Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 1322

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1322 “Vì mọi người đều nghĩ như vậy, chúng ta hãy đi dò xét một chút trước, nếu không có gì ngoài ý muốn với đám Thị Huyết Lôi Ưng này, chúng ta lập tức giết chúng” Vương Ngọc cũng nói. Mấy chục nghìn con quái vật, kẻ mạnh nhất cũng không quá cảnh thần phó phân trung kỳ, ông được coi là tu sĩ lục phẩm, và cũng có sức mạnh. Trưng cầu ý kiến của mọi người cũng là xuất phát từ sự lễ độ. “Vậy thì ai sẽ đi dò xét?” Một người nào đó hỏi. Mặc dù thần thức của bọn họ đã phát hiện yêu ưng, nhưng họ lo lăng về việc chọc giận đối phương, không ai dám dò xét một cách trắng trợn. “Đám yêu ưng này rất mẫn cảm với tu vi, nếu tiến về phía trước, tốt nhất là để Cảnh Xuất Khiếu cửu phẩm tiên phong trước. Không biết vị đạo hữu nào sẵn lòng chấp nhận nguy hiểm, đương nhiên sẽ không khiến mọi người làm việc vô ích, phí tổn của hành trình này, tất cả đều được hoàn trả” Vương Ngọc nhìn lướt qua đám người, ông ta mở trận pháp ra, tất cả mọi người trong toàn bộ thuyền bay đều có thể nghe thấy tất cả. “Tôi đi là được.” Cậu chủ nhà họ Trịnh nghe vậy, tự tin bước ra. “Tôi đã từng tu luyện công pháp ẩn nấp, nên tôi có thể giúp đỡ” Một người phụ nữ cũng nói. Rồi sau đó ba người lần lượt bước ra. “Tính tôi vào nữa” Lông mày của Tân Trạm nhúc nhích, và anh nói cũng muốn tham gia. Bất kể tình hình của đám Thị Huyết Lôi Ưng đó có như thế nào, anh cũng phải tự mình nhìn cho rõ, số phận của mình dù sao cũng luôn phải nằm trong tay của mình. Mà sự gia nhập của Tân Trạm đã khiến cả cậu chủ nhà họ Trịnh và Trang Tường có chút bất ngờ.  Người phụ nữ không thể chịu đựng được, liền nói. “Nếu như cô cho rằng cậu ta đáng thương, hay là cô đi theo cậu ta đi” Cậu chủ nhà họ Trịnh cười lạnh. Sắc mặt người phụ nữ đột nhiên hơi thay đổi, cắn chặt môi dưới, không nói gì. “Không có gì, tôi cũng khuyên mọi người tránh xa cậu ta một chút, đi theo tên này cẩn thận bị Thị Huyết Lôi Ưng phát hiện ra đấy” Tân Trạm nhẹ giọng nói. Vốn dĩ anh đã lên kế hoạch hành động theo ý mình, lời nói của cậu chủ nhà họ Trịnh chính xác là điều anh muốn. “Hừ, tên nhóc này sớm muộn gì cũng sẽ chết trong miệng đám yêu quái này thôi” Nhìn thấy Tân Trạm bay đi xa, cậu chủ nhà họ Trịnh cười gắn một tiếng. Sau khi tiến vào dãy núi, Tân Trạm dán một lượng lớn lá bùa ẩn thân lên người để giảm thấp hơi thở. Bóng dáng anh lúc ẩn lúc hiện, trên đường không hề làm kinh động đến bất kỳ con quái vật nào, liền đi đến bên ngoài lãnh thổ mà đám Thị Huyết Lôi Ưng đang cố thủ. “Tốc độ của tên nhóc này nhanh thế” Bởi vì Tân Trạm đang nắm giữ trận bàn của Vương Ngọc, do đó trong thuyền bay lúc này, Vương Ngọc cũng đã chú ý tới cảnh tượng trước mặt Tân Trạm, không khỏi hơi thán phục.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1322

 

“Vì mọi người đều nghĩ như vậy, chúng ta hãy đi dò xét một chút trước, nếu không có gì ngoài ý muốn với đám Thị Huyết Lôi Ưng này, chúng ta lập tức giết chúng” Vương Ngọc cũng nói.

