Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam CHƯƠNG 1 An Hạnh Nhi sống lại rồi. Sống lại vào mười năm trước, năm cô hai mươi hai tuổi. Lúc chết, ông chồng tốt được người đời ca tụng của cô – Cố Quân Tường – dùng chùy thủ đâm vào tim cô, anh ta nói: “An Hạnh Nhi, trước giờ tôi chưa từng yêu cô, cũng đã chán ghét thân thể cô rồi. Cô biết không? Dao Dao tốt hơn cô gấp trăm lần, còn cô giống như một xác chết, vừa lạnh vừa cứng...” Vừa lạnh vừa cứng?! An Hạnh Nhi không khóc không làm loạn, nền giáo dục tốt đẹp từ nhỏ khiến cô chỉ cố gắng chịu đựng nỗi đau xé rách tâm can này. “Không phải cô rất yêu tôi sao? Vậy thì cô lấy cái chết để thành toàn cho tôi và Dao Dao đi, tôi sẽ rất cảm kích cô!” Giọng nói âm trầm theo thanh chùy thủ bén nhọn rút ra khỏi tim cô. Máu tươi lập tức bắn lên khuôn mặt anh tuấn ôn hòa của anh ta, thể hiện ra hết sự vô tình của anh ta. Khóe môi anh ta cong lên nụ cười thản nhiên...giống như, người đối diện không phải là người vợ lặng lẽ trả giá mười năm vì…
Chương 47
Sau Khi Trọng Sinh Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra NamTác giả: Tiểu ChanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam CHƯƠNG 1 An Hạnh Nhi sống lại rồi. Sống lại vào mười năm trước, năm cô hai mươi hai tuổi. Lúc chết, ông chồng tốt được người đời ca tụng của cô – Cố Quân Tường – dùng chùy thủ đâm vào tim cô, anh ta nói: “An Hạnh Nhi, trước giờ tôi chưa từng yêu cô, cũng đã chán ghét thân thể cô rồi. Cô biết không? Dao Dao tốt hơn cô gấp trăm lần, còn cô giống như một xác chết, vừa lạnh vừa cứng...” Vừa lạnh vừa cứng?! An Hạnh Nhi không khóc không làm loạn, nền giáo dục tốt đẹp từ nhỏ khiến cô chỉ cố gắng chịu đựng nỗi đau xé rách tâm can này. “Không phải cô rất yêu tôi sao? Vậy thì cô lấy cái chết để thành toàn cho tôi và Dao Dao đi, tôi sẽ rất cảm kích cô!” Giọng nói âm trầm theo thanh chùy thủ bén nhọn rút ra khỏi tim cô. Máu tươi lập tức bắn lên khuôn mặt anh tuấn ôn hòa của anh ta, thể hiện ra hết sự vô tình của anh ta. Khóe môi anh ta cong lên nụ cười thản nhiên...giống như, người đối diện không phải là người vợ lặng lẽ trả giá mười năm vì… Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra NamCHƯƠNG 47An Hạnh Nhi quay về đại sảnh.Lúc này trong đại sảnh đã sáng bừng.Rõ ràng là vũ đạo kết thúc, lại khôi phục giao lưu yến hội bình thường.An Quốc Cường dắt Lê Thục Vân kính rượu khách, hiện trường bữa tiệc cực kỳ náo nhiệt.An Hạnh Nhi nhìn xung quanh, đi về phía Hạ Tư Tư.Cô ấy lúc này thân thiết khoác cánh tay Nhiếp Tử Minh, hai người vừa nói vừa cười, có vẻ tình cảm rất tốt.“Hạnh Nhi, cậu đi đâu vậy?” Hạ Tư Tư thấy cô đi tới, có chút giận dỗi.