Edit: Thuần An Tập tành edit, đọc truyện này thấy hợp khẩu vị, ai không hợp có thể click back... —— Quyển sách này là sủng văn tuyệt đối. Vì quyển sách mang nhãn nhất kiến chung tình nên đừng hỏi vì sao nam nữ chủ nhanh như vậy đã thành đôi. Sách khó giữ được cốt truyện nhưng đảm bảo ngọt, không thích mời thoát hố, cự tuyệt những bình luận kém. Một giọng nữ lạnh băng vang lên: "Xin chào. Chúc mừng cô trói buộc thành công với hệ thống nghịch tập cứu vớt nam thần! Hệ thống số Tám sẽ phục vụ cô, xin chờ một chút." Vô Dược đưa mắt nhìn không gian hệ thống, không gian giống phòng của cô, chỉ là nhiều hơn một màn hình. Tóm lại, cô vẫn là tương đối hài lòng. Giọng nữ lạnh băng vừa dứt lời, một thứ đặc biệt manh, hệ thống với hình dạng giống với thiên sứ trong thần thoại phương tây xuất hiện trước mặt cô. Âm thanh lạnh băng lại vang lên, cái này thật không có cảm tình: "Xin chào kí chủ thân yêu! Tôi là số Tám Tĩnh Dạ, thật vui được phục vụ cô. Hy vọng những ngày tiếp theo chúng ta có thể sống…

