Cộp cộp cộp! ” Trong bóng tối, tiếng bước chân vang vọng khắp hành lang hẹp dài, lạnh lẽo và tối tăm. Một tiếng “phụt” của nòng súng giảm thanh đột nhiên vang lên, một cô gái lập tức ngã xuống. Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gìCó trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình. ”Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?”“Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậyTiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào…
Chương 30: Trai Äẹp ChÆ¡i Trò Thay Ä�? Khoe Dáng Ngưá»i Äẹp
Cô Vợ Nằm Vùng Của Nhị ThiếuTác giả: Trương HạTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngCộp cộp cộp! ” Trong bóng tối, tiếng bước chân vang vọng khắp hành lang hẹp dài, lạnh lẽo và tối tăm. Một tiếng “phụt” của nòng súng giảm thanh đột nhiên vang lên, một cô gái lập tức ngã xuống. Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gìCó trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình. ”Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?”“Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậyTiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào… âCái nà y, cả cái nà y nữa.âNhiếp Nhiên tìm má»t há»i lâu, lục tung khắp nÆ¡i, rá»t cuá»c cÅ©ng không biết lôi ÄÆ°á»£c á» xó nà o ra hai bá» Ãu phục mà u sắc sặc sỡ.â...ââ...âChá»§ tá» hai ngưá»i Äứng á» Äó nhìn quần áo trong tay Nhiếp Nhiên, Äá»ng thá»i im lặng.Nhìn thấy dáng vẻ hai ngưá»i há» như nhìn thấy ma, trong lòng cô thầm Äắc ý.Nhiếp Nhiên cô không phải là nắm bá»t mì Äá» cho ngưá»i ta tùy tiá»n nhà o nặn, tùy tiá»n sai khiến Äâu nhé!âÄÆ°á»£c không ạ?âNhiếp Nhiên còn cá» tình trêu ngươi anh, cỠý dà hai bá» quần áo nà y sát lại cho Hoắc Hoà nh nhìn.Khóe miá»ng Hoắc Hoà nh cứng Äá» má»t chút, sau Äó nói: âÃnh mắt cá»§a cô Diá»p quả là vô cùng Äá»c Äáo.ââNhá» thiếu chưa bao giá» mặc quần áo mà u sắc sặc sỡ cả.â Trợ lý Äứng bên cạnh lạnh lùng nói.âÃi váºy sao, váºy, Äá» tôi Äi Äá»i...âLại qua hÆ¡n mưá»i phút sau, khi Nhiếp Nhiên giÆ¡ bá» Ãu phục mà u há»ng phấn lên, trên gương mặt vá»n chưa từng thay Äá»i cá»§a trợ lý cuá»i cùng cÅ©ng xuất hiá»n má»t vết nứt.âCÅ©ng không mặc Ãu phục mà u há»ng nhạt.ââá», váºy Äá» tôi...!tôi lại chá»n bá» khác...âChạy ra chạy và o tá»i lần thứ N, Nhiếp Nhiên cảm thấy Hoắc Hoà nh có vẻ Äã miá» n dá»ch vá»i trò nà y rá»i nên cÅ©ng chẳng là m khá» mình nữa, tiá»n tay cầm má»t bá» Ãu phục mà u trắng nhìn khá bình thưá»ng giÆ¡ lên.âCái nà y thì sao?âTrợ lý á» bên cạnh lưu loát Äáp lá»i: âTrắng cÅ©ng không mặc.âTên nà y ná»i tâm Äen tá»i thế cÆ¡ à ? Mà u sắc sặc sỡ không mặc thì cÅ©ng thôi Äi, giá» còn không thÃch cả Ãu phục mà u trắng, thảo nà o toà n là m Än phạm pháp, từ trong ra ngoà i Äá»u Äen.Nhiếp Nhiên âm thầm buông má»t câu oán thán, Äang Äá»nh chá»n cho anh ta má»t bá» Äá» Äen như Äá» dá»± tang lá» thì Hoắc Hoà nh lại má» miá»ng, âChá»n bá» nà y Äi.ââNhá» thiếu?âTrợ lý bên cạnh lên tiếng tá» vẻ phản Äá»i, nhưng Hoắc Hoà nh lại là m như không nghe thấy, cưá»i há»i Nhiếp Nhiên, âCó thá» phiá»n cô thay giúp tôi không?