“Đến lượt số báo danh 97- Phương Niên.”“Vâng ạ, tôi đến đây.”Trong đại sảnh của khách sạn, Phương Niên vội vàng đứng dậy chỉnh trang rồi đi về phía phòng thi.Buổi thử vai hôm nay của cô đóng vai nữ thứ ba trong bộ phim cổ trang mà Thạch Nham sắp quay.Thạch Nham là đạo diễn nổi tiếng, người từng giành ba huy chương vàng ở Trung Quốc và được đề cử giải Oscar. Trước đây anh từng chế tác những bộ phim điện ảnh lớn nhưng lần này sở dĩ anh quay phim truyền hình, có người nói là do kịch bản hay, cũng có người nói nhà sản xuất phim này là bạn cũ của anh.Vai nữ thứ này có tới gần một trăm người tham gia thử vai, cho thấy được sức hấp dẫn của đạo diễn.Trong đây có không ít tiểu hoa đán đang nổi tiếng.Hôm nay trêи đường đi Phương Niên bị chậm trễ, lúc đến nơi đã sát giờ hẹn, bởi vậy cô có số báo danh 97 và cũng là người cuối cùng.Lúc này, một vài nữ diễn viên trong khu vực chờ đợi từ mấy tiếng trước đã về hết, chỉ còn mình cô.Nhưng may mắn rằng cô vẫn còn có cơ hội thử vai.Đặt tay lên nắm cửa,…
Chương 41: Nối Lại Tình Xưa
Quá Trình Theo Đuổi Chàng Ảnh ĐếTác giả: Thanh ThuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Đến lượt số báo danh 97- Phương Niên.”“Vâng ạ, tôi đến đây.”Trong đại sảnh của khách sạn, Phương Niên vội vàng đứng dậy chỉnh trang rồi đi về phía phòng thi.Buổi thử vai hôm nay của cô đóng vai nữ thứ ba trong bộ phim cổ trang mà Thạch Nham sắp quay.Thạch Nham là đạo diễn nổi tiếng, người từng giành ba huy chương vàng ở Trung Quốc và được đề cử giải Oscar. Trước đây anh từng chế tác những bộ phim điện ảnh lớn nhưng lần này sở dĩ anh quay phim truyền hình, có người nói là do kịch bản hay, cũng có người nói nhà sản xuất phim này là bạn cũ của anh.Vai nữ thứ này có tới gần một trăm người tham gia thử vai, cho thấy được sức hấp dẫn của đạo diễn.Trong đây có không ít tiểu hoa đán đang nổi tiếng.Hôm nay trêи đường đi Phương Niên bị chậm trễ, lúc đến nơi đã sát giờ hẹn, bởi vậy cô có số báo danh 97 và cũng là người cuối cùng.Lúc này, một vài nữ diễn viên trong khu vực chờ đợi từ mấy tiếng trước đã về hết, chỉ còn mình cô.Nhưng may mắn rằng cô vẫn còn có cơ hội thử vai.Đặt tay lên nắm cửa,… Đôi môi anh mang theo hơi lạnh của đêm thu, áp lên làn môi ấm của Phương Niên, bắt đầu tùy ý nghiền ép.“Ưm…”Một giây trước người ấy còn đang ở tâm tư cô, vậy mà bỗng nhiên lại xuất hiện trước mặt.Cô hạnh phúc đến nỗi đầu óc choáng váng.Đến khi cô phản ứng kịp thì đầu lưỡi đã bị anh cuốn lấy, dịu dàng ɭϊếʍ ʍút̼.Nhưng mà Giang Ngộ quá cao, Phương Niên đi dép lê nên khó khăn lắm mới cao đến ngực anh.Vì thế cô không thể không nhón chân lên, cố gắng ngẩng đầu đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của anh.Nụ hôn này, không hề giống với những lần trước.Sau khi biết anh không hề có bạn gái, không hề có hôn thê.Cô bắt đầu mặc kệ tất cả.Cô đưa chiếc lưỡi ngọt ngào ra nhảy múa cùng anh.m** l*** d** d**, nước bọt theo khóe môi