Tác giả:

Rào rào, một chậu nước đá đổ ập xuống. Tô Ảnh sợ run cả người, cuối cùng mí mắt nặng nề chậm rãi mở ra. Lạnh… rất lạnh. Rõ ràng là mùa xuân, sao lại lạnh thành như vậy?Lý trí của Tô Ảnh từ từ quay về. Từ từ nghĩ lại chuyện đã xảy ra trước lúc hôn mê: Nhà sản xuất cười gằn, cả người nóng bỏng, còn có người đàn ông mang theo khí thế lạnh băng khắp người kia…Từ từ? Người đàn ông kia bị mình bám lấy không rời trước khi hôn mê?Tô Ảnh lập tức ngồi dậy, mới phát hiện bản thân đang nằm trong một chiếc bồn tắm rất lớn. Trong bồn tắm đầy đá lạnh, trên mặt đất vẫn còn đặt một thùng gỗ. “Dậy đi. ” Một âm thanh lạnh lùng đến tột cùng, trầm thấp vang lên từ phía sau. Giọng nói rất êm tai, trầm thấp, cực kỳ có sức hút. Nhưng lại lạnh lùng khác thường, giống như từ trước đến giờ người này đều không có bất kỳ cảm tình gì. Tô Ảnh nhanh chóng xoay người quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi tơ tằm màu xám nhạt và quần dài màu xám thẫm, lười biếng mà ngang ngược ngồi trên ghế sofa. Người đàn…