âNhiếp Nhiên kinh ngạc chá» và o mình, âTôi ư? Cái nà y...!cái nà y có vẻ không hay cho lắm...âNhưng Hoắc Hoà nh lại tá»± Äẩy xe lÄn và o trong phòng thay Äá», Nhiếp Nhiên vẫn Äứng chôn chân tại chá».Cô có phải vú em Äâu, tại sao phải thay giúp anh ta chứ!Nhưng mà không ngá» trợ lý á» sau lưng lại dùng tay Äẩy mạnh cô và o, âNhá» thiếu bảo cô và o thì cô và o Äi.âVết thương trên cá» chân khiến Nhiếp Nhiên ngã luôn và o trong phòng thay Äá», sau Äó, cá»a á» sau lưng cÅ©ng Äóng sầm lại.Cô hãi hùng trong lòng, muá»n kéo cá»a má» ra theo bản nÄng, kết quả lại nghe thấy Hoắc Hoà nh á» phÃa sau nói má»t câu, âCá»a nà y dùng khóa máºt mã, không kéo má» ÄÆ°á»£c Äâu.âà gì Äây?Xuất phát từ bản nÄng, Nhiếp Nhiên láºp tức quay ngưá»i nhìn anh, cả ngưá»i cÄng thẳng dán sát và o cá»a, Äôi mắt dưá»i cặp kÃnh gá»ng Äen nhìn Hoắc Hoà nh Äầy cảnh giác.Trong phòng thay Äá» rá»ng lá»n chá» có hai ngưá»i cứ nhìn nhau như thế, thá»i gian như bá» Äóng bÄng lại.âCô Äá»nh Äá» tôi tá»± cá»i cúc áo Äấy à ?â Cuá»i cùng, Hoắc Hoà nh má»m cưá»i há»i.Nhiếp Nhiên Äang mải nhìn anh chằm chặp láºp tức tá»nh táo lại, thì ra khóa cá»a chá» ÄÆ¡n giản là muá»n thay quần áo mà thôi.Nhưng mà , chân ngưá»i nà y bá» tà n táºt chứ có phải tay Äâu, sao có viá»c cá»i cúc áo cÅ©ng phải cần ngưá»i khác là m chứ?Tháºt Äúng là má»t tên công tá» bá»t!âNếu còn kéo dà i thá»i gian thì chiá»u nay sẽ tá»i muá»n mất.â Hoắc Hoà nh có lòng tá»t nhắc nhá».Nhiếp Nhiên nhìn gương mặt má»m cưá»i Äầy vô hại cá»§a anh ta, sau má»t há»i suy nghÄ© liá»n quyết Äá»nh phải nhanh chóng giúp anh ta cá»i ra, không nên á» trong không gian kÃn như thế nà y quá lâu.Cô cháºm rãi Äi tá»i trưá»c mặt Hoắc Hoà nh, giÆ¡ tay lên Äá»nh cá»i cúc áo cho anh, lại phát hiá»n Äây là loại cúc áo ẩn, phải dùng ngón tay thò và o trong áo Äẩy ra má»i ÄÆ°á»£c.âCúc áo nà y khó cá»i thế à ?ââCÅ©ng...!cÅ©ng bình thưá»ng...âBá»i vì góc Äá» không Äúng, hÆ¡n nữa cúc áo lại khó cá»i nên Nhiếp Nhiên s* s**ng má»t há»i lâu vẫn không cá»i ÄÆ°á»£c cúc áo Äầu tiên ra.Má»t lúc sau, cô cảm thấy eo má»i lưng Äau, trán cÅ©ng Äã toát má» hôi.Rá»t cuá»c kẻ nà o Äã thiết kế cái loại cúc áo nà y, sao khó cá»i váºy chứ?Và o lúc cô còn Äang chiến Äấu vá»i cái cúc áo Äầu tiên, bá»ng nhiên cô lại cảm thấy má»t bà n tay ấm áp cá» nhẹ lên má mình.Ngón tay Nhiếp Nhiên siết chặt theo bản nÄng, túm chặt lấy cỠáo Hoắc Hoà nh, tháºm chà giây tiếp theo có thá» cắt Äứt cá» há»ng Hoắc Hoà nh ngay láºp tức.Nhưng mà Hoắc Hoà nh là m như hoà n toà n không biết, vẫn nhẹ lau má» hôi rá»n ra trên trán cô, má»m cưá»i há»i: âCó cần bảo nhân viên cá»a hà ng hạ thấp nhiá»t Äá» Äiá»u hòa không?âNhiếp Nhiên ngẩng Äầu lên, phát hiá»n mặt Hoắc Hoà nh Äã sắp chạm và o chóp mÅ©i mình rá»i, trong Äôi mắt thâm thúy kia trà n Äầy ý cưá»i.Ngón tay vá»i khá»p xương rõ rà ng gạt tóc lòa xòa trưá»c mặt cô ra sau tai, ánh nắng hắt và o, thoáng có cảm giác như nÄm tháng bình yên.ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Äiá»u kiá»n tiên quyết là phải bá» bà n tay Äang bóp cá» ngưá»i Äà n ông ra.Cô có cảm giác hầu kết dưá»i tay mình hÆ¡i chuyá»n Äá»ng, láºp tức hoà n há»n, vá»i và ng buông tay ra, lùi lại ba bưá»c, âKhông...!không cần...âChết tiá»t, vừa rá»i suýt chút nữa, suýt chút nữa Äã tháºt sá»± bẻ gãy cá» anh ta rá»i, thế mà không ngá» ngưá»i Äà n ông nà y vẫn cứ thá» Æ¡ như thế.Có phải phản xạ thần kinh cá»§a anh ta có vấn Äá» không thế?Hoắc Hoà nh cưá»i không nói gì, sau Äó tá»± cá»i áo sÆ¡ mi cá»§a mình ra.Nhiếp Nhiên vá»n vẫn còn Äang rá»i rắm vá»i hà nh Äá»ng l* m*ng cá»§a mình, không ngá» ÄÆ°á»£c Hoắc Hoà nh lại cứ thế cá»i luôn áo sÆ¡ mi ra trưá»c mặt cô!Khi nhìn thấy xương quai xanh cân xứng sau lá»p áo, cô khẽ nuá»t nưá»c bá»t.Äây...!Äây...!Äây có ÄÆ°á»£c coi là dùng sắc Äẹp quyến rÅ© không?Bá»i vì suá»t ngà y ngá»i trên xe lÄn nên nhìn Hoắc Hoà nh có vẻ hÆ¡i gầy yếu, nhưng khung xương cá»§a anh rất Äẹp, hÆ¡n nữa vẻ bá» ngoà i rất ưa nhìn nên cÅ©ng Äem Äến cho ngưá»i ta vá» riêng rất khác.âBảo trợ lý cá»§a tôi và o giúp tôi Äi.â Hoắc Hoà nh cúi Äầu cá»i cúc, nhưng nháºn ra ngưá»i trưá»c mắt dưá»ng như quá yên lặng nên má»i lại ngẩng Äầu lên, nhìn thấy khuôn mặt Äang hÆ¡i dại ra thì má»m cưá»i há»i: âHay là cô muá»n giúp tôi thay quần?âNhiếp Nhiên láºp tức tá»nh táo lại, vá»i vã Äi ra cá»a.âTôi ra gá»i trợ lý cho ngà i.âTrá»i ạ, rá»t cuá»c cô Äang là m gì thế nà y? Sao tá»± nhiên lại nhìn thân thá» má»t ngưá»i Äà n ông Äến ngây ngưá»i như thế chứ? ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là sát thá»§ sá» 1 mà lại trúng mỹ nam kế rá»i biến thà nh tù binh, nói ra Äúng là trò cưá»i cho thiên hạ!Nhá» tá»i mấy giây ngây ngưá»i kia cá»§a mình, trong lòng cô cảm thấy sợ hãi.Không ÄÆ°á»£c, cô phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y, Äi ngay láºp tức má»i ÄÆ°á»£c!Äến giá» cô còn không biết ngưá»i Äà n ông nà y có mục ÄÃch gì vá»i mình, không thá» cứ ngá»i chá» chết thế ÄÆ°á»£c.âNÆ¡i nà y rất lá»n, Äừng chạy lung tung, cẩn tháºn lạc ÄÆ°á»ng.âSau lưng cô, Hoắc Hoà nh nhắc nhá» má»t câu, nhất thá»i khiến Nhiếp Nhiên chấn Äá»ng.Tại sao má»i lần cô muá»n Äi thì anh ta sẽ nói như thế chứ, là Äang cảnh cáo mình à ?Nhiếp Nhiên thản nhiên gáºt Äầu, sau Äó vặn khóa cá»a Äi ra ngoà i.Nhìn thấy trợ lý Äứng á» cạnh cá»a Äi và o trong phòng thay Äá», Nhiếp Nhiên cÅ©ng thuáºn theo ngá»i xuá»ng ghế Äợi ba, bá»n giây, sau khi chắc chắn là cá»a sẽ không má» ra nữa, cô liá»n vá»i và ng má» cá»a phòng VIP ra.Nhưng vừa má»i má» cá»a, cảnh tượng trưá»c mắt Äã là m cô hoảng há»t!.
