Tác giả:

Bà Chu về nhà rồi à? Sao không thấy Vương đại ca đâu? Tui nhếch khóe môi cứng ngắc lên, cố nặn ra nụ cười hiền hòa của một hàng xóm tiêu chuẩn. Đáng tiếc, bà Chu đang trên đường tản bộ về lại không thèm trả lời, chỉ cho tui một cái bóng lưng kèm theo một tiếng gầm trầm thấp của dã thú. Tố chất kém quá. Lúc trước con đã muốn nói với bà rồi, cái váy rách rưới dính đầy máu mà bà đang mặc lòe loẹt quá, bà nên mặc những bộ đơn giản hơn một chút. Vương đại ca, anh ăn xong thì nhớ chùi miệng, anh xem cả mặt anh dính đầy hết rồi kìa. Tui giúp Vương đại ca dựng lại cái đầu đã đứt của ổng, nhưng mà cái đầu nghịch ngợm cứ rơi xuống mãi. Thôi quên đi, đương sự không than mệt, tui gấp cái gì chứ. Nghĩ vậy, tui lưu luyến sờ đầu mình, hên là đầu của tui cực kỳ ổn định, nếu không đi đường phải đổi chiều chắc là mệt chết mất. Tui vỗ vai anh ta rồi lại tiếp tục tuần tra địa bàn của mình. Tui chào hỏi ông bà B giàu có, nhưng đáng buồn là không được đáp lại tí gì. Ôi...người thành phố bây giờ lạnh lùng…

Chương 59: Ôm nhau (18)

Cuộc Sống Thần Kinh Của Nữ Cương Thi Ở Mạt ThếTác giả: Pizza Nương TửTruyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBà Chu về nhà rồi à? Sao không thấy Vương đại ca đâu? Tui nhếch khóe môi cứng ngắc lên, cố nặn ra nụ cười hiền hòa của một hàng xóm tiêu chuẩn. Đáng tiếc, bà Chu đang trên đường tản bộ về lại không thèm trả lời, chỉ cho tui một cái bóng lưng kèm theo một tiếng gầm trầm thấp của dã thú. Tố chất kém quá. Lúc trước con đã muốn nói với bà rồi, cái váy rách rưới dính đầy máu mà bà đang mặc lòe loẹt quá, bà nên mặc những bộ đơn giản hơn một chút. Vương đại ca, anh ăn xong thì nhớ chùi miệng, anh xem cả mặt anh dính đầy hết rồi kìa. Tui giúp Vương đại ca dựng lại cái đầu đã đứt của ổng, nhưng mà cái đầu nghịch ngợm cứ rơi xuống mãi. Thôi quên đi, đương sự không than mệt, tui gấp cái gì chứ. Nghĩ vậy, tui lưu luyến sờ đầu mình, hên là đầu của tui cực kỳ ổn định, nếu không đi đường phải đổi chiều chắc là mệt chết mất. Tui vỗ vai anh ta rồi lại tiếp tục tuần tra địa bàn của mình. Tui chào hỏi ông bà B giàu có, nhưng đáng buồn là không được đáp lại tí gì. Ôi...người thành phố bây giờ lạnh lùng… “Hách Hách, muốn cái này không?”A…Mộng ảo màu hồng bản giới hạn…Muốn muốn muốn--- Cho chị cho chị cho chị--“Vậy chúng ta trao đổi đi, chị nói với em, ừm… Chị thích, thích… thích… Thích em. Em sẽ cho chị cái này, có được không?”Em thích chị… (Editor: Chú thích cho bạn nào không hiểu, do ta và ngươi giống như I và You, nên Hách Hách nghĩ là đọc lại nguyên văn “你喜我 (Em thích chị)” trong khi ý Kiều Yến là “Chị hãy nói chị thích em đi =)))) “…”?“Không phải, là chị thích em… Haizz, thôi vậy đi, chị hãy nói “Hách Hách thích Kiều Yến” đi… Sao nào?”Hách Hách thích Kiều Yến!“Ừm… chị nói lại lần nữa đi….”Hách Hách thích Kiều Yến!“Khụ… chị đổi “thích”… thích “yêu” nghe thử xem…”Hách Hách yêu Kiều Yến!Hách Hách yêu Kiều Yến!Hách Hách yêu Kiều Yến!Mộng ảo, mộng ảo!Nhanh đưa Mộng ảo cho chị!…… …Mơ mơ màng màng mở mắt ra, tui phát hiện mặt trời đã lên cao.Ngày hôm qua không biết từ lúc nào, tui ôm tập tranh, mệt đến mức trực tiếp ngủ trên đất. Mở mắt ra, tui xốc lại tinh thần, từ từ đứng dậy.D

“Hách Hách, muốn cái này không?”

