“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 1375
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1375 “Cái đó rất khó tìm thấy, tôi và Râu quai nón chạy kiếm một ngày, cuối cùng cũng có chút tin tin tức, chờ có kết quả rõ ràng thì lại báo cho cậu” Diệp Tô khẽ cười nói. “Hai người các cậu cực khổ rồi” Tân Trạm nói. “Đừng nói là những thứ đó, nếu không phải Tô Uyên cứu chúng tôi, chúng tôi cũng không có ngày hôm nay” Râu quai nón lắc đầu nói. “Đi đi, đi chuẩn bị chút đồ, chúng ta di chuyển chỗ ở khác” Tân Trạm đưa hai người ra ngoài. Hai người Diệp Thành có chút khó xử, chỗ ở mới là như thế nào, Tân Trạm mua nhà mới ở chỗ này? Hai người đi theo Tân Trạm, đi một đường tới một nới nhà cửa xa hoa ở thành cổ bên cạnh ngọn núi thấp. “Cậu đừng nói với tôi là cậu mua một tòa tiên cung ở đây đấy” Diệp Thành cạn luôn cả lời. Tân Trạm không để ý đến anh ta, vung ra một đạo linh quyết lên núi, hai người đi theo sát phía sau. Ba người cùng đi lên, nhanh chóng tới đỉnh núi.. “Cậu mua một tòa phủ đệ ở chỗ này?” Tân Trạm lấy lệnh bài, mở cửa toà phủ đệ, suýt nữa Râu quai nón cắn phải đầu lưỡi. Diệp Thành ngơ cả người. Đây là chuyện gì! Bọn họ đã chui rúc sống ở một nơi như xóm nghèo nàn mấy ngày nay, Tân Trạm tới đây mới có một ngày mà đã mua luôn một căn nhà lớn trên đỉnh núi? “Không phải mua mà là thuê, bên trong còn có tụ linh trận, linh trì, và một phòng nhỏ để chế luyện đan, rất tốt” Tân Trạm đi vào bên trong. Tất nhiên Đông Hoàng là khu vực cao cấp tốt nhất ở thành cổ, dĩ nhiên là cũng có người mua phủ đệ rồi cho thuê. Tân Trạm nhờ Du Túc, rất nhanh sau đó đã mua được một chỗ ở bên cạnh núi, tất cả mọi phương diện của phủ đệ đều rất hài lòng. “Con mẹ nhà nó, tu sĩ có tiền, chắc chắn phải hưởng thụ, nước trong linh trì này thật ngào ngạt! Còn có ánh sáng là do linh thạch phát ra.” Diệp Thành và Râu quai nón đi vào, hai người liền như bé con tò mò, ríu rít nói cái gì cũng thấy khác lạ, đi xung quanh khám phá. Tân Trạm mặc kệ hai người đi xung quanh đánh giá, anh tung người nhảy l*n đ*nh phủ đệ, sau đó ngồi xếp bằng trên đó. Sau khi mua chỗ này, ngoại trừ điều kiện và tác dụng ở bên ngoài, quan trọng nhất chính là chỗ này ở đỉnh núi, có thể cho Vô Tự Thiên Thư trong thức hải hấp thụ ánh trăng. Trước đây anh đã nghiền nát Long Huyết Thánh Linh đan, mà trong Vô Tự Thiên Thư có nói muốn chuyển hóa thành phương thuốc luyện đan thì cần ánh trăng thật sáng soi vào. Nói cách khác thì đó chính là thấp thụ được nhiều ánh trắng thì tốc độ chuyển hóa càng nhanh. Long Huyết Thánh Linh đan này là dược tôn đan dược cấp hai, chuyển hóa nâng cấp khá khó, mà Tân Trạm cần để Vô Tự Thiên Thư nâng cấp thành phương thuốc đan dược trong ba ngày, tự nhiên phải cố gắng hết sức có thể. Tất cả thành cổ Đông Hoành, không có chỗ nào có thể hơn được đây, thuận tiện cho việc hấp thụ ánh trăng. Tân Trạm ngồi xếp bằng, bóp chặt viên Long Huyết Thánh Linh đan có giá không hề rẻ chút nào này, sau đó sử dụng Vô Tự Thiên Thư để nó hấp thụ hết viên đan dược này. Sau đó, Vô Tự Thiên Thư phát sáng, bắt đầu bay lượng trong thức hải. Không có gió nhưng các trang sách cứ phấp phới tạo thành một vòng xoáy mạnh mẽ. Trong đất trời, những ánh trăng kia như bị một lực hút lại tụ về một điểm, tạo thành một điểm sáng màu bạc ánh trắng, bay về phía Tân Trạm.
