Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong sân bay ,một nhóm người áo đen đang là tâm điểm chú ý của mọi người. Một nhóm vệ sĩ mặc áo vest đen nét mặt lạnh lùng nghiêm trang . Người đứng đầu trong bọn họ là một cô gái trẻ tuổi, cầm một bó hoa hồng thật lớn trong tay. Ánh mắt tập trung cao độ nhìn về phía lối ra của máy bay. Thật giống như đang đóng phim vậy nha. Một số người tò mò cố ý nán lại xem bọn họ đang chờ nhân vật như thế nào?!!. Lý Nhan_người đứng đầu nhóm vệ sĩ cũng thật bất đắc dĩ. Tiểu thư thật là... tại sao lại không chịu đi phi cơ riêng cơ chứ lại thích chen chen chúc chúc. Vừa nhanh chóng lại an toàn tuyệt đối..... Trong lòng ai oán nhưng nét mặt vẫn trầm tĩnh như mặt hồ. _Mười phút sau_ Từ phía trong một cô gái mặc sườn xám màu đỏ sẫm bước ra . [Tg: Ta tả khá dỡ.Đây là bộ váy.] Cô xuất hiện liền là tâm điểm chú ý của mọi người. Cặp kính đen gần như che mất nửa gương mặt . Mái tóc…