âCái nà y, cả cái nà y nữa.âNhiếp Nhiên tìm má»t há»i lâu, lục tung khắp nÆ¡i, rá»t cuá»c cÅ©ng không biết lôi ÄÆ°á»£c á» xó nà o ra hai bá» Ãu phục mà u sắc sặc sỡ.â...ââ...âChá»§ tá» hai ngưá»i Äứng á» Äó nhìn quần áo trong tay Nhiếp Nhiên, Äá»ng thá»i im lặng.Nhìn thấy dáng vẻ hai ngưá»i há» như nhìn thấy ma, trong lòng cô thầm Äắc ý.Nhiếp Nhiên cô không phải là nắm bá»t mì Äá» cho ngưá»i ta tùy tiá»n nhà o nặn, tùy tiá»n sai khiến Äâu nhé!âÄÆ°á»£c không ạ?âNhiếp Nhiên còn cá» tình trêu ngươi anh, cỠý dà hai bá» quần áo nà y sát lại cho Hoắc Hoà nh nhìn.Khóe miá»ng Hoắc Hoà nh cứng Äá» má»t chút, sau Äó nói: âÃnh mắt cá»§a cô Diá»p quả là vô cùng Äá»c Äáo.ââNhá» thiếu chưa bao giá» mặc quần áo mà u sắc sặc sỡ cả.â Trợ lý Äứng bên cạnh lạnh lùng nói.âÃi váºy sao, váºy, Äá» tôi Äi Äá»i...âLại qua hÆ¡n mưá»i phút sau, khi Nhiếp Nhiên giÆ¡ bá» Ãu phục mà u há»ng phấn lên, trên gương mặt vá»n chưa từng thay Äá»i cá»§a trợ lý cuá»i cùng cÅ©ng xuất hiá»n má»t vết nứt.âCÅ©ng không mặc Ãu phục mà u há»ng nhạt.ââá», váºy Äá» tôi...!tôi lại chá»n bá» khác...âChạy ra chạy và o tá»i lần thứ N, Nhiếp Nhiên cảm thấy Hoắc Hoà nh có vẻ Äã miá» n dá»ch vá»i trò nà y rá»i nên cÅ©ng chẳng là m khá» mình nữa, tiá»n tay cầm má»t bá» Ãu phục mà u trắng nhìn khá bình thưá»ng giÆ¡ lên.âCái nà y thì sao?âTrợ lý á» bên cạnh lưu loát Äáp lá»i: âTrắng cÅ©ng không mặc.âTên nà y ná»i tâm Äen tá»i thế cÆ¡ à ? Mà u sắc sặc sỡ không mặc thì cÅ©ng thôi Äi, giá» còn không thÃch cả Ãu phục mà u trắng, thảo nà o toà n là m Än phạm pháp, từ trong ra ngoà i Äá»u Äen.Nhiếp Nhiên âm thầm buông má»t câu oán thán, Äang Äá»nh chá»n cho anh ta má»t bá» Äá» Äen như Äá» dá»± tang lá» thì Hoắc Hoà nh lại má» miá»ng, âChá»n bá» nà y Äi.ââNhá» thiếu?âTrợ lý bên cạnh lên tiếng tá» vẻ phản Äá»i, nhưng Hoắc Hoà nh lại là m như không nghe thấy, cưá»i há»i Nhiếp Nhiên, âCó thá» phiá»n cô thay giúp tôi không?âNhiếp Nhiên kinh ngạc chá» và o mình, âTôi ư? Cái nà y...!cái nà y có vẻ không hay cho lắm...âNhưng Hoắc Hoà nh lại tá»± Äẩy xe lÄn và o trong phòng thay Äá», Nhiếp Nhiên vẫn Äứng chôn chân tại chá».Cô có phải vú em Äâu, tại sao phải thay giúp anh ta chứ!Nhưng mà không ngá» trợ lý á» sau lưng lại dùng tay Äẩy mạnh cô và o, âNhá» thiếu bảo cô và o thì cô và o Äi.âVết thương trên cá» chân khiến Nhiếp Nhiên ngã luôn và o trong phòng thay Äá», sau Äó, cá»a á» sau lưng cÅ©ng Äóng sầm lại.Cô hãi hùng trong lòng, muá»n kéo cá»a má» ra theo bản nÄng, kết quả lại nghe thấy Hoắc Hoà nh á» phÃa sau nói má»t câu, âCá»a nà y dùng khóa máºt mã, không kéo má» ÄÆ°á»£c Äâu.âà gì Äây?Xuất phát từ bản nÄng, Nhiếp Nhiên láºp tức quay ngưá»i nhìn anh, cả ngưá»i cÄng thẳng dán sát và o cá»a, Äôi mắt dưá»i cặp kÃnh gá»ng Äen nhìn Hoắc Hoà nh Äầy cảnh giác.Trong phòng thay Äá» rá»ng lá»n chá» có hai ngưá»i cứ nhìn nhau như thế, thá»i gian như bá» Äóng bÄng lại.âCô Äá»nh Äá» tôi tá»± cá»i cúc áo Äấy à ?â Cuá»i cùng, Hoắc Hoà nh má»m cưá»i há»i.Nhiếp Nhiên Äang mải nhìn anh chằm chặp láºp tức tá»nh táo lại, thì ra khóa cá»a chá» ÄÆ¡n giản là muá»n thay quần áo mà thôi.Nhưng mà , chân ngưá»i nà y bá» tà n táºt chứ có phải tay Äâu, sao có viá»c cá»i cúc áo cÅ©ng phải cần ngưá»i khác là m chứ?Tháºt Äúng là má»t tên công tá» bá»t!âNếu còn kéo dà i thá»i gian thì chiá»u nay sẽ tá»i muá»n mất.