____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự…
Chương 304: Trầm Nhược Nhiên, một lần, được không?
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: ThủyĐang chuẩn bị ngủ, trên người, tay Tư Đồ Hiên Nhiên, nhẹ nhàng di động, v**t v* thân thể Nhược Nhiên.Nhược Nhiên phản đối hít sâu một hơi, lạnh giọng quát: "Tư Đồ Hiên Nhiên, anh chớ lộn xộn."Ôm thân thể mềm mại ngát hương thơm này, bảo hắn không hành động cũng khó khăn, chuyện này, hắn không muốn bắt buộc Nhược Nhiên.Chuyện thế này hắn chưa từng bắt buộc Nhược Nhiên, mặc dù chỉ có hai lần, nhưng Nhược Nhiên đều cam tâm tình nguyện .Nghe thấy Nhược Nhiên quát lạnh, Tư Đồ Hiên Nhiên không đáp, nhưng những ngón tay thon dài nhẹ nhàng v**t v* thân thể Nhược Nhiên, di động ở trên lưng, trước ngực của cô.Làm Nhược Nhiên kêu lên liên tục, hai gò má đỏ ửng, cô đẩy Tư Đồ Hiên Nhiên ra, lạnh nhạt nói: "Anh còn như vậy, tôi sẽ ra ghế salon ngủ!"Tư Đồ Hiên Nhiên lập tức kéo Nhược Nhiên vào, buồn bực nói: "Nhược Nhiên, một lần, được không?"Nhược Nhiên mặt đỏ lên, lạnh lùng nói: "Không được!""Một lần thôi..." Giọng nói Tư Đồ Hiên Nhiên buồn bực mang theo toan tính, bực mình khó chịu."Không được!!!" Nhược Nhiên cắn chặt hàm răng, lập trường kiên định, kéo chăn bên Tư Đồ Hiên Nhiên quấn quanh người.Tư Đồ Hiên Nhiên buồn bực thở dài một hơi, thu tay lại, ôm lấy Nhược Nhiên, không động tay động chân nữa.Nhược Nhiên lúc này mới hài lòng híp mắt lại, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại chìm vào giấc mộng.Một lúc lâu, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Nhược Nhiên, trong bóng tối, Tư Đồ Hiên Nhiên nhẹ nhàng mở mắt, bất đắc dĩ ôm chặt cô.___Ngôn Tình là Thiên Đường___Sáng ngày thứ hai.Nhược Nhiên còn chưa tỉnh lại, bên cạnh Tư Đồ Hiên Nhiên đã dậy sớm đi đến công ty rồi, khi...tỉnh lại, vị trí bên cạnh lành lạnh, xem ra Tư Đồ Hiên Nhiên rời đi đã lâu.Cô thoải mái duỗi cái lưng mệt mỏi, tối hôm qua một đêm ngủ vô cùng thoải mái, không còn cảm thấy lạnh chân, Nhược Nhiên cảm thấy ngủ với Tư Đồ Hiên Nhiên cũng rất thoải mái.Nhược Nhiên không hề biết, tối hôm qua Tư Đồ Hiên Nhiên chịu bao khổ sở.Duỗi thẳng thân thể, mặc quần áo, rửa mặt, mới đi xuống lầu.
________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
Đang chuẩn bị ngủ, trên người, tay Tư Đồ Hiên Nhiên, nhẹ nhàng di động, v**t v* thân thể Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên phản đối hít sâu một hơi, lạnh giọng quát: "Tư Đồ Hiên Nhiên, anh chớ lộn xộn."
Ôm thân thể mềm mại ngát hương thơm này, bảo hắn không hành động cũng khó khăn, chuyện này, hắn không muốn bắt buộc Nhược Nhiên.
Chuyện thế này hắn chưa từng bắt buộc Nhược Nhiên, mặc dù chỉ có hai lần, nhưng Nhược Nhiên đều cam tâm tình nguyện .
Nghe thấy Nhược Nhiên quát lạnh, Tư Đồ Hiên Nhiên không đáp, nhưng những ngón tay thon dài nhẹ nhàng v**t v* thân thể Nhược Nhiên, di động ở trên lưng, trước ngực của cô.
Làm Nhược Nhiên kêu lên liên tục, hai gò má đỏ ửng, cô đẩy Tư Đồ Hiên Nhiên ra, lạnh nhạt nói: "Anh còn như vậy, tôi sẽ ra ghế salon ngủ!"
Tư Đồ Hiên Nhiên lập tức kéo Nhược Nhiên vào, buồn bực nói: "Nhược Nhiên, một lần, được không?"
Nhược Nhiên mặt đỏ lên, lạnh lùng nói: "Không được!"
"Một lần thôi..." Giọng nói Tư Đồ Hiên Nhiên buồn bực mang theo toan tính, bực mình khó chịu.