Chương 38: Mạc Hy rất có tiền

Nữ Cường Nhân Của Tổng TàiTác giả: Du NhiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong sân bay ,một nhóm người áo đen đang là tâm điểm chú ý của mọi người. Một nhóm vệ sĩ mặc áo vest đen nét mặt lạnh lùng nghiêm trang . Người đứng đầu trong bọn họ là một cô gái trẻ tuổi, cầm một bó hoa hồng thật lớn trong tay. Ánh mắt tập trung cao độ nhìn về phía lối ra của máy bay. Thật giống như đang đóng phim vậy nha. Một số người tò mò cố ý nán lại xem bọn họ đang chờ nhân vật như thế nào?!!. Lý Nhan_người đứng đầu nhóm vệ sĩ cũng thật bất đắc dĩ. Tiểu thư thật là... tại sao lại không chịu đi phi cơ riêng cơ chứ lại thích chen chen chúc chúc. Vừa nhanh chóng lại an toàn tuyệt đối..... Trong lòng ai oán nhưng nét mặt vẫn trầm tĩnh như mặt hồ. _Mười phút sau_ Từ phía trong một cô gái mặc sườn xám màu đỏ sẫm bước ra . [Tg: Ta tả khá dỡ.Đây là bộ váy.] Cô xuất hiện liền là tâm điểm chú ý của mọi người. Cặp kính đen gần như che mất nửa gương mặt . Mái tóc… Sau tiết mục giải trí mà 'Tô phu nhân' phục vụ thì buổi đấu giá vẫn được tiếp tục.Khoảng hơn 6 vật phẩm được đấu giá trong đó có một món của Chu Liên Kiều thì một giọng nói bất chợt vang lên."Hôm nay ai cũng đã bày tỏ lòng tốt của mình rồi mà sao vẫn chưa thấy Tô tiểu thư ra mặt nhỉ??!" Giọng nói không biết cố ý hay vô tình vang lên ngay sau món đồ của Chu Liên Kiều được đấu giá xong.Ý tứ không nói cũng biết rõ ràng là muốn nói Chu Liên Kiều tốt bụng ủng hộ quyên góp còn Mạc Hy thì lạnh nhạt, vô tình.Nhưng quả thật câu nói này không có chút lực sát thương nào với Mạc Hy. Cô từ khi ra khỏi khu huấn luyện thì đã vang danh ác độc,tàn nhẫn thêm cái lạnh nhạt nửa cũng chả sao.Những tiếng nói xầm xì đột nhiên im lặng làm cho câu nói kia càng thêm rõ ràng.Không khí trở nên trầm trọng ai cũng cảm thấy có thứ gì đó đè nén lên mình.Cảm giác bức bách vô cùng.Mạc Hy cảm thấy không khí đang dần trở nên trầm trọng thì thở dài trong lòng. Đưa mắt nhìn qua tên đàn ông không ngừng tỏa khí lạnh cùng sát khí.Cô dùng tay nhéo nhéo mu bàn tay của Tư Mặc một chút .Lập tức không khí trở nên dễ thở hơn nhưng vẫn không tiêu trừ hoàn toàn.Tư Mặc thấy cô nhéo nhéo tay mình thì liền hiểu ý cô.Cố gắng thả lỏng tâm trí làm dịu đi sát khí của mình.Đây là mừng thọ của Tô gia gia không được xảy ra chuyện có máu me. Đó là điềm xấu.Nhưng....dù có cố gắng thế nào thì cũng không thể làm tiêu thất đi toàn bộ tức giận của hắn.Quả nhiên hắn luôn mất bình tĩnh khi gặp chuyện liên quan đến Mạc nhi.Chỉ cần một lời nói muốn đã động đến Mạc nhi thì cũng đã đủ làm hắn mất bình tĩnh.Còn có...căn bệnh kia của hắn tuy đã được chữa hoàn toàn nhưng con để lại chút di chứng....****Sau khi chấn an con sư tử đang tức giận bên người mình xong thì Mạc Hy quay đầu nhìn vào người vừa rồi lên tiếng.Người kia ngồi trên hàng ghế thứ hai bên phải. Mạc Hy dễ dàng nhìn ra đó là chỗ ngồi của các nguyên lão Tô gia.Là Hùng Thất là một trong các nguyên lão trong Tô gia và ông ta đứng về phía Tô Vĩnh Quân."Ha~Không biết ai vừa lên tiếng??!"_Giọng nói Mạc Hy không hờn giận còn ẩn nhẫn ý cười."Là ta_Hùng Thất.Ta chỉ nói ý của chính mà mong Tô tiểu thư đừng tức giận nhé." Ông ta vừa nói vừa cười ha hả như không chút để ý.Nhưng đầu ai biết bàn tay ông ta đã thấm đẫm mồ hôi lạnh.Ánh mắt đó....ánh mắt đó rõ ràng mang theo ý cười nhưng lại giống như bùa đòi mạng. Thật đáng sợ."Haha~Làm sao ta lại tức giận với ông chứ ??!Ta còn vui vẻ là đằng khác. Nếu ông không nói thì chắc ta cũng quên mất việc của mình rồi." Mạc Hy cười tươi lắc nhẹ ly rượu vang trong tay , ngửa cổ trắng ngần uống một chút.Hình ảnh này trong mắt người khác không biết có bao nhiêu cuốn hút ,quyến rũ.Không khí bên người Tư Mặc lại một lần nữa trầm xuống.Nó giúp Mạc Hy đánh đuổi đi không biết bao nhiêu ánh mắt say mê."Lý Nhan" Mạc Hy nhẹ giọng gọi Lý Nhan đứng gần đó.Lý Nhan lập tức mang lại một cái hộp nhung trống không đứng bên cạnh Mạc Hy.Mọi người nhìn cái hộp trống rỗng kia thì có chút thất thần. Thật sự Tô tiểu thư không chuẩn bị gì cả?!! Tuy biết là cô bận việc đến nỗi về trễ nhưng.....Mạc Hy nhìn biểu tình của mọi người thì mím môi cười nhạt.Cô cần gì phải chuẩn bị cơ chứ?!!Bất kỳ món trang sức nào trên người cô đều là đồ có giá trị hơn trăm vạn.Chỉ cần tùy tiện đưa ra một cái là được.Cô định chỉ đưa ra món trang sức 'bình thường' một chút.Nhưng...hình như cô đổi ý rồi.Tháo xuống chiếc nhẫn tinh mĩ trên tay bỏ vào hộp nhung mà Lý Nhan đang cầm."Đây là chiếc nhẫn trong bộ sưu tập của David_một người thiết kế trang sức của Italy. Chắc các vị cũng biết?!! "Đương nhiên biết, đó là một nhà thiết kế vô cùng nổi tiếng trong giới trang sức. Chỉ cần là người thích đá quý thì liền biết đến danh tính của ông."Đây là chiếc nhẫn trong bộ sưu tập mới nhất của ông.Trên thế giới chỉ có hai chiếc." Cả hai đều trong tay cô ,câu này Mạc Hy không nói ra để né tránh sân si của xã hội.Ra dấu cho Lý Nhan mang lên sân khấu, mọi người lập tức được chiêm ngưỡng sự tinh xảo, đặt biệt từ kiểu dáng đến chất liệu của nó.Viên kim cương to bự màu xanh thẳm quý giá kia sém chút nữa làm lóa mắt mọi người.Nhìn phản ứng của mọi người Mạc Hy thật vừa lòng.Thách thức cô?!!Cô sẽ dùng tiền của tài sản của mình đập chết hắn.Tiền của cô dư sức đè chết hắn dưới đất."Giá trị của chiếc nhẫn này chắc mọi người cũng biết nhưng ngay hôm nay là quyên góp từ thiện nên giá khởi điểm 'chỉ có' 300 vạn."Mạc Hy cười kiều diễm nói.Không khí lập tức sôi trào ,các vị phu nhân liên tục ra giá.Bọn họ quyết tâm có được chiếc nhẫn kia.Nghĩ đến cảnh mọi người hâm mộ khi thấy mình đeo chiếc nhẫn kia...haha...tay đưa bảng giá càng hăng say.__________________Hết___________________

