Edit: Thuần An Tập tành edit, đọc truyện này thấy hợp khẩu vị, ai không hợp có thể click back... —— Quyển sách này là sủng văn tuyệt đối. Vì quyển sách mang nhãn nhất kiến chung tình nên đừng hỏi vì sao nam nữ chủ nhanh như vậy đã thành đôi. Sách khó giữ được cốt truyện nhưng đảm bảo ngọt, không thích mời thoát hố, cự tuyệt những bình luận kém. Một giọng nữ lạnh băng vang lên: "Xin chào. Chúc mừng cô trói buộc thành công với hệ thống nghịch tập cứu vớt nam thần! Hệ thống số Tám sẽ phục vụ cô, xin chờ một chút." Vô Dược đưa mắt nhìn không gian hệ thống, không gian giống phòng của cô, chỉ là nhiều hơn một màn hình. Tóm lại, cô vẫn là tương đối hài lòng. Giọng nữ lạnh băng vừa dứt lời, một thứ đặc biệt manh, hệ thống với hình dạng giống với thiên sứ trong thần thoại phương tây xuất hiện trước mặt cô. Âm thanh lạnh băng lại vang lên, cái này thật không có cảm tình: "Xin chào kí chủ thân yêu! Tôi là số Tám Tĩnh Dạ, thật vui được phục vụ cô. Hy vọng những ngày tiếp theo chúng ta có thể sống…
Chương 90: TG4: Đi vào tu chân: Tinh phân thượng tiên quá tuyên ta 7
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!Tác giả: Dạ Gia Đích Ly TrânTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhEdit: Thuần An Tập tành edit, đọc truyện này thấy hợp khẩu vị, ai không hợp có thể click back... —— Quyển sách này là sủng văn tuyệt đối. Vì quyển sách mang nhãn nhất kiến chung tình nên đừng hỏi vì sao nam nữ chủ nhanh như vậy đã thành đôi. Sách khó giữ được cốt truyện nhưng đảm bảo ngọt, không thích mời thoát hố, cự tuyệt những bình luận kém. Một giọng nữ lạnh băng vang lên: "Xin chào. Chúc mừng cô trói buộc thành công với hệ thống nghịch tập cứu vớt nam thần! Hệ thống số Tám sẽ phục vụ cô, xin chờ một chút." Vô Dược đưa mắt nhìn không gian hệ thống, không gian giống phòng của cô, chỉ là nhiều hơn một màn hình. Tóm lại, cô vẫn là tương đối hài lòng. Giọng nữ lạnh băng vừa dứt lời, một thứ đặc biệt manh, hệ thống với hình dạng giống với thiên sứ trong thần thoại phương tây xuất hiện trước mặt cô. Âm thanh lạnh băng lại vang lên, cái này thật không có cảm tình: "Xin chào kí chủ thân yêu! Tôi là số Tám Tĩnh Dạ, thật vui được phục vụ cô. Hy vọng những ngày tiếp theo chúng ta có thể sống… Edit: Thuần AnNhân gian tháng tư mùi thơm tẫn, vừa lúc gặp đầu mùa xuân mãn đào hoa.