Thành phố Trà Giang, mười giờ tối. Đêm dần trở nên sâu hơn, ánh trăng vô cùng đẹp. Bạch Cẩm Sương tỉnh lại từ trong cơn say, đầu cô cảm thấy rất đau, nhìn thoáng qua cách trang trí trong phòng, cô phát hiện mình đang ở phòng đôi chỗ khách sạn mình ở. Hôm nay em gái Bạch Linh Lan tổ chức bữa tiệc ăn mừng cuộc thi thiết kế trang sức cấp thành phố, cô không nghĩ tới mình uống có hai ly đã say khướt như vậy rồi. Cô ngồi dậy, nghe thấy được bên cạnh loáng thoáng truyền ra cuộc đối thoại, lập tức xuống giường đi ra ngoài. Cửa phòng bên cạnh không khóa kín, mở ra một khe hở nhỏ, Bạch Gẩm Sương đang định vươn tay đẩy cửa, kết quả thấy được bên trong đang “chiến đấu”, cả người hoàn toàn cứng đờ. Một người phụ nữ có mái tóc xoăn màu vàng nhạt, tóc tùy ý rối tung trên bả vai trắng nõn, quay lưng về phía mình, ôm ấp Trịnh Hoài Thanh bạn trai của cô. Cả người Bạch Cẩm Sương giống như bị sét đánh. Người phụ nữ ôm lấy cổ Trịnh Hoài Thanh làm nũng, giọng nói ngọt ngấy vang lên: “Hoài Thanh, vừa rồi…
Tác giả: