Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 1385

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1385 “Cuối cùng, tốt nhất nên có một phù lục câu thông thần hồn hoặc một đại trận, thứ này càng khó tìm hơn” Hồ Phong nói đén đây liền buông tay: “Cho nên, phương pháp này hoàn toàn không thể thực hiện được” “Nhưng nếu tôi nói, tôi có đáp ứng điều kiện mà ông đề cập thì sao?” Tân Trạm không nhanh không chậm nói. “Ý cậu là?” Hồ Phong đột nhiên mở to mắt nhìn Tân Trạm. “Đúng, tôi và ông hợp tác luyện chế đan dược thì thế nào?” Tân Trạm hỏi. “Không được, không được” Hồ Phong không ngừng lắc đầu nói: “Tuy rằng cậu có thể luyện chế đan dược nhưng giữa chúng ta không tồn tại vấn đề tín nhiệm, hơn nữa †u vi của cậu quá thấp, chúng ta không có biện pháp hợp tác, về cơ bản không thể luyện chế được tiên đan cấp năm” “Không thử thì làm sao biết được” Tân Trạm ngắt lời Hồ Phong. Tân Trạm vừa nói vừa ném phù lục do Phù Ma vừa luyện chế cho Hồ Phong. “Đây là không gian luyện chế đan dược của tôi, tài nguyên gần như vô tận, được hay không được, thử một chút thì có mất mát gì đâu” “Được rồi, nhưng tôi khuyên cậu không nên kỳ vọng quá nhiều” Cầm phù lục, Hồ Phong thở dài. Sau khi trải qua bao nhiêu hy vọng và thất vọng, Hồ Phong không còn ôm hi vọng quá lớn vào việc có thể luyện chế ra tiên dược cao cấp. Xem Tân Trạm thái độ đã quyết, ông ta đành phải cùng nhau thí nghiệm mấy lần, để cho Tân Trạm từ bỏ ý định này. “Vậy chúng ta trước hết khơi thông thần thức, sau đó bắt đầu từ đan dược sơ cấp nhất” Tân Trạm lên tiếng, sau đó hai người bắt đầu khơi thông thần thức. Cùng với ánh sáng rực rỡ của phù lục, trên đỉnh đầu hai người dâng lên từng đạo thần thức, sau đó những ánh sáng rực rỡ này dần dần hội tụ, một cây cầu nối liền thân thức hiện lên giữa hai người họ. Thức hải Tân Trạm đột nhiên run lên, cảm thấy trong cơ thể mình nhiều ra một cảm giác huyền ảo khó tả. Anh mở mắt, tâm niệm vừa động, cánh tay của Hồ Phong đã bị mình nâng lên. Hồ Phong nhất thời sợ hết hồn. Mà cùng lúc đó, trong cơ thể của Tân Trạm, dấu vết do cha anh để lại cũng lay động một cái, dường như cảm nhận được cổ sức mạnh này. Khí tức màu vàng kim khuếch tán ra ngoài, giống như một bức màn sáng, bảo bọc phần lớn thức hải của Tân Trạm bên trong. Hai mắt Tân Trạm sáng lên, có sự che chở của cha, anh không cần phải lo lắng Hồ Phong hai lòng. Hồ Phong cũng có hơi mới la, đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận phương thức khơi thông thần hồn này. Nhưng ông ta vẫn không cho là hai người luyện đan sẽ thành công. Bước đầu tiên là khơi thông thần hồn, vẫn còn rất nhiều vấn đề cần giải quyết đối với luyện đan. Sau một hồi thích ứng, Hồ Phong vận chuyển thần thức của mình vào trong cơ thể Tân Trạm, hai người chính thức bắt tay hợp tác luyện chế đan dược. Bởi vì vấn đề linh lực của Hồ Phong, quá trình luyện chế thuốc vẫn do Tân Trạm vận hành. Anh cầm lên từng bó linh thảo, bỏ vào lò luyện đan, khống chế linh hỏa liên tục đốt cháy.