**Mình nghĩ chắc đây là một bài thơ. Nghĩa: Tháng tư trong nhân gian có hương thơm thoang thoảng, vừa đúng lúc đến mùa xuân hoa đào nở rộ.Nghe nói trên tiên sơn nơi có người ở, bốn mùa như xuân, lúc này lại đúng lúc gió tháng hai, đúng thời điểm đào lý nở khắp nơi.Nghe nói chân núi tiên sơn có một trấn nhỏ tên là đào hoa trấn, bá tánh trong trấn trước nhà bốn mùa đều trồng hoa đào, trên đồng ruộng ngoài lương thực cũng chỉ còn cây đào và cây mận. Mỗi khi đầu mùa xuân, trắng hồng liền cùng nhau nở, phong cảnh cực kỳ mỹ lệ.Sau khi xuống núi, Nguyên Thanh Noãn tựa hồ rốt cuộc không nhịn được liền chạy nhanh lên một chút. Vui vẻ quay đầu lại hướng Vô Dược cười: "Sư tỷ, nơi này thật xinh đẹp. Muội trước đó lên núi còn không phát hiện ra đâu."Vô Dược sủng nịch câu môi dưới, chậm rãi tiến đến gần: "Chờ sau đó muội kết đan, đạt tới Kim Đan kỳ, muội có thể tuỳ tâm sở dục ra vào sơn môn."Nguyên Thanh Noãn ý cười càng sâu: "Thật vậy không? Thật tốt quá!"Vô Dược bất đắc dĩ lắc đầu, tựa hồ ở chung càng lâu, cô đối với đứa nhỏ này hảo cảm càng ngày càng tăng.Nhiễm Nguyệt đứng một bên, đáy mắt xẹt qua tia tối tăm nhìn Nguyên Thanh Noãn, ánh mắt giống như thêm một tầng sát ý.Tĩnh Dạ vẻ mặt khiếp sợ: Chủ nhân, chủ nhân! Giá trị hắc hoá của nam thần đến 99 rồi! Anh anh anh ~Cái quỷ gì! Phát sinh chuyện gì? Ai có thể nói cho cô biết phát sinh chuyện gì không? Không thể tin được hỏi Tĩnh Dạ: Các ngươi có phải xuất hiện bug hay không? Tôi đến cả nam thần cũng chưa nhìn thấy thì hắn đã trăm phần trăm?Tĩnh Dạ ho nhẹ vài tiếng, sau đó trả lời: Bình tĩnh bình tĩnh, nam thần thế giới trước của cô, giá trị hắc hoá đến một trăm không phải cũng đã công lược xong rồi sao. Ký chủ bình tĩnh, cô có thể.What? Vô Dược nghe được hệ thống nói xong liền há hốc mồm. Tiểu Mộ Mộ của cô vậy mà giá trị hắc hoá một trăm? Có phải nhầm hay không? Tiểu Mộ Mộ của cô đáng yêu như vậy tuyệt đối sẽ không đến một trăm!..."Sư tỷ, sư tỷ..." Nguyên Thanh Noãn nhẹ nhàng mà hô hai tiếng."A?" Vô Dược tựa hồ như ở trong mộng mới tỉnh, lấy lại tinh thần hỏi: "Chuyện gì?"Nhiễm Nguyệt tươi cười rốt cuộc không duy trì nổi nữa, vẻ mặt tuấn mỹ mang một ít tức giận: "Tỷ thật sự chán ghét đệ như vậy sao?" Chán ghét đến nỗi trực tiếp bỏ qua lời đệ nói sao?Vô Dược nghi hoặc hỏi: "Ý gì?"Ngay sau đó, Vô Dược vẻ mặt mộng bức nhìn thiếu niên phát tính tình rời đi.Vô Dược quay đầu lại nhìn về phía Nguyên Thanh Noãn tựa hồ muốn từ trên người nàng tìm được đáp án.Nguyên Thanh Noãn xấu hổ trả lời: "Khụ khụ, sư tỷ... Tỷ không phải nói muốn đưa chúng ta xuống núi chơi mấy ngày sao? Vừa rồi sư huynh hỏi tỷ, chúng ta muốn đi đâu chơi, hỏi không dưới sáu lần..."Mẹ nó, Vô Dược tỏ vẻ thật tuyệt vọng nha, cô vừa mới giao lưu cùng Tĩnh Dạ, hoàn toàn không nghe được hắn nói cái gì...Vô Dược mở miệng: "Sư muội, muôi đi trước đi, tí nữa chúng ta sẽ đi tìm muội."Sau đó không đợi Nguyên Thanh Noãn đồng ý liền đuổi theo đi.Nguyên