"Không được!!!" Nhược Nhiên cắn chặt hàm răng, lập trường kiên định, kéo chăn bên Tư Đồ Hiên Nhiên quấn quanh người.
Tư Đồ Hiên Nhiên buồn bực thở dài một hơi, thu tay lại, ôm lấy Nhược Nhiên, không động tay động chân nữa.
Nhược Nhiên lúc này mới hài lòng híp mắt lại, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại chìm vào giấc mộng.
Một lúc lâu, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Nhược Nhiên, trong bóng tối, Tư Đồ Hiên Nhiên nhẹ nhàng mở mắt, bất đắc dĩ ôm chặt cô.
___Ngôn Tình là Thiên Đường___
Sáng ngày thứ hai.
Nhược Nhiên còn chưa tỉnh lại, bên cạnh Tư Đồ Hiên Nhiên đã dậy sớm đi đến công ty rồi, khi...tỉnh lại, vị trí bên cạnh lành lạnh, xem ra Tư Đồ Hiên Nhiên rời đi đã lâu.
Cô thoải mái duỗi cái lưng mệt mỏi, tối hôm qua một đêm ngủ vô cùng thoải mái, không còn cảm thấy lạnh chân, Nhược Nhiên cảm thấy ngủ với Tư Đồ Hiên Nhiên cũng rất thoải mái.
Nhược Nhiên không hề biết, tối hôm qua Tư Đồ Hiên Nhiên chịu bao khổ sở.
Duỗi thẳng thân thể, mặc quần áo, rửa mặt, mới đi xuống lầu.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: ThủyĐang chuẩn bị ngủ, trên người, tay Tư Đồ Hiên Nhiên, nhẹ nhàng di động, v**t v* thân thể Nhược Nhiên.Nhược Nhiên phản đối hít sâu một hơi, lạnh giọng quát: "Tư Đồ Hiên Nhiên, anh chớ lộn xộn."Ôm thân thể mềm mại ngát hương thơm này, bảo hắn không hành động cũng khó khăn, chuyện này, hắn không muốn bắt buộc Nhược Nhiên.Chuyện thế này hắn chưa từng bắt buộc Nhược Nhiên, mặc dù chỉ có hai lần, nhưng Nhược Nhiên đều cam tâm tình nguyện .Nghe thấy Nhược Nhiên quát lạnh, Tư Đồ Hiên Nhiên không đáp, nhưng những ngón tay thon dài nhẹ nhàng v**t v* thân thể Nhược Nhiên, di động ở trên lưng, trước ngực của cô.Làm Nhược Nhiên kêu lên liên tục, hai gò má đỏ ửng, cô đẩy Tư Đồ Hiên Nhiên ra, lạnh nhạt nói: "Anh còn như vậy, tôi sẽ ra ghế salon ngủ!"Tư Đồ Hiên Nhiên lập tức kéo Nhược Nhiên vào, buồn bực nói: "Nhược Nhiên, một lần, được không?"Nhược Nhiên mặt đỏ lên, lạnh lùng nói: "Không được!""Một lần thôi..." Giọng nói Tư Đồ Hiên Nhiên buồn bực mang theo toan tính, bực mình khó chịu."Không được!!!" Nhược Nhiên cắn chặt hàm răng, lập trường kiên định, kéo chăn bên Tư Đồ Hiên Nhiên quấn quanh người.Tư Đồ Hiên Nhiên buồn bực thở dài một hơi, thu tay lại, ôm lấy Nhược Nhiên, không động tay động chân nữa.Nhược Nhiên lúc này mới hài lòng híp mắt lại, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại chìm vào giấc mộng.Một lúc lâu, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Nhược Nhiên, trong bóng tối, Tư Đồ Hiên Nhiên nhẹ nhàng mở mắt, bất đắc dĩ ôm chặt cô.___Ngôn Tình là Thiên Đường___Sáng ngày thứ hai.Nhược Nhiên còn chưa tỉnh lại, bên cạnh Tư Đồ Hiên Nhiên đã dậy sớm đi đến công ty rồi, khi...tỉnh lại, vị trí bên cạnh lành lạnh, xem ra Tư Đồ Hiên Nhiên rời đi đã lâu.Cô thoải mái duỗi cái lưng mệt mỏi, tối hôm qua một đêm ngủ vô cùng thoải mái, không còn cảm thấy lạnh chân, Nhược Nhiên cảm thấy ngủ với Tư Đồ Hiên Nhiên cũng rất thoải mái.Nhược Nhiên không hề biết, tối hôm qua Tư Đồ Hiên Nhiên chịu bao khổ sở.Duỗi thẳng thân thể, mặc quần áo, rửa mặt, mới đi xuống lầu.