“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 1380
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1380 Hồ Phong nhếch môi cười lạnh, đột nhiên giữa hai tay kết ấn. Linh khí cực mạnh bay ra từ tay áo ông ta, ngưng tụ thành một ngọn lửa hừng hực cao đến trời. “Gầm” Một con hỏa long sinh ra từ ngọn lửa, gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, lắc người một cái rồi lao thẳng về phía Tân Trạm. Trúng rồi! Tân Trạm không kịp tránh liền bị móng rồng đánh trúng, áo bị cắt rách một lỗ, ngọn lửa lan dọc theo quần áo, Tân Trạm vội vàng dập tắt. Hồ Phong không ngừng sử dụng linh quyết, ép đường đi của Tân Trạm, khiến hỏa long càng ngày càng đuổi đến gần. “Chết đi cho tôi!” Nhìn thấy Tân Trạm bị chính mình ép vào ngõ cụt, Hồ Phong gầm lên một tiếng, hỏa long gào thét mãnh liệt, phun ra một ngọn lửa hướng về vị trí của Tân Trạm. Vút! Điều khiến con ngươi của Hồ Phong co rút lại, chính là bóng dáng Tân Trạm đột nhiên biến mất trước khi ngọn lửa lao tới. Vào giây tiếp theo, Tân Trạm bất ngờ xuất hiện ở giữa phòng, lao thẳng về phía Hồ Phong. “Đúng là muốn chết mà”“ Sau khi Hồ Phong hết sửng sốt, lập tức nở một nụ cười lạnh, hai tay lại bắt ấn quyết, một con hỏa long thứ hai ngưng tụ ngay trước mặt hắn. Đi đi! Hồ Phong vươn tay chỉ, con hỏa long thứ hai lao về phía Tân Trạm.cảnh tượng không ai ngờ tới đã xảy ra. Con hỏa long thứ hai do Hồ Phong điều khiển đột nhiên biến mất ngay khi chạm vào Tân Trạm. Như thể mất đi linh khí, con hỏa long đột nhiên biến thành một đám sương mù. Tân Trạm sửng sốt trong chốc lát, Hồ Phong cũng lập tức biến sắc. Trong nháy mắt, Tân Trạm xuyên qua vị trí vốn dĩ con hỏa long đang đứng, linh hồn Thanh Long cũng đồng thời bay ra, gầm lên một tiếng, móng vuốt rồng sắc bén quắp lấy ngực Hồ Phong. Trong phòng đột nhiên xuất hiện linh hồn thần thú, mà nháy mắt đã lao tới trước mặt. Sắc mặt Hồ Phong thay đổi rõ rệt, tay chân dường như đã luống cuống cả lên, chân lui về sau ngồi phịch xuống mặt đất. Mắt nhìn móng vuốt Thanh Long đã sắp xé nát cơ thể Hồ Phong. “Dừng lại!” Tân Trạm nghiến răng, đánh ra linh khí cực mạnh, cưỡng chế điều khiển động tác của linh hồn Thanh Long. Nếu như là trước kia, một móng vuốt của Thanh Long có thể dập tắt hỏa long trước, sau đó đối phó với Hồ Phong sau, nếu thế thì đối phương vẫn còn cơ hội sống sót. Nhưng dưới sự thay đổi đột ngột này, chắc chắn Hồ Phong sẽ phải chết. Gắng gượng chịu đựng lực phản lại, Tân Trạm cưỡng ép khống chế suy giảm sức mạnh của Thanh Long, móng vuốt rồng hạ xuống nắm lấy Hồ Phong.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1380
Hồ Phong nhếch môi cười lạnh, đột nhiên giữa hai tay kết ấn.
Linh khí cực mạnh bay ra từ tay áo ông ta, ngưng tụ thành một ngọn lửa hừng hực cao đến trời.
“Gầm”
Một con hỏa long sinh ra từ ngọn lửa, gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, lắc người một cái rồi lao thẳng về phía Tân Trạm.
Trúng rồi!
Tân Trạm không kịp tránh liền bị móng rồng đánh trúng, áo bị cắt rách một lỗ, ngọn lửa lan dọc theo quần áo, Tân Trạm vội vàng dập tắt.
Hồ Phong không ngừng sử dụng linh quyết, ép đường đi của Tân Trạm, khiến hỏa long càng ngày càng đuổi đến gần.
“Chết đi cho tôi!”
Nhìn thấy Tân Trạm bị chính mình ép vào ngõ cụt, Hồ Phong gầm lên một tiếng, hỏa long gào thét mãnh liệt, phun ra một ngọn lửa hướng về vị trí của Tân Trạm.
Vút!
Điều khiến con ngươi của Hồ Phong co rút lại, chính là bóng dáng Tân Trạm đột nhiên biến mất trước khi ngọn lửa lao tới.
Vào giây tiếp theo, Tân Trạm bất ngờ xuất hiện ở giữa phòng, lao thẳng về phía Hồ Phong.
“Đúng là muốn chết mà”“
Sau khi Hồ Phong hết sửng sốt, lập tức nở một nụ cười lạnh, hai tay lại bắt ấn quyết, một con hỏa long thứ hai ngưng tụ ngay trước mặt hắn.
Đi đi!
Hồ Phong vươn tay chỉ, con hỏa long thứ hai lao về phía Tân Trạm.
cảnh tượng không ai ngờ tới đã xảy ra.