Chương 72: 1 Tô Ảnh Được Mời 1

Ông Xã Kiêu Ngạo Sủng Vợ YêuTác giả: Niêm HoaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngRào rào, một chậu nước đá đổ ập xuống. Tô Ảnh sợ run cả người, cuối cùng mí mắt nặng nề chậm rãi mở ra. Lạnh… rất lạnh. Rõ ràng là mùa xuân, sao lại lạnh thành như vậy?Lý trí của Tô Ảnh từ từ quay về. Từ từ nghĩ lại chuyện đã xảy ra trước lúc hôn mê: Nhà sản xuất cười gằn, cả người nóng bỏng, còn có người đàn ông mang theo khí thế lạnh băng khắp người kia…Từ từ? Người đàn ông kia bị mình bám lấy không rời trước khi hôn mê?Tô Ảnh lập tức ngồi dậy, mới phát hiện bản thân đang nằm trong một chiếc bồn tắm rất lớn. Trong bồn tắm đầy đá lạnh, trên mặt đất vẫn còn đặt một thùng gỗ. “Dậy đi. ” Một âm thanh lạnh lùng đến tột cùng, trầm thấp vang lên từ phía sau. Giọng nói rất êm tai, trầm thấp, cực kỳ có sức hút. Nhưng lại lạnh lùng khác thường, giống như từ trước đến giờ người này đều không có bất kỳ cảm tình gì. Tô Ảnh nhanh chóng xoay người quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi tơ tằm màu xám nhạt và quần dài màu xám thẫm, lười biếng mà ngang ngược ngồi trên ghế sofa. Người đàn… “Anh định như thế nào?” Trợ lý khó hiểu nhìn anh.“Bí mật về nước, tôi đến gặp cô gái kia trước.” Diệp Tự nhẹ nhàng nở nụ cười: “Đúng rồi, nói cho đoàn làm phim bên đó một tiếng, cô gái này hát không tồi, bảo những ca khúc khác cũng giao cho cô ấy đi.”Có lẽ cho tời giờ Tô Ảnh cũng chưa nghĩ tới, có ngày cô được một đoàn làm phim lớn mời biểu diễn tất cả bài hát mở đầu và kết thúc, và cả những bài xen khẽ trong phim.Loại vinh dự này, chỉ thuộc về ca sĩ phái thực lực hoặc là các diễn viên trong phim.Mình có tài đức gì, có thể được đãi ngộ như thế?Cho nên sau khi Tô Ảnh xác nhận đối phương thực sự không nói đùa, lúc này mới xin phép Phó Thịnh, đến đoàn làm phim xác nhận chuyện này một chút.Phó Thịnh cực kỳ sảng khoái duyệt ngày nghỉ cho Tô Ảnh, nói cho cô, thời gian ba ngày đó gồm cả chi phí ăn ở và vé máy bay đều có thể tìm Mộc Minh thanh toán, thiếu chút nữa cô cho rằng tai của mình gặp chướng ngại thính giác rồi?Sao đột nhiên Phó tổng lại tốt như theess?Quả thực không dám tưởng tượng!Chẳng lẽ giá trị của cô đã tăng vọt đến mức được Phó Thịnh thừa nhận rồi?Nghĩ đến tấm chi phiếu mà Mộc Minh đưa cho cô, nói với cô rằng, bên trong có mười vạn dùng để chi trả cho các chi phí bên ngoài, Tô Ảnh đã cảm thấy mình như đang nằm mơ.Khó trách người nào cũng muốn làm việc ở tập đoàn tài chính Phó Thịnh.Không nói chuyện có thể chi trả toàn bộ chi phí hành trình lúc mình xin nghỉ, lại còn ứng trước cho mười vạn?Loại đãi ngộ này, xin hỏi, các công ty khác có thể đưa ra được không?Quả nhiên là không gì sánh bằngTô Ảnh dựa theo địa điểm mà đối phương thông báo, đến một khách sạn nhỏ ở huyện dưới.Tô Ảnh vừa báo tên mình, lập tức có người nhiệt tình chào hỏi với cô: “A….a….a tôi biết rồi, cô chính là ca sĩ kia! Oa, nhìn người thật bên ngoài còn xinh đẹp hơn trong video clip!”Tô Ảnh xấu hổ một chút.Ngày đó, bản thân mình đúng là quá chật vật rồi.Chắc là lần chật vật nhất trong đời.May mà không xấu hổ lắm, cô rất nhanh đã tìm được phòng mà Dương Chính hẹn.Gõ cửa đi vào, bên trong phòng là Dương Chính ngồi cùng với nhà sản xuất, và mấy cổ đông lớn ở sau.Tô Ảnh không biết trong phòng lại có nhiều người như thế, lập tức cúi chào: “Chào các vị, tôi là Tô Ảnh.”Mấy người kia khẩn trương đứng lên, khách khí bắt tay với Tô Ảnh: “Cô Tô, ngưỡng mộ đã lâu.”Tô Ảnh mê hoặc, không biết vì sao bọn họ lại khách khí như thế?Rõ ràng chính cô mới cần khách khí? Sao bọn họ…Dương Chính lập tức mời Tô Ảnh ngồi xuống, khẽ cười nói: “KHông biết cô Tô và cậu Diệp có quan hệ gì?”“Cậu Diệp?” Tô Ảnh mờ mịt hỏi: “Cậu Diệp nào?”Mấy người kia nhìn nhau, không biết nên trả lời như thế nào.Nếu không phải có quan hệ chặt chẽ với Diệp Tự, đâu nào có chuyện vị thiếu gia tôn quý như thế tự mình cho người tiến cử Tô Ảnh thực hiện tất cả các ca khúc?Nhưng là, hiện giờ thấy vẻ mặt của Tô Ảnh, dường như cũng không giống nói dối.Trong này, có phải có chuyện gì mà bọn họ chưa biết?“Cô Tô…” Tổng sản xuất khách khí trả lời: “Thật sự là trợ lý của cậu chủ nhà họ Phó sao?”Tô Ảnh gật đầu: “Vâng, đúng thế, Phó tổng cũng nói, lúc tôi ra ngoài làm việc tư của mình, không thể lôi nhà họ Phó ra, càng không thể thừa nhận chuyện mình là trợ lý của Phó tổng.Chuyện này, xin nhờ các vị giữ bí mật giúp tôi.”“Nên như thế.” Mấy người kia cùng gật đầu, nhiệt tình hận không thể bày ra loại nhiệt tình nóng bỏng nhất đối với Tô Ảnh, thể hiện tình cảm ngưỡng mộ đã lâu đối với Phó Thịnh.Dương Chính nhanh chóng lấy mấy hợp đồng đưa cho Tô Ảnh, nói: “Đây là tất cả hợp đồng của những ca khúc mà đoàn làm phim mời cô tham gia biểu diễn, mời nhìn xem một chút, nếu không có vấn đề, hôm nay có thể ký hợp đồng rồi.”.