A…Mộng ảo màu hồng bản giới hạn…

Muốn muốn muốn--- Cho chị cho chị cho chị--

“Vậy chúng ta trao đổi đi, chị nói với em, ừm… Chị thích, thích… thích… Thích em. Em sẽ cho chị cái này, có được không?”

Em thích chị… (Editor: Chú thích cho bạn nào không hiểu, do ta và ngươi giống như I và You, nên Hách Hách nghĩ là đọc lại nguyên văn “你喜我 (Em thích chị)” trong khi ý Kiều Yến là “Chị hãy nói chị thích em đi =)))) 

“…”

?

“Không phải, là chị thích em… Haizz, thôi vậy đi, chị hãy nói “Hách Hách thích Kiều Yến” đi… Sao nào?”

Hách Hách thích Kiều Yến!

“Ừm… chị nói lại lần nữa đi….”

Hách Hách thích Kiều Yến!

“Khụ… chị đổi “thích”… thích “yêu” nghe thử xem…”

Hách Hách yêu Kiều Yến!

Hách Hách yêu Kiều Yến!

Hách Hách yêu Kiều Yến!

Mộng ảo, mộng ảo!

Nhanh đưa Mộng ảo cho chị!

… …

Mơ mơ màng màng mở mắt ra, tui phát hiện mặt trời đã lên cao.

Ngày hôm qua không biết từ lúc nào, tui ôm tập tranh, mệt đến mức trực tiếp ngủ trên đất. Mở mắt ra, tui xốc lại tinh thần, từ từ đứng dậy.

D

Cuộc Sống Thần Kinh Của Nữ Cương Thi Ở Mạt ThếTác giả: Pizza Nương TửTruyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBà Chu về nhà rồi à? Sao không thấy Vương đại ca đâu? Tui nhếch khóe môi cứng ngắc lên, cố nặn ra nụ cười hiền hòa của một hàng xóm tiêu chuẩn. Đáng tiếc, bà Chu đang trên đường tản bộ về lại không thèm trả lời, chỉ cho tui một cái bóng lưng kèm theo một tiếng gầm trầm thấp của dã thú. Tố chất kém quá. Lúc trước con đã muốn nói với bà rồi, cái váy rách rưới dính đầy máu mà bà đang mặc lòe loẹt quá, bà nên mặc những bộ đơn giản hơn một chút. Vương đại ca, anh ăn xong thì nhớ chùi miệng, anh xem cả mặt anh dính đầy hết rồi kìa. Tui giúp Vương đại ca dựng lại cái đầu đã đứt của ổng, nhưng mà cái đầu nghịch ngợm cứ rơi xuống mãi. Thôi quên đi, đương sự không than mệt, tui gấp cái gì chứ. Nghĩ vậy, tui lưu luyến sờ đầu mình, hên là đầu của tui cực kỳ ổn định, nếu không đi đường phải đổi chiều chắc là mệt chết mất. Tui vỗ vai anh ta rồi lại tiếp tục tuần tra địa bàn của mình. Tui chào hỏi ông bà B giàu có, nhưng đáng buồn là không được đáp lại tí gì. Ôi...người thành phố bây giờ lạnh lùng… “Hách Hách, muốn cái này không?”A…Mộng ảo màu hồng bản giới hạn…Muốn muốn muốn--- Cho chị cho chị cho chị--“Vậy chúng ta trao đổi đi, chị nói với em, ừm… Chị thích, thích… thích… Thích em. Em sẽ cho chị cái này, có được không?”Em thích chị… (Editor: Chú thích cho bạn nào không hiểu, do ta và ngươi giống như I và You, nên Hách Hách nghĩ là đọc lại nguyên văn “你喜我 (Em thích chị)” trong khi ý Kiều Yến là “Chị hãy nói chị thích em đi =)))) “…”?“Không phải, là chị thích em… Haizz, thôi vậy đi, chị hãy nói “Hách Hách thích Kiều Yến” đi… Sao nào?”Hách Hách thích Kiều Yến!“Ừm… chị nói lại lần nữa đi….”Hách Hách thích Kiều Yến!“Khụ… chị đổi “thích”… thích “yêu” nghe thử xem…”Hách Hách yêu Kiều Yến!Hách Hách yêu Kiều Yến!Hách Hách yêu Kiều Yến!Mộng ảo, mộng ảo!Nhanh đưa Mộng ảo cho chị!…… …Mơ mơ màng màng mở mắt ra, tui phát hiện mặt trời đã lên cao.Ngày hôm qua không biết từ lúc nào, tui ôm tập tranh, mệt đến mức trực tiếp ngủ trên đất. Mở mắt ra, tui xốc lại tinh thần, từ từ đứng dậy.D

Chương 59: Ôm nhau (18)