Tác giả:

Chương 1 “Alo, chú có phải là ba cháu không? Mẹ cháu bỏ cháu lại bệnh viện một mình. Cháu sợ quá. Dì y tá dữ quá, dì ấy đánh cháu.” Nhà tù Hải Dương. Một cuộc điện thoại lạ gọi đến phòng của Vũ Hoàng Minh. Nghe giọng nói có xen lẫn tiếng khóc nức nở của bé gái ở đầu dây bên kia, trong mắt anh hiện lên một chút nghỉ ngờ. “Cháu bé, cháu là ai?” “Tên cháu là Vũ Minh Trúc, biệt danh của cháu là Dâu Tây, tên của mẹ cháu là Tô Thanh Trúc. Chú có phải là ba của cháu không?” Bùm! Giống như một tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu Vũ Hoàng Minh. Tô Thanh Trúc? Anh ấy đã không nghe thấy cái †ên này trong sáu năm qua. Nhưng giờ đây, những ký ức ẩn sâu trong tim anh đang tràn về. Tay anh cầm chiếc điện thoại đang run rẩy, “Đúng, là ba đây!” “Bé ngoan, con đang ở đâu?” “Ba sẽ đến đó ngay, ba sẽ đến ngày!” Lúc này, người làm vua một giới được gọi là Minh Vương như Vũ Hoàng Minh lại đang run lên vì kích động. Vũ Minh Trúc, đây không phải là kết hợp giữa tên của anh ấy và Tô Thanh Trúc sao? “Con…

Chương 218

Chiến Long Quân Trở LạiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhChương 1 “Alo, chú có phải là ba cháu không? Mẹ cháu bỏ cháu lại bệnh viện một mình. Cháu sợ quá. Dì y tá dữ quá, dì ấy đánh cháu.” Nhà tù Hải Dương. Một cuộc điện thoại lạ gọi đến phòng của Vũ Hoàng Minh. Nghe giọng nói có xen lẫn tiếng khóc nức nở của bé gái ở đầu dây bên kia, trong mắt anh hiện lên một chút nghỉ ngờ. “Cháu bé, cháu là ai?” “Tên cháu là Vũ Minh Trúc, biệt danh của cháu là Dâu Tây, tên của mẹ cháu là Tô Thanh Trúc. Chú có phải là ba của cháu không?” Bùm! Giống như một tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu Vũ Hoàng Minh. Tô Thanh Trúc? Anh ấy đã không nghe thấy cái †ên này trong sáu năm qua. Nhưng giờ đây, những ký ức ẩn sâu trong tim anh đang tràn về. Tay anh cầm chiếc điện thoại đang run rẩy, “Đúng, là ba đây!” “Bé ngoan, con đang ở đâu?” “Ba sẽ đến đó ngay, ba sẽ đến ngày!” Lúc này, người làm vua một giới được gọi là Minh Vương như Vũ Hoàng Minh lại đang run lên vì kích động. Vũ Minh Trúc, đây không phải là kết hợp giữa tên của anh ấy và Tô Thanh Trúc sao? “Con… Chương 218: Tặng quà“Chủ tịch Tô, cậu Minh”Ông chủ của một công ty chào hồi hai người hộ, “Hóa ra là chủ tịch Vướng.”Tô Thanh Trúc chỉnh lại tâm lý, khẽ mìm cười Vũ Hoàng Minh không thể hiện nhiều, chỉ cưỡi nhọ.Càng ngày cảng nhiều người bước vào đại sảnh, Võ Quân, Sỡ Thanh Nam, Thủy Thanh Hoa và những người khác đều đến.Tuy nhiên, Sở Thanh Nam mới là người thu hút sự chị ‘Vì hai món quà này quá lộ liễu.‘Vừa to vừa dày.Một trong số chúng cao hai mét và rộng một mết, Không ai có thể đoán được trong hộp quà này có gÌ.Bên cạnh, còn có một hộp quà.‘Tuy nhiên, hộp quà này nhỏ hơn một chút Chiểu cao khoảng 1,5 mét, chiểu rộng là 70 hoặc 80 cm.Mọi người đang đồn đoán về món quà gì mà.chủ tịch Sð Thanh Nam, người sắp trờ thành doanh nghiệp số một ở Vân Xuyên, sẽ tặng tướng quân Kim Diệu món quà gì.“Cậu Minh, chủ tịch Tô.Võ Quân và Sở Thanh Nam bước đến chỗ Vũ Hoàng Minh chào hỏi.Những người trong sảnh ngoài Võ Quân ra cũng chỉ có Sð Thanh Nam và Thủy Thanh Hoa biết tập đoàn Thanh Vân thuộc về Vũ Hoàng Minh.Ngay cà Tô Thanh Trúc cũng không biết.“Mọi thứ chuẩn bị như thể nào rồi Vũ Hoàng Minh châm một điểu thuốc, hít một hơi dài, “Chuẩn bị xong rồi.”‘Sð Thanh Nam gật đầu.Tô Thanh Trúc nghe thấy như mây bay, liền nhìn Vũ Hoàng Minh với đôi mắt nghỉ ngỡ.Mặc dù cô biết Sð Thanh Nam và Vũ Hoàng, Minh có một mổi quan hệ không bình thường, nhưng.“Hoàng Minh, anh nhỡ chủ tịch S chuẩn bị quà à?”“Không, anh ấy không biết phải chuẩn bị những gì, vì vậy anh cho anh ẩy một ý kiến.”Vũ Hoàng Minh cười toe toát.Tô Thanh Trúc tức giận nhìn anh một cái, hưng trong lòng cũng đoán không ra Sỡ Thanh.Nam đã chuẩn bị món quà gì cho tướng quân Kim Diệu.“Có về như nó phải là một thứ rất có giá trị Mọi người nói chuyện không lâu, radio vang “Đến giỡ rồi.”“Mời tất cả các khách mời trật tự tiến lên tầng hai, để chúc mừng sinh nhật lần thứ 50 của tưởng quân Kim Diệu.”Trong lòng mọi người đều choáng váng, đây rồi Thời điểm quan trọng nhất đã đến.$ð Thanh Nam và Vũ Hoàng Minh không phản ứng gì.Nhiều khách mời bước lên tẳng hai một cách trật tự.Trên lẩu hai đã chuẩn ị xong bàn tiệc, mỗi bàn chỉ có tám chỗ.Nhìn xung quanh, có khoảng ba mưới hai cái bàn, vị trí chính giữa là một chiếc bàn rất lớn.Rất rõ ràng, đó là nơi mà tướng quân Kim Diệu sẽ ngổi.Chứng kiến điều này, nhiều người trở nên lo lắng.Khi mọi người bước vào tẳng hai, cánh cửa từ từ đóng lại “Bây giờ, chúng ta hãy chào đón tướng quân.Kim Diệu bằng một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất!”Cửa vừa đóng lại có âm thanh liền vang lên “Bốp bốp bốp!Những tràng pháo tay nồng nhiệt kéo dài không dứt, vang vọng bên tai mọi người.Mọi người đều nhìn vào vị trí phía sau của hành lang.Khi tấm màn được mỡ ra, tất cả mọi người đều nín thỡ.“Chào buổi chiều mọi người.”Âm thanh đến trước, người đến sau.Một ngưỡi đàn ông bước ra từ sau bức màn.Dáng người cao vạm vỡ làm ngất ngây bao bạn trẻ.“Nhìn thấy tướng quân Kim Diệu rồi”Mọi người hét lên.Chỉ có Vũ Hoàng Minh và Sỡ Thanh Nam im lặng quan sát Kim Diệu ra hiệu cho mọi người, nhẹ nhàng, gật đầu.Một quản gia đứng bên cạnh, hét vào mặt đám đông: “Bắt đầu tặng quà.