Thanh Noãn:...Sư tỷ... Tỷ xác định là đang hỏi muội?...Nhiễm Nguyệt chạy tới một cái hồ, nhìn hình ảnh phản chiếu mình trong hồ, khuôn mặt tuấn mỹ vặn vẹo, xinh đẹp nhưng đôi mắt tràn đầy hung ác."Nhiễm Nguyệt... Nhiễm Nguyệt..." Âm thanh Vô Dược truyền tới.Nhiễm Nguyệt liễm mắt, đem sự tức giận và hung ác lúc nãy đè ép xuống. Khóe miệng hơi hơi giơ lên, quay đầu lại ứng thanh: "Sư tỷ, đệ ở đây."Vô Dược thấy hắn tựa hồ không có tức giận theo bản năng nhẹ nhàng thở ra: "Mới vừa rồi..."Vô Dược nói còn chưa nói xong, Nhiễm Nguyệt liền mở miệng: "Sư tỷ, tỷ tại sao cũng tới đây?"Vô Dược:... Tiểu hài tử chết tiệt này đang hỏi phải không? Cô vì sao lại đây hắn không biết sao? Thật muốn đánh chết tên hài tử này.Cô sắp xếp ngôn ngữ một chút, sau đó mở miệng: "Mới vừa rồi.... tỷ không phải là cố ý, tỷ..." Thật xin lỗi."Hư!" Một ngón tay Nhiễm Nguyệt đặt trên môi cô: "Sư tỷ không cần giải thích, là sư đệ không đúng, vừa rồi không nên tùy hứng, sư tỷ sẽ không trách sư đệ đi?"04/12/2020
Edit: Thuần An
Nhân gian tháng tư mùi thơm tẫn, vừa lúc gặp đầu mùa xuân mãn đào hoa.*
*Mình nghĩ chắc đây là một bài thơ. Nghĩa: Tháng tư trong nhân gian có hương thơm thoang thoảng, vừa đúng lúc đến mùa xuân hoa đào nở rộ.
Nghe nói trên tiên sơn nơi có người ở, bốn mùa như xuân, lúc này lại đúng lúc gió tháng hai, đúng thời điểm đào lý nở khắp nơi.
Nghe nói chân núi tiên sơn có một trấn nhỏ tên là đào hoa trấn, bá tánh trong trấn trước nhà bốn mùa đều trồng hoa đào, trên đồng ruộng ngoài lương thực cũng chỉ còn cây đào và cây mận. Mỗi khi đầu mùa xuân, trắng hồng liền cùng nhau nở, phong cảnh cực kỳ mỹ lệ.
Sau khi xuống núi, Nguyên Thanh Noãn tựa hồ rốt cuộc không nhịn được liền chạy nhanh lên một chút. Vui vẻ quay đầu lại hướng Vô Dược cười: "Sư tỷ, nơi này thật xinh đẹp. Muội trước đó lên núi còn không phát hiện ra đâu."
Vô Dược sủng nịch câu môi dưới, chậm rãi tiến đến gần: "Chờ sau đó muội kết đan, đạt tới Kim Đan kỳ, muội có thể tuỳ tâm sở dục ra vào sơn môn."
Nguyên Thanh Noãn ý cười càng sâu: "Thật vậy không? Thật tốt quá!"
Vô Dược bất đắc dĩ lắc đầu, tựa hồ ở chung càng lâu, cô đối với đứa nhỏ này hảo cảm càng ngày càng tăng.
Nhiễm Nguyệt đứng một bên, đáy mắt xẹt qua tia tối tăm nhìn Nguyên Thanh Noãn, ánh mắt giống như thêm một tầng sát ý.
Tĩnh Dạ vẻ mặt khiếp sợ: Chủ nhân, chủ nhân! Giá trị hắc hoá của nam thần đến 99 rồi! Anh anh anh ~
Cái quỷ gì! Phát sinh chuyện gì? Ai có thể nói cho cô biết phát sinh chuyện gì không? Không thể tin được hỏi Tĩnh Dạ: Các ngươi có phải xuất hiện bug hay không? Tôi đến cả nam thần cũng chưa nhìn thấy thì hắn đã trăm phần trăm?