“Anh định như thế nào?” Trợ lý khó hiểu nhìn anh.

“Bí mật về nước, tôi đến gặp cô gái kia trước.

” Diệp Tự nhẹ nhàng nở nụ cười: “Đúng rồi, nói cho đoàn làm phim bên đó một tiếng, cô gái này hát không tồi, bảo những ca khúc khác cũng giao cho cô ấy đi.

”Có lẽ cho tời giờ Tô Ảnh cũng chưa nghĩ tới, có ngày cô được một đoàn làm phim lớn mời biểu diễn tất cả bài hát mở đầu và kết thúc, và cả những bài xen khẽ trong phim.

Loại vinh dự này, chỉ thuộc về ca sĩ phái thực lực hoặc là các diễn viên trong phim.

Mình có tài đức gì, có thể được đãi ngộ như thế?Cho nên sau khi Tô Ảnh xác nhận đối phương thực sự không nói đùa, lúc này mới xin phép Phó Thịnh, đến đoàn làm phim xác nhận chuyện này một chút.

Phó Thịnh cực kỳ sảng khoái duyệt ngày nghỉ cho Tô Ảnh, nói cho cô, thời gian ba ngày đó gồm cả chi phí ăn ở và vé máy bay đều có thể tìm Mộc Minh thanh toán, thiếu chút nữa cô cho rằng tai của mình gặp chướng ngại thính giác rồi?Sao đột nhiên Phó tổng lại tốt như theess?Quả thực không dám tưởng tượng!Chẳng lẽ giá trị của cô đã tăng vọt đến mức được Phó Thịnh thừa nhận rồi?Nghĩ đến tấm chi phiếu mà Mộc Minh đưa cho cô, nói với cô rằng, bên trong có mười vạn dùng để chi trả cho các chi phí bên ngoài, Tô Ảnh đã cảm thấy mình như đang nằm mơ.

Khó trách người nào cũng muốn làm việc ở tập đoàn tài chính Phó Thịnh.

Không nói chuyện có thể chi trả toàn bộ chi phí hành trình lúc mình xin nghỉ, lại còn ứng trước cho mười vạn?Loại đãi ngộ này, xin hỏi, các công ty khác có thể đưa ra được không?Quả nhiên là không gì sánh bằngTô Ảnh dựa theo địa điểm mà đối phương thông báo, đến một khách sạn nhỏ ở huyện dưới.

Tô Ảnh vừa báo tên mình, lập tức có người nhiệt tình chào hỏi với cô: “A….

a….

a tôi biết rồi, cô chính là ca sĩ kia! Oa, nhìn người thật bên ngoài còn xinh đẹp hơn trong video clip!”Tô Ảnh xấu hổ một chút.

Ngày đó, bản thân mình đúng là quá chật vật rồi.

Chắc là lần chật vật nhất trong đời.

May mà không xấu hổ lắm, cô rất nhanh đã tìm được phòng mà Dương Chính hẹn.

Gõ cửa đi vào, bên trong phòng là Dương Chính ngồi cùng với nhà sản xuất, và mấy cổ đông lớn ở sau.

Tô Ảnh không biết trong phòng lại có nhiều người như thế, lập tức cúi chào: “Chào các vị, tôi là Tô Ảnh.

”Mấy người kia khẩn trương đứng lên, khách khí bắt tay với Tô Ảnh: “Cô Tô, ngưỡng mộ đã lâu.

”Tô Ảnh mê hoặc, không biết vì sao bọn họ lại khách khí như thế?Rõ ràng chính cô mới cần khách khí? Sao bọn họ…Dương Chính lập tức mời Tô Ảnh ngồi xuống, khẽ cười nói: “KHông biết cô Tô và cậu Diệp có quan hệ gì?”“Cậu Diệp?” Tô Ảnh mờ mịt hỏi: “Cậu Diệp nào?”Mấy người kia nhìn nhau, không biết nên trả lời như thế nào.