Đèn vừa sáng đã không biết cô chạy đi đâu rồi.Cô ấy vốn còn muốn khen cô một phen, cuối cùng cũng không còn khiêm tốn như vậy nữa.Trước đây cô ấy đã nói mẹ của An Hạnh Nhi rất xinh đẹp, không nên bị sự mộc mạc che giấu đi vẻ xinh đẹp ấy, An Hạnh Nhi không nghe, mẹ cô cũng không nghe.Nhìn đi.Sửa soạn một chút đã kinh diễm toàn trường rồi!Không biết khiến biết bao người hâm mộ!“Tớ vừa đi vệ sinh.” An Hạnh Nhi nói dối.“À.” Hạ Tư Tư cũng không nghi ngờ, chỉ là ánh mắt cô ấy bỗng căng thẳng: “Tai của cậu sao vậy?”“Cái gì?” An Hạnh Nhi kinh ngạc kêu lên.“Lỗ tai này.” Hạ Tư Tư chỉ vào tai trái cô.Vừa khéo chính là lỗ tai bị Diệp Thương Ngôn dùng miệng chạm vào ở bên ngoài ban nãy.“Bị quấy rối sao? Đỏ như vậy, đang xấu hổ?!” Hạ Tư Tư hỏi.Giờ phút này An Hạnh Nhi thật sự có chút nhịn không nổi nữa.Cái cô Hạ Tư Tư này thật sự là không bỏ tật nói năng dọa người.Ngược lại Nhiếp Tử Minh lại mỉm cười chen miệng: “Em nói em dùng từ độc đáo như vậy, sao đọc sách viết văn lại luôn không hay.”Năm đó thầy giáo cũng rất ngạc nhiên, tại sao từ ngữ của Hạ Tư Tư phong phú như vậy, làm văn lại lung ta lung tung.Chính xác mà nói, tất cả bài học đều lung tung.“Nếu em viết văn hay thì còn có thể gặp được anh sao?” Hạ Tư Tư ngang ngạnh.Cô ấy và Nhiếp Tử Minh ở bên nhau vào cấp ba.Lúc đó trường học có lớp phụ đạo một kèm một, học sinh ưu tú lớp mười một kèm học sinh kém lớp mười học.Nhiếp Tử Minh chính là học sinh ưu tú lớp mười một, Hạ Tư Tư chính là học sinh kém lớp mười.Nói tới còn là một đoạn giai thoại trong trường.Tóm lại năm đó An Hạnh Nhi cũng rất hâm mộ cô ấy.Cảm giác chân thành, Hạ Tư Tư dám yêu dám hận, chỉ cần là người cô ấy thích, bất kể đối phương điều kiện thế nào, cô ấy cũng ở cùng anh ta, tuyệt đối phải ở bên nhau.Hạ Trung Kiên thật ra rất phản đối.Thứ nhất do Hạ Tư Tư còn nhỏ, lớp mười đã yêu đương chính là yêu sớm..
Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
CHƯƠNG 47
An Hạnh Nhi quay về đại sảnh.
Lúc này trong đại sảnh đã sáng bừng.
Rõ ràng là vũ đạo kết thúc, lại khôi phục giao lưu yến hội bình thường.
An Quốc Cường dắt Lê Thục Vân kính rượu khách, hiện trường bữa tiệc cực kỳ náo nhiệt.
An Hạnh Nhi nhìn xung quanh, đi về phía Hạ Tư Tư.
Cô ấy lúc này thân thiết khoác cánh tay Nhiếp Tử Minh, hai người vừa nói vừa cười, có vẻ tình cảm rất tốt.
“Hạnh Nhi, cậu đi đâu vậy?” Hạ Tư Tư thấy cô đi tới, có chút giận dỗi.
Đèn vừa sáng đã không biết cô chạy đi đâu rồi.
Cô ấy vốn còn muốn khen cô một phen, cuối cùng cũng không còn khiêm tốn như vậy nữa.
Trước đây cô ấy đã nói mẹ của An Hạnh Nhi rất xinh đẹp, không nên bị sự mộc mạc che giấu đi vẻ xinh đẹp ấy, An Hạnh Nhi không nghe, mẹ cô cũng không nghe.