â Hoắc Hoà nh có lòng tá»t nhắc nhá».Nhiếp Nhiên nhìn gương mặt má»m cưá»i Äầy vô hại cá»§a anh ta, sau má»t há»i suy nghÄ© liá»n quyết Äá»nh phải nhanh chóng giúp anh ta cá»i ra, không nên á» trong không gian kÃn như thế nà y quá lâu.Cô cháºm rãi Äi tá»i trưá»c mặt Hoắc Hoà nh, giÆ¡ tay lên Äá»nh cá»i cúc áo cho anh, lại phát hiá»n Äây là loại cúc áo ẩn, phải dùng ngón tay thò và o trong áo Äẩy ra má»i ÄÆ°á»£c.âCúc áo nà y khó cá»i thế à ?ââCÅ©ng...!cÅ©ng bình thưá»ng...âBá»i vì góc Äá» không Äúng, hÆ¡n nữa cúc áo lại khó cá»i nên Nhiếp Nhiên s* s**ng má»t há»i lâu vẫn không cá»i ÄÆ°á»£c cúc áo Äầu tiên ra.Má»t lúc sau, cô cảm thấy eo má»i lưng Äau, trán cÅ©ng Äã toát má» hôi.Rá»t cuá»c kẻ nà o Äã thiết kế cái loại cúc áo nà y, sao khó cá»i váºy chứ?Và o lúc cô còn Äang chiến Äấu vá»i cái cúc áo Äầu tiên, bá»ng nhiên cô lại cảm thấy má»t bà n tay ấm áp cá» nhẹ lên má mình.Ngón tay Nhiếp Nhiên siết chặt theo bản nÄng, túm chặt lấy cỠáo Hoắc Hoà nh, tháºm chà giây tiếp theo có thá» cắt Äứt cá» há»ng Hoắc Hoà nh ngay láºp tức.Nhưng mà Hoắc Hoà nh là m như hoà n toà n không biết, vẫn nhẹ lau má» hôi rá»n ra trên trán cô, má»m cưá»i há»i: âCó cần bảo nhân viên cá»a hà ng hạ thấp nhiá»t Äá» Äiá»u hòa không?âNhiếp Nhiên ngẩng Äầu lên, phát hiá»n mặt Hoắc Hoà nh Äã sắp chạm và o chóp mÅ©i mình rá»i, trong Äôi mắt thâm thúy kia trà n Äầy ý cưá»i.Ngón tay vá»i khá»p xương rõ rà ng gạt tóc lòa xòa trưá»c mặt cô ra sau tai, ánh nắng hắt và o, thoáng có cảm giác như nÄm tháng bình yên.ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Äiá»u kiá»n tiên quyết là phải bá» bà n tay Äang bóp cá» ngưá»i Äà n ông ra.Cô có cảm giác hầu kết dưá»i tay mình hÆ¡i chuyá»n Äá»ng, láºp tức hoà n há»n, vá»i và ng buông tay ra, lùi lại ba bưá»c, âKhông...!không cần...âChết tiá»t, vừa rá»i suýt chút nữa, suýt chút nữa Äã tháºt sá»± bẻ gãy cá» anh ta rá»i, thế mà không ngá» ngưá»i Äà n ông nà y vẫn cứ thá» Æ¡ như thế.Có phải phản xạ thần kinh cá»§a anh ta có vấn Äá» không thế?Hoắc Hoà nh cưá»i không nói gì, sau Äó tá»± cá»i áo sÆ¡ mi cá»§a mình ra.Nhiếp Nhiên vá»n vẫn còn Äang rá»i rắm vá»i hà nh Äá»ng l* m*ng cá»§a mình, không ngá» ÄÆ°á»£c Hoắc Hoà nh lại cứ thế cá»i luôn áo sÆ¡ mi ra trưá»c mặt cô!Khi nhìn thấy xương quai xanh cân xứng sau lá»p áo, cô khẽ nuá»t nưá»c bá»t.Äây...!Äây...!Äây có ÄÆ°á»£c coi là dùng sắc Äẹp quyến rÅ© không?Bá»i vì suá»t ngà y ngá»i trên xe lÄn nên nhìn Hoắc Hoà nh có vẻ hÆ¡i gầy yếu, nhưng khung xương cá»§a anh rất Äẹp, hÆ¡n nữa vẻ bá» ngoà i rất ưa nhìn nên cÅ©ng Äem Äến cho ngưá»i ta vá» riêng rất khác.âBảo trợ lý cá»§a tôi và o giúp tôi Äi.â Hoắc Hoà nh cúi Äầu cá»i cúc, nhưng nháºn ra ngưá»i trưá»c mắt dưá»ng như quá yên lặng nên má»i lại ngẩng Äầu lên, nhìn thấy khuôn mặt Äang hÆ¡i dại ra thì má»m cưá»i há»i: âHay là cô muá»n giúp tôi thay quần?âNhiếp Nhiên láºp tức tá»nh táo lại, vá»i vã Äi ra cá»a.