Chương 61: TG3: Thi hoàng tận thế: Bạn trai cố chấp quá dính ta 14

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!Tác giả: Dạ Gia Đích Ly TrânTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhEdit: Thuần An Tập tành edit, đọc truyện này thấy hợp khẩu vị, ai không hợp có thể click back... —— Quyển sách này là sủng văn tuyệt đối. Vì quyển sách mang nhãn nhất kiến chung tình nên đừng hỏi vì sao nam nữ chủ nhanh như vậy đã thành đôi. Sách khó giữ được cốt truyện nhưng đảm bảo ngọt, không thích mời thoát hố, cự tuyệt những bình luận kém. Một giọng nữ lạnh băng vang lên: "Xin chào. Chúc mừng cô trói buộc thành công với hệ thống nghịch tập cứu vớt nam thần! Hệ thống số Tám sẽ phục vụ cô, xin chờ một chút." Vô Dược đưa mắt nhìn không gian hệ thống, không gian giống phòng của cô, chỉ là nhiều hơn một màn hình. Tóm lại, cô vẫn là tương đối hài lòng. Giọng nữ lạnh băng vừa dứt lời, một thứ đặc biệt manh, hệ thống với hình dạng giống với thiên sứ trong thần thoại phương tây xuất hiện trước mặt cô. Âm thanh lạnh băng lại vang lên, cái này thật không có cảm tình: "Xin chào kí chủ thân yêu! Tôi là số Tám Tĩnh Dạ, thật vui được phục vụ cô. Hy vọng những ngày tiếp theo chúng ta có thể sống… Edit: Thuần AnTâm vốn dĩ được Vô Dược trấn an lại một lần nữa xốc lên. Nếu nói trước kia chỉ là giọt tế lưu chảy nhỏ, vậy thì hiện tại chính là biển rộng sóng gió mãnh liệt. Một loại ý niệm nào đó khiến anh vô pháp bình tĩnh lại.Cho dù cô không vui, anh cũng nhất định phải làm. Không chỉ nhân loại, cho dù là đồng loại của anh, chỉ cần sinh ra ý niệm động tới cô, anh đều phải huỷ diệt hết.Bạch Cẩn Mộ bất quá chỉ cần một chân liền khiến Lưu Xuyên ngã nhào xuống đất, thời điểm Lưu Xuyên đang muốn đứng dậy. Bạch Cẩn Mộ dùng tốc độ mà Vô Dược không nhìn được tới bên cạnh Lưu Xuyên. Một chân đạp lên ngực Lưu Xuyên, áp lực cường đại khiến Lưu Xuyên bất giác mà phun ra khẩu huyết.Mắt Lưu Xuyên trừng lớn, không thể tin được nhìn Bạch Cẩn Mộ: Sao có thể! Sao có thể có người mạnh hơn hắn. Đó... Không có khả năng!Bạch Cẩn Mộ cũng cúi đầu nhìn hắn một cái, đôi mắt đỏ âm lãnh đến cực điểm khiến Lưu Xuyên bất giác run rẩy.Bạch Cẩn Mộ không có giết hắn, chỉ là nhìn hắn một cái thật sâu. Sau đó liền thu hồi chân.Anh đem Vô Dược ôm vào trong lòng, đầu lưỡi nhẹ nhàng l**m qua máu tươi của cô, nơi miệng vết thương lập tức lành lại.Mỗi khi l**m qua một chỗ, anh lại tức giận thêm một phần. Huyết sắc trong con mắt quay cuồng tham luyến, bạo nộ, áy náy... Một loạt những cảm xúc phức tạp.Vô Dược nhẹ nhàng đẩy đẩy hắn: "Ngô... Rất dơ, đừng..."Chính là Bạch Cẩn Mộ không dao động, như cũ tiếp tục động tác của anh. Mãi đến khi những chỗ có thể lộ ra da thịt đều l**m qua, chuẩn bị cởi áo sơ mi của cô. Vô Dược trực tiếp choáng váng.Dưới tình thế cấp bách, cô nói một câu: "Anh muốn em bị người khác nhìn thấy sao?"Lời vừa nói xong, tay Bạch Cẩn Mộ chuẩn bị cởi nút thắt ngừng lại. Đồng tử huyết sắc đối diện với con mắt kinh ngạc của cô.Sau đó Bạch Cẩn Mộ sửng sốt một chút, phảng phất mới biết được chính mình bại lộ. Con mắt huyết sắc liền trở thành màu đen, khuôn mặt tinh xảo tràn đầy vẻ kinh hoảng và khẩn trương.Cuối cùng vẫn là Vô Dược mở miệng trước: "Chúng ta đi về trước đi! Được không?""Được..." Anh bế cô lên nhảy một cái, trực tiếp nhảy lên trên tường thành.Vô Dược đứng trên tường thành nhìn xuống xem, tường thành cao mười trượng anh nhảy một cái liền có thể nhảy tới. Anh là có bao nhiêu lợi hại đây.Bất đồng chính là đất ngoài thành hoang vu với tang thi đen nghìn nghịt, bên trong thành vẫn là hoàn cảnh tuyệt đẹp như cũ, sạch sẽ ngăn nắp. Một con tang thi đều không nhìn thấy.Ít nhiều L thị cũng là cổ thành bốn phía có tường thành bao quanh, cho nên có thể trực tiếp trở thành căn cứ chống đỡ tang thi.Chỉ là nói đến cũng kỳ quái, khắp nơi trên thế giới đều bạo phát virus tang thi, mỗi nơi đều có tang thi, duy nhất chỉ có L thị là không có, thậm chí bộ phận lớn người L thị đều đã kích phát dị năng rồi.[Đinh! Kích phát nhiệm vụ che dấu 1, mời điều tra rõ nguyên nhân L thị không bùng nổ virus tang thi, hơn nữa tìm ra Nhạc tiến sĩ chân chính muốn cái gì.]Nhắc nhở hệ thống đã lâu rốt cuộc cũng xuất hiện, thời điểm Vô Dược chuẩn bị hỏi chút gì đó cô lại không cảm giác được hệ thống.Vô Dược không khỏi mắng câu MMP, sau đó bất đắc dĩ thở dài. Cũng may cuối cùng cũng biết nhiệm vụ che giấu.Đột nhiên Vô Dược nhận thấy được ánh mắt của Bạch Cẩn Mộ, vì thế ngẩng đầu hỏi: "Ân? Làm sao vậy?"Bạch Cẩn Mộ nhìn cô một hồi lâu, sau đó lắc lắc đầu trả lời: "Không..."Nhìn biểu tình nghi hoặc của anh, cô thiếu chút nữa cho rằng anh đã phát hiện cái gì. Bất quá anh hẳn là không phát hiện ra đi?Chỉ là anh không nói Vô Dược đương nhiên lựa chọn không hỏi: "Chúng ta đi xuống đi."Bạch Cẩn Mộ gật gật đầu, ôm cô chậm rãi đi xuống tường thành.Thời điểm tới mặt đất, vừa vặn thấy Liễu Càng còn chờ ở cửa thành.Liễu Càng thấy Vô Dược không có việc gì cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó áy náy mở miệng: "Xin lỗi!"22/11/2020

Edit: Thuần An

Tâm vốn dĩ được Vô Dược trấn an lại một lần nữa xốc lên. Nếu nói trước kia chỉ là giọt tế lưu chảy nhỏ, vậy thì hiện tại chính là biển rộng sóng gió mãnh liệt. Một loại ý niệm nào đó khiến anh vô pháp bình tĩnh lại.