Nhìn đi.
Sửa soạn một chút đã kinh diễm toàn trường rồi!
Không biết khiến biết bao người hâm mộ!
“Tớ vừa đi vệ sinh.
” An Hạnh Nhi nói dối.
“À.
” Hạ Tư Tư cũng không nghi ngờ, chỉ là ánh mắt cô ấy bỗng căng thẳng: “Tai của cậu sao vậy?”
“Cái gì?” An Hạnh Nhi kinh ngạc kêu lên.
“Lỗ tai này.
” Hạ Tư Tư chỉ vào tai trái cô.
Vừa khéo chính là lỗ tai bị Diệp Thương Ngôn dùng miệng chạm vào ở bên ngoài ban nãy.
“Bị quấy rối sao? Đỏ như vậy, đang xấu hổ?!” Hạ Tư Tư hỏi.
Giờ phút này An Hạnh Nhi thật sự có chút nhịn không nổi nữa.
Cái cô Hạ Tư Tư này thật sự là không bỏ tật nói năng dọa người.
Ngược lại Nhiếp Tử Minh lại mỉm cười chen miệng: “Em nói em dùng từ độc đáo như vậy, sao đọc sách viết văn lại luôn không hay.
”
Năm đó thầy giáo cũng rất ngạc nhiên, tại sao từ ngữ của Hạ Tư Tư phong phú như vậy, làm văn lại lung ta lung tung.
Chính xác mà nói, tất cả bài học đều lung tung.
“Nếu em viết văn hay thì còn có thể gặp được anh sao?” Hạ Tư Tư ngang ngạnh.
Cô ấy và Nhiếp Tử Minh ở bên nhau vào cấp ba.
Lúc đó trường học có lớp phụ đạo một kèm một, học sinh ưu tú lớp mười một kèm học sinh kém lớp mười học.
Nhiếp Tử Minh chính là học sinh ưu tú lớp mười một, Hạ Tư Tư chính là học sinh kém lớp mười.
Nói tới còn là một đoạn giai thoại trong trường.
Tóm lại năm đó An Hạnh Nhi cũng rất hâm mộ cô ấy.
Cảm giác chân thành, Hạ Tư Tư dám yêu dám hận, chỉ cần là người cô ấy thích, bất kể đối phương điều kiện thế nào, cô ấy cũng ở cùng anh ta, tuyệt đối phải ở bên nhau.
Hạ Trung Kiên thật ra rất phản đối.
Thứ nhất do Hạ Tư Tư còn nhỏ, lớp mười đã yêu đương chính là yêu sớm.
.
Sau Khi Trọng Sinh Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra NamTác giả: Tiểu ChanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam CHƯƠNG 1 An Hạnh Nhi sống lại rồi. Sống lại vào mười năm trước, năm cô hai mươi hai tuổi. Lúc chết, ông chồng tốt được người đời ca tụng của cô – Cố Quân Tường – dùng chùy thủ đâm vào tim cô, anh ta nói: “An Hạnh Nhi, trước giờ tôi chưa từng yêu cô, cũng đã chán ghét thân thể cô rồi. Cô biết không? Dao Dao tốt hơn cô gấp trăm lần, còn cô giống như một xác chết, vừa lạnh vừa cứng...” Vừa lạnh vừa cứng?! An Hạnh Nhi không khóc không làm loạn, nền giáo dục tốt đẹp từ nhỏ khiến cô chỉ cố gắng chịu đựng nỗi đau xé rách tâm can này. “Không phải cô rất yêu tôi sao? Vậy thì cô lấy cái chết để thành toàn cho tôi và Dao Dao đi, tôi sẽ rất cảm kích cô!” Giọng nói âm trầm theo thanh chùy thủ bén nhọn rút ra khỏi tim cô. Máu tươi lập tức bắn lên khuôn mặt anh tuấn ôn hòa của anh