âTôi ra gá»i trợ lý cho ngà i.âTrá»i ạ, rá»t cuá»c cô Äang là m gì thế nà y? Sao tá»± nhiên lại nhìn thân thá» má»t ngưá»i Äà n ông Äến ngây ngưá»i như thế chứ? ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là sát thá»§ sá» 1 mà lại trúng mỹ nam kế rá»i biến thà nh tù binh, nói ra Äúng là trò cưá»i cho thiên hạ!Nhá» tá»i mấy giây ngây ngưá»i kia cá»§a mình, trong lòng cô cảm thấy sợ hãi.Không ÄÆ°á»£c, cô phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y, Äi ngay láºp tức má»i ÄÆ°á»£c!Äến giá» cô còn không biết ngưá»i Äà n ông nà y có mục ÄÃch gì vá»i mình, không thá» cứ ngá»i chá» chết thế ÄÆ°á»£c.âNÆ¡i nà y rất lá»n, Äừng chạy lung tung, cẩn tháºn lạc ÄÆ°á»ng.âSau lưng cô, Hoắc Hoà nh nhắc nhá» má»t câu, nhất thá»i khiến Nhiếp Nhiên chấn Äá»ng.Tại sao má»i lần cô muá»n Äi thì anh ta sẽ nói như thế chứ, là Äang cảnh cáo mình à ?Nhiếp Nhiên thản nhiên gáºt Äầu, sau Äó vặn khóa cá»a Äi ra ngoà i.Nhìn thấy trợ lý Äứng á» cạnh cá»a Äi và o trong phòng thay Äá», Nhiếp Nhiên cÅ©ng thuáºn theo ngá»i xuá»ng ghế Äợi ba, bá»n giây, sau khi chắc chắn là cá»a sẽ không má» ra nữa, cô liá»n vá»i và ng má» cá»a phòng VIP ra.Nhưng vừa má»i má» cá»a, cảnh tượng trưá»c mắt Äã là m cô hoảng há»t!.
Cô Vợ Nằm Vùng Của Nhị ThiếuTác giả: Trương HạTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngCộp cộp cộp! ” Trong bóng tối, tiếng bước chân vang vọng khắp hành lang hẹp dài, lạnh lẽo và tối tăm. Một tiếng “phụt” của nòng súng giảm thanh đột nhiên vang lên, một cô gái lập tức ngã xuống. Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gìCó trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình. ”Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?”“Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậyTiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào… âCái nà y, cả cái nà y nữa.âNhiếp Nhiên tìm má»t há»i lâu, lục tung khắp nÆ¡i, rá»t cuá»c cÅ©ng không biết lôi ÄÆ°á»£c á» xó nà o ra hai bá» Ãu phục mà u sắc sặc sỡ.â...ââ...âChá»§ tá» hai ngưá»i Äứng á» Äó nhìn quần áo trong tay Nhiếp Nhiên, Äá»ng thá»i im lặng.Nhìn thấy dáng vẻ hai ngưá»i há» như nhìn thấy ma, trong lòng cô thầm Äắc ý.Nhiếp Nhiên cô không phải là nắm bá»t mì Äá» cho ngưá»i ta tùy tiá»n nhà o nặn, tùy tiá»n sai khiến Äâu nhé!âÄÆ°á»£c không ạ?âNhiếp Nhiên còn cá» tình trêu ngươi anh, cỠý dà hai bá» quần áo nà y sát lại cho Hoắc Hoà nh nhìn.Khóe miá»ng Hoắc Hoà nh cứng Äá» má»t chút, sau Äó nói: âÃnh mắt cá»§a cô Diá»p quả là vô cùng Äá»c Äáo.ââNhá» thiếu chưa bao giá» mặc quần áo mà u sắc sặc sỡ cả.â Trợ lý Äứng bên cạnh lạnh lùng nói.âÃi váºy sao, váºy, Äá» tôi Äi Äá»i...âLại qua hÆ¡n mưá»i phút sau, khi Nhiếp Nhiên giÆ¡ bá» Ãu phục mà u há»ng phấn lên, trên gương mặt vá»n chưa từng thay Äá»i cá»§a trợ lý cuá»i cùng cÅ©ng xuất hiá»n má»t vết nứt.âCÅ©ng không mặc Ãu phục mà u há»ng nhạt.ââá», váºy Äá» tôi...!tôi lại chá»n bá» khác...âChạy ra chạy và o tá»i lần thứ N, Nhiếp Nhiên cảm thấy Hoắc Hoà nh có vẻ Äã miá» n dá»ch vá»i trò nà y rá»i nên cÅ©ng chẳng là m khá» mình nữa, tiá»n tay cầm má»t bá» Ãu phục mà u trắng nhìn khá bình thưá»ng giÆ¡ lên.âCái nà y thì sao?âTrợ lý á» bên cạnh lưu loát Äáp lá»i: âTrắng cÅ©ng không mặc.