 

Mấy chục nghìn con quái vật, kẻ mạnh nhất cũng không quá cảnh thần phó phân trung kỳ, ông được coi là tu sĩ lục phẩm, và cũng có sức mạnh.

 

Trưng cầu ý kiến của mọi người cũng là xuất phát từ sự lễ độ.

 

“Vậy thì ai sẽ đi dò xét?” Một người nào đó hỏi.

 

Mặc dù thần thức của bọn họ đã phát hiện yêu ưng, nhưng họ lo lăng về việc chọc giận đối phương, không ai dám dò xét một cách trắng trợn.

 

“Đám yêu ưng này rất mẫn cảm với tu vi, nếu tiến về phía trước, tốt nhất là để Cảnh Xuất Khiếu cửu phẩm tiên phong trước. Không biết vị đạo hữu nào sẵn lòng chấp nhận nguy hiểm, đương nhiên sẽ không khiến mọi người làm việc vô ích, phí tổn của hành trình này, tất cả đều được hoàn trả”

 

Vương Ngọc nhìn lướt qua đám người, ông ta mở trận pháp ra, tất cả mọi người trong toàn bộ thuyền bay đều có thể nghe thấy tất cả.

 

“Tôi đi là được.” Cậu chủ nhà họ Trịnh nghe vậy, tự tin bước ra.

 

“Tôi đã từng tu luyện công pháp ẩn nấp, nên tôi có thể giúp đỡ” Một người phụ nữ cũng nói.

 

Rồi sau đó ba người lần lượt bước ra.

 

“Tính tôi vào nữa”

 

Lông mày của Tân Trạm nhúc nhích, và anh nói cũng muốn tham gia.

 

Bất kể tình hình của đám Thị Huyết Lôi Ưng đó có như thế nào, anh cũng phải tự mình nhìn cho rõ, số phận của mình dù sao cũng luôn phải nằm trong tay của mình.

 

Mà sự gia nhập của Tân Trạm đã khiến cả cậu chủ nhà họ Trịnh và Trang Tường có chút bất ngờ.

 

 

Người phụ nữ không thể chịu đựng được, liền nói.

 

“Nếu như cô cho rằng cậu ta đáng thương, hay là cô đi theo cậu ta đi” Cậu chủ nhà họ Trịnh cười lạnh.

 

Sắc mặt người phụ nữ đột nhiên hơi thay đổi, cắn chặt môi dưới, không nói gì.

 

“Không có gì, tôi cũng khuyên mọi người tránh xa cậu ta một chút, đi theo tên này cẩn thận bị Thị Huyết Lôi Ưng phát hiện ra đấy” Tân Trạm nhẹ giọng nói.

 

Vốn dĩ anh đã lên kế hoạch hành động theo ý mình, lời nói của cậu chủ nhà họ Trịnh chính xác là điều anh muốn.

 

“Hừ, tên nhóc này sớm muộn gì cũng sẽ chết trong miệng đám yêu quái này thôi”

 

Nhìn thấy Tân Trạm bay đi xa, cậu chủ nhà họ Trịnh cười gắn một tiếng.

 

Sau khi tiến vào dãy núi, Tân Trạm dán một lượng lớn lá bùa ẩn thân lên người để giảm thấp hơi thở.

 

Bóng dáng anh lúc ẩn lúc hiện, trên đường không hề làm kinh động đến bất kỳ con quái vật nào, liền đi đến bên ngoài lãnh thổ mà đám Thị Huyết Lôi Ưng đang cố thủ.

 

“Tốc độ của tên nhóc này nhanh thế”

 

Bởi vì Tân Trạm đang nắm giữ trận bàn của Vương Ngọc, do đó trong thuyền bay lúc này, Vương Ngọc cũng đã chú ý tới cảnh tượng trước mặt Tân Trạm, không khỏi hơi thán phục.