Tĩnh Dạ ho nhẹ vài tiếng, sau đó trả lời: Bình tĩnh bình tĩnh, nam thần thế giới trước của cô, giá trị hắc hoá đến một trăm không phải cũng đã công lược xong rồi sao. Ký chủ bình tĩnh, cô có thể.
What? Vô Dược nghe được hệ thống nói xong liền há hốc mồm. Tiểu Mộ Mộ của cô vậy mà giá trị hắc hoá một trăm? Có phải nhầm hay không? Tiểu Mộ Mộ của cô đáng yêu như vậy tuyệt đối sẽ không đến một trăm!
...
"Sư tỷ, sư tỷ..." Nguyên Thanh Noãn nhẹ nhàng mà hô hai tiếng.
"A?" Vô Dược tựa hồ như ở trong mộng mới tỉnh, lấy lại tinh thần hỏi: "Chuyện gì?"
Nhiễm Nguyệt tươi cười rốt cuộc không duy trì nổi nữa, vẻ mặt tuấn mỹ mang một ít tức giận: "Tỷ thật sự chán ghét đệ như vậy sao?" Chán ghét đến nỗi trực tiếp bỏ qua lời đệ nói sao?
Vô Dược nghi hoặc hỏi: "Ý gì?"
Ngay sau đó, Vô Dược vẻ mặt mộng bức nhìn thiếu niên phát tính tình rời đi.
Vô Dược quay đầu lại nhìn về phía Nguyên Thanh Noãn tựa hồ muốn từ trên người nàng tìm được đáp án.
Nguyên Thanh Noãn xấu hổ trả lời: "Khụ khụ, sư tỷ... Tỷ không phải nói muốn đưa chúng ta xuống núi chơi mấy ngày sao? Vừa rồi sư huynh hỏi tỷ, chúng ta muốn đi đâu chơi, hỏi không dưới sáu lần..."
Mẹ nó, Vô Dược tỏ vẻ thật tuyệt vọng nha, cô vừa mới giao lưu cùng Tĩnh Dạ, hoàn toàn không nghe được hắn nói cái gì...
Vô Dược mở miệng: "Sư muội, muôi đi trước đi, tí nữa chúng ta sẽ đi tìm muội."
Sau đó không đợi Nguyên Thanh Noãn đồng ý liền đuổi theo đi.
Nguyên Thanh Noãn:...
Sư tỷ... Tỷ xác định là đang hỏi muội?
...
Nhiễm Nguyệt chạy tới một cái hồ, nhìn hình ảnh phản chiếu mình trong hồ, khuôn mặt tuấn mỹ vặn vẹo, xinh đẹp nhưng đôi mắt tràn đầy hung ác.
"Nhiễm Nguyệt... Nhiễm Nguyệt..." Âm thanh Vô Dược truyền tới.
Nhiễm Nguyệt liễm mắt, đem sự tức giận và hung ác lúc nãy đè ép xuống. Khóe miệng hơi hơi giơ lên, quay đầu lại ứng thanh: "Sư tỷ, đệ ở đây."
Vô Dược thấy hắn tựa hồ không có tức giận theo bản năng nhẹ nhàng thở ra: "Mới vừa rồi..."
Vô Dược nói còn chưa nói xong, Nhiễm Nguyệt liền mở miệng: "Sư tỷ, tỷ tại sao cũng tới đây?"
Vô Dược:... Tiểu hài tử chết tiệt này đang hỏi phải không? Cô vì sao lại đây hắn không biết sao? Thật muốn đánh chết tên hài tử này.
Cô sắp xếp ngôn ngữ một chút, sau đó mở miệng: "Mới vừa rồi.... tỷ không phải là cố ý, tỷ..." Thật xin lỗi.
"Hư!" Một ngón tay Nhiễm Nguyệt đặt trên môi cô: "Sư tỷ không cần giải thích, là sư đệ không đúng, vừa rồi không nên tùy hứng, sư tỷ sẽ không trách sư đệ đi?"