Sau tiết mục giải trí mà 'Tô phu nhân' phục vụ thì buổi đấu giá vẫn được tiếp tục.

Khoảng hơn 6 vật phẩm được đấu giá trong đó có một món của Chu Liên Kiều thì một giọng nói bất chợt vang lên.

"Hôm nay ai cũng đã bày tỏ lòng tốt của mình rồi mà sao vẫn chưa thấy Tô tiểu thư ra mặt nhỉ??!" Giọng nói không biết cố ý hay vô tình vang lên ngay sau món đồ của Chu Liên Kiều được đấu giá xong.

Ý tứ không nói cũng biết rõ ràng là muốn nói Chu Liên Kiều tốt bụng ủng hộ quyên góp còn Mạc Hy thì lạnh nhạt, vô tình.

Nhưng quả thật câu nói này không có chút lực sát thương nào với Mạc Hy. Cô từ khi ra khỏi khu huấn luyện thì đã vang danh ác độc,tàn nhẫn thêm cái lạnh nhạt nửa cũng chả sao.

Những tiếng nói xầm xì đột nhiên im lặng làm cho câu nói kia càng thêm rõ ràng.

Không khí trở nên trầm trọng ai cũng cảm thấy có thứ gì đó đè nén lên mình.Cảm giác bức bách vô cùng.

Mạc Hy cảm thấy không khí đang dần trở nên trầm trọng thì thở dài trong lòng. Đưa mắt nhìn qua tên đàn ông không ngừng tỏa khí lạnh cùng sát khí.

Cô dùng tay nhéo nhéo mu bàn tay của Tư Mặc một chút .Lập tức không khí trở nên dễ thở hơn nhưng vẫn không tiêu trừ hoàn toàn.

Tư Mặc thấy cô nhéo nhéo tay mình thì liền hiểu ý cô.Cố gắng thả lỏng tâm trí làm dịu đi sát khí của mình.

Đây là mừng thọ của Tô gia gia không được xảy ra chuyện có máu me. Đó là điềm xấu.

Nhưng....dù có cố gắng thế nào thì cũng không thể làm tiêu thất đi toàn bộ tức giận của hắn.Quả nhiên hắn luôn mất bình tĩnh khi gặp chuyện liên quan đến Mạc nhi.

Chỉ cần một lời nói muốn đã động đến Mạc nhi thì cũng đã đủ làm hắn mất bình tĩnh.

Còn có...căn bệnh kia của hắn tuy đã được chữa hoàn toàn nhưng con để lại chút di chứng....

****

Sau khi chấn an con sư tử đang tức giận bên người mình xong thì Mạc Hy quay đầu nhìn vào người vừa rồi lên tiếng.

Người kia ngồi trên hàng ghế thứ hai bên phải. Mạc Hy dễ dàng nhìn ra đó là chỗ ngồi của các nguyên lão Tô gia.