Chương 218: Tặng quà

“Chủ tịch Tô, cậu Minh”

Ông chủ của một công ty chào hồi hai người hộ, “Hóa ra là chủ tịch Vướng.”

Tô Thanh Trúc chỉnh lại tâm lý, khẽ mìm cười Vũ Hoàng Minh không thể hiện nhiều, chỉ cưỡi nhọ.

Càng ngày cảng nhiều người bước vào đại sảnh, Võ Quân, Sỡ Thanh Nam, Thủy Thanh Hoa và những người khác đều đến.

Tuy nhiên, Sở Thanh Nam mới là người thu hút sự chị ‘Vì hai món quà này quá lộ liễu.

‘Vừa to vừa dày.

Một trong số chúng cao hai mét và rộng một mết, Không ai có thể đoán được trong hộp quà này có gÌ.

Bên cạnh, còn có một hộp quà.

‘Tuy nhiên, hộp quà này nhỏ hơn một chút Chiểu cao khoảng 1,5 mét, chiểu rộng là 70 hoặc 80 cm.

Mọi người đang đồn đoán về món quà gì mà.

chủ tịch Sð Thanh Nam, người sắp trờ thành doanh nghiệp số một ở Vân Xuyên, sẽ tặng tướng quân Kim Diệu món quà gì.

“Cậu Minh, chủ tịch Tô.

Võ Quân và Sở Thanh Nam bước đến chỗ Vũ Hoàng Minh chào hỏi.

Những người trong sảnh ngoài Võ Quân ra cũng chỉ có Sð Thanh Nam và Thủy Thanh Hoa biết tập đoàn Thanh Vân thuộc về Vũ Hoàng Minh.

