“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 1248
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1248“Tân Trạm, cám ơn cậu, tôi nợ cậu một ân tình, ngày sau ngươi có cần gì, xin cứ việc phân phó.” Tam trưởng lão cười ha ha, đối Tân Trạm cảm kích không gì sánh được. Trước đây ông ta lựa chọn tin tưởng Tân Trạm, hiện tại ông ta nghĩ đây là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời, thậm chí còn thiếu nợ Tân Trạm. Tân Trạm cũng cười đáp lại. Anh cũng nhìn ra tính cách của Tam trưởng lão, đối với người ngoài rất lạnh lùng đề phòng, nhưng nếu một ngày ông ta tín nhiệm một người, thì sẽ tin tưởng người đó không chút do dự. Người như vậy, sau này bản thân có điều muốn cầu, xin chắc chắn ông ta sẽ hồi báo. Để Tam trưởng lão ở trong phòng nghỉ ngơi, Lãnh Uyên Thư và Tân Trạm đi ra. Về phần Lão Hắc, khi nhìn thấy Tân Trạm tiêu diệt Hỏa Sát, biết thời cơ đã mất nên đã sớm bỏ trốn. “Tân Trạm, anh đi theo tôi một lát” Lãnh Uyên Thư rồi đột nhiên mở miệng nói. Tân Trạm hơi nhướng mày, không biết cô gái lạnh lùng này muốn làm cái gì. Nhưng mà anh ta cũng không cự tuyệt, tùy ý bước một bước, cùng Lãnh Uyên Thư bước vào trong một gian phòng. “Tân Trạm, tôi muốn xin lỗi anh, là tôi nhìn lầm anh” Vừa bước vào phòng, Lãnh Uyên Thư cắn c*n m** d***, có chút không tình nguyện mở miệng. Dù gì cô ta cũng là chủ một môn phái, đối mặt một người mang danh nghĩa là đệ tử như Tân Trạm, chủ động xin lỗi, khiến cô ta cảm thấy khá xấu hổ. Nhưng càng làm cho cô tức giận, là thái độ tiếp theo của Tân Trạm. “Ồ? Biết mình sai rồi. Không có việc gì, biết sai liền sửa, là một điều tốt” Tân Trạm xua tay, làm ra bộ dạng nên có. “Cô muốn nói gì, vào vấn đề chính đi” “Anh!” “Hỏa Vũ Tông, là một trong ba môn phái lớn, được quốc chủ của Đại Vũ hàng năm cung phụng, địa vị rất cao, hơn nữa còn có đến hai tới ba mỏ linh thạch quý hiếm, diện tích mấy ngàn dặm. Suối linh không dưới trăm cái” : “Anh mới tới “Mà bên trong Hỏa Vũ Tông, đệ tử ngoại môn hơn một triệu, đệ tử nội môn gần nghìn, chỉ là tu vi Cảnh Xuất Khiếu ngũ phẩm trở lên, không quá năm trăm người”. “Trong tông môn, còn có mấy trăm luyện đan sư, luyện khí sư, bên trong Tàng Thư Các có rất nhiều sách cổ, trận pháp hộ sơn, cho dù là cảnh thần phó phân cao phẩm cũng khó mà phá hủy. Huống chỉ, còn có Đăng Tiên Trì huyền bí”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1248
“Tân Trạm, cám ơn cậu, tôi nợ cậu một ân tình, ngày sau ngươi có cần gì, xin cứ việc phân phó.”
Tam trưởng lão cười ha ha, đối Tân Trạm cảm kích không gì sánh được.
Trước đây ông ta lựa chọn tin tưởng Tân Trạm, hiện tại ông ta nghĩ đây là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời, thậm chí còn thiếu nợ Tân Trạm.
Tân Trạm cũng cười đáp lại.
Anh cũng nhìn ra tính cách của Tam trưởng lão, đối với người ngoài rất lạnh lùng đề phòng, nhưng nếu một ngày ông ta tín nhiệm một người, thì sẽ tin tưởng người đó không chút do dự.
Người như vậy, sau này bản thân có điều muốn cầu, xin chắc chắn ông ta sẽ hồi báo.
Để Tam trưởng lão ở trong phòng nghỉ ngơi, Lãnh Uyên Thư và Tân Trạm đi ra.
Về phần Lão Hắc, khi nhìn thấy Tân Trạm tiêu diệt Hỏa Sát, biết thời cơ đã mất nên đã sớm bỏ trốn.
“Tân Trạm, anh đi theo tôi một lát” Lãnh Uyên Thư rồi đột nhiên mở miệng nói.
Tân Trạm hơi nhướng mày, không biết cô gái lạnh lùng này muốn làm cái gì.
Nhưng mà anh ta cũng không cự tuyệt, tùy ý bước một bước, cùng Lãnh Uyên Thư bước vào trong một gian phòng.