Là Hùng Thất là một trong các nguyên lão trong Tô gia và ông ta đứng về phía Tô Vĩnh Quân.

"Ha~Không biết ai vừa lên tiếng??!"_Giọng nói Mạc Hy không hờn giận còn ẩn nhẫn ý cười.

"Là ta_Hùng Thất.Ta chỉ nói ý của chính mà mong Tô tiểu thư đừng tức giận nhé." Ông ta vừa nói vừa cười ha hả như không chút để ý.

Nhưng đầu ai biết bàn tay ông ta đã thấm đẫm mồ hôi lạnh.Ánh mắt đó....ánh mắt đó rõ ràng mang theo ý cười nhưng lại giống như bùa đòi mạng. Thật đáng sợ.

"Haha~Làm sao ta lại tức giận với ông chứ ??!Ta còn vui vẻ là đằng khác. Nếu ông không nói thì chắc ta cũng quên mất việc của mình rồi." Mạc Hy cười tươi lắc nhẹ ly rượu vang trong tay , ngửa cổ trắng ngần uống một chút.

Hình ảnh này trong mắt người khác không biết có bao nhiêu cuốn hút ,quyến rũ.

Không khí bên người Tư Mặc lại một lần nữa trầm xuống.Nó giúp Mạc Hy đánh đuổi đi không biết bao nhiêu ánh mắt say mê.

"Lý Nhan" Mạc Hy nhẹ giọng gọi Lý Nhan đứng gần đó.

Lý Nhan lập tức mang lại một cái hộp nhung trống không đứng bên cạnh Mạc Hy.

Mọi người nhìn cái hộp trống rỗng kia thì có chút thất thần. Thật sự Tô tiểu thư không chuẩn bị gì cả?!! Tuy biết là cô bận việc đến nỗi về trễ nhưng.....

Mạc Hy nhìn biểu tình của mọi người thì mím môi cười nhạt.Cô cần gì phải chuẩn bị cơ chứ?!!Bất kỳ món trang sức nào trên người cô đều là đồ có giá trị hơn trăm vạn.Chỉ cần tùy tiện đưa ra một cái là được.

Cô định chỉ đưa ra món trang sức 'bình thường' một chút.Nhưng...hình như cô đổi ý rồi.

Tháo xuống chiếc nhẫn tinh mĩ trên tay bỏ vào hộp nhung mà Lý Nhan đang cầm.

"Đây là chiếc nhẫn trong bộ sưu tập của David_một người thiết kế trang sức của Italy. Chắc các vị cũng biết?!! "

Đương nhiên biết, đó là một nhà thiết kế vô cùng nổi tiếng trong giới trang sức. Chỉ cần là người thích đá quý thì liền biết đến danh tính của ông.

"Đây là chiếc nhẫn trong bộ sưu tập mới nhất của ông.Trên thế giới chỉ có hai chiếc." Cả hai đều trong tay cô ,câu này Mạc Hy không nói ra để né tránh sân si của xã hội.

Ra dấu cho Lý Nhan mang lên sân khấu, mọi người lập tức được chiêm ngưỡng sự tinh xảo, đặt biệt từ kiểu dáng đến chất liệu của nó.

Viên kim cương to bự màu xanh thẳm quý giá kia sém chút nữa làm lóa mắt mọi người.

Nhìn phản ứng của mọi người Mạc Hy thật vừa lòng.

Thách thức cô?!!Cô sẽ dùng tiền của tài sản của mình đập chết hắn.Tiền của cô dư sức đè chết hắn dưới đất.

"Giá trị của chiếc nhẫn này chắc mọi người cũng biết nhưng ngay hôm nay là quyên góp từ thiện nên giá khởi điểm 'chỉ có' 300 vạn."Mạc Hy cười kiều diễm nói.

Không khí lập tức sôi trào ,các vị phu nhân liên tục ra giá.Bọn họ quyết tâm có được chiếc nhẫn kia.

Nghĩ đến cảnh mọi người hâm mộ khi thấy mình đeo chiếc nhẫn kia...haha...tay đưa bảng giá càng hăng say.