mà tràn ra, vương trêи ngực côHôm nay cô mặc chiếc áo ngủ vải bông màu hồng, kiểu dáng cực kỳ kín đáo, làm cho Giang Ngộ nhớ tới những năm về trước.Khi hai người vừa mới yêu nhau, cô luôn mặc đồ giống như một cô bé vậy.Sau khi được anh hết lòng dạy dỗ thì Phương Niên mới chậm rãi trở thành phụ nữ.Hai người bình thản hôn nhau thật lâu, đến khi cánh môi cô bị ʍút̼ đến sưng đỏ, anh mới buông tha.Trán anh kề lên vầng trán trơn bóng, hai người kề sát vào nhau, cùng cảm nhận hơi thở của nhau và phút giây nhu tình mật ý này.Ánh mắt Giang Ngộ sâu thẳm như biển khơi, chăm chú ngắm nhìn cả thế giới đang tựa trong lồng ngực mình, tựa như đang muốn khảm cô vào đáy lòng.Phương Niên cũng nhìn anh như cách anh nhìn cô.Năm năm qua đi, anh càng ngày càng chín chắn, sức quyến rũ cũng theo đó mà tăng thêm.Ánh mắt khi nhìn cô, luôn chuyên chú và đặc biệt như vậy.Cả hai nhìn nhau rồi cùng bật cười.“Hai chúng ta được tính là làm hòa chưa nhỉ?” Cô ngốc nghếch hỏi.“Cứ xem như rồi đi.”Trong cảm nhận của anh, hai người họ chưa từng chia tay.Năm năm cách xa này, chẳng qua chỉ là một lần cãi nhau thôi.“Sao giọng điệu của anh như là không tình nguyện vậy?” Phương Niên không hài lòng mà dậm chân.Giang Ngộ không nhịn được hôn lên môi cô, anh cười nói: “Em rời xa anh năm năm, muốn anh tha thứ nhanh vậy sao?”“Được rồi, anh muốn như thế nào?”Đối mặt với nụ cười của anh, giọng nói Phương Niên bỗng dung nhẹ tênh.Chỉ cần anh ở bên cô, bảo cô làm gì cô cũng sẽ nguyện theo.“Ngày hôm ấy, anh có nói.Trước khi phim đóng máy, anh muốn em phục vụ anh.Bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu.”“Vâng.”Sao cô lại có chút ngại ngùng cơ chứ?“Anh đi tắm chút, em lên giường chờ anh.” Giọng anh có chút khàn đi, trong âm thanh mang theo ɖu͙ƈ vọng khó tr*n tr**.Sau lần call video ấy, anh luôn nhớ về cơ thể ngọt nào của cô, để rồi liên tục mộng xuân.Tối nay, anh muốn biến những gì trong giấc mơ ấy thành sự thật..
Đôi môi anh mang theo hơi lạnh của đêm thu, áp lên làn môi ấm của Phương Niên, bắt đầu tùy ý nghiền ép.“Ưm…”Một giây trước người ấy còn đang ở tâm tư cô, vậy mà bỗng nhiên lại xuất hiện trước mặt.
Cô hạnh phúc đến nỗi đầu óc choáng váng.Đến khi cô phản ứng kịp thì đầu lưỡi đã bị anh cuốn lấy, dịu dàng ɭϊếʍ ʍút̼.Nhưng mà Giang Ngộ quá cao, Phương Niên đi dép lê nên khó khăn lắm mới cao đến ngực anh.
Vì thế cô không thể không nhón chân lên, cố gắng ngẩng đầu đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của anh.Nụ hôn này, không hề giống với những lần trước.Sau khi biết anh không hề có bạn gái, không hề có hôn thê.
Cô bắt đầu mặc kệ tất cả.Cô đưa chiếc lưỡi ngọt ngào ra nhảy múa cùng anh.m** l*** d** d**, nước bọt theo khóe môi mà tràn ra, vương trêи ngực côHôm nay cô mặc chiếc áo ngủ vải bông màu hồng, kiểu dáng cực kỳ kín đáo, làm cho Giang Ngộ nhớ tới những năm về trước.Khi hai người vừa mới yêu nhau, cô luôn mặc đồ giống như một cô bé vậy.