Chương 1385

 

“Cuối cùng, tốt nhất nên có một phù lục câu thông thần hồn hoặc một đại trận, thứ này càng khó tìm hơn”

 

Hồ Phong nói đén đây liền buông tay: “Cho nên, phương pháp này hoàn toàn không thể thực hiện được”

 

“Nhưng nếu tôi nói, tôi có đáp ứng điều kiện mà ông đề cập thì sao?” Tân Trạm không nhanh không chậm nói.

 

“Ý cậu là?”

 

Hồ Phong đột nhiên mở to mắt nhìn Tân Trạm.

 

“Đúng, tôi và ông hợp tác luyện chế đan dược thì thế nào?” Tân Trạm hỏi.

 

“Không được, không được”

 

Hồ Phong không ngừng lắc đầu nói: “Tuy rằng cậu có thể luyện chế đan dược nhưng giữa chúng ta không tồn tại vấn đề tín nhiệm, hơn nữa †u vi của cậu quá thấp, chúng ta không có biện pháp hợp tác, về cơ bản không thể luyện chế được tiên đan cấp năm”

 

“Không thử thì làm sao biết được” Tân Trạm ngắt lời Hồ Phong.

 

Tân Trạm vừa nói vừa ném phù lục do Phù Ma vừa luyện chế cho Hồ Phong.

 

“Đây là không gian luyện chế đan dược của tôi, tài nguyên gần như vô tận, được hay không được, thử một chút thì có mất mát gì đâu”

 

“Được rồi, nhưng tôi khuyên cậu không nên kỳ vọng quá nhiều”

 

Cầm phù lục, Hồ Phong thở dài.

 

Sau khi trải qua bao nhiêu hy vọng và thất vọng, Hồ Phong không còn ôm hi vọng quá lớn vào việc có thể luyện chế ra tiên dược cao cấp.

 

Xem Tân Trạm thái độ đã quyết, ông ta đành phải cùng nhau thí nghiệm mấy lần, để cho Tân Trạm từ bỏ ý định này.

 

“Vậy chúng ta trước hết khơi thông thần thức, sau đó bắt đầu từ đan dược sơ cấp nhất”

 

Tân Trạm lên tiếng, sau đó hai người bắt đầu khơi thông thần thức.

 

Cùng với ánh sáng rực rỡ của phù lục, trên đỉnh đầu hai người dâng lên từng đạo thần thức, sau đó những ánh sáng rực rỡ này dần dần hội tụ, một cây cầu nối liền thân thức hiện lên giữa hai người họ.

 

Thức hải Tân Trạm đột nhiên run lên, cảm thấy trong cơ thể mình nhiều ra một cảm giác huyền ảo khó tả.

 

Anh mở mắt, tâm niệm vừa động, cánh tay của Hồ Phong đã bị mình nâng lên.

 

Hồ Phong nhất thời sợ hết hồn.

 

Mà cùng lúc đó, trong cơ thể của Tân Trạm, dấu vết do cha anh để lại cũng lay động một cái, dường như cảm nhận được cổ sức mạnh này.

 

Khí tức màu vàng kim khuếch tán ra ngoài, giống như một bức màn sáng, bảo bọc phần lớn thức hải của Tân Trạm bên trong.

 

Hai mắt Tân Trạm sáng lên, có sự che chở của cha, anh không cần phải lo lắng Hồ Phong hai lòng.

 

Hồ Phong cũng có hơi mới la, đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận phương thức khơi thông thần hồn này.

 

Nhưng ông ta vẫn không cho là hai người luyện đan sẽ thành công.

 

Bước đầu tiên là khơi thông thần hồn, vẫn còn rất nhiều vấn đề cần giải quyết đối với luyện đan.

 

Sau một hồi thích ứng, Hồ Phong vận chuyển thần thức của mình vào trong cơ thể Tân Trạm, hai người chính thức bắt tay hợp tác luyện chế đan dược.

 

Bởi vì vấn đề linh lực của Hồ Phong, quá trình luyện chế thuốc vẫn do Tân Trạm vận hành.

