Chương 1 “Alo, chú có phải là ba cháu không? Mẹ cháu bỏ cháu lại bệnh viện một mình. Cháu sợ quá. Dì y tá dữ quá, dì ấy đánh cháu.” Nhà tù Hải Dương. Một cuộc điện thoại lạ gọi đến phòng của Vũ Hoàng Minh. Nghe giọng nói có xen lẫn tiếng khóc nức nở của bé gái ở đầu dây bên kia, trong mắt anh hiện lên một chút nghỉ ngờ. “Cháu bé, cháu là ai?” “Tên cháu là Vũ Minh Trúc, biệt danh của cháu là Dâu Tây, tên của mẹ cháu là Tô Thanh Trúc. Chú có phải là ba của cháu không?” Bùm! Giống như một tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu Vũ Hoàng Minh. Tô Thanh Trúc? Anh ấy đã không nghe thấy cái †ên này trong sáu năm qua. Nhưng giờ đây, những ký ức ẩn sâu trong tim anh đang tràn về. Tay anh cầm chiếc điện thoại đang run rẩy, “Đúng, là ba đây!” “Bé ngoan, con đang ở đâu?” “Ba sẽ đến đó ngay, ba sẽ đến ngày!” Lúc này, người làm vua một giới được gọi là Minh Vương như Vũ Hoàng Minh lại đang run lên vì kích động. Vũ Minh Trúc, đây không phải là kết hợp giữa tên của anh ấy và Tô Thanh Trúc sao? “Con…
Chương 478
Chiến Long Quân Trở LạiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhChương 1 “Alo, chú có phải là ba cháu không? Mẹ cháu bỏ cháu lại bệnh viện một mình. Cháu sợ quá. Dì y tá dữ quá, dì ấy đánh cháu.” Nhà tù Hải Dương. Một cuộc điện thoại lạ gọi đến phòng của Vũ Hoàng Minh. Nghe giọng nói có xen lẫn tiếng khóc nức nở của bé gái ở đầu dây bên kia, trong mắt anh hiện lên một chút nghỉ ngờ. “Cháu bé, cháu là ai?” “Tên cháu là Vũ Minh Trúc, biệt danh của cháu là Dâu Tây, tên của mẹ cháu là Tô Thanh Trúc. Chú có phải là ba của cháu không?” Bùm! Giống như một tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu Vũ Hoàng Minh. Tô Thanh Trúc? Anh ấy đã không nghe thấy cái †ên này trong sáu năm qua. Nhưng giờ đây, những ký ức ẩn sâu trong tim anh đang tràn về. Tay anh cầm chiếc điện thoại đang run rẩy, “Đúng, là ba đây!” “Bé ngoan, con đang ở đâu?” “Ba sẽ đến đó ngay, ba sẽ đến ngày!” Lúc này, người làm vua một giới được gọi là Minh Vương như Vũ Hoàng Minh lại đang run lên vì kích động. Vũ Minh Trúc, đây không phải là kết hợp giữa tên của anh ấy và Tô Thanh Trúc sao? “Con… Chương 478: Tớ có chút thích anh ấy“Đi đi, tớ cũng muốn đi ăn.”Băng Thư cười một tiếng, giống với Tô Liên, cô cũng có chút cảm giác với người anh trai của Nguyệt Nhỉ.Vừa rồi hí anh trải giường chiếu, hay là dọn dẹp đồ đạc cho Nguyệt Nhi đều rất chu đáo.Bốn người chuẩn bị ra ngoài thì một giọng nói vang lên ở cửa ký túc xá.“Người đâu?”“Không có ai tới giúp tôi một chút à?”Giọng nói kia vênh váo tự đắc, giống như bị người ta thiếu nợ mấy chục triệu vậy.Sắc mặt Tô Liên và Băng Thư liền thay đồi, sau đó lôi kéo Tần Nguyệt Nhi muốn ra cửa.Vũ Hoàng Minh cũng không để ý, lập tức đi ra cửa Vừa hay đụng phải Âu Dương Mỹ đang kéo.vali hành lý vào.