____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự…
Chương 271: Nhược Nhiên, trở về đi được không!
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: Thủy"Nhược Nhiên..." Tư Đồ Dật chặn đường Nhược Nhiên, khóe miệng mang theo nụ cười xấu xa, nhẹ nhàng ép sát từng bước một, làm cho Nhược Nhiên có cảm giác bị áp bức."Chị không chịu trở về nhà, tôi chỉ có thể đến đây tìm chị thôi!" hắn nhún vai làm ra vẻ mặt vô tội."Cậu, cậu tìm tôi có việc gì sao?" Cô cố gắng lùi về phía sau, giữ khoảng cách với Tư Đồ Dật, Nhược Nhiên thấp giọng nói."Nhược Nhiên, chị có khỏe không?" Trong đôi mắt xanh lam của hắn tràn ngập lo lắng, dịu dàng hỏi.Cô biết hắn nói chuyện gì, gật đầu: Tôi rất khỏe!" Biết cô vẫn bình thường hắn cũng yên tâm rồi, nhưng trong lòng vẫn nổi lên một chút đau.Bàn tay thon dài nhẹ nhàng bắt lấy Nhược Nhiên, động tác của Tư Đồ Dật làm cho Nhược Nhiên sợ hết hồn, vội vàng hất tay Tư Đồ Dật ra, có chút kinh hoảng."Chúng ta không thể như vậy!" Nhược Nhiên lắc đầu lùi về sau, không để Tư Đồ Dật nắm lấy tay cô.Tư Đồ Dật thấy vậy cũng không để ý, không hề tiến đến gần Nhược Nhiên nữa, hắn không muốn tạo áp lực cho cô, chỉ có thể cúi đầu nói: "Nhược Nhiên, trở về có được không! Không nhìn thấy chị, tôi rất khó chịu."Cặp mắt light blue mang theo khổ sở, dịu dàng như nai tơ, ngó chừng Nhược Nhiên.Nhược Nhiên lắc đầu: "Tư Đồ Dật, tôi không có lý do gì để làm vậy!""Nhược Nhiên..." Tư Đồ Dật nhẹ nhàng mở miệng: "Nhược Nhiên, chị về đi, được không...." Hắn cúi đầu cầu xin, không gặp cô hắn đã cảm thấy cả người trống rỗng vô cùng khó chịu.Không đau lòng, chỉ cảm thấy khó chịu, rất khó chịu.Tư Đồ Dật, cậu vẫn luôn hiểu lầm, tôi không thích cậu, cho nên tôi hy vọng cậu đừng đẩy khoảng cách giữa hai chúng ta xa hơn nữa."Nhược Nhiên nhẹ nhàng mở miệng cự tuyệt, nghĩ đến bó hoa hồng của Tư Đồ Hiên Nhiên, lời nói lại mang theo ý lạnh."Nhược Nhiên, chị yêu thích tôi, chị không thể phủ nhận! Trong đôi mắt light blue mang theo sự lên án, Tư Đồ Dật bất mãn nhắc nhở."Tôi không thích cậu, cậu là em chồng tôi!" Nhược Nhiên ngẩng đầu nhìn phong thái lỗi lạc, đẹp trai phi phàm của Tư Đồ Dật, khẳng định nói.Tư Đồ Dật không nói lời nào, chẳng qua là bình tĩnh nhìn Nhược Nhiên.
________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
"Nhược Nhiên..." Tư Đồ Dật chặn đường Nhược Nhiên, khóe miệng mang theo nụ cười xấu xa, nhẹ nhàng ép sát từng bước một, làm cho Nhược Nhiên có cảm giác bị áp bức.
"Chị không chịu trở về nhà, tôi chỉ có thể đến đây tìm chị thôi!" hắn nhún vai làm ra vẻ mặt vô tội.
"Cậu, cậu tìm tôi có việc gì sao?" Cô cố gắng lùi về phía sau, giữ khoảng cách với Tư Đồ Dật, Nhược Nhiên thấp giọng nói.
"Nhược Nhiên, chị có khỏe không?" Trong đôi mắt xanh lam của hắn tràn ngập lo lắng, dịu dàng hỏi.
Cô biết hắn nói chuyện gì, gật đầu: Tôi rất khỏe!" Biết cô vẫn bình thường hắn cũng yên tâm rồi, nhưng trong lòng vẫn nổi lên một chút đau.
Bàn tay thon dài nhẹ nhàng bắt lấy Nhược Nhiên, động tác của Tư Đồ Dật làm cho Nhược Nhiên sợ hết hồn, vội vàng hất tay Tư Đồ Dật ra, có chút kinh hoảng.
"Chúng ta không thể như vậy!" Nhược Nhiên lắc đầu lùi về sau, không để Tư Đồ Dật nắm lấy tay cô.
Tư Đồ Dật thấy vậy cũng không để ý, không hề tiến đến gần Nhược Nhiên nữa, hắn không muốn tạo áp lực cho cô, chỉ có thể cúi đầu nói: "Nhược Nhiên, trở về có được không! Không nhìn thấy chị, tôi rất khó chịu."