04/12/2020
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!Tác giả: Dạ Gia Đích Ly TrânTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhEdit: Thuần An Tập tành edit, đọc truyện này thấy hợp khẩu vị, ai không hợp có thể click back... —— Quyển sách này là sủng văn tuyệt đối. Vì quyển sách mang nhãn nhất kiến chung tình nên đừng hỏi vì sao nam nữ chủ nhanh như vậy đã thành đôi. Sách khó giữ được cốt truyện nhưng đảm bảo ngọt, không thích mời thoát hố, cự tuyệt những bình luận kém. Một giọng nữ lạnh băng vang lên: "Xin chào. Chúc mừng cô trói buộc thành công với hệ thống nghịch tập cứu vớt nam thần! Hệ thống số Tám sẽ phục vụ cô, xin chờ một chút." Vô Dược đưa mắt nhìn không gian hệ thống, không gian giống phòng của cô, chỉ là nhiều hơn một màn hình. Tóm lại, cô vẫn là tương đối hài lòng. Giọng nữ lạnh băng vừa dứt lời, một thứ đặc biệt manh, hệ thống với hình dạng giống với thiên sứ trong thần thoại phương tây xuất hiện trước mặt cô. Âm thanh lạnh băng lại vang lên, cái này thật không có cảm tình: "Xin chào kí chủ thân yêu! Tôi là số Tám Tĩnh Dạ, thật vui được phục vụ cô. Hy vọng những ngày tiếp theo chúng ta có thể sống… Edit: Thuần AnNhân gian tháng tư mùi thơm tẫn, vừa lúc gặp đầu mùa xuân mãn đào hoa.**Mình nghĩ chắc đây là một bài thơ. Nghĩa: Tháng tư trong nhân gian có hương thơm thoang thoảng, vừa đúng lúc đến mùa xuân hoa đào nở rộ.Nghe nói trên tiên sơn nơi có người ở, bốn mùa như xuân, lúc này lại đúng lúc gió tháng hai, đúng thời điểm đào lý nở khắp nơi.Nghe nói chân núi tiên sơn có một trấn nhỏ tên là đào hoa trấn, bá tánh trong trấn trước nhà bốn mùa đều trồng hoa đào, trên đồng ruộng ngoài lương thực cũng chỉ còn cây đào và cây mận. Mỗi khi đầu mùa xuân, trắng hồng liền cùng nhau nở, phong cảnh cực kỳ mỹ lệ.Sau khi xuống núi, Nguyên Thanh Noãn tựa hồ rốt cuộc không nhịn được liền chạy nhanh lên một chút. Vui vẻ quay đầu lại hướng Vô Dược cười: "Sư tỷ, nơi này thật xinh đẹp. Muội trước đó lên núi còn không phát hiện ra đâu."Vô Dược sủng nịch câu môi dưới, chậm rãi tiến đến gần: "Chờ sau đó muội kết đan, đạt tới Kim Đan kỳ, muội có thể tuỳ tâm sở dục ra vào sơn môn."Nguyên Thanh Noãn ý cười càng sâu: "Thật vậy không? Thật tốt quá!"Vô Dược bất đắc dĩ lắc đầu, tựa hồ ở chung càng lâu, cô đối với đứa nhỏ này hảo cảm càng ngày càng tăng.Nhiễm Nguyệt đứng một bên, đáy mắt xẹt qua tia tối tăm nhìn Nguyên Thanh Noãn, ánh mắt giống như thêm một tầng sát ý.Tĩnh Dạ vẻ mặt khiếp sợ: Chủ nhân, chủ nhân! Giá trị hắc hoá của nam thần đến 99 rồi! Anh anh anh ~Cái quỷ gì! Phát sinh chuyện gì? Ai có thể nói