“Ối “Không có mắt à?”Âu Dương Mỹ ngầng đầu nhìn, phát hiện là một người đàn ông thì giật này mình.Sau đó sắm mặt, tức “Anh là nam?”người ta thiếu nợ mấy chục triệu vậy.Sắc mặt Tô Liên và Băng Thư liền thay đồi, sau đó lôi kéo Tần Nguyệt Nhi muốn ra cửa.Vũ Hoàng Minh cũng không đề ý, lập tức đi ra cửa Vừa hay đụng phải Âu Dương Mỹ đang kéo.vali hành lý vào.“Ốim “Không có mắt à?”Âu Dương Mỹ ngầng đầu nhìn, phát hiện là một người đàn ông thì giật này mình.Sau đó sầm mặt, tức giận nói.“Anh là nam?”“Sao lại vào ký túc xá ni “Đây là nơi anh có thể tới à? Cút ra ngoài.”Vũ Hoàng Minh nhíu mày, người này sao tính cách lại xấu thế?“Tôi đưa em gái mình tới ký túc xá, có vấn để gì không?”Tần Nguyệt Nhi và Tô Liên cùng Băng Thư.thấy tình hình không ồn.Vội vàng đi tới kéo tay Vũ Hoàng Minh.Tô Liên khinh khi nói: “Hoa khôi đã tới rồi đấy à2”Âu Dương Mỹ cưỡi khẩy một tiếng: “Sao, nếu tôi không đến, có phải các cậu sẽ cùng chơi chiến đấu tập thể với người đàn ông này trong phòng phải không?”“May quá tôi tới kịp, cho nên mới phá hòng chuyện tốt của các cậu.”Lời vừa dứt, sắc mặt của những người còn lại đều trờ nên khó coi.Người này nói chuyện sao mà khó nghe thế.“Thì sao? Liên quan gì đến cậu?”Chị Băng không nhịn nồi, lúc này liền lôi kéo.Tần Nguyệt Nhi và Tô Liên.“Chúng ta đi, đừng đề ý tới cậu ta.”“Anh Giang, chúng ta đi ăn cơm.”Nói xong, bốn người trực tiếp đầy Âu Dương Mỹ đang chặn ở cửa ra.Khiến cho cô ta tức đến xám mặt: “Đứng lại cho tôi!”Nhưng bốn người không ai đề ý tới cô ta.“Quá đáng!”“Cho dù như vậy thì cô ta vẫn là một trong mười người đẹp trong trường, tớ thấy nên đồi thành một trong mười tên hề còn được.”Vè mặt Tô Liên cực kỳ không vui, trong lòng cũng không phục.“Quên đi Tô Liên, ai bảo nhà cô ta có điều kiện.Băng Thư cũng không muốn bàn luận về Âu Dương Mỹ nữa, dù sao tài sản nhà người ta cũng đến mấy tỷ USD.Người bình thường như bọn họ không so sánh nồi.Tần Nguyệt Nhi không nói gì, trong lòng cô còn đang lo không biết tối nay Vũ Hoàng Minh ngủ ở đâu.Trời lạnh như vậy, nếu không có chỗ ð, chẳng phải sẽ chịu rét sao?“Phải rồi, Nguyệt Nhị, cậu…”Tô Liên đang muốn mờ miệng, sau đó nhìn Vũ Hoàng Minh đi phía trước thì lập tức im bặt, rồi ghé vào tai Tần Nguyệt Nhi thì thẩm một câu.“Nguyệt Nhị, người anh trai này của cậu có bạn gái chưa?”“Tớ có hơi hích người ta rồi, có thể giới thiệu cho tớ không? Sau này tớ sẽ thành chị dâu của cậu.”Tần Nguyệt Nhi ngây ra một lúc, đây là sao.chứ.Còn chưa đợi cô trà lời, Băng Thư bên cạnh cũng tiến tới nói: “Không được, tớ nhìn thấy trước cơ mà! Chỉ có tớ mới làm chị dâu của Nguyệt Nhỉ được!”Mặc dù ba người đang nói thầm, nhưng mà bằng thính lực của Vũ Hoàng Minh vẫn có thể nghe được rõ ràng.Hai cô gái này đang chuẩn bị biến mình thành vật thí nghiệm yêu đương sao?