Cặp mắt light blue mang theo khổ sở, dịu dàng như nai tơ, ngó chừng Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên lắc đầu: "Tư Đồ Dật, tôi không có lý do gì để làm vậy!"
"Nhược Nhiên..." Tư Đồ Dật nhẹ nhàng mở miệng: "Nhược Nhiên, chị về đi, được không...." Hắn cúi đầu cầu xin, không gặp cô hắn đã cảm thấy cả người trống rỗng vô cùng khó chịu.
Không đau lòng, chỉ cảm thấy khó chịu, rất khó chịu.
Tư Đồ Dật, cậu vẫn luôn hiểu lầm, tôi không thích cậu, cho nên tôi hy vọng cậu đừng đẩy khoảng cách giữa hai chúng ta xa hơn nữa."
Nhược Nhiên nhẹ nhàng mở miệng cự tuyệt, nghĩ đến bó hoa hồng của Tư Đồ Hiên Nhiên, lời nói lại mang theo ý lạnh.
"Nhược Nhiên, chị yêu thích tôi, chị không thể phủ nhận! Trong đôi mắt light blue mang theo sự lên án, Tư Đồ Dật bất mãn nhắc nhở.
"Tôi không thích cậu, cậu là em chồng tôi!" Nhược Nhiên ngẩng đầu nhìn phong thái lỗi lạc, đẹp trai phi phàm của Tư Đồ Dật, khẳng định nói.
Tư Đồ Dật không nói lời nào, chẳng qua là bình tĩnh nhìn Nhược Nhiên.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: Thủy"Nhược Nhiên..." Tư Đồ Dật chặn đường Nhược Nhiên, khóe miệng mang theo nụ cười xấu xa, nhẹ nhàng ép sát từng bước một, làm cho Nhược Nhiên có cảm giác bị áp bức."Chị không chịu trở về nhà, tôi chỉ có thể đến đây tìm chị thôi!" hắn nhún vai làm ra vẻ mặt vô tội."Cậu, cậu tìm tôi có việc gì sao?" Cô cố gắng lùi về phía sau, giữ khoảng cách với Tư Đồ Dật, Nhược Nhiên thấp giọng nói."Nhược Nhiên, chị có khỏe không?" Trong đôi mắt xanh lam của hắn tràn ngập lo lắng, dịu dàng hỏi.Cô biết hắn nói chuyện gì, gật đầu: Tôi rất khỏe!" Biết cô vẫn bình thường hắn cũng yên tâm rồi, nhưng trong lòng vẫn nổi lên một chút đau.Bàn tay thon dài nhẹ nhàng bắt lấy Nhược Nhiên, động tác của Tư Đồ Dật làm cho Nhược Nhiên sợ hết hồn, vội vàng hất tay Tư Đồ Dật ra, có chút kinh hoảng."Chúng ta không thể như vậy!" Nhược Nhiên lắc đầu lùi về sau, không để Tư Đồ Dật nắm lấy tay cô.Tư Đồ Dật thấy vậy cũng không để ý, không hề tiến đến gần Nhược Nhiên nữa, hắn không muốn tạo áp lực cho cô, chỉ có thể cúi đầu nói: "Nhược Nhiên, trở về có được không! Không nhìn thấy chị, tôi rất khó chịu."Cặp mắt light blue mang theo khổ sở, dịu dàng như nai tơ, ngó chừng Nhược Nhiên.Nhược Nhiên lắc đầu: "Tư Đồ Dật, tôi không có lý do gì để làm vậy!""Nhược Nhiên..." Tư Đồ Dật nhẹ nhàng mở miệng: "Nhược Nhiên, chị về đi, được không...." Hắn cúi đầu cầu xin, không gặp cô hắn đã cảm thấy cả người trống rỗng vô cùng khó chịu.Không đau lòng, chỉ cảm thấy khó chịu, rất khó chịu.Tư Đồ Dật, cậu vẫn luôn hiểu lầm, tôi không thích cậu, cho nên tôi hy vọng cậu đừng đẩy khoảng cách giữa hai chúng ta xa hơn nữa."Nhược Nhiên nhẹ nhàng mở miệng cự tuyệt, nghĩ đến bó hoa hồng của Tư Đồ Hiên Nhiên, lời nói lại mang theo ý lạnh."Nhược Nhiên, chị yêu thích tôi, chị không thể phủ nhận! Trong đôi mắt light blue mang theo sự lên án, Tư Đồ Dật bất mãn nhắc nhở."Tôi không thích cậu, cậu là em chồng tôi!" Nhược Nhiên ngẩng đầu nhìn phong thái lỗi lạc, đẹp trai phi phàm của Tư Đồ Dật, khẳng định nói.Tư Đồ Dật không nói lời nào, chẳng qua là bình tĩnh nhìn Nhược Nhiên.