Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 1229

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1229“Tân Trạm, tôi không phục, dựa vào cái gì. Rõ ràng tôi có nhiều bảo vật như vậy, có nhiều thủ đoạn như vậy, tại sao lại thua bởi anh” Đến lúc này, Nhiếp Phi Lộ vẫn còn không cam lòng mà gào thét. “Kiếp sau suy nghĩ tiếp đi” Sát ý của Tân Trạm phun trào, anh rút ra Thanh Đồng Kiếm. “Anh giống như một đứa trẻ được cưng chiều mà lớn lên, sở hữu nhiều bảo vật mà những người bên ngoài khó có được, thủ đoạn tuy nhiều nhưng một thứ cũng không thông thạo, cho nên anh có được một vẻ ngoài hoa lệ, thực chất bên trong cũng chỉ là bao cỏ rơm rạ mà thôi” Tân Trạm vung vẩy thanh kiếm rồi đâm một kiếm ra. “Không, tôi không phải phế vật, ba tôi sẽ cứu tôi.” Cảm nhận được thanh kiếm của Tân Trạm đang tản ra sự sắc bén đi cùng với sát khí mập mờ trong giọng nói của anh. Nhiếp Phi Lộ rốt cuộc cũng sợ hãi, lúc này anh ta đã bị Tân Trạm bắt lấy, dùng thủ đoạn gì cũng không thoát ra được. Hiện tại tính mạng của anh ta đã hoàn toàn bị Tân Trạm nắm trong tay. Đến lúc này anh ta cũng có một tia hối hận, tại sao anh ta lại đi đắc tội Tân Trạm, còn ép buộc anh đến đài đấu sinh tử chứ? “Nghiệp chướng, dừng tay lại cho tôi Tình thế đột nhiên xuất hiện chuyển biến bất ngờ, vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người. Nhiếp Vân cũng choáng váng đầu óc, ông ta gào thét một tiếng rồi xông về phía Tân Trạm. Cho dù như thế nào đi chăng nữa, ông ta cũng không thể nhìn Tân Trạm giết Nhiếp Phi Lộ. Còn về nội quy của tông môn, những lời ông ta vừa nói cũng hoàn toàn để lên chín tầng mây. “Phanhl” Nhưng lần này, Tam trưởng lão ngăn ở trước người ông ta. Hai người lại chạm nhau một chưởng. Chỉ là lúc này cảm xúc của hai người đã hoàn toàn khác biệt. “Cao Võ Giác, ông muốn ngăn tôi sao?” Nhiếp Vân giận dữ, hổn hển nói. Ông ta không nghĩ tới, chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà thân phận của hai bên lại hoàn toàn nghịch chuyển. Mắt thấy Nhiếp Phi Lộ sắp chết dưới đòn đánh của Tân Trạm, ông ta cũng không muốn dông dài cùng Tam trưởng lão nữa. “Đại trưởng lão, bên trên đài đấu sinh tử chỉ nói đến sinh tử, ông là muốn vi phạm nội quy của tông môn sao?” Mà lần này, một loạt trưởng lão khác ủng hộ Tam trưởng lão cũng nhao nhao lao xuống, ngăn ở trước người Nhiếp Vân.

Chương 1229

“Tân Trạm, tôi không phục, dựa vào cái gì. Rõ ràng tôi có nhiều bảo vật như vậy, có nhiều thủ đoạn như vậy, tại sao lại thua bởi anh” Đến lúc này, Nhiếp Phi Lộ vẫn còn không cam lòng mà gào thét.

 

“Kiếp sau suy nghĩ tiếp đi”

 

Sát ý của Tân Trạm phun trào, anh rút ra Thanh Đồng Kiếm.

 

“Anh giống như một đứa trẻ được cưng chiều mà lớn lên, sở hữu nhiều bảo vật mà những người bên ngoài khó có được, thủ đoạn tuy nhiều nhưng một thứ cũng không thông thạo, cho nên anh có được một vẻ ngoài hoa lệ, thực chất bên trong cũng chỉ là bao cỏ rơm rạ mà thôi”

 

Tân Trạm vung vẩy thanh kiếm rồi đâm một kiếm ra.

 

“Không, tôi không phải phế vật, ba tôi sẽ cứu tôi.”

 

Cảm nhận được thanh kiếm của Tân Trạm đang tản ra sự sắc bén đi cùng với sát khí mập mờ trong giọng nói của anh.

 

Nhiếp Phi Lộ rốt cuộc cũng sợ hãi, lúc này anh ta đã bị Tân Trạm bắt lấy, dùng thủ đoạn gì cũng không thoát ra được.

 

Hiện tại tính mạng của anh ta đã hoàn toàn bị Tân Trạm nắm trong tay.

 

Đến lúc này anh ta cũng có một tia hối hận, tại sao anh ta lại đi đắc tội Tân Trạm, còn ép buộc anh đến đài đấu sinh tử chứ?

