Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam CHƯƠNG 1 An Hạnh Nhi sống lại rồi. Sống lại vào mười năm trước, năm cô hai mươi hai tuổi. Lúc chết, ông chồng tốt được người đời ca tụng của cô – Cố Quân Tường – dùng chùy thủ đâm vào tim cô, anh ta nói: “An Hạnh Nhi, trước giờ tôi chưa từng yêu cô, cũng đã chán ghét thân thể cô rồi. Cô biết không? Dao Dao tốt hơn cô gấp trăm lần, còn cô giống như một xác chết, vừa lạnh vừa cứng...” Vừa lạnh vừa cứng?! An Hạnh Nhi không khóc không làm loạn, nền giáo dục tốt đẹp từ nhỏ khiến cô chỉ cố gắng chịu đựng nỗi đau xé rách tâm can này. “Không phải cô rất yêu tôi sao? Vậy thì cô lấy cái chết để thành toàn cho tôi và Dao Dao đi, tôi sẽ rất cảm kích cô!” Giọng nói âm trầm theo thanh chùy thủ bén nhọn rút ra khỏi tim cô. Máu tươi lập tức bắn lên khuôn mặt anh tuấn ôn hòa của anh ta, thể hiện ra hết sự vô tình của anh ta. Khóe môi anh ta cong lên nụ cười thản nhiên...giống như, người đối diện không phải là người vợ lặng lẽ trả giá mười năm vì…
Chương 270
Sau Khi Trọng Sinh Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra NamTác giả: Tiểu ChanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam CHƯƠNG 1 An Hạnh Nhi sống lại rồi. Sống lại vào mười năm trước, năm cô hai mươi hai tuổi. Lúc chết, ông chồng tốt được người đời ca tụng của cô – Cố Quân Tường – dùng chùy thủ đâm vào tim cô, anh ta nói: “An Hạnh Nhi, trước giờ tôi chưa từng yêu cô, cũng đã chán ghét thân thể cô rồi. Cô biết không? Dao Dao tốt hơn cô gấp trăm lần, còn cô giống như một xác chết, vừa lạnh vừa cứng...” Vừa lạnh vừa cứng?! An Hạnh Nhi không khóc không làm loạn, nền giáo dục tốt đẹp từ nhỏ khiến cô chỉ cố gắng chịu đựng nỗi đau xé rách tâm can này. “Không phải cô rất yêu tôi sao? Vậy thì cô lấy cái chết để thành toàn cho tôi và Dao Dao đi, tôi sẽ rất cảm kích cô!” Giọng nói âm trầm theo thanh chùy thủ bén nhọn rút ra khỏi tim cô. Máu tươi lập tức bắn lên khuôn mặt anh tuấn ôn hòa của anh ta, thể hiện ra hết sự vô tình của anh ta. Khóe môi anh ta cong lên nụ cười thản nhiên...giống như, người đối diện không phải là người vợ lặng lẽ trả giá mười năm vì… **********Chương 270Cô trực tiếp đi sang phòng bên cạnh tắm rửa, thật sự điều chỉnh tốt cảm xúc của mình rồi mới quay lại phòng chuẩn bị thay quần áo đi làm.Khi bước vào phòng.Thì nhìn thấy Diệp Thương Ngôn đang thay đồ.Lúc này trần nửa người trên.Nửa người dưới ngược lại đã mặc ngay ngắn chỉnh tè.An Hạnh Nhi xoay người muốn đi.“Giúp tôi cài cúc áo sơ mi.” Diệp Thương Ngôn đột nhiên mở miệng.Tôi là người hầu của anh sao?!“Người phụ nữ của tôi mới có loại đãi ngộ này.” Diệp Thương Ngôn như có thuật đọc tâm, biết ngay cô đang nghĩ cái gì.“Ai thèm làm người phụ nữ của anh.”“Tôi thèm.”Trái tim của An Hạnh Nhi hơi rung lên.Không thể bị mê hoặc không thể bị mê hoặc, người đàn ông này chính là một yêu nghiệt.An Hạnh Nhi quay đi.Cánh tay bị người kia kéo lại.Nhịp tim của An Hạnh Nhi lại tăng lên.“Vết thương ở ngực của tôi còn chưa khỏi.” Diệp Thương Ngôn giải thích.Phải.Chưa khỏi thì muốn ăn mặc bảnh bao đi cua gái rồi.Cô nghiền răng.Đi tới trước mặt Diệp Thương Ngôn, giúp anh cài cúc.Con hàng này thật sự rất cao.Một khi cô không đi cao gót, cô ở trước mặt anh giống như một người lùn.Khi giúp anh cài cúc đầu tiên, cánh tay của cô sắp mỏi chết rồi.Tuy nhiên người đàn ông trước mặt lại mang vẻ hưởng thụ.Còn rất… dịu dàng.Diệp Thương Ngôn rõ ràng là trai đểu.Rốt cuộc làm sao lộ ra biểu tình thuần lương như vậy chứ?!An Hạnh Nhi không nhìn mặt của anh.Cô cài từng cúc một, nghiêm túc cài giúp anh.“Thật ra tôi càng thích, em gỡ từng cúc ra hơn.”“…” An Hạnh Nhi thật muốn b*p ch*t anh.“Chọn giúp tôi một chiếc cà vạt.” Diệp Thương Ngôn tiếp tục đưa ra yêu cầu.An Hạnh Nhi kìm nén lửa giận, đi chọn cà vạt cho Diệp Thương Ngôn.Được.Cô không tức giận.Dù sao.Không có gì phải tức giận cả.Xem như hầu hạ người tàn tật đi.Cô mở tủ để cà vạt của Diệp Thương Ngôn ra.Từng chiếc cà vạt được xếp gọn trong ô thủy tinh.Diệp Thương Ngôn quả nhiên là người đàn ông tiêu xài hoang phí.Cô thậm chí nhìn thấy cà vạt của rất nhiều thương hiệu xa xỉ, ngay cả mác cũng chưa dứt.“Nghiêm túc một chút.” Diệp Thương Ngôn nhắc nhở.An Hạnh Nhi cười lạnh một tiếng.Đi cua gái, còn bày đặt nghiêm túc.Cũng đúng.Phụ nữ đều thích đàn ông chín chắn, đều thích đàn ông mỗi lần gặp cô ta, đều ăn mặc tỉ mỉ.Ở trong lòng của phụ nữ, đây chính là sự xem trọng mà đàn ông dành cho người đó..