Nếu không phải có quan hệ chặt chẽ với Diệp Tự, đâu nào có chuyện vị thiếu gia tôn quý như thế tự mình cho người tiến cử Tô Ảnh thực hiện tất cả các ca khúc?Nhưng là, hiện giờ thấy vẻ mặt của Tô Ảnh, dường như cũng không giống nói dối.

Trong này, có phải có chuyện gì mà bọn họ chưa biết?“Cô Tô…” Tổng sản xuất khách khí trả lời: “Thật sự là trợ lý của cậu chủ nhà họ Phó sao?”Tô Ảnh gật đầu: “Vâng, đúng thế, Phó tổng cũng nói, lúc tôi ra ngoài làm việc tư của mình, không thể lôi nhà họ Phó ra, càng không thể thừa nhận chuyện mình là trợ lý của Phó tổng.

Chuyện này, xin nhờ các vị giữ bí mật giúp tôi.

”“Nên như thế.

” Mấy người kia cùng gật đầu, nhiệt tình hận không thể bày ra loại nhiệt tình nóng bỏng nhất đối với Tô Ảnh, thể hiện tình cảm ngưỡng mộ đã lâu đối với Phó Thịnh.

Dương Chính nhanh chóng lấy mấy hợp đồng đưa cho Tô Ảnh, nói: “Đây là tất cả hợp đồng của những ca khúc mà đoàn làm phim mời cô tham gia biểu diễn, mời nhìn xem một chút, nếu không có vấn đề, hôm nay có thể ký hợp đồng rồi.

”.

