“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 1169
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1169Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? Không phải Tân Trạm bị hai vị sư huynh truy sát sao, tại sao lại chạy tới phía bên anh ta, vậy người mà hai vị sư huynh đang truy sát kia là ai. “Anh cho rằng, một chút chiêu vặt vãnh kia có thể giấu giếm được tôi hay sao?” Tân Trạm cười lạnh lắc đầu, anh tiện tay vung lên. Phụt! Sư đệ Lưu này còn chưa chạy được mấy bước đã bị Tân Trạm một kiếm chém chặt đứt gót chân, bịch một tiếng ngã nhào trên đất. “Không có thời gian xóa đi túi trữ vật của anh, chính anh tự xóa đi cho tôi” Tân Trạm cầm kiếm đập vào đầu người đó nói. “Tên nhóc thối này đi đâu rồi?” Ở bên phía rừng cây kia, Nhạc Nhất Tuần và Trác Cư cũng nghỉ hoặc, bọn họ đuổi theo Tân Trạm đến cánh đồng hoang vu này, sau đó bóng dáng Tần Trạm liền biến mất. “Hơi thở dao động ngay ở đây, anh ta không thể đi xa được” “Đi mau!” “Sao vậy?” Nhạc Nhất Tuần sửng sốt. “Nếu anh ta chạy đi thì không sao. Nếu anh ta là trở về tìm Sư đệ Lưu thì làm sao bây giờ.” Nhạc Nhất Tuần nghe xong cũng trở nên sợ hãi. Chờ Sư đệ Lưu xóa sạch túi trữ vật, Tân Trạm đem đồ đạc lấy ra, cười gật đầu một cái nói: “Anh rất hợp tác nên quyết định cho cho anh ra đi một cách thống khoái nhất” Tân Trạm một kiếm đâm ra, Sư đệ Lưu thật không cam lòng phát ra tiếng gầm thét đồng thời còn nhân cơ hội bóp nát một khối ngọc xanh khác giấu ở sau lưng. Trong hư không lại một lần nữa bị xé ra một lỗ lớn, Trác Cư và Nhạc Nhất Tuần đột nhiên bay ra ngoài. Phụt! Tuy nhiên ngay khi bọn họ vừa xuất hiện, Tân Trạm đã dùng một kiếm g**t ch*t Sư đệ Lưu, đầu lâu bay ra ngoài. Trước khi chết thần sắc Sư đệ Lưu mang theo sự hoảng sợ vô tận. “Không, Sư đệ Lưu!” Trác Cư và Nhạc Nhất Tuần gần như tức giận đến phát điên, bọn họ bày mưu tính kế muốn g**t ch*t Tân Trạm, kết quả Sư đệ Lưu lại bị chặt đầu. “Tân Trạm, mày chết đi cho tao” Tu vi của bọn họ bộc phát, liều mạng lao về phía Tân Trạm. Nhưng sau khi hai người đuổi theo chưa được hai bước, Tân Trạm đột nhiên vung tay lên.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1169
Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? Không phải Tân Trạm bị hai vị sư huynh truy sát sao, tại sao lại chạy tới phía bên anh ta, vậy người mà hai vị sư huynh đang truy sát kia là ai.
“Anh cho rằng, một chút chiêu vặt vãnh kia có thể giấu giếm được tôi hay sao?” Tân Trạm cười lạnh lắc đầu, anh tiện tay vung lên.
Phụt!
Sư đệ Lưu này còn chưa chạy được mấy bước đã bị Tân Trạm một kiếm chém chặt đứt gót chân, bịch một tiếng ngã nhào trên đất.
“Không có thời gian xóa đi túi trữ vật của anh, chính anh tự xóa đi cho tôi” Tân Trạm cầm kiếm đập vào đầu người đó nói.
“Tên nhóc thối này đi đâu rồi?”
Ở bên phía rừng cây kia, Nhạc Nhất Tuần và Trác Cư cũng nghỉ hoặc, bọn họ đuổi theo Tân Trạm đến cánh đồng hoang vu này, sau đó bóng dáng Tần Trạm liền biến mất.
“Hơi thở dao động ngay ở đây, anh ta không thể đi xa được”
“Đi mau!”
“Sao vậy?” Nhạc Nhất Tuần sửng sốt.
“Nếu anh ta chạy đi thì không sao. Nếu anh ta là trở về tìm Sư đệ Lưu thì làm sao bây giờ.”
Nhạc Nhất Tuần nghe xong cũng trở nên sợ hãi.
