Cố Thiền ngồi dựa vào ghế đọc sách, tay lật sách nhanh như gió nhưng lại đọc không vào 1 chữ nào. Nội dung trong quyển sách đó nói gì, nàng một chữ cũng không đọc vào. Thực ra mượn việc đọc sách để tự giảm bớt lo âu trong lòng, làm sao biết những chữ nhỏ xinh đẹp đoan trang kia lại giống như mọc ra cánh, ở trước mắt nàng chuyển động lung tung, ngược lại còn thêm vài phần phiền não. Dựa vào tháp gỗ hoa Lê điêu khắc tượng La Hán bên cửa sổ, Cố Thiền chỉ cần xoay người đã có thể nhìn khung cảnh xa xa từ cửa sổ. Đêm nay, không có trăng trên cao chiếu sáng, cũng không có ánh sao lấp lánh trên bầu trời, chỉ có từng trận lửa đỏ rực từ phương xa bay lên trời, ánh lửa đỏ đậm đem 1 góc trời chiếu sáng như ban ngày. Tĩnh vương lấy danh Cần vương mà khởi binh, đánh thẳng về hướng nam, khí thế như chẻ tre, hôm nay vào buổi tối dẫn hơn 5 vạn tinh binh thân thiết đồng thời tấn công từ 13 cửa thành vào trong kinh thành. Mà hiện nay người mà hoàng thượng phái ra lãnh binh chống lại Tĩnh vương, là Chỉ…
Chương 107
Độc Sủng Thiên Kiều (Thiên Kiều Bách Sủng)Tác giả: Nhược BànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCố Thiền ngồi dựa vào ghế đọc sách, tay lật sách nhanh như gió nhưng lại đọc không vào 1 chữ nào. Nội dung trong quyển sách đó nói gì, nàng một chữ cũng không đọc vào. Thực ra mượn việc đọc sách để tự giảm bớt lo âu trong lòng, làm sao biết những chữ nhỏ xinh đẹp đoan trang kia lại giống như mọc ra cánh, ở trước mắt nàng chuyển động lung tung, ngược lại còn thêm vài phần phiền não. Dựa vào tháp gỗ hoa Lê điêu khắc tượng La Hán bên cửa sổ, Cố Thiền chỉ cần xoay người đã có thể nhìn khung cảnh xa xa từ cửa sổ. Đêm nay, không có trăng trên cao chiếu sáng, cũng không có ánh sao lấp lánh trên bầu trời, chỉ có từng trận lửa đỏ rực từ phương xa bay lên trời, ánh lửa đỏ đậm đem 1 góc trời chiếu sáng như ban ngày. Tĩnh vương lấy danh Cần vương mà khởi binh, đánh thẳng về hướng nam, khí thế như chẻ tre, hôm nay vào buổi tối dẫn hơn 5 vạn tinh binh thân thiết đồng thời tấn công từ 13 cửa thành vào trong kinh thành. Mà hiện nay người mà hoàng thượng phái ra lãnh binh chống lại Tĩnh vương, là Chỉ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Cũng đã nói không ghen rồi…” ngoài miệng Cố Thiền không nhận nhưng trong lòng cũng hiểu được, đỏ mặt đánh vào ngực Hàn Thác, không ngờ bị hắn bắt được, kéo đến phía trước, cả người cả vào ngực hắn.Trong xe ngựa quá náo nhiệt, Dần nhi đang ngủ say cũng bị đánh thức, mở mắt ra thấy mẫu thân đangở trong ngực phụ thân, muội muội nằm trong ngực mẫu thân, thật là một bức tranh gia đình hạnh phúc.Từ từ, sao lại là gia đình ba người chứ?Mình thì sao?Tại sao chỉ ôm muội muội không ôm mình?Cho dù ngoan thế nào nhưng Dần nhi cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ, vừa mẫn cảm lại thích làm nũng, phát hiện mình bị xem nhẹ, bị đẩy ở bên ngoài, lập tức gào khóc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cũng đã nói không ghen rồi…” ngoài miệng Cố Thiền không nhận nhưng trong lòng cũng hiểu được, đỏ mặt đánh vào ngực Hàn Thác, không ngờ bị hắn bắt được, kéo đến phía trước, cả người cả vào ngực hắn.
Trong xe ngựa quá náo nhiệt, Dần nhi đang ngủ say cũng bị đánh thức, mở mắt ra thấy mẫu thân đangở trong ngực phụ thân, muội muội nằm trong ngực mẫu thân, thật là một bức tranh gia đình hạnh phúc.
Từ từ, sao lại là gia đình ba người chứ?
Mình thì sao?
Tại sao chỉ ôm muội muội không ôm mình?
Cho dù ngoan thế nào nhưng Dần nhi cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ, vừa mẫn cảm lại thích làm nũng, phát hiện mình bị xem nhẹ, bị đẩy ở bên ngoài, lập tức gào khóc.
Độc Sủng Thiên Kiều (Thiên Kiều Bách Sủng)Tác giả: Nhược BànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCố Thiền ngồi dựa vào ghế đọc sách, tay lật sách nhanh như gió nhưng lại đọc không vào 1 chữ nào. Nội dung trong quyển sách đó nói gì, nàng một chữ cũng không đọc vào. Thực ra mượn việc đọc sách để tự giảm bớt lo âu trong lòng, làm sao biết những chữ nhỏ xinh đẹp đoan trang kia lại giống như mọc ra cánh, ở trước mắt nàng chuyển động lung tung, ngược lại còn thêm vài phần phiền não. Dựa vào tháp gỗ hoa Lê điêu khắc tượng La Hán bên cửa sổ, Cố Thiền chỉ cần xoay người đã có thể nhìn khung cảnh xa xa từ cửa sổ. Đêm nay, không có trăng trên cao chiếu sáng, cũng không có ánh sao lấp lánh trên bầu trời, chỉ có từng trận lửa đỏ rực từ phương xa bay lên trời, ánh lửa đỏ đậm đem 1 góc trời chiếu sáng như ban ngày. Tĩnh vương lấy danh Cần vương mà khởi binh, đánh thẳng về hướng nam, khí thế như chẻ tre, hôm nay vào buổi tối dẫn hơn 5 vạn tinh binh thân thiết đồng thời tấn công từ 13 cửa thành vào trong kinh thành. Mà hiện nay người mà hoàng thượng phái ra lãnh binh chống lại Tĩnh vương, là Chỉ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Cũng đã nói không ghen rồi…” ngoài miệng Cố Thiền không nhận nhưng trong lòng cũng hiểu được, đỏ mặt đánh vào ngực Hàn Thác, không ngờ bị hắn bắt được, kéo đến phía trước, cả người cả vào ngực hắn.Trong xe ngựa quá náo nhiệt, Dần nhi đang ngủ say cũng bị đánh thức, mở mắt ra thấy mẫu thân đangở trong ngực phụ thân, muội muội nằm trong ngực mẫu thân, thật là một bức tranh gia đình hạnh phúc.Từ từ, sao lại là gia đình ba người chứ?Mình thì sao?Tại sao chỉ ôm muội muội không ôm mình?Cho dù ngoan thế nào nhưng Dần nhi cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ, vừa mẫn cảm lại thích làm nũng, phát hiện mình bị xem nhẹ, bị đẩy ở bên ngoài, lập tức gào khóc.