âTên nà y ná»i tâm Äen tá»i thế cÆ¡ à ? Mà u sắc sặc sỡ không mặc thì cÅ©ng thôi Äi, giá» còn không thÃch cả Ãu phục mà u trắng, thảo nà o toà n là m Än phạm pháp, từ trong ra ngoà i Äá»u Äen.Nhiếp Nhiên âm thầm buông má»t câu oán thán, Äang Äá»nh chá»n cho anh ta má»t bá» Äá» Äen như Äá» dá»± tang lá» thì Hoắc Hoà nh lại má» miá»ng, âChá»n bá» nà y Äi.ââNhá» thiếu?âTrợ lý bên cạnh lên tiếng tá» vẻ phản Äá»i, nhưng Hoắc Hoà nh lại là m như không nghe thấy, cưá»i há»i Nhiếp Nhiên, âCó thá» phiá»n cô thay giúp tôi không?âNhiếp Nhiên kinh ngạc chá» và o mình, âTôi ư? Cái nà y...!cái nà y có vẻ không hay cho lắm...âNhưng Hoắc Hoà nh lại tá»± Äẩy xe lÄn và o trong phòng thay Äá», Nhiếp Nhiên vẫn Äứng chôn chân tại chá».Cô có phải vú em Äâu, tại sao phải thay giúp anh ta chứ!Nhưng mà không ngá» trợ lý á» sau lưng lại dùng tay Äẩy mạnh cô và o, âNhá» thiếu bảo cô và o thì cô và o Äi.âVết thương trên cá» chân khiến Nhiếp Nhiên ngã luôn và o trong phòng thay Äá», sau Äó, cá»a á» sau lưng cÅ©ng Äóng sầm lại.Cô hãi hùng trong lòng, muá»n kéo cá»a má» ra theo bản nÄng, kết quả lại nghe thấy Hoắc Hoà nh á» phÃa sau nói má»t câu, âCá»a nà y dùng khóa máºt mã, không kéo má» ÄÆ°á»£c Äâu.âà gì Äây?Xuất phát từ bản nÄng, Nhiếp Nhiên láºp tức quay ngưá»i nhìn anh, cả ngưá»i cÄng thẳng dán sát và o cá»a, Äôi mắt dưá»i cặp kÃnh gá»ng Äen nhìn Hoắc Hoà nh Äầy cảnh giác.Trong phòng thay Äá» rá»ng lá»n chá» có hai ngưá»i cứ nhìn nhau như thế, thá»i gian như bá» Äóng bÄng lại.âCô Äá»nh Äá» tôi tá»± cá»i cúc áo Äấy à ?â Cuá»i cùng, Hoắc Hoà nh má»m cưá»i há»i.Nhiếp Nhiên Äang mải nhìn anh chằm chặp láºp tức tá»nh táo lại, thì ra khóa cá»a chá» ÄÆ¡n giản là muá»n thay quần áo mà thôi.Nhưng mà , chân ngưá»i nà y bá» tà n táºt chứ có phải tay Äâu, sao có viá»c cá»i cúc áo cÅ©ng phải cần ngưá»i khác là m chứ?Tháºt Äúng là má»t tên công tá» bá»t!âNếu còn kéo dà i thá»i gian thì chiá»u nay sẽ tá»i muá»n mất.â Hoắc Hoà nh có lòng tá»t nhắc nhá».Nhiếp Nhiên nhìn gương mặt má»m cưá»i Äầy vô hại cá»§a anh ta, sau má»t há»i suy nghÄ© liá»n quyết Äá»nh phải nhanh chóng giúp anh ta cá»i ra, không nên á» trong không gian kÃn như thế nà y quá lâu.Cô cháºm rãi Äi tá»i trưá»c mặt Hoắc Hoà nh, giÆ¡ tay lên Äá»nh cá»i cúc áo cho anh, lại phát hiá»n Äây là loại cúc áo ẩn, phải dùng ngón tay thò và o trong áo Äẩy ra má»i ÄÆ°á»£c.âCúc áo nà y khó cá»i thế à ?ââCÅ©ng...!cÅ©ng bình thưá»ng...âBá»i vì góc Äá» không Äúng, hÆ¡n nữa cúc áo lại khó cá»i nên Nhiếp Nhiên s* s**ng má»t há»i lâu vẫn không cá»i ÄÆ°á»£c cúc áo Äầu tiên ra.Má»t lúc sau, cô cảm thấy eo má»i lưng Äau, trán cÅ©ng Äã toát má» hôi.Rá»t cuá»c kẻ nà o Äã thiết kế cái loại cúc áo nà y, sao khó cá»i váºy chứ?Và o lúc cô còn Äang chiến Äấu vá»i cái cúc áo Äầu tiên, bá»ng nhiên cô lại cảm thấy má»t bà n tay ấm áp cá» nhẹ lên má mình.Ngón tay Nhiếp Nhiên siết chặt theo bản nÄng, túm chặt lấy cỠáo Hoắc Hoà nh, tháºm chà giây tiếp theo có thá» cắt Äứt cá» há»ng Hoắc Hoà nh ngay láºp tức.Nhưng mà Hoắc Hoà nh là m như hoà n toà n không biết, vẫn nhẹ lau má» hôi rá»n ra trên trán cô, má»m cưá»i há»i: âCó cần bảo nhân viên cá»a hà ng hạ thấp nhiá»t Äá» Äiá»u hòa không?