Ngay cà Tô Thanh Trúc cũng không biết.

“Mọi thứ chuẩn bị như thể nào rồi Vũ Hoàng Minh châm một điểu thuốc, hít một hơi dài, “Chuẩn bị xong rồi.”

‘Sð Thanh Nam gật đầu.

Tô Thanh Trúc nghe thấy như mây bay, liền nhìn Vũ Hoàng Minh với đôi mắt nghỉ ngỡ.

Mặc dù cô biết Sð Thanh Nam và Vũ Hoàng, Minh có một mổi quan hệ không bình thường, nhưng.

“Hoàng Minh, anh nhỡ chủ tịch S chuẩn bị quà à?”

“Không, anh ấy không biết phải chuẩn bị những gì, vì vậy anh cho anh ẩy một ý kiến.”

Vũ Hoàng Minh cười toe toát.

Tô Thanh Trúc tức giận nhìn anh một cái, hưng trong lòng cũng đoán không ra Sỡ Thanh.

Nam đã chuẩn bị món quà gì cho tướng quân Kim Diệu.

“Có về như nó phải là một thứ rất có giá trị Mọi người nói chuyện không lâu, radio vang “Đến giỡ rồi.”

“Mời tất cả các khách mời trật tự tiến lên tầng hai, để chúc mừng sinh nhật lần thứ 50 của tưởng quân Kim Diệu.”

Trong lòng mọi người đều choáng váng, đây rồi Thời điểm quan trọng nhất đã đến.

$ð Thanh Nam và Vũ Hoàng Minh không phản ứng gì.

Nhiều khách mời bước lên tẳng hai một cách trật tự.

Trên lẩu hai đã chuẩn ị xong bàn tiệc, mỗi bàn chỉ có tám chỗ.

Nhìn xung quanh, có khoảng ba mưới hai cái bàn, vị trí chính giữa là một chiếc bàn rất lớn.

Rất rõ ràng, đó là nơi mà tướng quân Kim Diệu sẽ ngổi.

Chứng kiến điều này, nhiều người trở nên lo lắng.

Khi mọi người bước vào tẳng hai, cánh cửa từ từ đóng lại “Bây giờ, chúng ta hãy chào đón tướng quân.

Kim Diệu bằng một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất!”

Cửa vừa đóng lại có âm thanh liền vang lên “Bốp bốp bốp!

Những tràng pháo tay nồng nhiệt kéo dài không dứt, vang vọng bên tai mọi người.

Mọi người đều nhìn vào vị trí phía sau của hành lang.

Khi tấm màn được mỡ ra, tất cả mọi người đều nín thỡ.

“Chào buổi chiều mọi người.”

Âm thanh đến trước, người đến sau.

Một ngưỡi đàn ông bước ra từ sau bức màn.

Dáng người cao vạm vỡ làm ngất ngây bao bạn trẻ.

“Nhìn thấy tướng quân Kim Diệu rồi”

Mọi người hét lên.

Chỉ có Vũ Hoàng Minh và Sỡ Thanh Nam im lặng quan sát Kim Diệu ra hiệu cho mọi người, nhẹ nhàng, gật đầu.

Một quản gia đứng bên cạnh, hét vào mặt đám đông: “Bắt đầu tặng quà.

