Tác giả:

____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự…

Chương 311: Vô tình nhìn thấy cái nhẫn đó.

Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: Thủy"Nhược Nhiên... " Tư Đồ Hiên Nhiên càng thêm bực mình, bất mãn hét lên.Nhược Nhiên cười lớn, ôm chặt túi xách của cô, hạ kính xe xuống, gió mát đêm thu thổi vào, khóe môi mỉm cười.Nếu ngày nào cuộc sống cũng được như thế này thật là tốt.Tư Đồ Hiên Nhiên không gây gổ khó chịu.Bên cạnh cô cũng không có những chuyện chán ghét kia xảy ra.Đêm thu, thần trí Nhược Nhiên tỉnh táo lại đôi chút.Trên đường không nói chuyện, cho đến khi trở lại biệt thự, Nhược Nhiên kéo cửa xe, đi xuống, Tư Đồ Hiên Nhiên vội vàng đến đỡ Nhược Nhiên.Đi vào trong biệt thự.Đầu Nhược Nhiên choáng váng, dựa vào lòng ngực Tư Đồ Hiên Nhiên, để cho hắn nửa ôm nửa đỡ vào phòng khách.Trong phòng khách, Tư Đồ Dật cùng Tô Cẩm Vy đang nói gì đó, Tư Đồ Dật vòng tay ôm trọn Tô Cẩm Vy.Hai người ngẩng đầu, nhìn thấy Tư Đồ Hiên Nhiên ôm Nhược Nhiên say xỉn đi vào.Nhược Nhiên tựa vào lòng ngực Tư Đồ Hiên Nhiên, nhìn Tô Cẩm Vy chào hỏi gật đầu, vô tình nhìn thấy cái nhẫn đó.Là buổi sáng, Tư Đồ Dật đưa cô chọn nhẫn, hiện tại đang trên ngón tay Tô Cẩm Vy, nhìn rất đẹp, cô nhìn đồ cũng không tệ.Tư Đồ Dật thấy Nhược Nhiên nhìn qua, nhẹ nhàng cầm tay Tô Cẩm Vy, che đi chiếc nhẫn."Chúng tôi lên lầu trước." Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn Tư Đồ Dật gật đầu, ôm chặt Nhược Nhiên, đi lên lầu.Nhược Nhiên thu hồi tầm mắt nhìn trên tay Tô Cẩm Vy, dựa vào Tư Đồ Hiên Nhiên lên lầu.Cái nhẫn nhìn rất đẹp. Nhược Nhiên đáng tiếc thở dài một hơi."Sao vậy!" Tư Đồ Hiên Nhiên ôm Nhược Nhiên, thấy cô như vậy, nghi ngờ mở miệng."Không có gì!" Đi vào phòng, Nhược Nhiên đẩy Tư Đồ Hiên Nhiên ra, bước đi xiêu vẹo đến bên giường, thân thể lâng lâng, ngã xuống giường.Tư Đồ Hiên Nhiên đóng cửa sau lưng lại, con ngươi màu đên u tối híp lại, nhìn Nhược Nhiên ở trên giường.Khóe môi mang theo nụ cười tà mị, đi tới.

________________________________

Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Thủy

"Nhược Nhiên... " Tư Đồ Hiên Nhiên càng thêm bực mình, bất mãn hét lên.

Nhược Nhiên cười lớn, ôm chặt túi xách của cô, hạ kính xe xuống, gió mát đêm thu thổi vào, khóe môi mỉm cười.

Nếu ngày nào cuộc sống cũng được như thế này thật là tốt.

Tư Đồ Hiên Nhiên không gây gổ khó chịu.

Bên cạnh cô cũng không có những chuyện chán ghét kia xảy ra.

Đêm thu, thần trí Nhược Nhiên tỉnh táo lại đôi chút.

Trên đường không nói chuyện, cho đến khi trở lại biệt thự, Nhược Nhiên kéo cửa xe, đi xuống, Tư Đồ Hiên Nhiên vội vàng đến đỡ Nhược Nhiên.

Đi vào trong biệt thự.

Đầu Nhược Nhiên choáng váng, dựa vào lòng ngực Tư Đồ Hiên Nhiên, để cho hắn nửa ôm nửa đỡ vào phòng khách.

Trong phòng khách, Tư Đồ Dật cùng Tô Cẩm Vy đang nói gì đó, Tư Đồ Dật vòng tay ôm trọn Tô Cẩm Vy.

Hai người ngẩng đầu, nhìn thấy Tư Đồ Hiên Nhiên ôm Nhược Nhiên say xỉn đi vào.