 

Anh cầm lên từng bó linh thảo, bỏ vào lò luyện đan, khống chế linh hỏa liên tục đốt cháy.

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1385 “Cuối cùng, tốt nhất nên có một phù lục câu thông thần hồn hoặc một đại trận, thứ này càng khó tìm hơn” Hồ Phong nói đén đây liền buông tay: “Cho nên, phương pháp này hoàn toàn không thể thực hiện được” “Nhưng nếu tôi nói, tôi có đáp ứng điều kiện mà ông đề cập thì sao?” Tân Trạm không nhanh không chậm nói. “Ý cậu là?” Hồ Phong đột nhiên mở to mắt nhìn Tân Trạm. “Đúng, tôi và ông hợp tác luyện chế đan dược thì thế nào?” Tân Trạm hỏi. “Không được, không được” Hồ Phong không ngừng lắc đầu nói: “Tuy rằng cậu có thể luyện chế đan dược nhưng giữa chúng ta không tồn tại vấn đề tín nhiệm, hơn nữa †u vi của cậu quá thấp, chúng ta không có biện pháp hợp tác, về cơ bản không thể luyện chế được tiên đan cấp năm” “Không thử thì làm sao biết được” Tân Trạm ngắt lời Hồ Phong. Tân Trạm vừa nói vừa ném phù lục do Phù Ma vừa luyện chế cho Hồ Phong. “Đây là không gian luyện chế đan dược của tôi, tài nguyên gần như vô tận, được hay không được, thử một chút thì có mất mát gì đâu” “Được rồi, nhưng tôi khuyên cậu không nên kỳ vọng quá nhiều” Cầm phù lục, Hồ Phong thở dài. Sau khi trải qua bao nhiêu hy vọng và thất vọng, Hồ Phong không còn ôm hi vọng quá lớn vào việc có thể luyện chế ra tiên dược cao cấp. Xem Tân Trạm thái độ đã quyết, ông ta đành phải cùng nhau thí nghiệm mấy lần, để cho Tân Trạm từ bỏ ý định này. “Vậy chúng ta trước hết khơi thông thần thức, sau đó bắt đầu từ đan dược sơ cấp nhất” Tân Trạm lên tiếng, sau đó hai người bắt đầu khơi thông thần thức. Cùng với ánh sáng rực rỡ của phù lục, trên đỉnh đầu hai người dâng lên từng đạo thần thức, sau đó những ánh sáng rực rỡ này dần dần hội tụ, một cây cầu nối liền thân thức hiện lên giữa hai người họ. Thức hải Tân Trạm đột nhiên run lên, cảm thấy trong cơ thể mình nhiều ra một cảm giác huyền ảo khó tả. Anh mở mắt, tâm niệm vừa động, cánh tay của Hồ Phong đã bị mình nâng lên. Hồ Phong nhất thời sợ hết hồn. Mà cùng lúc đó, trong cơ thể của Tân Trạm, dấu vết do cha anh để lại cũng lay động một cái, dường như cảm nhận được cổ sức mạnh này. Khí tức màu vàng kim khuếch tán ra ngoài, giống như một bức màn sáng, bảo bọc phần lớn thức hải của Tân Trạm bên trong. Hai mắt Tân Trạm sáng lên, có sự che chở của cha, anh không cần phải lo lắng Hồ Phong hai lòng. Hồ Phong cũng có hơi mới la, đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận phương thức khơi thông thần hồn này. Nhưng ông ta vẫn không cho là hai người luyện đan sẽ thành công. Bước đầu tiên là khơi thông thần hồn, vẫn còn rất nhiều vấn đề cần giải quyết đối với luyện đan. Sau một hồi thích ứng, Hồ Phong vận chuyển thần thức của mình vào trong cơ thể Tân Trạm, hai người chính thức bắt tay hợp tác luyện chế đan dược. Bởi vì vấn đề linh lực của Hồ Phong, quá trình luyện chế thuốc vẫn do Tân Trạm vận hành. Anh cầm lên từng bó linh thảo, bỏ vào lò luyện đan, khống chế linh hỏa liên tục đốt cháy.

Chương 1385