Ông Xã Kiêu Ngạo Sủng Vợ YêuTác giả: Niêm HoaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngRào rào, một chậu nước đá đổ ập xuống. Tô Ảnh sợ run cả người, cuối cùng mí mắt nặng nề chậm rãi mở ra. Lạnh… rất lạnh. Rõ ràng là mùa xuân, sao lại lạnh thành như vậy?Lý trí của Tô Ảnh từ từ quay về. Từ từ nghĩ lại chuyện đã xảy ra trước lúc hôn mê: Nhà sản xuất cười gằn, cả người nóng bỏng, còn có người đàn ông mang theo khí thế lạnh băng khắp người kia…Từ từ? Người đàn ông kia bị mình bám lấy không rời trước khi hôn mê?Tô Ảnh lập tức ngồi dậy, mới phát hiện bản thân đang nằm trong một chiếc bồn tắm rất lớn. Trong bồn tắm đầy đá lạnh, trên mặt đất vẫn còn đặt một thùng gỗ. “Dậy đi. ” Một âm thanh lạnh lùng đến tột cùng, trầm thấp vang lên từ phía sau. Giọng nói rất êm tai, trầm thấp, cực kỳ có sức hút. Nhưng lại lạnh lùng khác thường, giống như từ trước đến giờ người này đều không có bất kỳ cảm tình gì. Tô Ảnh nhanh chóng xoay người quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi tơ tằm màu xám nhạt và quần dài màu xám thẫm, lười biếng mà ngang ngược ngồi trên ghế sofa. Người đàn… “Anh định như thế nào?” Trợ lý khó hiểu nhìn anh.“Bí mật về nước, tôi đến gặp cô gái kia trước.” Diệp Tự nhẹ nhàng nở nụ cười: “Đúng rồi, nói cho đoàn làm phim bên đó một tiếng, cô gái này hát không tồi, bảo những ca khúc khác cũng giao cho cô ấy đi.”Có lẽ cho tời giờ Tô Ảnh cũng chưa nghĩ tới, có ngày cô được một đoàn làm phim lớn mời biểu diễn tất cả bài hát mở đầu và kết thúc, và cả những bài xen khẽ trong phim.Loại vinh dự này, chỉ thuộc về ca sĩ phái thực lực hoặc là các diễn viên trong phim.Mình có tài đức gì, có thể được đãi ngộ như thế?Cho nên sau khi Tô Ảnh xác nhận đối phương thực sự không nói đùa, lúc này mới xin phép Phó Thịnh, đến đoàn làm phim xác nhận chuyện này một chút.Phó Thịnh cực kỳ sảng khoái duyệt ngày nghỉ cho Tô Ảnh, nói cho cô, thời gian ba ngày đó gồm cả chi phí ăn ở và vé máy bay đều có thể tìm Mộc Minh thanh toán, thiếu chút nữa cô cho rằng tai của mình gặp chướng ngại thính giác rồi?Sao đột nhiên Phó tổng lại tốt như theess?Quả thực không dám tưởng tượng!Chẳng lẽ giá trị của cô đã tăng vọt đến mức được Phó Thịnh thừa nhận rồi?Nghĩ đến tấm chi phiếu mà Mộc Minh đưa cho cô, nói với cô rằng, bên trong có mười vạn dùng để chi trả cho các chi phí bên ngoài, Tô Ảnh đã cảm thấy mình như đang nằm mơ.Khó trách người nào cũng muốn làm việc ở tập đoàn tài chính Phó Thịnh.Không nói chuyện có thể chi trả toàn bộ chi phí hành trình lúc mình xin nghỉ, lại còn ứng trước cho mười vạn?Loại đãi ngộ này, xin hỏi, các công ty khác có thể đưa ra được không?Quả nhiên là không gì sánh bằngTô Ảnh dựa theo địa điểm mà đối phương thông báo, đến một khách sạn nhỏ ở huyện dưới.Tô Ảnh vừa báo tên mình, lập tức có người nhiệt tình chào hỏi với cô: “A….a….a tôi biết rồi, cô chính là ca sĩ kia! Oa, nhìn người thật bên ngoài còn xinh đẹp hơn trong video clip!”Tô Ảnh xấu hổ một chút.Ngày đó, bản thân mình đúng là quá chật vật rồi.Chắc là lần chật vật nhất trong đời.May mà không xấu hổ lắm, cô rất nhanh đã tìm được phòng mà Dương Chính hẹn.Gõ cửa đi vào, bên trong phòng là Dương Chính ngồi cùng với nhà sản xuất, và mấy cổ đông lớn ở sau.Tô Ảnh không biết trong phòng lại có nhiều người như thế, lập tức cúi chào: “Chào các vị, tôi là Tô Ảnh.”Mấy người kia khẩn trương đứng lên, khách khí bắt tay với Tô Ảnh: “Cô Tô, ngưỡng mộ đã lâu.”Tô Ảnh mê hoặc, không biết vì sao bọn họ lại khách khí như thế?Rõ ràng chính cô mới cần khách khí? Sao bọn họ…Dương Chính lập tức mời Tô Ảnh ngồi xuống, khẽ cười nói: “KHông biết cô Tô và cậu Diệp có quan hệ gì?”“Cậu Diệp?” Tô Ảnh mờ mịt hỏi: “Cậu Diệp nào?”Mấy người kia nhìn nhau, không biết nên trả lời như thế nào.Nếu không phải có quan hệ chặt chẽ với Diệp Tự, đâu nào có chuyện vị thiếu gia tôn quý như thế tự mình cho người tiến cử Tô Ảnh thực hiện tất cả các ca khúc?Nhưng là, hiện giờ thấy vẻ mặt của Tô Ảnh, dường như cũng không giống nói dối.Trong này, có phải có chuyện gì mà bọn họ chưa biết?“Cô Tô…” Tổng sản xuất khách khí trả lời: “Thật sự là trợ lý của cậu chủ nhà họ Phó sao?”Tô Ảnh gật đầu: “Vâng, đúng thế, Phó tổng cũng nói, lúc tôi ra ngoài làm việc tư của mình, không thể lôi nhà họ Phó ra, càng không thể thừa nhận chuyện mình là trợ lý của Phó tổng.Chuyện này, xin nhờ các vị giữ bí mật giúp tôi.”“Nên như thế.” Mấy người kia cùng gật đầu, nhiệt tình hận không thể bày ra loại nhiệt tình nóng bỏng nhất đối với Tô Ảnh, thể hiện tình cảm ngưỡng mộ đã lâu đối với Phó Thịnh.Dương Chính nhanh chóng lấy mấy hợp đồng đưa cho Tô Ảnh, nói: “Đây là tất cả hợp đồng của những ca khúc mà đoàn làm phim mời cô tham gia biểu diễn, mời nhìn xem một chút, nếu không có vấn đề, hôm nay có thể ký hợp đồng rồi.”.

Chương 72: 1 Tô Ảnh Được Mời 1