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1322 “Vì mọi người đều nghĩ như vậy, chúng ta hãy đi dò xét một chút trước, nếu không có gì ngoài ý muốn với đám Thị Huyết Lôi Ưng này, chúng ta lập tức giết chúng” Vương Ngọc cũng nói. Mấy chục nghìn con quái vật, kẻ mạnh nhất cũng không quá cảnh thần phó phân trung kỳ, ông được coi là tu sĩ lục phẩm, và cũng có sức mạnh. Trưng cầu ý kiến của mọi người cũng là xuất phát từ sự lễ độ. “Vậy thì ai sẽ đi dò xét?” Một người nào đó hỏi. Mặc dù thần thức của bọn họ đã phát hiện yêu ưng, nhưng họ lo lăng về việc chọc giận đối phương, không ai dám dò xét một cách trắng trợn. “Đám yêu ưng này rất mẫn cảm với tu vi, nếu tiến về phía trước, tốt nhất là để Cảnh Xuất Khiếu cửu phẩm tiên phong trước. Không biết vị đạo hữu nào sẵn lòng chấp nhận nguy hiểm, đương nhiên sẽ không khiến mọi người làm việc vô ích, phí tổn của hành trình này, tất cả đều được hoàn trả” Vương Ngọc nhìn lướt qua đám người, ông ta mở trận pháp ra, tất cả mọi người trong toàn bộ thuyền bay đều có thể nghe thấy tất cả. “Tôi đi là được.” Cậu chủ nhà họ Trịnh nghe vậy, tự tin bước ra. “Tôi đã từng tu luyện công pháp ẩn nấp, nên tôi có thể giúp đỡ” Một người phụ nữ cũng nói. Rồi sau đó ba người lần lượt bước ra. “Tính tôi vào nữa” Lông mày của Tân Trạm nhúc nhích, và anh nói cũng muốn tham gia. Bất kể tình hình của đám Thị Huyết Lôi Ưng đó có như thế nào, anh cũng phải tự mình nhìn cho rõ, số phận của mình dù sao cũng luôn phải nằm trong tay của mình. Mà sự gia nhập của Tân Trạm đã khiến cả cậu chủ nhà họ Trịnh và Trang Tường có chút bất ngờ.  Người phụ nữ không thể chịu đựng được, liền nói. “Nếu như cô cho rằng cậu ta đáng thương, hay là cô đi theo cậu ta đi” Cậu chủ nhà họ Trịnh cười lạnh. Sắc mặt người phụ nữ đột nhiên hơi thay đổi, cắn chặt môi dưới, không nói gì. “Không có gì, tôi cũng khuyên mọi người tránh xa cậu ta một chút, đi theo tên này cẩn thận bị Thị Huyết Lôi Ưng phát hiện ra đấy” Tân Trạm nhẹ giọng nói. Vốn dĩ anh đã lên kế hoạch hành động theo ý mình, lời nói của cậu chủ nhà họ Trịnh chính xác là điều anh muốn. “Hừ, tên nhóc này sớm muộn gì cũng sẽ chết trong miệng đám yêu quái này thôi” Nhìn thấy Tân Trạm bay đi xa, cậu chủ nhà họ Trịnh cười gắn một tiếng. Sau khi tiến vào dãy núi, Tân Trạm dán một lượng lớn lá bùa ẩn thân lên người để giảm thấp hơi thở. Bóng dáng anh lúc ẩn lúc hiện, trên đường không hề làm kinh động đến bất kỳ con quái vật nào, liền đi đến bên ngoài lãnh thổ mà đám Thị Huyết Lôi Ưng đang cố thủ. “Tốc độ của tên nhóc này nhanh thế” Bởi vì Tân Trạm đang nắm giữ trận bàn của Vương Ngọc, do đó trong thuyền bay lúc này, Vương Ngọc cũng đã chú ý tới cảnh tượng trước mặt Tân Trạm, không khỏi hơi thán phục.

Chương 1322