Chương 478: Tớ có chút thích anh ấy
“Đi đi, tớ cũng muốn đi ăn.”
Băng Thư cười một tiếng, giống với Tô Liên, cô cũng có chút cảm giác với người anh trai của Nguyệt Nhỉ.
Vừa rồi hí anh trải giường chiếu, hay là dọn dẹp đồ đạc cho Nguyệt Nhi đều rất chu đáo.
Bốn người chuẩn bị ra ngoài thì một giọng nói vang lên ở cửa ký túc xá.
“Người đâu?”
“Không có ai tới giúp tôi một chút à?”
Giọng nói kia vênh váo tự đắc, giống như bị người ta thiếu nợ mấy chục triệu vậy.
Sắc mặt Tô Liên và Băng Thư liền thay đồi, sau đó lôi kéo Tần Nguyệt Nhi muốn ra cửa.
Vũ Hoàng Minh cũng không để ý, lập tức đi ra cửa Vừa hay đụng phải Âu Dương Mỹ đang kéo.
vali hành lý vào.
“Ối “Không có mắt à?”
Âu Dương Mỹ ngầng đầu nhìn, phát hiện là một người đàn ông thì giật này mình.
Sau đó sắm mặt, tức “Anh là nam?”
người ta thiếu nợ mấy chục triệu vậy.
Sắc mặt Tô Liên và Băng Thư liền thay đồi, sau đó lôi kéo Tần Nguyệt Nhi muốn ra cửa.
Vũ Hoàng Minh cũng không đề ý, lập tức đi ra cửa Vừa hay đụng phải Âu Dương Mỹ đang kéo.
vali hành lý vào.
“Ốim “Không có mắt à?”
Âu Dương Mỹ ngầng đầu nhìn, phát hiện là một người đàn ông thì giật này mình.
Sau đó sầm mặt, tức giận nói.
“Anh là nam?”
“Sao lại vào ký túc xá ni “Đây là nơi anh có thể tới à? Cút ra ngoài.”
Vũ Hoàng Minh nhíu mày, người này sao tính cách lại xấu thế?
“Tôi đưa em gái mình tới ký túc xá, có vấn để gì không?”
Tần Nguyệt Nhi và Tô Liên cùng Băng Thư.
thấy tình hình không ồn.
Vội vàng đi tới kéo tay Vũ Hoàng Minh.
Tô Liên khinh khi nói: “Hoa khôi đã tới rồi đấy à2”
Âu Dương Mỹ cưỡi khẩy một tiếng: “Sao, nếu tôi không đến, có phải các cậu sẽ cùng chơi chiến đấu tập thể với người đàn ông này trong phòng phải không?”
“May quá tôi tới kịp, cho nên mới phá hòng chuyện tốt của các cậu.”
Lời vừa dứt, sắc mặt của những người còn lại đều trờ nên khó coi.
Người này nói chuyện sao mà khó nghe thế.
“Thì sao? Liên quan gì đến cậu?”
Chị Băng không nhịn nồi, lúc này liền lôi kéo.
Tần Nguyệt Nhi và Tô Liên.
“Chúng ta đi, đừng đề ý tới cậu ta.”
“Anh Giang, chúng ta đi ăn cơm.”
Nói xong, bốn người trực tiếp đầy Âu Dương Mỹ đang chặn ở cửa ra.
Khiến cho cô ta tức đến xám mặt: “Đứng lại cho tôi!”
Nhưng bốn người không ai đề ý tới cô ta.
“Quá đáng!”
“Cho dù như vậy thì cô ta vẫn là một trong mười người đẹp trong trường, tớ thấy nên đồi thành một trong mười tên hề còn được.”
Vè mặt Tô Liên cực kỳ không vui, trong lòng cũng không phục.
“Quên đi Tô Liên, ai bảo nhà cô ta có điều kiện.
Băng Thư cũng không muốn bàn luận về Âu Dương Mỹ nữa, dù sao tài sản nhà người ta cũng đến mấy tỷ USD.