Chiến Long Quân Trở LạiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhChương 1 “Alo, chú có phải là ba cháu không? Mẹ cháu bỏ cháu lại bệnh viện một mình. Cháu sợ quá. Dì y tá dữ quá, dì ấy đánh cháu.” Nhà tù Hải Dương. Một cuộc điện thoại lạ gọi đến phòng của Vũ Hoàng Minh. Nghe giọng nói có xen lẫn tiếng khóc nức nở của bé gái ở đầu dây bên kia, trong mắt anh hiện lên một chút nghỉ ngờ. “Cháu bé, cháu là ai?” “Tên cháu là Vũ Minh Trúc, biệt danh của cháu là Dâu Tây, tên của mẹ cháu là Tô Thanh Trúc. Chú có phải là ba của cháu không?” Bùm! Giống như một tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu Vũ Hoàng Minh. Tô Thanh Trúc? Anh ấy đã không nghe thấy cái †ên này trong sáu năm qua. Nhưng giờ đây, những ký ức ẩn sâu trong tim anh đang tràn về. Tay anh cầm chiếc điện thoại đang run rẩy, “Đúng, là ba đây!” “Bé ngoan, con đang ở đâu?” “Ba sẽ đến đó ngay, ba sẽ đến ngày!” Lúc này, người làm vua một giới được gọi là Minh Vương như Vũ Hoàng Minh lại đang run lên vì kích động. Vũ Minh Trúc, đây không phải là kết hợp giữa tên của anh ấy và Tô Thanh Trúc sao? “Con… Chương 218: Tặng quà“Chủ tịch Tô, cậu Minh”Ông chủ của một công ty chào hồi hai người hộ, “Hóa ra là chủ tịch Vướng.”Tô Thanh Trúc chỉnh lại tâm lý, khẽ mìm cười Vũ Hoàng Minh không thể hiện nhiều, chỉ cưỡi nhọ.Càng ngày cảng nhiều người bước vào đại sảnh, Võ Quân, Sỡ Thanh Nam, Thủy Thanh Hoa và những người khác đều đến.Tuy nhiên, Sở Thanh Nam mới là người thu hút sự chị ‘Vì hai món quà này quá lộ liễu.‘Vừa to vừa dày.Một trong số chúng cao hai mét và rộng một mết, Không ai có thể đoán được trong hộp quà này có gÌ.Bên cạnh, còn có một hộp quà.‘Tuy nhiên, hộp quà này nhỏ hơn một chút Chiểu cao khoảng 1,5 mét, chiểu rộng là 70 hoặc 80 cm.Mọi người đang đồn đoán về món quà gì mà.chủ tịch Sð Thanh Nam, người sắp trờ thành doanh nghiệp số một ở Vân Xuyên, sẽ tặng tướng quân Kim Diệu món quà gì.“Cậu Minh, chủ tịch Tô.Võ Quân và Sở Thanh Nam bước đến chỗ Vũ Hoàng Minh chào hỏi.Những người trong sảnh ngoài Võ Quân ra cũng chỉ có Sð Thanh Nam và Thủy Thanh Hoa biết tập đoàn Thanh Vân thuộc về Vũ Hoàng Minh.Ngay cà Tô Thanh Trúc cũng không biết.“Mọi thứ chuẩn bị như thể nào rồi Vũ Hoàng Minh châm một điểu thuốc, hít một hơi dài, “Chuẩn bị xong rồi.”‘Sð Thanh Nam gật đầu.Tô Thanh Trúc nghe thấy như mây bay, liền nhìn Vũ Hoàng Minh với đôi mắt nghỉ ngỡ.Mặc dù cô biết Sð Thanh Nam và Vũ Hoàng, Minh có một mổi quan hệ không bình thường, nhưng.“Hoàng Minh, anh nhỡ chủ tịch S chuẩn bị quà à?”“Không, anh ấy không biết phải chuẩn bị những gì, vì vậy anh cho anh ẩy một ý kiến.”Vũ Hoàng Minh cười toe toát.Tô Thanh Trúc tức giận nhìn anh một cái, hưng trong lòng cũng đoán không ra Sỡ Thanh.Nam đã chuẩn bị món quà gì cho tướng quân Kim Diệu.“Có về như nó phải là một thứ rất có giá trị Mọi người nói chuyện không lâu, radio vang “Đến giỡ rồi.”“Mời tất cả các khách mời trật tự tiến lên tầng hai, để chúc mừng sinh nhật lần thứ 50 của tưởng quân Kim Diệu.”Trong lòng mọi người đều choáng váng, đây rồi Thời điểm quan trọng nhất đã đến.$ð Thanh Nam và Vũ Hoàng Minh không phản ứng gì.Nhiều khách mời bước lên tẳng hai một cách trật tự.Trên lẩu hai đã chuẩn ị xong bàn tiệc, mỗi bàn chỉ có tám chỗ.Nhìn xung quanh, có khoảng ba mưới hai cái bàn, vị trí chính giữa là một chiếc bàn rất lớn.Rất rõ ràng, đó là nơi mà tướng quân Kim Diệu sẽ ngổi.Chứng kiến điều này, nhiều người trở nên lo lắng.Khi mọi người bước vào tẳng hai, cánh cửa từ từ đóng lại “Bây giờ, chúng ta hãy chào đón tướng quân.Kim Diệu bằng một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất!”Cửa vừa đóng lại có âm thanh liền vang lên “Bốp bốp bốp!Những tràng pháo tay nồng nhiệt kéo dài không dứt, vang vọng bên tai mọi người.Mọi người đều nhìn vào vị trí phía sau của hành lang.Khi tấm màn được mỡ ra, tất cả mọi người đều nín thỡ.“Chào buổi chiều mọi người.”Âm thanh đến trước, người đến sau.Một ngưỡi đàn ông bước ra từ sau bức màn.Dáng người cao vạm vỡ làm ngất ngây bao bạn trẻ.“Nhìn thấy tướng quân Kim Diệu rồi”Mọi người hét lên.Chỉ có Vũ Hoàng Minh và Sỡ Thanh Nam im lặng quan sát Kim Diệu ra hiệu cho mọi người, nhẹ nhàng, gật đầu.Một quản gia đứng bên cạnh, hét vào mặt đám đông: “Bắt đầu tặng quà.

Chương 218