Cho dù cô không vui, anh cũng nhất định phải làm. Không chỉ nhân loại, cho dù là đồng loại của anh, chỉ cần sinh ra ý niệm động tới cô, anh đều phải huỷ diệt hết.

Bạch Cẩn Mộ bất quá chỉ cần một chân liền khiến Lưu Xuyên ngã nhào xuống đất, thời điểm Lưu Xuyên đang muốn đứng dậy. Bạch Cẩn Mộ dùng tốc độ mà Vô Dược không nhìn được tới bên cạnh Lưu Xuyên. Một chân đạp lên ngực Lưu Xuyên, áp lực cường đại khiến Lưu Xuyên bất giác mà phun ra khẩu huyết.

Mắt Lưu Xuyên trừng lớn, không thể tin được nhìn Bạch Cẩn Mộ: Sao có thể! Sao có thể có người mạnh hơn hắn. Đó... Không có khả năng!

Bạch Cẩn Mộ cũng cúi đầu nhìn hắn một cái, đôi mắt đỏ âm lãnh đến cực điểm khiến Lưu Xuyên bất giác run rẩy.

Bạch Cẩn Mộ không có giết hắn, chỉ là nhìn hắn một cái thật sâu. Sau đó liền thu hồi chân.

Anh đem Vô Dược ôm vào trong lòng, đầu lưỡi nhẹ nhàng l**m qua máu tươi của cô, nơi miệng vết thương lập tức lành lại.

Mỗi khi l**m qua một chỗ, anh lại tức giận thêm một phần. Huyết sắc trong con mắt quay cuồng tham luyến, bạo nộ, áy náy... Một loạt những cảm xúc phức tạp.

Vô Dược nhẹ nhàng đẩy đẩy hắn: "Ngô... Rất dơ, đừng..."

Chính là Bạch Cẩn Mộ không dao động, như cũ tiếp tục động tác của anh. Mãi đến khi những chỗ có thể lộ ra da thịt đều l**m qua, chuẩn bị cởi áo sơ mi của cô. Vô Dược trực tiếp choáng váng.

Dưới tình thế cấp bách, cô nói một câu: "Anh muốn em bị người khác nhìn thấy sao?"

Lời vừa nói xong, tay Bạch Cẩn Mộ chuẩn bị cởi nút thắt ngừng lại. Đồng tử huyết sắc đối diện với con mắt kinh ngạc của cô.

Sau đó Bạch Cẩn Mộ sửng sốt một chút, phảng phất mới biết được chính mình bại lộ. Con mắt huyết sắc liền trở thành màu đen, khuôn mặt tinh xảo tràn đầy vẻ kinh hoảng và khẩn trương.

Cuối cùng vẫn là Vô Dược mở miệng trước: "Chúng ta đi về trước đi! Được không?"

"Được..." Anh bế cô lên nhảy một cái, trực tiếp nhảy lên trên tường thành.

Vô Dược đứng trên tường thành nhìn xuống xem, tường thành cao mười trượng anh nhảy một cái liền có thể nhảy tới. Anh là có bao nhiêu lợi hại đây.

Bất đồng chính là đất ngoài thành hoang vu với tang thi đen nghìn nghịt, bên trong thành vẫn là hoàn cảnh tuyệt đẹp như cũ, sạch sẽ ngăn nắp. Một con tang thi đều không nhìn thấy.

Ít nhiều L thị cũng là cổ thành bốn phía có tường thành bao quanh, cho nên có thể trực tiếp trở thành căn cứ chống đỡ tang thi.

Chỉ là nói đến cũng kỳ quái, khắp nơi trên thế giới đều bạo phát virus tang thi, mỗi nơi đều có tang thi, duy nhất chỉ có L thị là không có, thậm chí bộ phận lớn người L thị đều đã kích phát dị năng rồi.

[Đinh! Kích phát nhiệm vụ che dấu 1, mời điều tra rõ nguyên nhân L thị không bùng nổ virus tang thi, hơn nữa tìm ra Nhạc tiến sĩ chân chính muốn cái gì.]