âNhiếp Nhiên ngẩng Äầu lên, phát hiá»n mặt Hoắc Hoà nh Äã sắp chạm và o chóp mÅ©i mình rá»i, trong Äôi mắt thâm thúy kia trà n Äầy ý cưá»i.Ngón tay vá»i khá»p xương rõ rà ng gạt tóc lòa xòa trưá»c mặt cô ra sau tai, ánh nắng hắt và o, thoáng có cảm giác như nÄm tháng bình yên.ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Äiá»u kiá»n tiên quyết là phải bá» bà n tay Äang bóp cá» ngưá»i Äà n ông ra.Cô có cảm giác hầu kết dưá»i tay mình hÆ¡i chuyá»n Äá»ng, láºp tức hoà n há»n, vá»i và ng buông tay ra, lùi lại ba bưá»c, âKhông...!không cần...âChết tiá»t, vừa rá»i suýt chút nữa, suýt chút nữa Äã tháºt sá»± bẻ gãy cá» anh ta rá»i, thế mà không ngá» ngưá»i Äà n ông nà y vẫn cứ thá» Æ¡ như thế.Có phải phản xạ thần kinh cá»§a anh ta có vấn Äá» không thế?Hoắc Hoà nh cưá»i không nói gì, sau Äó tá»± cá»i áo sÆ¡ mi cá»§a mình ra.Nhiếp Nhiên vá»n vẫn còn Äang rá»i rắm vá»i hà nh Äá»ng l* m*ng cá»§a mình, không ngá» ÄÆ°á»£c Hoắc Hoà nh lại cứ thế cá»i luôn áo sÆ¡ mi ra trưá»c mặt cô!Khi nhìn thấy xương quai xanh cân xứng sau lá»p áo, cô khẽ nuá»t nưá»c bá»t.Äây...!Äây...!Äây có ÄÆ°á»£c coi là dùng sắc Äẹp quyến rÅ© không?Bá»i vì suá»t ngà y ngá»i trên xe lÄn nên nhìn Hoắc Hoà nh có vẻ hÆ¡i gầy yếu, nhưng khung xương cá»§a anh rất Äẹp, hÆ¡n nữa vẻ bá» ngoà i rất ưa nhìn nên cÅ©ng Äem Äến cho ngưá»i ta vá» riêng rất khác.âBảo trợ lý cá»§a tôi và o giúp tôi Äi.â Hoắc Hoà nh cúi Äầu cá»i cúc, nhưng nháºn ra ngưá»i trưá»c mắt dưá»ng như quá yên lặng nên má»i lại ngẩng Äầu lên, nhìn thấy khuôn mặt Äang hÆ¡i dại ra thì má»m cưá»i há»i: âHay là cô muá»n giúp tôi thay quần?âNhiếp Nhiên láºp tức tá»nh táo lại, vá»i vã Äi ra cá»a.âTôi ra gá»i trợ lý cho ngà i.âTrá»i ạ, rá»t cuá»c cô Äang là m gì thế nà y? Sao tá»± nhiên lại nhìn thân thá» má»t ngưá»i Äà n ông Äến ngây ngưá»i như thế chứ? ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là sát thá»§ sá» 1 mà lại trúng mỹ nam kế rá»i biến thà nh tù binh, nói ra Äúng là trò cưá»i cho thiên hạ!Nhá» tá»i mấy giây ngây ngưá»i kia cá»§a mình, trong lòng cô cảm thấy sợ hãi.Không ÄÆ°á»£c, cô phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y, Äi ngay láºp tức má»i ÄÆ°á»£c!Äến giá» cô còn không biết ngưá»i Äà n ông nà y có mục ÄÃch gì vá»i mình, không thá» cứ ngá»i chá» chết thế ÄÆ°á»£c.âNÆ¡i nà y rất lá»n, Äừng chạy lung tung, cẩn tháºn lạc ÄÆ°á»ng.âSau lưng cô, Hoắc Hoà nh nhắc nhá» má»t câu, nhất thá»i khiến Nhiếp Nhiên chấn Äá»ng.Tại sao má»i lần cô muá»n Äi thì anh ta sẽ nói như thế chứ, là Äang cảnh cáo mình à ?Nhiếp Nhiên thản nhiên gáºt Äầu, sau Äó vặn khóa cá»a Äi ra ngoà i.Nhìn thấy trợ lý Äứng á» cạnh cá»a Äi và o trong phòng thay Äá», Nhiếp Nhiên cÅ©ng thuáºn theo ngá»i xuá»ng ghế Äợi ba, bá»n giây, sau khi chắc chắn là cá»a sẽ không má» ra nữa, cô liá»n vá»i và ng má» cá»a phòng VIP ra.Nhưng vừa má»i má» cá»a, cảnh tượng trưá»c mắt Äã là m cô hoảng há»t!.