Người bình thường như bọn họ không so sánh nồi.
Tần Nguyệt Nhi không nói gì, trong lòng cô còn đang lo không biết tối nay Vũ Hoàng Minh ngủ ở đâu.
Trời lạnh như vậy, nếu không có chỗ ð, chẳng phải sẽ chịu rét sao?
“Phải rồi, Nguyệt Nhị, cậu…”
Tô Liên đang muốn mờ miệng, sau đó nhìn Vũ Hoàng Minh đi phía trước thì lập tức im bặt, rồi ghé vào tai Tần Nguyệt Nhi thì thẩm một câu.
“Nguyệt Nhị, người anh trai này của cậu có bạn gái chưa?”
“Tớ có hơi hích người ta rồi, có thể giới thiệu cho tớ không? Sau này tớ sẽ thành chị dâu của cậu.”
Tần Nguyệt Nhi ngây ra một lúc, đây là sao.
chứ.
Còn chưa đợi cô trà lời, Băng Thư bên cạnh cũng tiến tới nói: “Không được, tớ nhìn thấy trước cơ mà! Chỉ có tớ mới làm chị dâu của Nguyệt Nhỉ được!”
Mặc dù ba người đang nói thầm, nhưng mà bằng thính lực của Vũ Hoàng Minh vẫn có thể nghe được rõ ràng.
Hai cô gái này đang chuẩn bị biến mình thành vật thí nghiệm yêu đương sao?
Chiến Long Quân Trở LạiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhChương 1 “Alo, chú có phải là ba cháu không? Mẹ cháu bỏ cháu lại bệnh viện một mình. Cháu sợ quá. Dì y tá dữ quá, dì ấy đánh cháu.” Nhà tù Hải Dương. Một cuộc điện thoại lạ gọi đến phòng của Vũ Hoàng Minh. Nghe giọng nói có xen lẫn tiếng khóc nức nở của bé gái ở đầu dây bên kia, trong mắt anh hiện lên một chút nghỉ ngờ. “Cháu bé, cháu là ai?” “Tên cháu là Vũ Minh Trúc, biệt danh của cháu là Dâu Tây, tên của mẹ cháu là Tô Thanh Trúc. Chú có phải là ba của cháu không?” Bùm! Giống như một tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu Vũ Hoàng Minh. Tô Thanh Trúc? Anh ấy đã không nghe thấy cái †ên này trong sáu năm qua. Nhưng giờ đây, những ký ức ẩn sâu trong tim anh đang tràn về. Tay anh cầm chiếc điện thoại đang run rẩy, “Đúng, là ba đây!” “Bé ngoan, con đang ở đâu?” “Ba sẽ đến đó ngay, ba sẽ đến ngày!” Lúc này, người làm vua một giới được gọi là Minh Vương như Vũ Hoàng Minh lại đang run lên vì kích động. Vũ Minh Trúc, đây không phải là kết hợp giữa tên của anh ấy và Tô Thanh Trúc sao? “Con… Chương 478: Tớ có chút thích anh ấy“Đi đi, tớ cũng muốn đi ăn.”Băng Thư cười một tiếng, giống với Tô Liên, cô cũng có chút cảm giác với người anh trai của Nguyệt Nhỉ.Vừa rồi hí anh trải giường chiếu, hay là dọn dẹp đồ đạc cho Nguyệt Nhi đều rất chu đáo.Bốn người chuẩn bị ra ngoài thì một giọng nói vang lên ở cửa ký túc xá.“Người đâu?”“Không có ai tới giúp tôi một chút à?”Giọng nói kia vênh váo tự đắc, giống như bị người ta thiếu nợ mấy chục triệu vậy.Sắc mặt Tô Liên và Băng Thư liền thay đồi, sau đó lôi kéo Tần Nguyệt Nhi muốn ra cửa.Vũ Hoàng Minh cũng không để ý, lập tức đi ra cửa Vừa hay đụng phải Âu Dương Mỹ đang kéo.vali hành lý vào.“Ối “Không có mắt à?”Âu Dương Mỹ ngầng đầu nhìn, phát hiện là một người đàn ông thì giật này mình.Sau đó sắm mặt, tức “Anh là nam?”người ta thiếu nợ mấy chục triệu vậy.Sắc mặt Tô Liên và Băng Thư liền thay đồi, sau đó lôi kéo Tần Nguyệt Nhi muốn ra cửa.Vũ Hoàng Minh cũng không đề ý, lập tức đi ra cửa Vừa hay đụng phải Âu Dương Mỹ đang kéo.vali hành lý vào.“Ốim “Không có mắt à?”Âu Dương Mỹ ngầng đầu nhìn, phát hiện là một người đàn ông thì giật này mình.Sau đó sầm mặt, tức giận nói.“Anh là nam?”“Sao lại vào ký túc xá ni “Đây là nơi anh có thể tới à? Cút ra ngoài.”Vũ Hoàng Minh nhíu mày, người này sao tính cách lại xấu thế?“Tôi đưa em gái mình tới ký túc xá, có vấn để gì không?”Tần Nguyệt Nhi và Tô Liên cùng Băng Thư.thấy tình hình không ồn.Vội vàng đi tới kéo tay Vũ Hoàng Minh.Tô Liên khinh khi nói: “Hoa khôi đã tới rồi đấy à2”Âu Dương Mỹ cưỡi khẩy một tiếng: “Sao, nếu tôi không đến, có phải các cậu sẽ cùng chơi chiến đấu tập thể với người đàn ông này trong phòng phải không?”“May quá tôi tới kịp, cho nên mới phá hòng chuyện tốt của các cậu.”Lời vừa dứt, sắc mặt của những người còn lại đều trờ nên khó coi.Người này nói chuyện sao mà khó nghe thế.“Thì sao? Liên quan gì đến cậu?”Chị Băng không nhịn nồi, lúc này liền lôi kéo.Tần Nguyệt Nhi và Tô Liên.“Chúng ta đi, đừng đề ý tới cậu ta.”“Anh Giang, chúng ta đi ăn cơm.”Nói xong, bốn người trực tiếp đầy Âu Dương Mỹ đang chặn ở cửa ra.Khiến cho cô ta tức đến xám mặt: “Đứng lại cho tôi!”Nhưng bốn người không ai đề ý tới cô ta.“Quá đáng!”“Cho dù như vậy thì cô ta vẫn là một trong mười người đẹp trong trường, tớ thấy nên đồi thành một trong mười tên hề còn được.”Vè mặt Tô Liên cực kỳ không vui, trong lòng cũng không phục.“Quên đi Tô Liên, ai bảo nhà cô ta có điều kiện.Băng Thư cũng không muốn bàn luận về Âu Dương Mỹ nữa, dù sao tài sản nhà người ta cũng đến mấy tỷ USD.Người bình thường như bọn họ không so sánh nồi.Tần Nguyệt Nhi không nói gì, trong lòng cô còn đang lo không biết tối nay Vũ Hoàng Minh ngủ ở đâu.Trời lạnh như vậy, nếu không có chỗ ð, chẳng phải sẽ chịu rét sao?“Phải rồi, Nguyệt Nhị, cậu…”Tô Liên đang muốn mờ miệng, sau đó nhìn Vũ Hoàng Minh đi phía trước thì lập tức im bặt, rồi ghé vào tai Tần Nguyệt Nhi thì thẩm một câu.“Nguyệt Nhị, người anh trai này của cậu có bạn gái chưa?”“Tớ có hơi hích người ta rồi, có thể giới thiệu cho tớ không? Sau này tớ sẽ thành chị dâu của cậu.”Tần Nguyệt Nhi ngây ra một lúc, đây là sao.chứ.Còn chưa đợi cô trà lời, Băng Thư bên cạnh cũng tiến tới nói: “Không được, tớ nhìn thấy trước cơ mà! Chỉ có tớ mới làm chị dâu của Nguyệt Nhỉ được!”Mặc dù ba người đang nói thầm, nhưng mà bằng thính lực của Vũ Hoàng Minh vẫn có thể nghe được rõ ràng.Hai cô gái này đang chuẩn bị biến mình thành vật thí nghiệm yêu đương sao?