__________________Hết___________________

Nữ Cường Nhân Của Tổng TàiTác giả: Du NhiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong sân bay ,một nhóm người áo đen đang là tâm điểm chú ý của mọi người. Một nhóm vệ sĩ mặc áo vest đen nét mặt lạnh lùng nghiêm trang . Người đứng đầu trong bọn họ là một cô gái trẻ tuổi, cầm một bó hoa hồng thật lớn trong tay. Ánh mắt tập trung cao độ nhìn về phía lối ra của máy bay. Thật giống như đang đóng phim vậy nha. Một số người tò mò cố ý nán lại xem bọn họ đang chờ nhân vật như thế nào?!!. Lý Nhan_người đứng đầu nhóm vệ sĩ cũng thật bất đắc dĩ. Tiểu thư thật là... tại sao lại không chịu đi phi cơ riêng cơ chứ lại thích chen chen chúc chúc. Vừa nhanh chóng lại an toàn tuyệt đối..... Trong lòng ai oán nhưng nét mặt vẫn trầm tĩnh như mặt hồ. _Mười phút sau_ Từ phía trong một cô gái mặc sườn xám màu đỏ sẫm bước ra . [Tg: Ta tả khá dỡ.Đây là bộ váy.] Cô xuất hiện liền là tâm điểm chú ý của mọi người. Cặp kính đen gần như che mất nửa gương mặt . Mái tóc… Sau tiết mục giải trí mà 'Tô phu nhân' phục vụ thì buổi đấu giá vẫn được tiếp tục.Khoảng hơn 6 vật phẩm được đấu giá trong đó có một món của Chu Liên Kiều thì một giọng nói bất chợt vang lên."Hôm nay ai cũng đã bày tỏ lòng tốt của mình rồi mà sao vẫn chưa thấy Tô tiểu thư ra mặt nhỉ??!" Giọng nói không biết cố ý hay vô tình vang lên ngay sau món đồ của Chu Liên Kiều được đấu giá xong.Ý tứ không nói cũng biết rõ ràng là muốn nói Chu Liên Kiều tốt bụng ủng hộ quyên góp còn Mạc Hy thì lạnh nhạt, vô tình.Nhưng quả thật câu nói này không có chút lực sát thương nào với Mạc Hy. Cô từ khi ra khỏi khu huấn luyện thì đã vang danh ác độc,tàn nhẫn thêm cái lạnh nhạt nửa cũng chả sao.Những tiếng nói xầm xì đột nhiên im lặng làm cho câu nói kia càng thêm rõ ràng.Không khí trở nên trầm trọng ai cũng cảm thấy có thứ gì đó đè nén lên mình.Cảm giác bức bách vô cùng.Mạc Hy cảm thấy không khí đang dần trở nên trầm trọng thì thở dài trong lòng. Đưa mắt nhìn qua tên đàn ông không ngừng tỏa khí lạnh cùng sát khí.Cô dùng tay nhéo nhéo mu bàn tay của Tư Mặc một chút .Lập tức không khí trở nên dễ thở hơn nhưng vẫn không tiêu trừ hoàn toàn.Tư Mặc thấy cô nhéo nhéo tay mình thì liền hiểu ý cô.Cố gắng thả lỏng tâm trí làm dịu đi sát khí của mình.Đây là mừng thọ của Tô gia gia không được xảy ra chuyện có máu me. Đó là điềm xấu.Nhưng....dù có cố gắng thế nào thì cũng không thể làm tiêu thất đi toàn bộ tức giận của hắn.Quả nhiên hắn luôn mất bình tĩnh khi gặp chuyện liên quan đến Mạc nhi.Chỉ cần một lời nói muốn đã động đến Mạc nhi thì cũng đã đủ làm hắn mất bình tĩnh.Còn có...căn bệnh kia của hắn tuy đã được chữa hoàn toàn nhưng con để lại chút di chứng....