ta, thể hiện ra hết sự vô tình của anh ta. Khóe môi anh ta cong lên nụ cười thản nhiên...giống như, người đối diện không phải là người vợ lặng lẽ trả giá mười năm vì… Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra NamCHƯƠNG 47An Hạnh Nhi quay về đại sảnh.Lúc này trong đại sảnh đã sáng bừng.Rõ ràng là vũ đạo kết thúc, lại khôi phục giao lưu yến hội bình thường.An Quốc Cường dắt Lê Thục Vân kính rượu khách, hiện trường bữa tiệc cực kỳ náo nhiệt.An Hạnh Nhi nhìn xung quanh, đi về phía Hạ Tư Tư.Cô ấy lúc này thân thiết khoác cánh tay Nhiếp Tử Minh, hai người vừa nói vừa cười, có vẻ tình cảm rất tốt.“Hạnh Nhi, cậu đi đâu vậy?” Hạ Tư Tư thấy cô đi tới, có chút giận dỗi.Đèn vừa sáng đã không biết cô chạy đi đâu rồi.Cô ấy vốn còn muốn khen cô một phen, cuối cùng cũng không còn khiêm tốn như vậy nữa.Trước đây cô ấy đã nói mẹ của An Hạnh Nhi rất xinh đẹp, không nên bị sự mộc mạc che giấu đi vẻ xinh đẹp ấy, An Hạnh Nhi không nghe, mẹ cô cũng không nghe.Nhìn đi.Sửa soạn một chút đã kinh diễm toàn trường rồi!Không biết khiến biết bao người hâm mộ!“Tớ vừa đi vệ sinh.” An Hạnh Nhi nói dối.“À.” Hạ Tư Tư cũng không nghi ngờ, chỉ là ánh mắt cô ấy bỗng căng thẳng: “Tai của cậu sao vậy?”“Cái gì?” An Hạnh Nhi kinh ngạc kêu lên.“Lỗ tai này.” Hạ Tư Tư chỉ vào tai trái cô.Vừa khéo chính là lỗ tai bị Diệp Thương Ngôn dùng miệng chạm vào ở bên ngoài ban nãy.“Bị quấy rối sao? Đỏ như vậy, đang xấu hổ?!” Hạ Tư Tư hỏi.Giờ phút này An Hạnh Nhi thật sự có chút nhịn không nổi nữa.Cái cô Hạ Tư Tư này thật sự là không bỏ tật nói năng dọa người.Ngược lại Nhiếp Tử Minh lại mỉm cười chen miệng: “Em nói em dùng từ độc đáo như vậy, sao đọc sách viết văn lại luôn không hay.”Năm đó thầy giáo cũng rất ngạc nhiên, tại sao từ ngữ của Hạ Tư Tư phong phú như vậy, làm văn lại lung ta lung tung.Chính xác mà nói, tất cả bài học đều lung tung.“Nếu em viết văn hay thì còn có thể gặp được anh sao?” Hạ Tư Tư ngang ngạnh.Cô ấy và Nhiếp Tử Minh ở bên nhau vào cấp ba.Lúc đó trường học có lớp phụ đạo một kèm một, học sinh ưu tú lớp mười một kèm học sinh kém lớp mười học.Nhiếp Tử Minh chính là học sinh ưu tú lớp mười một, Hạ Tư Tư chính là học sinh kém lớp mười.Nói tới còn là một đoạn giai thoại trong trường.Tóm lại năm đó An Hạnh Nhi cũng rất hâm mộ cô ấy.Cảm giác chân thành, Hạ Tư Tư dám yêu dám hận, chỉ cần là người cô ấy thích, bất kể đối phương điều kiện thế nào, cô ấy cũng ở cùng anh ta, tuyệt đối phải ở bên nhau.Hạ Trung Kiên thật ra rất phản đối.Thứ nhất do Hạ Tư Tư còn nhỏ, lớp mười đã yêu đương chính là yêu sớm..