 

“Nghiệp chướng, dừng tay lại cho tôi Tình thế đột nhiên xuất hiện chuyển biến bất ngờ, vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người.

 

Nhiếp Vân cũng choáng váng đầu óc, ông ta gào thét một tiếng rồi xông về phía Tân Trạm. Cho dù như thế nào đi chăng nữa, ông ta cũng không thể nhìn Tân Trạm giết Nhiếp Phi Lộ.

 

Còn về nội quy của tông môn, những lời ông ta vừa nói cũng hoàn toàn để lên chín tầng mây.

 

“Phanhl”

 

Nhưng lần này, Tam trưởng lão ngăn ở trước người ông ta.

 

Hai người lại chạm nhau một chưởng.

 

Chỉ là lúc này cảm xúc của hai người đã hoàn toàn khác biệt.

 

“Cao Võ Giác, ông muốn ngăn tôi sao?”

 

Nhiếp Vân giận dữ, hổn hển nói.

 

Ông ta không nghĩ tới, chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà thân phận của hai bên lại hoàn toàn nghịch chuyển.

 

Mắt thấy Nhiếp Phi Lộ sắp chết dưới đòn đánh của Tân Trạm, ông ta cũng không muốn dông dài cùng Tam trưởng lão nữa.

 

“Đại trưởng lão, bên trên đài đấu sinh tử chỉ nói đến sinh tử, ông là muốn vi phạm nội quy của tông môn sao?”

 

Mà lần này, một loạt trưởng lão khác ủng hộ Tam trưởng lão cũng nhao nhao lao xuống, ngăn ở trước người Nhiếp Vân.

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1229“Tân Trạm, tôi không phục, dựa vào cái gì. Rõ ràng tôi có nhiều bảo vật như vậy, có nhiều thủ đoạn như vậy, tại sao lại thua bởi anh” Đến lúc này, Nhiếp Phi Lộ vẫn còn không cam lòng mà gào thét. “Kiếp sau suy nghĩ tiếp đi” Sát ý của Tân Trạm phun trào, anh rút ra Thanh Đồng Kiếm. “Anh giống như một đứa trẻ được cưng chiều mà lớn lên, sở hữu nhiều bảo vật mà những người bên ngoài khó có được, thủ đoạn tuy nhiều nhưng một thứ cũng không thông thạo, cho nên anh có được một vẻ ngoài hoa lệ, thực chất bên trong cũng chỉ là bao cỏ rơm rạ mà thôi” Tân Trạm vung vẩy thanh kiếm rồi đâm một kiếm ra. “Không, tôi không phải phế vật, ba tôi sẽ cứu tôi.” Cảm nhận được thanh kiếm của Tân Trạm đang tản ra sự sắc bén đi cùng với sát khí mập mờ trong giọng nói của anh. Nhiếp Phi Lộ rốt cuộc cũng sợ hãi, lúc này anh ta đã bị Tân Trạm bắt lấy, dùng thủ đoạn gì cũng không thoát ra được. Hiện tại tính mạng của anh ta đã hoàn toàn bị Tân Trạm nắm trong tay. Đến lúc này anh ta cũng có một tia hối hận, tại sao anh ta lại đi đắc tội Tân Trạm, còn ép buộc anh đến đài đấu sinh tử chứ? “Nghiệp chướng, dừng tay lại cho tôi Tình thế đột nhiên xuất hiện chuyển biến bất ngờ, vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người. Nhiếp Vân cũng choáng váng đầu óc, ông ta gào thét một tiếng rồi xông về phía Tân Trạm. Cho dù như thế nào đi chăng nữa, ông ta cũng không thể nhìn Tân Trạm giết Nhiếp Phi Lộ. Còn về nội quy của tông môn, những lời ông ta vừa nói cũng hoàn toàn để lên chín tầng mây. “Phanhl” Nhưng lần này, Tam trưởng lão ngăn ở trước người ông ta. Hai người lại chạm nhau một chưởng. Chỉ là lúc này cảm xúc của hai người đã hoàn toàn khác biệt. “Cao Võ Giác, ông muốn ngăn tôi sao?” Nhiếp Vân giận dữ, hổn hển nói. Ông ta không nghĩ tới, chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà thân phận của hai bên lại hoàn toàn nghịch chuyển. Mắt thấy Nhiếp Phi Lộ sắp chết dưới đòn đánh của Tân Trạm, ông ta cũng không muốn dông dài cùng Tam trưởng lão nữa. “Đại trưởng lão, bên trên đài đấu sinh tử chỉ nói đến sinh tử, ông là muốn vi phạm nội quy của tông môn sao?” Mà lần này, một loạt trưởng lão khác ủng hộ Tam trưởng lão cũng nhao nhao lao xuống, ngăn ở trước người Nhiếp Vân.

Chương 1229