****Sau khi chấn an con sư tử đang tức giận bên người mình xong thì Mạc Hy quay đầu nhìn vào người vừa rồi lên tiếng.Người kia ngồi trên hàng ghế thứ hai bên phải. Mạc Hy dễ dàng nhìn ra đó là chỗ ngồi của các nguyên lão Tô gia.Là Hùng Thất là một trong các nguyên lão trong Tô gia và ông ta đứng về phía Tô Vĩnh Quân."Ha~Không biết ai vừa lên tiếng??!"_Giọng nói Mạc Hy không hờn giận còn ẩn nhẫn ý cười."Là ta_Hùng Thất.Ta chỉ nói ý của chính mà mong Tô tiểu thư đừng tức giận nhé." Ông ta vừa nói vừa cười ha hả như không chút để ý.Nhưng đầu ai biết bàn tay ông ta đã thấm đẫm mồ hôi lạnh.Ánh mắt đó....ánh mắt đó rõ ràng mang theo ý cười nhưng lại giống như bùa đòi mạng. Thật đáng sợ."Haha~Làm sao ta lại tức giận với ông chứ ??!Ta còn vui vẻ là đằng khác. Nếu ông không nói thì chắc ta cũng quên mất việc của mình rồi." Mạc Hy cười tươi lắc nhẹ ly rượu vang trong tay , ngửa cổ trắng ngần uống một chút.Hình ảnh này trong mắt người khác không biết có bao nhiêu cuốn hút ,quyến rũ.Không khí bên người Tư Mặc lại một lần nữa trầm xuống.Nó giúp Mạc Hy đánh đuổi đi không biết bao nhiêu ánh mắt say mê."Lý Nhan" Mạc Hy nhẹ giọng gọi Lý Nhan đứng gần đó.Lý Nhan lập tức mang lại một cái hộp nhung trống không đứng bên cạnh Mạc Hy.Mọi người nhìn cái hộp trống rỗng kia thì có chút thất thần. Thật sự Tô tiểu thư không chuẩn bị gì cả?!! Tuy biết là cô bận việc đến nỗi về trễ nhưng.....Mạc Hy nhìn biểu tình của mọi người thì mím môi cười nhạt.Cô cần gì phải chuẩn bị cơ chứ?!!Bất kỳ món trang sức nào trên người cô đều là đồ có giá trị hơn trăm vạn.Chỉ cần tùy tiện đưa ra một cái là được.Cô định chỉ đưa ra món trang sức 'bình thường' một chút.Nhưng...hình như cô đổi ý rồi.Tháo xuống chiếc nhẫn tinh mĩ trên tay bỏ vào hộp nhung mà Lý Nhan đang cầm."Đây là chiếc nhẫn trong bộ sưu tập của David_một người thiết kế trang sức của Italy. Chắc các vị cũng biết?!! "Đương nhiên biết, đó là một nhà thiết kế vô cùng nổi tiếng trong giới trang sức. Chỉ cần là người thích đá quý thì liền biết đến danh tính của ông."Đây là chiếc nhẫn trong bộ sưu tập mới nhất của ông.Trên thế giới chỉ có hai chiếc." Cả hai đều trong tay cô ,câu này Mạc Hy không nói ra để né tránh sân si của xã hội.Ra dấu cho Lý Nhan mang lên sân khấu, mọi người lập tức được chiêm ngưỡng sự tinh xảo, đặt biệt từ kiểu dáng đến chất liệu của nó.Viên kim cương to bự màu xanh thẳm quý giá kia sém chút nữa làm lóa mắt mọi người.Nhìn phản ứng của mọi người Mạc Hy thật vừa lòng.Thách thức cô?!!Cô sẽ dùng tiền của tài sản của mình đập chết hắn.Tiền của cô dư sức đè chết hắn dưới đất."Giá trị của chiếc nhẫn này chắc mọi người cũng biết nhưng ngay hôm nay là quyên góp từ thiện nên giá khởi điểm 'chỉ có' 300 vạn."Mạc Hy cười kiều diễm nói.Không khí lập tức sôi trào ,các vị phu nhân liên tục ra giá.Bọn họ quyết tâm có được chiếc nhẫn kia.Nghĩ đến cảnh mọi người hâm mộ khi thấy mình đeo chiếc nhẫn kia...haha...tay đưa bảng giá càng hăng say.__________________Hết___________________

Chương 38: Mạc Hy rất có tiền