____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự…
Chương 306: Trầm Nhược\n Nhiên, không bao giờ tôi muốn gặp chị nữa!
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: ThủyCô nhìn ra bên ngoài, Tư Đồ Dật chuyên tâm lái xe, nhưng tốc độ xe có chút dọa người.Tay Nhược Nhiên khẽ vịn vào xe, chuyển mắt, nuốt nuốt nước miếng: "Tư Đồ Dật, cậu chạy chậm lại đi, tôi hơi chóng mặt!"Tư Đồ Dật nhìn chằm chằm con đường phía trước, làm như không nghe thấy lời nói của Nhược Nhiên ."Tôi phải trở về rồi, về đưa Tô Cẩm Vy đi nữa." Hắn lạnh lùng mở miệng, nói với Nhược Nhiên."À, rất tốt." Nhược Nhiên nói, sắc mặt có hơi trắng bệch nhìn xe, cảm giác như giây tiếp theo chính cô sẽ bị đá văng ra ngoài."Tôi muốn đính hôn với Tô Cẩm Vy!" Tư Đồ Dật lên tiếng lần nữa, giọng nói lạnh băng."Ừ, rất tốt, rất tốt." Do xe chạy quá nhanh mà sắc mặt Nhược Nhiên tái nhợt, chỉ cười nói, trời ạ, sẽ không xảy ra tai nạn xe hơi chứ.Nghe thấy Nhược Nhiên trả lời vậy, đôi mắt Tư Đồ Dật run lên, bỗng nhiên đạp thắng xe."Két" xe dừng lại ở ven đường, Nhược Nhiên bị dọa mở to hai mắt, tim cũng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực rồi."Tư Đồ... " Nhược Nhiên quay đầu lại, hét lên một tiếng, còn chưa kêu ra miệng.Đột nhiên Tư Đồ Dật nghiêng người, một tay giữ ở ót Nhược Nhiên, đôi môi lạnh lẽo áp lên đôi môi mềm mại của Nhược Nhiên.Hắn thô lỗ hôn cô, lần này, hắn cũng không có xâm nhập, mà ở hôn lên môi Nhược Nhiên, rồi tách ra.Ảo não xoay người lại, tay phải đập mạnh lên bánh lái: "Chết tiệt!!!"Nhược Nhiên chưa kịp hoàn hồn, nhìn Tư Đồ Dật, đột nhiên im lặng, không biết nên nói gì."Chết tiệt !! Biết rõ chị không cần tôi, cmn tôi lại còn muốn chị, tôi cũng muốn đính hôn, nhưng muốn đính hôn cùng chị, chứ không phải ai khác! Cmn thật đáng chết!" Tư Đồ Dật khẽ cúi thấp đầu, che lại con ngươi phiền não."Tư Đồ Dật... " Nhược Nhiên nhẹ nhàng nhấp môi, kêu một tiếng."Đừng nghĩ lung tung, đừng tin lời tôi nói!" Hắn cúi đầu, phiền não rống một tiếng.Đừng tin lời tôi nói, đừng quan tâm tôi, để cho tôi quyết tâm rời đi."Trầm Nhược Nhiên, tôi không bao giờ muốn gặp chị nữa!" Tư Đồ Dật ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn về phía trước, nổ máy xe, lần này tốc độ xe chạy rất vững vàng.
________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
Cô nhìn ra bên ngoài, Tư Đồ Dật chuyên tâm lái xe, nhưng tốc độ xe có chút dọa người.
Tay Nhược Nhiên khẽ vịn vào xe, chuyển mắt, nuốt nuốt nước miếng: "Tư Đồ Dật, cậu chạy chậm lại đi, tôi hơi chóng mặt!"
Tư Đồ Dật nhìn chằm chằm con đường phía trước, làm như không nghe thấy lời nói của Nhược Nhiên .
"Tôi phải trở về rồi, về đưa Tô Cẩm Vy đi nữa." Hắn lạnh lùng mở miệng, nói với Nhược Nhiên.
"À, rất tốt." Nhược Nhiên nói, sắc mặt có hơi trắng bệch nhìn xe, cảm giác như giây tiếp theo chính cô sẽ bị đá văng ra ngoài.
"Tôi muốn đính hôn với Tô Cẩm Vy!" Tư Đồ Dật lên tiếng lần nữa, giọng nói lạnh băng.
"Ừ, rất tốt, rất tốt." Do xe chạy quá nhanh mà sắc mặt Nhược Nhiên tái nhợt, chỉ cười nói, trời ạ, sẽ không xảy ra tai nạn xe hơi chứ.
Nghe thấy Nhược Nhiên trả lời vậy, đôi mắt Tư Đồ Dật run lên, bỗng nhiên đạp thắng xe.
"Két
" xe dừng lại ở ven đường, Nhược Nhiên bị dọa mở to hai mắt, tim cũng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.
