____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự…
Chương 321: Hoan ái cả đêm với cô gái nào
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… Convert+ Beta: Mã MãEditor: ThủyCô đợi Tư Đồ Hiên Nhiên về, thật là chê cười.Nhược Nhiên đi xuống lầu cầu thang, ngồi trên bàn ăn, trong đầu hiện lên, hình ảnh dấu hôn dưới cổ Tư Đồ Hiên Nhiên.Rất rõ ràng, đậm nét.Tối hôm qua, nhất định là Tư Đồ Hiên Nhiên đã h**n ** một đêm cuồng nhiệt cùng phụ nữ nào đó.Buồn cười chính là, cô cho rằng Tư Đồ Hiên Nhiên bận rộn công việc, lại còn chờ hắn đến nửa đêm.Nhược Nhiên không cười nổi, dù Tư Đồ Hiên Nhiên tối với cô bao nhiêu, dịu dàng thế nào, hắn vẫn là Tư Đồ Hiên Nhiên.Nhược Nhiên bĩu môi, an tâm ăn cơm, không ôm hi vọng hão huyền nữa.Tư Đồ Hiên Nhiên tắm rửa, thay quần áo xuống lầu, Nhược Nhiên không thèm giương mắt nhìn.Hắn chào hỏi, cô cũng ngoảnh mặt làm ngơ.Mặc dù Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn, nhưng không có thời gian lôi thôi cùng Nhược Nhiên, buổi sáng hắn còn có một cuộc họp quan trọng với các quản lý, cho nên vội vã ra cửa.Nhược Nhiên chớp mắt, uống sữa tươi, vành mắt đỏ hồng.Tư Đồ Hiên Nhiên vừa rời đi, Tư Đồ Dật cùng Tô Cẩm Vy nói cười đi vào phòng khách.Nhược Nhiên giương mắt nhìn lên, ánh mắt của hai người chạm nhau.Tư Đồ Dật thấy sắc mặt Nhược Nhiên, và cả hốc mắt ửng đỏ kia, ánh mắt nhíu lại, nhẹ nhàng vỗ tay Tô Cẩm Vy: "Em lên lầu trước đi."Tô Cẩm Vy nhìn Tư Đồ Dật thật lâu, gật đầu, nhìn Nhược Nhiên mỉm cười, rồi đi lên lầu.Đôi môi mỏng của Tư Đồ Dật nhếch lên, đi đến trước bàn ăn, ngồi đối diện Nhược Nhiên..."Chị làm sao vậy?" Tư Đồ Dật nhẹ giọng hỏi Nhược Nhiên.Nhược Nhiên thấp giọng uống sữa tươi: "Không sao cả?" Thái độ lạnh nhạt như không có chuyện gì.Thấy hốc mắt cô ửng đỏ và bộ dạng này, Tư Đồ Dật tức giận, gầm nhẹ nói: "Chị xem bộ dạng mình như thế này mà không có chuyện gì sao?"Nghe thấy hắn gầm nhẹ, tâm tình Nhược Nhiên vốn không tốt, nên không khỏi cười lạnh.Trả lời một cách mỉa mai: "Tôi có chuyện gì? Cũng không liên quan đến cậu, người cậu nên quan tâm là vị hôn thê tốt của cậu kìa, chứ không phải ở chỗ này quản tôi!"Nghe Nhược Nhiên cười lạnh, Tư Đồ Dật bỗng sửng sốt, ánh mắt sâu thẳm tối tăm không rõ.
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
Cô đợi Tư Đồ Hiên Nhiên về, thật là chê cười.
Nhược Nhiên đi xuống lầu cầu thang, ngồi trên bàn ăn, trong đầu hiện lên, hình ảnh dấu hôn dưới cổ Tư Đồ Hiên Nhiên.
Rất rõ ràng, đậm nét.
Tối hôm qua, nhất định là Tư Đồ Hiên Nhiên đã h**n ** một đêm cuồng nhiệt cùng phụ nữ nào đó.
Buồn cười chính là, cô cho rằng Tư Đồ Hiên Nhiên bận rộn công việc, lại còn chờ hắn đến nửa đêm.
Nhược Nhiên không cười nổi, dù Tư Đồ Hiên Nhiên tối với cô bao nhiêu, dịu dàng thế nào, hắn vẫn là Tư Đồ Hiên Nhiên.
Nhược Nhiên bĩu môi, an tâm ăn cơm, không ôm hi vọng hão huyền nữa.
Tư Đồ Hiên Nhiên tắm rửa, thay quần áo xuống lầu, Nhược Nhiên không thèm giương mắt nhìn.
Hắn chào hỏi, cô cũng ngoảnh mặt làm ngơ.
Mặc dù Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn, nhưng không có thời gian lôi thôi cùng Nhược Nhiên, buổi sáng hắn còn có một cuộc họp quan trọng với các quản lý, cho nên vội vã ra cửa.
Nhược Nhiên chớp mắt, uống sữa tươi, vành mắt đỏ hồng.
Tư Đồ Hiên Nhiên vừa rời đi, Tư Đồ Dật cùng Tô Cẩm Vy nói cười đi vào phòng khách.
Nhược Nhiên giương mắt nhìn lên, ánh mắt của hai người chạm nhau.
Tư Đồ Dật thấy sắc mặt Nhược Nhiên, và cả hốc mắt ửng đỏ kia, ánh mắt nhíu lại, nhẹ nhàng vỗ tay Tô Cẩm Vy: "Em lên lầu trước đi."
Tô Cẩm Vy nhìn Tư Đồ Dật thật lâu, gật đầu, nhìn Nhược Nhiên mỉm cười, rồi đi lên lầu.
Đôi môi mỏng của Tư Đồ Dật nhếch lên, đi đến trước bàn ăn, ngồi đối diện Nhược Nhiên...