Nhắc nhở hệ thống đã lâu rốt cuộc cũng xuất hiện, thời điểm Vô Dược chuẩn bị hỏi chút gì đó cô lại không cảm giác được hệ thống.

Vô Dược không khỏi mắng câu MMP, sau đó bất đắc dĩ thở dài. Cũng may cuối cùng cũng biết nhiệm vụ che giấu.

Đột nhiên Vô Dược nhận thấy được ánh mắt của Bạch Cẩn Mộ, vì thế ngẩng đầu hỏi: "Ân? Làm sao vậy?"

Bạch Cẩn Mộ nhìn cô một hồi lâu, sau đó lắc lắc đầu trả lời: "Không..."

Nhìn biểu tình nghi hoặc của anh, cô thiếu chút nữa cho rằng anh đã phát hiện cái gì. Bất quá anh hẳn là không phát hiện ra đi?

Chỉ là anh không nói Vô Dược đương nhiên lựa chọn không hỏi: "Chúng ta đi xuống đi."

Bạch Cẩn Mộ gật gật đầu, ôm cô chậm rãi đi xuống tường thành.

Thời điểm tới mặt đất, vừa vặn thấy Liễu Càng còn chờ ở cửa thành.

Liễu Càng thấy Vô Dược không có việc gì cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó áy náy mở miệng: "Xin lỗi!"

