà hiện nay người mà hoàng thượng phái ra lãnh binh chống lại Tĩnh vương, là Chỉ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nàng sinh con khổ cực như vậy, hắn sẽ không một mình định đoạt tất cả.“Nhưng ta muốn Vương gia đặt.” Cố Thiền lại nói “Vương gia là chủ nhà.”Nàng cách đứa nhỏ với lấy tay Hàn Thác, mới chạm được đầu ngón tay hắn đã bị hắn dùng sức nắm lấy.Sau đó giọng nói của nam nhân trầm ổn khiến lòng người yên tâm vang lên “Như vậy đi, con trai sinh giờ dần, nhũ danh sẽ gọi là Dần nhi, con gái phải nuôi dưỡng yêu kiều mềm mại, là bảo bối, gọi là Bảo bảo.”“Dần nhi, Bảo bảo, các con có tên rồi, có vui không?”Cố Thiền vừa nói vừa vươn bàn tay rảnh rỗi nhẹ nhàng chạm đến gò má hai đứa nhỏ.thật sự giống như Hàn Thác nói, Dần nhi khỏe mạnh kháu khỉnh, vừa nhìn đã biết tương lai sẽ là mộttiểu nam tử hán, Bảo bảo khuôn mặt nhỏ hơn, ngũ quan cũng thanh tú hơn rất nhiều.Cố Thiền nhìn hai đứa trẻ, càng nhìn càng vui mừng, càng vui mừng càng không nỡ rời mắt.Nhìn một chút lại phát hiện chỗ kỳ lạ.Trong phòng có bốn lò sưởi, tất nhiên là không sợ lạnh, nàng giơ tay cởi tã lót của hai đứa trẻ ra, quan sát, càng thêm nghi hoặc, kinh hoảng hỏi “Vương gia, sao dáng người Bảo bảo lại nhỏ như vậy?”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Nàng sinh con khổ cực như vậy, hắn sẽ không một mình định đoạt tất cả.

“Nhưng ta muốn Vương gia đặt.” Cố Thiền lại nói “Vương gia là chủ nhà.”

Nàng cách đứa nhỏ với lấy tay Hàn Thác, mới chạm được đầu ngón tay hắn đã bị hắn dùng sức nắm lấy.

Sau đó giọng nói của nam nhân trầm ổn khiến lòng người yên tâm vang lên “Như vậy đi, con trai sinh giờ dần, nhũ danh sẽ gọi là Dần nhi, con gái phải nuôi dưỡng yêu kiều mềm mại, là bảo bối, gọi là Bảo bảo.”

“Dần nhi, Bảo bảo, các con có tên rồi, có vui không?”

Cố Thiền vừa nói vừa vươn bàn tay rảnh rỗi nhẹ nhàng chạm đến gò má hai đứa nhỏ.

thật sự giống như Hàn Thác nói, Dần nhi khỏe mạnh kháu khỉnh, vừa nhìn đã biết tương lai sẽ là mộttiểu nam tử hán, Bảo bảo khuôn mặt nhỏ hơn, ngũ quan cũng thanh tú hơn rất nhiều.

Cố Thiền nhìn hai đứa trẻ, càng nhìn càng vui mừng, càng vui mừng càng không nỡ rời mắt.

Nhìn một chút lại phát hiện chỗ kỳ lạ.

Trong phòng có bốn lò sưởi, tất nhiên là không sợ lạnh, nàng giơ tay cởi tã lót của hai đứa trẻ ra, quan sát, càng thêm nghi hoặc, kinh hoảng hỏi “Vương gia, sao dáng người Bảo bảo lại nhỏ như vậy?”

Độc Sủng Thiên Kiều (Thiên Kiều Bách Sủng)Tác giả: Nhược BànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCố Thiền ngồi dựa vào ghế đọc sách, tay lật sách nhanh như gió nhưng lại đọc không vào 1 chữ nào. Nội dung trong quyển sách đó nói gì, nàng một chữ cũng không đọc vào. Thực ra mượn việc đọc sách để tự giảm bớt lo âu trong lòng, làm sao biết những chữ nhỏ xinh đẹp đoan trang kia lại giống như mọc ra cánh, ở trước mắt nàng chuyển động lung tung, ngược lại còn thêm vài phần phiền não. Dựa vào tháp gỗ hoa Lê điêu khắc tượng La Hán bên cửa sổ, Cố Thiền chỉ cần xoay người đã có thể nhìn khung cảnh xa xa từ cửa sổ. Đêm nay, không có trăng trên cao chiếu sáng, cũng không có ánh sao lấp lánh trên bầu trời, chỉ có từng trận lửa đỏ rực từ phương xa bay lên trời, ánh lửa đỏ đậm đem 1 góc trời chiếu sáng như ban ngày. Tĩnh vương lấy danh Cần vương mà khởi binh, đánh thẳng về hướng nam, khí thế như chẻ tre, hôm nay vào buổi tối dẫn hơn 5 vạn tinh binh thân thiết đồng thời tấn công từ 13 cửa thành vào trong kinh thành. Mà hiện nay người mà hoàng thượng phái ra lãnh binh chống lại Tĩnh vương, là Chỉ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nàng sinh con khổ cực như vậy, hắn sẽ không một mình định đoạt tất cả.“Nhưng ta muốn Vương gia đặt.” Cố Thiền lại nói “Vương gia là chủ nhà.”Nàng cách đứa nhỏ với lấy tay Hàn Thác, mới chạm được đầu ngón tay hắn đã bị hắn dùng sức nắm lấy.Sau đó giọng nói của nam nhân trầm ổn khiến lòng người yên tâm vang lên “Như vậy đi, con trai sinh giờ dần, nhũ danh sẽ gọi là Dần nhi, con gái phải nuôi dưỡng yêu kiều mềm mại, là bảo bối, gọi là Bảo bảo.”“Dần nhi, Bảo bảo, các con có tên rồi, có vui không?”Cố Thiền vừa nói vừa vươn bàn tay rảnh rỗi nhẹ nhàng chạm đến gò má hai đứa nhỏ.thật sự giống như Hàn Thác nói, Dần nhi khỏe mạnh kháu khỉnh, vừa nhìn đã biết tương lai sẽ là mộttiểu nam tử hán, Bảo bảo khuôn mặt nhỏ hơn, ngũ quan cũng thanh tú hơn rất nhiều.Cố Thiền nhìn hai đứa trẻ, càng nhìn càng vui mừng, càng vui mừng càng không nỡ rời mắt.Nhìn một chút lại phát hiện chỗ kỳ lạ.Trong phòng có bốn lò sưởi, tất nhiên là không sợ lạnh, nàng giơ tay cởi tã lót của hai đứa trẻ ra, quan sát, càng thêm nghi hoặc, kinh hoảng hỏi “Vương gia, sao dáng người Bảo bảo lại nhỏ như vậy?”

Chương 102