"Chị làm sao vậy?" Tư Đồ Dật nhẹ giọng hỏi Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên thấp giọng uống sữa tươi: "Không sao cả?" Thái độ lạnh nhạt như không có chuyện gì.
Thấy hốc mắt cô ửng đỏ và bộ dạng này, Tư Đồ Dật tức giận, gầm nhẹ nói: "Chị xem bộ dạng mình như thế này mà không có chuyện gì sao?"
Nghe thấy hắn gầm nhẹ, tâm tình Nhược Nhiên vốn không tốt, nên không khỏi cười lạnh.
Trả lời một cách mỉa mai: "Tôi có chuyện gì? Cũng không liên quan đến cậu, người cậu nên quan tâm là vị hôn thê tốt của cậu kìa, chứ không phải ở chỗ này quản tôi!"
Nghe Nhược Nhiên cười lạnh, Tư Đồ Dật bỗng sửng sốt, ánh mắt sâu thẳm tối tăm không rõ.
Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly HônTác giả: Hoa Sáng RựcTruyện Ngôn Tình____________________________ Convert+ Beta: Mã Mã Editor: Phong Đêm nhộn nhịp phối hợp với năm màu cầu vồng bao phủ cả bóng đêm, sàn nhảy được gọi là "đêm của sự hỗn loạn". Mờ tối, ánh sáng mê loạn hạ xuống, Trầm Nhược Nhiên nhảy múa trên sân khấu. Vặn vẹo điên cuồng, mang theo những tiết tấu mạnh mẽ. Đôi chân thon dài, cơ thể nóng bỏng thay đổi nhiều tư thế. Cái eo tùy ý uốn éo trên sân khấu như con cá và lắc đầu theo nhịp. Những người bên dưới không kiềm chế được mà phối hợp cuồng dã với cô. Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như trêu ghẹo tất cả mọi người, đôi mắt khẽ mở. Khiêu vũ kết thúc, cô bước xuống trong tiếng la hét của mọi người, loạng choạng đi về phía quầy bar. Nhược Nhiên không phát hiện ra, trong ghế VIP của góc tối ít người, Tư Đồ Hiên Nhiên mặc một bộ đồ tây trang, ánh mắt khóa chặt thân ảnh của cô. Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở đó, anh ta vắt chéo đôi chân thon thả, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng khiến người khác kinh sợ. Mang theo sự… Convert+ Beta: Mã MãEditor: ThủyCô đợi Tư Đồ Hiên Nhiên về, thật là chê cười.Nhược Nhiên đi xuống lầu cầu thang, ngồi trên bàn ăn, trong đầu hiện lên, hình ảnh dấu hôn dưới cổ Tư Đồ Hiên Nhiên.Rất rõ ràng, đậm nét.Tối hôm qua, nhất định là Tư Đồ Hiên Nhiên đã h**n ** một đêm cuồng nhiệt cùng phụ nữ nào đó.Buồn cười chính là, cô cho rằng Tư Đồ Hiên Nhiên bận rộn công việc, lại còn chờ hắn đến nửa đêm.Nhược Nhiên không cười nổi, dù Tư Đồ Hiên Nhiên tối với cô bao nhiêu, dịu dàng thế nào, hắn vẫn là Tư Đồ Hiên Nhiên.Nhược Nhiên bĩu môi, an tâm ăn cơm, không ôm hi vọng hão huyền nữa.Tư Đồ Hiên Nhiên tắm rửa, thay quần áo xuống lầu, Nhược Nhiên không thèm giương mắt nhìn.Hắn chào hỏi, cô cũng ngoảnh mặt làm ngơ.Mặc dù Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn, nhưng không có thời gian lôi thôi cùng Nhược Nhiên, buổi sáng hắn còn có một cuộc họp quan trọng với các quản lý, cho nên vội vã ra cửa.Nhược Nhiên chớp mắt, uống sữa tươi, vành mắt đỏ hồng.Tư Đồ Hiên Nhiên vừa rời đi, Tư Đồ Dật cùng Tô Cẩm Vy nói cười đi vào phòng khách.Nhược Nhiên giương mắt nhìn lên, ánh mắt của hai người chạm nhau.Tư Đồ Dật thấy sắc mặt Nhược Nhiên, và cả hốc mắt ửng đỏ kia, ánh mắt nhíu lại, nhẹ nhàng vỗ tay Tô Cẩm Vy: "Em lên lầu trước đi."Tô Cẩm Vy nhìn Tư Đồ Dật thật lâu, gật đầu, nhìn Nhược Nhiên mỉm cười, rồi đi lên lầu.Đôi môi mỏng của Tư Đồ Dật nhếch lên, đi đến trước bàn ăn, ngồi đối diện Nhược Nhiên..."Chị làm sao vậy?" Tư Đồ Dật nhẹ giọng hỏi Nhược Nhiên.Nhược Nhiên thấp giọng uống sữa tươi: "Không sao cả?" Thái độ lạnh nhạt như không có chuyện gì.Thấy hốc mắt cô ửng đỏ và bộ dạng này, Tư Đồ Dật tức giận, gầm nhẹ nói: "Chị xem bộ dạng mình như thế này mà không có chuyện gì sao?"Nghe thấy hắn gầm nhẹ, tâm tình Nhược Nhiên vốn không tốt, nên không khỏi cười lạnh.Trả lời một cách mỉa mai: "Tôi có chuyện gì? Cũng không liên quan đến cậu, người cậu nên quan tâm là vị hôn thê tốt của cậu kìa, chứ không phải ở chỗ này quản tôi!"Nghe Nhược Nhiên cười lạnh, Tư Đồ Dật bỗng sửng sốt, ánh mắt sâu thẳm tối tăm không rõ.