"Tư Đồ... " Nhược Nhiên quay đầu lại, hét lên một tiếng, còn chưa kêu ra miệng.
Đột nhiên Tư Đồ Dật nghiêng người, một tay giữ ở ót Nhược Nhiên, đôi môi lạnh lẽo áp lên đôi môi mềm mại của Nhược Nhiên.
Hắn thô lỗ hôn cô, lần này, hắn cũng không có xâm nhập, mà ở hôn lên môi Nhược Nhiên, rồi tách ra.
Ảo não xoay người lại, tay phải đập mạnh lên bánh lái: "Chết tiệt!!!"
Nhược Nhiên chưa kịp hoàn hồn, nhìn Tư Đồ Dật, đột nhiên im lặng, không biết nên nói gì.
"Chết tiệt !! Biết rõ chị không cần tôi, cmn tôi lại còn muốn chị, tôi cũng muốn đính hôn, nhưng muốn đính hôn cùng chị, chứ không phải ai khác! Cmn thật đáng chết!" Tư Đồ Dật khẽ cúi thấp đầu, che lại con ngươi phiền não.
"Tư Đồ Dật... " Nhược Nhiên nhẹ nhàng nhấp môi, kêu một tiếng.
"Đừng nghĩ lung tung, đừng tin lời tôi nói!" Hắn cúi đầu, phiền não rống một tiếng.
Đừng tin lời tôi nói, đừng quan tâm tôi, để cho tôi quyết tâm rời đi.
"Trầm Nhược Nhiên, tôi không bao giờ muốn gặp chị nữa!" Tư Đồ Dật ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn về phía trước, nổ máy xe, lần này tốc độ xe chạy rất vững vàng.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: ThủyCô nhìn ra bên ngoài, Tư Đồ Dật chuyên tâm lái xe, nhưng tốc độ xe có chút dọa người.Tay Nhược Nhiên khẽ vịn vào xe, chuyển mắt, nuốt nuốt nước miếng: "Tư Đồ Dật, cậu chạy chậm lại đi, tôi hơi chóng mặt!"Tư Đồ Dật nhìn chằm chằm con đường phía trước, làm như không nghe thấy lời nói của Nhược Nhiên ."Tôi phải trở về rồi, về đưa Tô Cẩm Vy đi nữa." Hắn lạnh lùng mở miệng, nói với Nhược Nhiên."À, rất tốt." Nhược Nhiên nói, sắc mặt có hơi trắng bệch nhìn xe, cảm giác như giây tiếp theo chính cô sẽ bị đá văng ra ngoài."Tôi muốn đính hôn với Tô Cẩm Vy!" Tư Đồ Dật lên tiếng lần nữa, giọng nói lạnh băng."Ừ, rất tốt, rất tốt." Do xe chạy quá nhanh mà sắc mặt Nhược Nhiên tái nhợt, chỉ cười nói, trời ạ, sẽ không xảy ra tai nạn xe hơi chứ.Nghe thấy Nhược Nhiên trả lời vậy, đôi mắt Tư Đồ Dật run lên, bỗng nhiên đạp thắng xe."Két" xe dừng lại ở ven đường, Nhược Nhiên bị dọa mở to hai mắt, tim cũng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực rồi."Tư Đồ... " Nhược Nhiên quay đầu lại, hét lên một tiếng, còn chưa kêu ra miệng.Đột nhiên Tư Đồ Dật nghiêng người, một tay giữ ở ót Nhược Nhiên, đôi môi lạnh lẽo áp lên đôi môi mềm mại của Nhược Nhiên.Hắn thô lỗ hôn cô, lần này, hắn cũng không có xâm nhập, mà ở hôn lên môi Nhược Nhiên, rồi tách ra.Ảo não xoay người lại, tay phải đập mạnh lên bánh lái: "Chết tiệt!!!"Nhược Nhiên chưa kịp hoàn hồn, nhìn Tư Đồ Dật, đột nhiên im lặng, không biết nên nói gì."Chết tiệt !! Biết rõ chị không cần tôi, cmn tôi lại còn muốn chị, tôi cũng muốn đính hôn, nhưng muốn đính hôn cùng chị, chứ không phải ai khác! Cmn thật đáng chết!" Tư Đồ Dật khẽ cúi thấp đầu, che lại con ngươi phiền não."Tư Đồ Dật... " Nhược Nhiên nhẹ nhàng nhấp môi, kêu một tiếng."Đừng nghĩ lung tung, đừng tin lời tôi nói!" Hắn cúi đầu, phiền não rống một tiếng.Đừng tin lời tôi nói, đừng quan tâm tôi, để cho tôi quyết tâm rời đi."Trầm Nhược Nhiên, tôi không bao giờ muốn gặp chị nữa!" Tư Đồ Dật ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn về phía trước, nổ máy xe, lần này tốc độ xe chạy rất vững vàng.