Chờ Sư đệ Lưu xóa sạch túi trữ vật, Tân Trạm đem đồ đạc lấy ra, cười gật đầu một cái nói: “Anh rất hợp tác nên quyết định cho cho anh ra đi một cách thống khoái nhất”
Tân Trạm một kiếm đâm ra, Sư đệ Lưu thật không cam lòng phát ra tiếng gầm thét đồng thời còn nhân cơ hội bóp nát một khối ngọc xanh khác giấu ở sau lưng.
Trong hư không lại một lần nữa bị xé ra một lỗ lớn, Trác Cư và Nhạc Nhất Tuần đột nhiên bay ra ngoài.
Phụt!
Tuy nhiên ngay khi bọn họ vừa xuất hiện, Tân Trạm đã dùng một kiếm g**t ch*t Sư đệ Lưu, đầu lâu bay ra ngoài.
Trước khi chết thần sắc Sư đệ Lưu mang theo sự hoảng sợ vô tận.
“Không, Sư đệ Lưu!”
Trác Cư và Nhạc Nhất Tuần gần như tức giận đến phát điên, bọn họ bày mưu tính kế muốn g**t ch*t Tân Trạm, kết quả Sư đệ Lưu lại bị chặt đầu.
“Tân Trạm, mày chết đi cho tao”
Tu vi của bọn họ bộc phát, liều mạng lao về phía Tân Trạm.
Nhưng sau khi hai người đuổi theo chưa được hai bước, Tân Trạm đột nhiên vung tay lên.
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1169Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? Không phải Tân Trạm bị hai vị sư huynh truy sát sao, tại sao lại chạy tới phía bên anh ta, vậy người mà hai vị sư huynh đang truy sát kia là ai. “Anh cho rằng, một chút chiêu vặt vãnh kia có thể giấu giếm được tôi hay sao?” Tân Trạm cười lạnh lắc đầu, anh tiện tay vung lên. Phụt! Sư đệ Lưu này còn chưa chạy được mấy bước đã bị Tân Trạm một kiếm chém chặt đứt gót chân, bịch một tiếng ngã nhào trên đất. “Không có thời gian xóa đi túi trữ vật của anh, chính anh tự xóa đi cho tôi” Tân Trạm cầm kiếm đập vào đầu người đó nói. “Tên nhóc thối này đi đâu rồi?” Ở bên phía rừng cây kia, Nhạc Nhất Tuần và Trác Cư cũng nghỉ hoặc, bọn họ đuổi theo Tân Trạm đến cánh đồng hoang vu này, sau đó bóng dáng Tần Trạm liền biến mất. “Hơi thở dao động ngay ở đây, anh ta không thể đi xa được” “Đi mau!” “Sao vậy?” Nhạc Nhất Tuần sửng sốt. “Nếu anh ta chạy đi thì không sao. Nếu anh ta là trở về tìm Sư đệ Lưu thì làm sao bây giờ.” Nhạc Nhất Tuần nghe xong cũng trở nên sợ hãi. Chờ Sư đệ Lưu xóa sạch túi trữ vật, Tân Trạm đem đồ đạc lấy ra, cười gật đầu một cái nói: “Anh rất hợp tác nên quyết định cho cho anh ra đi một cách thống khoái nhất” Tân Trạm một kiếm đâm ra, Sư đệ Lưu thật không cam lòng phát ra tiếng gầm thét đồng thời còn nhân cơ hội bóp nát một khối ngọc xanh khác giấu ở sau lưng. Trong hư không lại một lần nữa bị xé ra một lỗ lớn, Trác Cư và Nhạc Nhất Tuần đột nhiên bay ra ngoài. Phụt! Tuy nhiên ngay khi bọn họ vừa xuất hiện, Tân Trạm đã dùng một kiếm g**t ch*t Sư đệ Lưu, đầu lâu bay ra ngoài. Trước khi chết thần sắc Sư đệ Lưu mang theo sự hoảng sợ vô tận. “Không, Sư đệ Lưu!” Trác Cư và Nhạc Nhất Tuần gần như tức giận đến phát điên, bọn họ bày mưu tính kế muốn g**t ch*t Tân Trạm, kết quả Sư đệ Lưu lại bị chặt đầu. “Tân Trạm, mày chết đi cho tao” Tu vi của bọn họ bộc phát, liều mạng lao về phía Tân Trạm. Nhưng sau khi hai người đuổi theo chưa được hai bước, Tân Trạm đột nhiên vung tay lên.