22/11/2020

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!Tác giả: Dạ Gia Đích Ly TrânTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhEdit: Thuần An Tập tành edit, đọc truyện này thấy hợp khẩu vị, ai không hợp có thể click back... —— Quyển sách này là sủng văn tuyệt đối. Vì quyển sách mang nhãn nhất kiến chung tình nên đừng hỏi vì sao nam nữ chủ nhanh như vậy đã thành đôi. Sách khó giữ được cốt truyện nhưng đảm bảo ngọt, không thích mời thoát hố, cự tuyệt những bình luận kém. Một giọng nữ lạnh băng vang lên: "Xin chào. Chúc mừng cô trói buộc thành công với hệ thống nghịch tập cứu vớt nam thần! Hệ thống số Tám sẽ phục vụ cô, xin chờ một chút." Vô Dược đưa mắt nhìn không gian hệ thống, không gian giống phòng của cô, chỉ là nhiều hơn một màn hình. Tóm lại, cô vẫn là tương đối hài lòng. Giọng nữ lạnh băng vừa dứt lời, một thứ đặc biệt manh, hệ thống với hình dạng giống với thiên sứ trong thần thoại phương tây xuất hiện trước mặt cô. Âm thanh lạnh băng lại vang lên, cái này thật không có cảm tình: "Xin chào kí chủ thân yêu! Tôi là số Tám Tĩnh Dạ, thật vui được phục vụ cô. Hy vọng những ngày tiếp theo chúng ta có thể sống… Edit: Thuần AnTâm vốn dĩ được Vô Dược trấn an lại một lần nữa xốc lên. Nếu nói trước kia chỉ là giọt tế lưu chảy nhỏ, vậy thì hiện tại chính là biển rộng sóng gió mãnh liệt. Một loại ý niệm nào đó khiến anh vô pháp bình tĩnh lại.Cho dù cô không vui, anh cũng nhất định phải làm. Không chỉ nhân loại, cho dù là đồng loại của anh, chỉ cần sinh ra ý niệm động tới cô, anh đều phải huỷ diệt hết.Bạch Cẩn Mộ bất quá chỉ cần một chân liền khiến Lưu Xuyên ngã nhào xuống đất, thời điểm Lưu Xuyên đang muốn đứng dậy. Bạch Cẩn Mộ dùng tốc độ mà Vô Dược không nhìn được tới bên cạnh Lưu Xuyên. Một chân đạp lên ngực Lưu Xuyên, áp lực cường đại khiến Lưu Xuyên bất giác mà phun ra khẩu huyết.Mắt Lưu Xuyên trừng lớn, không thể tin được nhìn Bạch Cẩn Mộ: Sao có thể! Sao có thể có người mạnh hơn hắn. Đó... Không có khả năng!Bạch Cẩn Mộ cũng cúi đầu nhìn hắn một cái, đôi mắt đỏ âm lãnh đến cực điểm khiến Lưu Xuyên bất giác run rẩy.Bạch Cẩn Mộ không có giết hắn, chỉ là nhìn hắn một cái thật sâu. Sau đó liền thu hồi chân.Anh đem Vô Dược ôm vào trong lòng, đầu lưỡi nhẹ nhàng l**m qua máu tươi của cô, nơi miệng vết thương lập tức lành lại.Mỗi khi l**m qua một chỗ, anh lại tức giận thêm một phần. Huyết sắc trong con mắt quay cuồng tham luyến, bạo nộ, áy náy... Một loạt những cảm xúc phức tạp.Vô Dược nhẹ nhàng đẩy đẩy hắn: "Ngô... Rất dơ, đừng..."Chính là Bạch Cẩn Mộ không dao động, như cũ tiếp tục động tác của anh. Mãi đến khi những chỗ có thể lộ ra da thịt đều l**m qua, chuẩn bị cởi áo sơ mi của cô. Vô Dược trực tiếp choáng váng.Dưới tình thế cấp bách, cô nói một câu: "Anh muốn em bị người khác nhìn thấy sao?"Lời vừa nói xong, tay Bạch Cẩn Mộ chuẩn bị cởi nút thắt ngừng lại. Đồng tử huyết sắc đối diện với con mắt kinh ngạc của cô.Sau đó Bạch Cẩn Mộ sửng sốt một chút, phảng phất mới biết được chính mình bại lộ. Con mắt huyết sắc liền trở thành màu đen, khuôn mặt tinh xảo tràn đầy vẻ kinh hoảng và khẩn trương.Cuối cùng vẫn là Vô Dược mở miệng trước: "Chúng ta đi về trước đi! Được không?""Được..." Anh bế cô lên nhảy một cái, trực tiếp nhảy lên trên tường thành.Vô Dược đứng trên tường thành nhìn xuống xem, tường thành cao mười trượng anh nhảy một cái liền có thể nhảy tới. Anh là có bao nhiêu lợi hại đây.Bất đồng chính là đất ngoài thành hoang vu với tang thi đen nghìn nghịt, bên trong thành vẫn là hoàn cảnh tuyệt đẹp như cũ, sạch sẽ ngăn nắp. Một con tang thi đều không nhìn thấy.Ít nhiều L thị cũng là cổ thành bốn phía có tường thành bao quanh, cho nên có thể trực tiếp trở thành căn cứ chống đỡ tang thi.Chỉ là nói đến cũng kỳ quái, khắp nơi trên thế giới đều bạo phát virus tang thi, mỗi nơi đều có tang thi, duy nhất chỉ có L thị là không có, thậm chí bộ phận lớn người L thị đều đã kích phát dị năng rồi.[Đinh! Kích phát nhiệm vụ che dấu 1, mời điều tra rõ nguyên nhân L thị không bùng nổ virus tang thi, hơn nữa tìm ra Nhạc tiến sĩ chân chính muốn cái gì.]Nhắc nhở hệ thống đã lâu rốt cuộc cũng xuất hiện, thời điểm Vô Dược chuẩn bị hỏi chút gì đó cô lại không cảm giác được hệ thống.Vô Dược không khỏi mắng câu MMP, sau đó bất đắc dĩ thở dài. Cũng may cuối cùng cũng biết nhiệm vụ che giấu.Đột nhiên Vô Dược nhận thấy được ánh mắt của Bạch Cẩn Mộ, vì thế ngẩng đầu hỏi: "Ân? Làm sao vậy?"Bạch Cẩn Mộ nhìn cô một hồi lâu, sau đó lắc lắc đầu trả lời: "Không..."Nhìn biểu tình nghi hoặc của anh, cô thiếu chút nữa cho rằng anh đã phát hiện cái gì. Bất quá anh hẳn là không phát hiện ra đi?Chỉ là anh không nói Vô Dược đương nhiên lựa chọn không hỏi: "Chúng ta đi xuống đi."Bạch Cẩn Mộ gật gật đầu, ôm cô chậm rãi đi xuống tường thành.Thời điểm tới mặt đất, vừa vặn thấy Liễu Càng còn chờ ở cửa thành.Liễu Càng thấy Vô Dược không có việc gì cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó áy náy mở miệng: "Xin lỗi!"22/11/2020

Chương 61: TG3: Thi hoàng tận thế: Bạn trai cố chấp quá dính ta 14