“Tân Trạm, tôi muốn xin lỗi anh, là tôi nhìn lầm anh”
Vừa bước vào phòng, Lãnh Uyên Thư cắn c*n m** d***, có chút không tình nguyện mở miệng.
Dù gì cô ta cũng là chủ một môn phái, đối mặt một người mang danh nghĩa là đệ tử như Tân Trạm, chủ động xin lỗi, khiến cô ta cảm thấy khá xấu hổ.
Nhưng càng làm cho cô tức giận, là thái độ tiếp theo của Tân Trạm.
“Ồ? Biết mình sai rồi. Không có việc gì, biết sai liền sửa, là một điều tốt”
Tân Trạm xua tay, làm ra bộ dạng nên có.
“Cô muốn nói gì, vào vấn đề chính đi”
“Anh!”
“Hỏa Vũ Tông, là một trong ba môn phái lớn, được quốc chủ của Đại Vũ hàng năm cung phụng, địa vị rất cao, hơn nữa còn có đến hai tới ba mỏ linh thạch quý hiếm, diện tích mấy ngàn dặm. Suối linh không dưới trăm cái”
: “Anh mới tới “Mà bên trong Hỏa Vũ Tông, đệ tử ngoại môn hơn một triệu, đệ tử nội môn gần nghìn, chỉ là tu vi Cảnh Xuất Khiếu ngũ phẩm trở lên, không quá năm trăm người”.
“Trong tông môn, còn có mấy trăm luyện đan sư, luyện khí sư, bên trong Tàng Thư Các có rất nhiều sách cổ, trận pháp hộ sơn, cho dù là cảnh thần phó phân cao phẩm cũng khó mà phá hủy. Huống chỉ, còn có Đăng Tiên Trì huyền bí”
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1248“Tân Trạm, cám ơn cậu, tôi nợ cậu một ân tình, ngày sau ngươi có cần gì, xin cứ việc phân phó.” Tam trưởng lão cười ha ha, đối Tân Trạm cảm kích không gì sánh được. Trước đây ông ta lựa chọn tin tưởng Tân Trạm, hiện tại ông ta nghĩ đây là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời, thậm chí còn thiếu nợ Tân Trạm. Tân Trạm cũng cười đáp lại. Anh cũng nhìn ra tính cách của Tam trưởng lão, đối với người ngoài rất lạnh lùng đề phòng, nhưng nếu một ngày ông ta tín nhiệm một người, thì sẽ tin tưởng người đó không chút do dự. Người như vậy, sau này bản thân có điều muốn cầu, xin chắc chắn ông ta sẽ hồi báo. Để Tam trưởng lão ở trong phòng nghỉ ngơi, Lãnh Uyên Thư và Tân Trạm đi ra. Về phần Lão Hắc, khi nhìn thấy Tân Trạm tiêu diệt Hỏa Sát, biết thời cơ đã mất nên đã sớm bỏ trốn. “Tân Trạm, anh đi theo tôi một lát” Lãnh Uyên Thư rồi đột nhiên mở miệng nói. Tân Trạm hơi nhướng mày, không biết cô gái lạnh lùng này muốn làm cái gì. Nhưng mà anh ta cũng không cự tuyệt, tùy ý bước một bước, cùng Lãnh Uyên Thư bước vào trong một gian phòng. “Tân Trạm, tôi muốn xin lỗi anh, là tôi nhìn lầm anh” Vừa bước vào phòng, Lãnh Uyên Thư cắn c*n m** d***, có chút không tình nguyện mở miệng. Dù gì cô ta cũng là chủ một môn phái, đối mặt một người mang danh nghĩa là đệ tử như Tân Trạm, chủ động xin lỗi, khiến cô ta cảm thấy khá xấu hổ. Nhưng càng làm cho cô tức giận, là thái độ tiếp theo của Tân Trạm. “Ồ? Biết mình sai rồi. Không có việc gì, biết sai liền sửa, là một điều tốt” Tân Trạm xua tay, làm ra bộ dạng nên có. “Cô muốn nói gì, vào vấn đề chính đi” “Anh!” “Hỏa Vũ Tông, là một trong ba môn phái lớn, được quốc chủ của Đại Vũ hàng năm cung phụng, địa vị rất cao, hơn nữa còn có đến hai tới ba mỏ linh thạch quý hiếm, diện tích mấy ngàn dặm. Suối linh không dưới trăm cái” : “Anh mới tới “Mà bên trong Hỏa Vũ Tông, đệ tử ngoại môn hơn một triệu, đệ tử nội môn gần nghìn, chỉ là tu vi Cảnh Xuất Khiếu ngũ phẩm trở lên, không quá năm trăm người”. “Trong tông môn, còn có mấy trăm luyện đan sư, luyện khí sư, bên trong Tàng Thư Các có rất nhiều sách cổ, trận pháp hộ sơn, cho dù là cảnh thần phó phân cao phẩm cũng khó mà phá hủy. Huống chỉ, còn có Đăng Tiên Trì huyền bí”