Thủy lao tối tăm mà lạnh lẽo thấu xương. Ôn Hương bị treo riêng, tay bị hai sợi xích sắt lập lòe hàn quang khóa lại, kéo sang hai bên, giống như muốn từ giữa xé nát cơ thể đã tàn tạ này! Dòng nước lạnh lẽo mà hôi thối men theo mắt cá chân của nàng, giống như một con rắn độc, trườn lên, men theo cái chân đã thối rữa của nàng, lên eo rồi tới lồng ngực, cứ căn nuốt sinh khí của nàng. Tuy chân của nàng vào năm 15 tuổi đã triệt để mất đi cảm giác, nhưng ở trong thủy lao này, nàng vẫn có thể cảm nhận được sự ẩm lạnh khiến người ta buồn nôn, từng chút đâm xuyên vào sống lưng của nàng, cảm giác đau đớn không gì để diễn tả lan khắp người. Mái tóc đen bóng mượt trước kia, hiện nay đã bẩn thỉu không thể nhận ra nữa, mà dưới mái tóc hỗn loạn đó, là một gương mặt khiến người ta kinh động. Lông mày nhíu chặt, hai mắt nhắm nghiền, trêи đôi môi có sắc đỏ san hô nhàn nhạt có vết của việc dùng sức cắn vào. Bởi vì bị ngâm ở trong thủy lao lạnh lẽo quá lâu, làn da vốn trắng nõn lúc này lộ rõ một loại…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...