**********
Chương 270
Cô trực tiếp đi sang phòng bên cạnh tắm rửa, thật sự điều chỉnh tốt cảm xúc của mình rồi mới quay lại phòng chuẩn bị thay quần áo đi làm.
Khi bước vào phòng.
Thì nhìn thấy Diệp Thương Ngôn đang thay đồ.
Lúc này trần nửa người trên.
Nửa người dưới ngược lại đã mặc ngay ngắn chỉnh tè.
An Hạnh Nhi xoay người muốn đi.
“Giúp tôi cài cúc áo sơ mi.” Diệp Thương Ngôn đột nhiên mở miệng.
Tôi là người hầu của anh sao?!
“Người phụ nữ của tôi mới có loại đãi ngộ này.” Diệp Thương Ngôn như có thuật đọc tâm, biết ngay cô đang nghĩ cái gì.
“Ai thèm làm người phụ nữ của anh.”
“Tôi thèm.”
Trái tim của An Hạnh Nhi hơi rung lên.
Không thể bị mê hoặc không thể bị mê hoặc, người đàn ông này chính là một yêu nghiệt.
An Hạnh Nhi quay đi.
Cánh tay bị người kia kéo lại.
Nhịp tim của An Hạnh Nhi lại tăng lên.
“Vết thương ở ngực của tôi còn chưa khỏi.” Diệp Thương Ngôn giải thích.
Phải.
Chưa khỏi thì muốn ăn mặc bảnh bao đi cua gái rồi.
Cô nghiền răng.
Đi tới trước mặt Diệp Thương Ngôn, giúp anh cài cúc.
Con hàng này thật sự rất cao.
Một khi cô không đi cao gót, cô ở trước mặt anh giống như một người lùn.
Khi giúp anh cài cúc đầu tiên, cánh tay của cô sắp mỏi chết rồi.
Tuy nhiên người đàn ông trước mặt lại mang vẻ hưởng thụ.
Còn rất… dịu dàng.
Diệp Thương Ngôn rõ ràng là trai đểu.
Rốt cuộc làm sao lộ ra biểu tình thuần lương như vậy chứ?!
An Hạnh Nhi không nhìn mặt của anh.
Cô cài từng cúc một, nghiêm túc cài giúp anh.
“Thật ra tôi càng thích, em gỡ từng cúc ra hơn.”
“…” An Hạnh Nhi thật muốn b*p ch*t anh.
“Chọn giúp tôi một chiếc cà vạt.” Diệp Thương Ngôn tiếp tục đưa ra yêu cầu.
An Hạnh Nhi kìm nén lửa giận, đi chọn cà vạt cho Diệp Thương Ngôn.
Được.
Cô không tức giận.
Dù sao.
Không có gì phải tức giận cả.
Xem như hầu hạ người tàn tật đi.
Cô mở tủ để cà vạt của Diệp Thương Ngôn ra.
Từng chiếc cà vạt được xếp gọn trong ô thủy tinh.
Diệp Thương Ngôn quả nhiên là người đàn ông tiêu xài hoang phí.
Cô thậm chí nhìn thấy cà vạt của rất nhiều thương hiệu xa xỉ, ngay cả mác cũng chưa dứt.
“Nghiêm túc một chút.” Diệp Thương Ngôn nhắc nhở.
An Hạnh Nhi cười lạnh một tiếng.
Đi cua gái, còn bày đặt nghiêm túc.
Cũng đúng.
Phụ nữ đều thích đàn ông chín chắn, đều thích đàn ông mỗi lần gặp cô ta, đều ăn mặc tỉ mỉ.
Ở trong lòng của phụ nữ, đây chính là sự xem trọng mà đàn ông dành cho người đó..
Sau Khi Trọng Sinh Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra NamTác giả: Tiểu ChanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhSau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam CHƯƠNG 1 An Hạnh Nhi sống lại rồi. Sống lại vào mười năm trước, năm cô hai mươi hai tuổi. Lúc chết, ông chồng tốt được người đời ca tụng của cô – Cố Quân Tường – dùng chùy thủ đâm vào tim cô, anh ta nói: “An Hạnh Nhi, trước giờ tôi chưa từng yêu cô, cũng đã chán ghét thân thể cô rồi. Cô biết không? Dao Dao tốt hơn cô gấp trăm lần, còn cô giống như một xác chết, vừa lạnh vừa cứng...” Vừa lạnh vừa cứng?! An Hạnh Nhi không khóc không làm loạn, nền giáo dục tốt đẹp từ nhỏ khiến cô chỉ cố gắng chịu đựng nỗi đau xé rách tâm can này. “Không phải cô rất yêu tôi sao? Vậy thì cô lấy cái chết để thành toàn cho tôi và Dao Dao đi, tôi sẽ rất cảm kích cô!” Giọng nói âm trầm theo thanh chùy thủ bén nhọn rút ra khỏi tim cô. Máu tươi lập tức bắn lên khuôn mặt anh tuấn ôn hòa của anh ta, thể hiện ra hết sự vô tình của anh ta. Khóe môi anh ta cong lên nụ cười thản nhiên...giống như, người đối diện không phải là người vợ lặng lẽ trả giá mười năm vì… **********Chương 270Cô trực tiếp đi sang phòng bên cạnh tắm rửa, thật sự điều chỉnh tốt cảm xúc của mình rồi mới quay lại phòng chuẩn bị thay quần áo đi làm.Khi bước vào phòng.Thì nhìn thấy Diệp Thương Ngôn đang thay đồ.Lúc này trần nửa người trên.Nửa người dưới ngược lại đã mặc ngay ngắn chỉnh tè.An Hạnh Nhi xoay người muốn đi.“Giúp tôi cài cúc áo sơ mi.” Diệp Thương Ngôn đột nhiên mở miệng.Tôi là người hầu của anh sao?!“Người phụ nữ của tôi mới có loại đãi ngộ này.” Diệp Thương Ngôn như có thuật đọc tâm, biết ngay cô đang nghĩ cái gì.“Ai thèm làm người phụ nữ của anh.”“Tôi thèm.”Trái tim của An Hạnh Nhi hơi rung lên.Không thể bị mê hoặc không thể bị mê hoặc, người đàn ông này chính là một yêu nghiệt.An Hạnh Nhi quay đi.Cánh tay bị người kia kéo lại.Nhịp tim của An Hạnh Nhi lại tăng lên.“Vết thương ở ngực của tôi còn chưa khỏi.” Diệp Thương Ngôn giải thích.Phải.Chưa khỏi thì muốn ăn mặc bảnh bao đi cua gái rồi.Cô nghiền răng.Đi tới trước mặt Diệp Thương Ngôn, giúp anh cài cúc.Con hàng này thật sự rất cao.Một khi cô không đi cao gót, cô ở trước mặt anh giống như một người lùn.Khi giúp anh cài cúc đầu tiên, cánh tay của cô sắp mỏi chết rồi.Tuy nhiên người đàn ông trước mặt lại mang vẻ hưởng thụ.Còn rất… dịu dàng.Diệp Thương Ngôn rõ ràng là trai đểu.Rốt cuộc làm sao lộ ra biểu tình thuần lương như vậy chứ?!An Hạnh Nhi không nhìn mặt của anh.Cô cài từng cúc một, nghiêm túc cài giúp anh.“Thật ra tôi càng thích, em gỡ từng cúc ra hơn.”“…” An Hạnh Nhi thật muốn b*p ch*t anh.“Chọn giúp tôi một chiếc cà vạt.” Diệp Thương Ngôn tiếp tục đưa ra yêu cầu.An Hạnh Nhi kìm nén lửa giận, đi chọn cà vạt cho Diệp Thương Ngôn.Được.Cô không tức giận.Dù sao.Không có gì phải tức giận cả.Xem như hầu hạ người tàn tật đi.Cô mở tủ để cà vạt của Diệp Thương Ngôn ra.Từng chiếc cà vạt được xếp gọn trong ô thủy tinh.Diệp Thương Ngôn quả nhiên là người đàn ông tiêu xài hoang phí.Cô thậm chí nhìn thấy cà vạt của rất nhiều thương hiệu xa xỉ, ngay cả mác cũng chưa dứt.“Nghiêm túc một chút.” Diệp Thương Ngôn nhắc nhở.An Hạnh Nhi cười lạnh một tiếng.Đi cua gái, còn bày đặt nghiêm túc.Cũng đúng.Phụ nữ đều thích đàn ông chín chắn, đều thích đàn ông mỗi lần gặp cô ta, đều ăn mặc tỉ mỉ.Ở trong lòng của phụ nữ, đây chính là sự xem trọng mà đàn ông dành cho người đó..