Nhược Nhiên tựa vào lòng ngực Tư Đồ Hiên Nhiên, nhìn Tô Cẩm Vy chào hỏi gật đầu, vô tình nhìn thấy cái nhẫn đó.

Là buổi sáng, Tư Đồ Dật đưa cô chọn nhẫn, hiện tại đang trên ngón tay Tô Cẩm Vy, nhìn rất đẹp, cô nhìn đồ cũng không tệ.

Tư Đồ Dật thấy Nhược Nhiên nhìn qua, nhẹ nhàng cầm tay Tô Cẩm Vy, che đi chiếc nhẫn.

"Chúng tôi lên lầu trước." Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn Tư Đồ Dật gật đầu, ôm chặt Nhược Nhiên, đi lên lầu.

Nhược Nhiên thu hồi tầm mắt nhìn trên tay Tô Cẩm Vy, dựa vào Tư Đồ Hiên Nhiên lên lầu.

Cái nhẫn nhìn rất đẹp. Nhược Nhiên đáng tiếc thở dài một hơi.

"Sao vậy!" Tư Đồ Hiên Nhiên ôm Nhược Nhiên, thấy cô như vậy, nghi ngờ mở miệng.

"Không có gì!" Đi vào phòng, Nhược Nhiên đẩy Tư Đồ Hiên Nhiên ra, bước đi xiêu vẹo đến bên giường, thân thể lâng lâng, ngã xuống giường.

Tư Đồ Hiên Nhiên đóng cửa sau lưng lại, con ngươi màu đên u tối híp lại, nhìn Nhược Nhiên ở trên giường.

Khóe môi mang theo nụ cười tà mị, đi tới.

Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… ________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: Thủy"Nhược Nhiên... " Tư Đồ Hiên Nhiên càng thêm bực mình, bất mãn hét lên.Nhược Nhiên cười lớn, ôm chặt túi xách của cô, hạ kính xe xuống, gió mát đêm thu thổi vào, khóe môi mỉm cười.Nếu ngày nào cuộc sống cũng được như thế này thật là tốt.Tư Đồ Hiên Nhiên không gây gổ khó chịu.Bên cạnh cô cũng không có những chuyện chán ghét kia xảy ra.Đêm thu, thần trí Nhược Nhiên tỉnh táo lại đôi chút.Trên đường không nói chuyện, cho đến khi trở lại biệt thự, Nhược Nhiên kéo cửa xe, đi xuống, Tư Đồ Hiên Nhiên vội vàng đến đỡ Nhược Nhiên.Đi vào trong biệt thự.Đầu Nhược Nhiên choáng váng, dựa vào lòng ngực Tư Đồ Hiên Nhiên, để cho hắn nửa ôm nửa đỡ vào phòng khách.Trong phòng khách, Tư Đồ Dật cùng Tô Cẩm Vy đang nói gì đó, Tư Đồ Dật vòng tay ôm trọn Tô Cẩm Vy.Hai người ngẩng đầu, nhìn thấy Tư Đồ Hiên Nhiên ôm Nhược Nhiên say xỉn đi vào.Nhược Nhiên tựa vào lòng ngực Tư Đồ Hiên Nhiên, nhìn Tô Cẩm Vy chào hỏi gật đầu, vô tình nhìn thấy cái nhẫn đó.Là buổi sáng, Tư Đồ Dật đưa cô chọn nhẫn, hiện tại đang trên ngón tay Tô Cẩm Vy, nhìn rất đẹp, cô nhìn đồ cũng không tệ.Tư Đồ Dật thấy Nhược Nhiên nhìn qua, nhẹ nhàng cầm tay Tô Cẩm Vy, che đi chiếc nhẫn."Chúng tôi lên lầu trước." Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn Tư Đồ Dật gật đầu, ôm chặt Nhược Nhiên, đi lên lầu.Nhược Nhiên thu hồi tầm mắt nhìn trên tay Tô Cẩm Vy, dựa vào Tư Đồ Hiên Nhiên lên lầu.Cái nhẫn nhìn rất đẹp. Nhược Nhiên đáng tiếc thở dài một hơi."Sao vậy!" Tư Đồ Hiên Nhiên ôm Nhược Nhiên, thấy cô như vậy, nghi ngờ mở miệng."Không có gì!" Đi vào phòng, Nhược Nhiên đẩy Tư Đồ Hiên Nhiên ra, bước đi xiêu vẹo đến bên giường, thân thể lâng lâng, ngã xuống giường.Tư Đồ Hiên Nhiên đóng cửa sau lưng lại, con ngươi màu đên u tối híp lại, nhìn Nhược Nhiên ở trên giường.Khóe môi mang theo nụ cười tà mị, đi tới.

Chương 311: Vô tình nhìn thấy cái nhẫn đó.