Sau khi được anh hết lòng dạy dỗ thì Phương Niên mới chậm rãi trở thành phụ nữ.Hai người bình thản hôn nhau thật lâu, đến khi cánh môi cô bị ʍút̼ đến sưng đỏ, anh mới buông tha.Trán anh kề lên vầng trán trơn bóng, hai người kề sát vào nhau, cùng cảm nhận hơi thở của nhau và phút giây nhu tình mật ý này.Ánh mắt Giang Ngộ sâu thẳm như biển khơi, chăm chú ngắm nhìn cả thế giới đang tựa trong lồng ngực mình, tựa như đang muốn khảm cô vào đáy lòng.Phương Niên cũng nhìn anh như cách anh nhìn cô.
Năm năm qua đi, anh càng ngày càng chín chắn, sức quyến rũ cũng theo đó mà tăng thêm.
Ánh mắt khi nhìn cô, luôn chuyên chú và đặc biệt như vậy.Cả hai nhìn nhau rồi cùng bật cười.“Hai chúng ta được tính là làm hòa chưa nhỉ?” Cô ngốc nghếch hỏi.“Cứ xem như rồi đi.”Trong cảm nhận của anh, hai người họ chưa từng chia tay.
Năm năm cách xa này, chẳng qua chỉ là một lần cãi nhau thôi.“Sao giọng điệu của anh như là không tình nguyện vậy?” Phương Niên không hài lòng mà dậm chân.Giang Ngộ không nhịn được hôn lên môi cô, anh cười nói: “Em rời xa anh năm năm, muốn anh tha thứ nhanh vậy sao?”“Được rồi, anh muốn như thế nào?”Đối mặt với nụ cười của anh, giọng nói Phương Niên bỗng dung nhẹ tênh.Chỉ cần anh ở bên cô, bảo cô làm gì cô cũng sẽ nguyện theo.“Ngày hôm ấy, anh có nói.
Trước khi phim đóng máy, anh muốn em phục vụ anh.
Bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu.”“Vâng.”Sao cô lại có chút ngại ngùng cơ chứ?“Anh đi tắm chút, em lên giường chờ anh.” Giọng anh có chút khàn đi, trong âm thanh mang theo ɖu͙ƈ vọng khó tr*n tr**.Sau lần call video ấy, anh luôn nhớ về cơ thể ngọt nào của cô, để rồi liên tục mộng xuân.Tối nay, anh muốn biến những gì trong giấc mơ ấy thành sự thật..
Quá Trình Theo Đuổi Chàng Ảnh ĐếTác giả: Thanh ThuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Đến lượt số báo danh 97- Phương Niên.”“Vâng ạ, tôi đến đây.”Trong đại sảnh của khách sạn, Phương Niên vội vàng đứng dậy chỉnh trang rồi đi về phía phòng thi.Buổi thử vai hôm nay của cô đóng vai nữ thứ ba trong bộ phim cổ trang mà Thạch Nham sắp quay.Thạch Nham là đạo diễn nổi tiếng, người từng giành ba huy chương vàng ở Trung Quốc và được đề cử giải Oscar. Trước đây anh từng chế tác những bộ phim điện ảnh lớn nhưng lần này sở dĩ anh quay phim truyền hình, có người nói là do kịch bản hay, cũng có người nói nhà sản xuất phim này là bạn cũ của anh.Vai nữ thứ này có tới gần một trăm người tham gia thử vai, cho thấy được sức hấp dẫn của đạo diễn.Trong đây có không ít tiểu hoa đán đang nổi tiếng.Hôm nay trêи đường đi Phương Niên bị chậm trễ, lúc đến nơi đã sát giờ hẹn, bởi vậy cô có số báo danh 97 và cũng là người cuối cùng.Lúc này, một vài nữ diễn viên trong khu vực chờ đợi từ mấy tiếng trước đã về hết, chỉ còn mình cô.Nhưng may mắn rằng cô vẫn còn có cơ hội thử vai.