cho cô biết phát sinh chuyện gì không? Không thể tin được hỏi Tĩnh Dạ: Các ngươi có phải xuất hiện bug hay không? Tôi đến cả nam thần cũng chưa nhìn thấy thì hắn đã trăm phần trăm?Tĩnh Dạ ho nhẹ vài tiếng, sau đó trả lời: Bình tĩnh bình tĩnh, nam thần thế giới trước của cô, giá trị hắc hoá đến một trăm không phải cũng đã công lược xong rồi sao. Ký chủ bình tĩnh, cô có thể.What? Vô Dược nghe được hệ thống nói xong liền há hốc mồm. Tiểu Mộ Mộ của cô vậy mà giá trị hắc hoá một trăm? Có phải nhầm hay không? Tiểu Mộ Mộ của cô đáng yêu như vậy tuyệt đối sẽ không đến một trăm!..."Sư tỷ, sư tỷ..." Nguyên Thanh Noãn nhẹ nhàng mà hô hai tiếng."A?" Vô Dược tựa hồ như ở trong mộng mới tỉnh, lấy lại tinh thần hỏi: "Chuyện gì?"Nhiễm Nguyệt tươi cười rốt cuộc không duy trì nổi nữa, vẻ mặt tuấn mỹ mang một ít tức giận: "Tỷ thật sự chán ghét đệ như vậy sao?" Chán ghét đến nỗi trực tiếp bỏ qua lời đệ nói sao?Vô Dược nghi hoặc hỏi: "Ý gì?"Ngay sau đó, Vô Dược vẻ mặt mộng bức nhìn thiếu niên phát tính tình rời đi.Vô Dược quay đầu lại nhìn về phía Nguyên Thanh Noãn tựa hồ muốn từ trên người nàng tìm được đáp án.Nguyên Thanh Noãn xấu hổ trả lời: "Khụ khụ, sư tỷ... Tỷ không phải nói muốn đưa chúng ta xuống núi chơi mấy ngày sao? Vừa rồi sư huynh hỏi tỷ, chúng ta muốn đi đâu chơi, hỏi không dưới sáu lần..."Mẹ nó, Vô Dược tỏ vẻ thật tuyệt vọng nha, cô vừa mới giao lưu cùng Tĩnh Dạ, hoàn toàn không nghe được hắn nói cái gì...Vô Dược mở miệng: "Sư muội, muôi đi trước đi, tí nữa chúng ta sẽ đi tìm muội."Sau đó không đợi Nguyên Thanh Noãn đồng ý liền đuổi theo đi.Nguyên Thanh Noãn:...Sư tỷ... Tỷ xác định là đang hỏi muội?...Nhiễm Nguyệt chạy tới một cái hồ, nhìn hình ảnh phản chiếu mình trong hồ, khuôn mặt tuấn mỹ vặn vẹo, xinh đẹp nhưng đôi mắt tràn đầy hung ác."Nhiễm Nguyệt... Nhiễm Nguyệt..." Âm thanh Vô Dược truyền tới.Nhiễm Nguyệt liễm mắt, đem sự tức giận và hung ác lúc nãy đè ép xuống. Khóe miệng hơi hơi giơ lên, quay đầu lại ứng thanh: "Sư tỷ, đệ ở đây."Vô Dược thấy hắn tựa hồ không có tức giận theo bản năng nhẹ nhàng thở ra: "Mới vừa rồi..."Vô Dược nói còn chưa nói xong, Nhiễm Nguyệt liền mở miệng: "Sư tỷ, tỷ tại sao cũng tới đây?"Vô Dược:... Tiểu hài tử chết tiệt này đang hỏi phải không? Cô vì sao lại đây hắn không biết sao? Thật muốn đánh chết tên hài tử này.Cô sắp xếp ngôn ngữ một chút, sau đó mở miệng: "Mới vừa rồi.... tỷ không phải là cố ý, tỷ..." Thật xin lỗi."Hư!" Một ngón tay Nhiễm Nguyệt đặt trên môi cô: "Sư tỷ không cần giải thích, là sư đệ không đúng, vừa rồi không nên tùy hứng, sư tỷ sẽ không trách sư đệ đi?"04/12/2020