Chương 1375
“Cái đó rất khó tìm thấy, tôi và Râu quai nón chạy kiếm một ngày, cuối cùng cũng có chút tin tin tức, chờ có kết quả rõ ràng thì lại báo cho cậu” Diệp Tô khẽ cười nói.
“Hai người các cậu cực khổ rồi” Tân Trạm nói.
“Đừng nói là những thứ đó, nếu không phải Tô Uyên cứu chúng tôi, chúng tôi cũng không có ngày hôm nay” Râu quai nón lắc đầu nói.
“Đi đi, đi chuẩn bị chút đồ, chúng ta di chuyển chỗ ở khác”
Tân Trạm đưa hai người ra ngoài.
Hai người Diệp Thành có chút khó xử, chỗ ở mới là như thế nào, Tân Trạm mua nhà mới ở chỗ này?
Hai người đi theo Tân Trạm, đi một đường tới một nới nhà cửa xa hoa ở thành cổ bên cạnh ngọn núi thấp.
“Cậu đừng nói với tôi là cậu mua một tòa tiên cung ở đây đấy” Diệp Thành cạn luôn cả lời.
Tân Trạm không để ý đến anh ta, vung ra một đạo linh quyết lên núi, hai người đi theo sát phía sau.
Ba người cùng đi lên, nhanh chóng tới đỉnh núi..
“Cậu mua một tòa phủ đệ ở chỗ này?”
Tân Trạm lấy lệnh bài, mở cửa toà phủ đệ, suýt nữa Râu quai nón cắn phải đầu lưỡi.
Diệp Thành ngơ cả người.
Đây là chuyện gì!
Bọn họ đã chui rúc sống ở một nơi như xóm nghèo nàn mấy ngày nay, Tân Trạm tới đây mới có một ngày mà đã mua luôn một căn nhà lớn trên đỉnh núi?
“Không phải mua mà là thuê, bên trong còn có tụ linh trận, linh trì, và một phòng nhỏ để chế luyện đan, rất tốt” Tân Trạm đi vào bên trong.
Tất nhiên Đông Hoàng là khu vực cao cấp tốt nhất ở thành cổ, dĩ nhiên là cũng có người mua phủ đệ rồi cho thuê.
Tân Trạm nhờ Du Túc, rất nhanh sau đó đã mua được một chỗ ở bên cạnh núi, tất cả mọi phương diện của phủ đệ đều rất hài lòng.
“Con mẹ nhà nó, tu sĩ có tiền, chắc chắn phải hưởng thụ, nước trong linh trì này thật ngào ngạt! Còn có ánh sáng là do linh thạch phát ra.”
Diệp Thành và Râu quai nón đi vào, hai người liền như bé con tò mò, ríu rít nói cái gì cũng thấy khác lạ, đi xung quanh khám phá.
Tân Trạm mặc kệ hai người đi xung quanh đánh giá, anh tung người nhảy l*n đ*nh phủ đệ, sau đó ngồi xếp bằng trên đó.
Sau khi mua chỗ này, ngoại trừ điều kiện và tác dụng ở bên ngoài, quan trọng nhất chính là chỗ này ở đỉnh núi, có thể cho Vô Tự Thiên Thư trong thức hải hấp thụ ánh trăng.
Trước đây anh đã nghiền nát Long Huyết Thánh Linh đan, mà trong Vô Tự Thiên Thư có nói muốn chuyển hóa thành phương thuốc luyện đan thì cần ánh trăng thật sáng soi vào.
Nói cách khác thì đó chính là thấp thụ được nhiều ánh trắng thì tốc độ chuyển hóa càng nhanh.
Long Huyết Thánh Linh đan này là dược tôn đan dược cấp hai, chuyển hóa nâng cấp khá khó, mà Tân Trạm cần để Vô Tự Thiên Thư nâng cấp thành phương thuốc đan dược trong ba ngày, tự nhiên phải cố gắng hết sức có thể.
Tất cả thành cổ Đông Hoành, không có chỗ nào có thể hơn được đây, thuận tiện cho việc hấp thụ ánh trăng.
Tân Trạm ngồi xếp bằng, bóp chặt viên Long Huyết Thánh Linh đan có giá không hề rẻ chút nào này, sau đó sử dụng Vô Tự Thiên Thư để nó hấp thụ hết viên đan dược này.
Sau đó, Vô Tự Thiên Thư phát sáng, bắt đầu bay lượng trong thức hải.
Không có gió nhưng các trang sách cứ phấp phới tạo thành một vòng xoáy mạnh mẽ.
Trong đất trời, những ánh trăng kia như bị một lực hút lại tụ về một điểm, tạo thành một điểm sáng màu bạc ánh trắng, bay về phía Tân Trạm.