Đặt tay lên nắm cửa,… Đôi môi anh mang theo hơi lạnh của đêm thu, áp lên làn môi ấm của Phương Niên, bắt đầu tùy ý nghiền ép.“Ưm…”Một giây trước người ấy còn đang ở tâm tư cô, vậy mà bỗng nhiên lại xuất hiện trước mặt.Cô hạnh phúc đến nỗi đầu óc choáng váng.Đến khi cô phản ứng kịp thì đầu lưỡi đã bị anh cuốn lấy, dịu dàng ɭϊếʍ ʍút̼.Nhưng mà Giang Ngộ quá cao, Phương Niên đi dép lê nên khó khăn lắm mới cao đến ngực anh.Vì thế cô không thể không nhón chân lên, cố gắng ngẩng đầu đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của anh.Nụ hôn này, không hề giống với những lần trước.Sau khi biết anh không hề có bạn gái, không hề có hôn thê.Cô bắt đầu mặc kệ tất cả.Cô đưa chiếc lưỡi ngọt ngào ra nhảy múa cùng anh.m** l*** d** d**, nước bọt theo khóe môi mà tràn ra, vương trêи ngực côHôm nay cô mặc chiếc áo ngủ vải bông màu hồng, kiểu dáng cực kỳ kín đáo, làm cho Giang Ngộ nhớ tới những năm về trước.Khi hai người vừa mới yêu nhau, cô luôn mặc đồ giống như một cô bé vậy.Sau khi được anh hết lòng dạy dỗ thì Phương Niên mới chậm rãi trở thành phụ nữ.Hai người bình thản hôn nhau thật lâu, đến khi cánh môi cô bị ʍút̼ đến sưng đỏ, anh mới buông tha.Trán anh kề lên vầng trán trơn bóng, hai người kề sát vào nhau, cùng cảm nhận hơi thở của nhau và phút giây nhu tình mật ý này.Ánh mắt Giang Ngộ sâu thẳm như biển khơi, chăm chú ngắm nhìn cả thế giới đang tựa trong lồng ngực mình, tựa như đang muốn khảm cô vào đáy lòng.Phương Niên cũng nhìn anh như cách anh nhìn cô.Năm năm qua đi, anh càng ngày càng chín chắn, sức quyến rũ cũng theo đó mà tăng thêm.Ánh mắt khi nhìn cô, luôn chuyên chú và đặc biệt như vậy.Cả hai nhìn nhau rồi cùng bật cười.“Hai chúng ta được tính là làm hòa chưa nhỉ?” Cô ngốc nghếch hỏi.“Cứ xem như rồi đi.”Trong cảm nhận của anh, hai người họ chưa từng chia tay.Năm năm cách xa này, chẳng qua chỉ là một lần cãi nhau thôi.“Sao giọng điệu của anh như là không tình nguyện vậy?” Phương Niên không hài lòng mà dậm chân.Giang Ngộ không nhịn được hôn lên môi cô, anh cười nói: “Em rời xa anh năm năm, muốn anh tha thứ nhanh vậy sao?”“Được rồi, anh muốn như thế nào?”Đối mặt với nụ cười của anh, giọng nói Phương Niên bỗng dung nhẹ tênh.Chỉ cần anh ở bên cô, bảo cô làm gì cô cũng sẽ nguyện theo.“Ngày hôm ấy, anh có nói.Trước khi phim đóng máy, anh muốn em phục vụ anh.Bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu.”“Vâng.”Sao cô lại có chút ngại ngùng cơ chứ?“Anh đi tắm chút, em lên giường chờ anh.” Giọng anh có chút khàn đi, trong âm thanh mang theo ɖu͙ƈ vọng khó tr*n tr**.Sau lần call video ấy, anh luôn nhớ về cơ thể ngọt nào của cô, để rồi liên tục mộng xuân.Tối nay, anh muốn biến những gì trong giấc mơ ấy thành sự thật..