Con hỏa long thứ hai do Hồ Phong điều khiển đột nhiên biến mất ngay khi chạm vào Tân Trạm.
Như thể mất đi linh khí, con hỏa long đột nhiên biến thành một đám sương mù.
Tân Trạm sửng sốt trong chốc lát, Hồ Phong cũng lập tức biến sắc.
Trong nháy mắt, Tân Trạm xuyên qua vị trí vốn dĩ con hỏa long đang đứng, linh hồn Thanh Long cũng đồng thời bay ra, gầm lên một tiếng, móng vuốt rồng sắc bén quắp lấy ngực Hồ Phong.
Trong phòng đột nhiên xuất hiện linh hồn thần thú, mà nháy mắt đã lao tới trước mặt.
Sắc mặt Hồ Phong thay đổi rõ rệt, tay chân dường như đã luống cuống cả lên, chân lui về sau ngồi phịch xuống mặt đất.
Mắt nhìn móng vuốt Thanh Long đã sắp xé nát cơ thể Hồ Phong.
“Dừng lại!”
Tân Trạm nghiến răng, đánh ra linh khí cực mạnh, cưỡng chế điều khiển động tác của linh hồn Thanh Long.
Nếu như là trước kia, một móng vuốt của Thanh Long có thể dập tắt hỏa long trước, sau đó đối phó với Hồ Phong sau, nếu thế thì đối phương vẫn còn cơ hội sống sót. Nhưng dưới sự thay đổi đột ngột này, chắc chắn Hồ Phong sẽ phải chết.
Gắng gượng chịu đựng lực phản lại, Tân Trạm cưỡng ép khống chế suy giảm sức mạnh của Thanh Long, móng vuốt rồng hạ xuống nắm lấy Hồ Phong.
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1380 Hồ Phong nhếch môi cười lạnh, đột nhiên giữa hai tay kết ấn. Linh khí cực mạnh bay ra từ tay áo ông ta, ngưng tụ thành một ngọn lửa hừng hực cao đến trời. “Gầm” Một con hỏa long sinh ra từ ngọn lửa, gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, lắc người một cái rồi lao thẳng về phía Tân Trạm. Trúng rồi! Tân Trạm không kịp tránh liền bị móng rồng đánh trúng, áo bị cắt rách một lỗ, ngọn lửa lan dọc theo quần áo, Tân Trạm vội vàng dập tắt. Hồ Phong không ngừng sử dụng linh quyết, ép đường đi của Tân Trạm, khiến hỏa long càng ngày càng đuổi đến gần. “Chết đi cho tôi!” Nhìn thấy Tân Trạm bị chính mình ép vào ngõ cụt, Hồ Phong gầm lên một tiếng, hỏa long gào thét mãnh liệt, phun ra một ngọn lửa hướng về vị trí của Tân Trạm. Vút! Điều khiến con ngươi của Hồ Phong co rút lại, chính là bóng dáng Tân Trạm đột nhiên biến mất trước khi ngọn lửa lao tới. Vào giây tiếp theo, Tân Trạm bất ngờ xuất hiện ở giữa phòng, lao thẳng về phía Hồ Phong. “Đúng là muốn chết mà”“ Sau khi Hồ Phong hết sửng sốt, lập tức nở một nụ cười lạnh, hai tay lại bắt ấn quyết, một con hỏa long thứ hai ngưng tụ ngay trước mặt hắn. Đi đi! Hồ Phong vươn tay chỉ, con hỏa long thứ hai lao về phía Tân Trạm.cảnh tượng không ai ngờ tới đã xảy ra. Con hỏa long thứ hai do Hồ Phong điều khiển đột nhiên biến mất ngay khi chạm vào Tân Trạm. Như thể mất đi linh khí, con hỏa long đột nhiên biến thành một đám sương mù. Tân Trạm sửng sốt trong chốc lát, Hồ Phong cũng lập tức biến sắc. Trong nháy mắt, Tân Trạm xuyên qua vị trí vốn dĩ con hỏa long đang đứng, linh hồn Thanh Long cũng đồng thời bay ra, gầm lên một tiếng, móng vuốt rồng sắc bén quắp lấy ngực Hồ Phong. Trong phòng đột nhiên xuất hiện linh hồn thần thú, mà nháy mắt đã lao tới trước mặt. Sắc mặt Hồ Phong thay đổi rõ rệt, tay chân dường như đã luống cuống cả lên, chân lui về sau ngồi phịch xuống mặt đất. Mắt nhìn móng vuốt Thanh Long đã sắp xé nát cơ thể Hồ Phong. “Dừng lại!” Tân Trạm nghiến răng, đánh ra linh khí cực mạnh, cưỡng chế điều khiển động tác của linh hồn Thanh Long. Nếu như là trước kia, một móng vuốt của Thanh Long có thể dập tắt hỏa long trước, sau đó đối phó với Hồ Phong sau, nếu thế thì đối phương vẫn còn cơ hội sống sót. Nhưng dưới sự thay đổi đột ngột này, chắc chắn Hồ Phong sẽ phải chết. Gắng gượng chịu đựng lực phản lại, Tân Trạm cưỡng ép khống chế suy giảm sức mạnh của Thanh Long, móng vuốt rồng hạ xuống nắm lấy Hồ Phong.