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1375 “Cái đó rất khó tìm thấy, tôi và Râu quai nón chạy kiếm một ngày, cuối cùng cũng có chút tin tin tức, chờ có kết quả rõ ràng thì lại báo cho cậu” Diệp Tô khẽ cười nói. “Hai người các cậu cực khổ rồi” Tân Trạm nói. “Đừng nói là những thứ đó, nếu không phải Tô Uyên cứu chúng tôi, chúng tôi cũng không có ngày hôm nay” Râu quai nón lắc đầu nói. “Đi đi, đi chuẩn bị chút đồ, chúng ta di chuyển chỗ ở khác” Tân Trạm đưa hai người ra ngoài. Hai người Diệp Thành có chút khó xử, chỗ ở mới là như thế nào, Tân Trạm mua nhà mới ở chỗ này? Hai người đi theo Tân Trạm, đi một đường tới một nới nhà cửa xa hoa ở thành cổ bên cạnh ngọn núi thấp. “Cậu đừng nói với tôi là cậu mua một tòa tiên cung ở đây đấy” Diệp Thành cạn luôn cả lời. Tân Trạm không để ý đến anh ta, vung ra một đạo linh quyết lên núi, hai người đi theo sát phía sau. Ba người cùng đi lên, nhanh chóng tới đỉnh núi.. “Cậu mua một tòa phủ đệ ở chỗ này?” Tân Trạm lấy lệnh bài, mở cửa toà phủ đệ, suýt nữa Râu quai nón cắn phải đầu lưỡi. Diệp Thành ngơ cả người. Đây là chuyện gì! Bọn họ đã chui rúc sống ở một nơi như xóm nghèo nàn mấy ngày nay, Tân Trạm tới đây mới có một ngày mà đã mua luôn một căn nhà lớn trên đỉnh núi? “Không phải mua mà là thuê, bên trong còn có tụ linh trận, linh trì, và một phòng nhỏ để chế luyện đan, rất tốt” Tân Trạm đi vào bên trong. Tất nhiên Đông Hoàng là khu vực cao cấp tốt nhất ở thành cổ, dĩ nhiên là cũng có người mua phủ đệ rồi cho thuê. Tân Trạm nhờ Du Túc, rất nhanh sau đó đã mua được một chỗ ở bên cạnh núi, tất cả mọi phương diện của phủ đệ đều rất hài lòng. “Con mẹ nhà nó, tu sĩ có tiền, chắc chắn phải hưởng thụ, nước trong linh trì này thật ngào ngạt! Còn có ánh sáng là do linh thạch phát ra.” Diệp Thành và Râu quai nón đi vào, hai người liền như bé con tò mò, ríu rít nói cái gì cũng thấy khác lạ, đi xung quanh khám phá. Tân Trạm mặc kệ hai người đi xung quanh đánh giá, anh tung người nhảy l*n đ*nh phủ đệ, sau đó ngồi xếp bằng trên đó. Sau khi mua chỗ này, ngoại trừ điều kiện và tác dụng ở bên ngoài, quan trọng nhất chính là chỗ này ở đỉnh núi, có thể cho Vô Tự Thiên Thư trong thức hải hấp thụ ánh trăng. Trước đây anh đã nghiền nát Long Huyết Thánh Linh đan, mà trong Vô Tự Thiên Thư có nói muốn chuyển hóa thành phương thuốc luyện đan thì cần ánh trăng thật sáng soi vào. Nói cách khác thì đó chính là thấp thụ được nhiều ánh trắng thì tốc độ chuyển hóa càng nhanh. Long Huyết Thánh Linh đan này là dược tôn đan dược cấp hai, chuyển hóa nâng cấp khá khó, mà Tân Trạm cần để Vô Tự Thiên Thư nâng cấp thành phương thuốc đan dược trong ba ngày, tự nhiên phải cố gắng hết sức có thể. Tất cả thành cổ Đông Hoành, không có chỗ nào có thể hơn được đây, thuận tiện cho việc hấp thụ ánh trăng. Tân Trạm ngồi xếp bằng, bóp chặt viên Long Huyết Thánh Linh đan có giá không hề rẻ chút nào này, sau đó sử dụng Vô Tự Thiên Thư để nó hấp thụ hết viên đan dược này. Sau đó, Vô Tự Thiên Thư phát sáng, bắt đầu bay lượng trong thức hải. Không có gió nhưng các trang sách cứ phấp phới tạo thành một vòng xoáy mạnh mẽ. Trong đất trời, những ánh trăng kia như bị một lực hút lại tụ về một điểm, tạo thành một điểm sáng màu bạc ánh trắng, bay về phía Tân Trạm.