Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 1724

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1724 Tiêu duyệt một Phân Thân cảnh giới cấp sáu, cũng không cần dùng đến công kích quá mạnh, nhưng bởi vì Liễu Mộng làm bị thương ông ta, nên ông ta muốn nổ tung cô thành mảnh vụn. Bùm! Khí tức này công kích lên người của Liễu Mộng, uy lực rất lớn, khiến cho Liễu Mộng bỗng nhiên phun máu ra, gần như là nổ nát da thịt của cô như thịt xay. Chỉ có điều ngay lúc cơ thể của Liễu Mộng gần tới giây phút sụp đổ, trong cơ thể cô bộc phát ra một luồng ánh sáng xanh. Chỉ là ánh sáng này xuyên thấu ra một luồng khí tức an tường, bao bọc lấy cả người cô, khi khí đen đánh đến, chỉ đánh bay cô ngã lên trên mặt đất, chứ không g**t ch*t được cô. Tố Thế Ma Tôn cau mày lại, lại lần nữa xuất ra mười phần đạo khí đen. Mà ở giữa bùng nổ, nhưng khí tức này lại rời vào ánh sáng xanh chói lọi, nhưng lại bị chấn động đẩy lùi trở lại. Liễu Mộng cũng bởi vì bị luông khí này bản phá, cơ thể không ngừng dời đi, cuối cùng rơi vào phế tích của cung điện. “Linh khi bảo vệ mạng sống của đại năng, người con gái này cũng có chút bản lĩnh. chỉ có điều ở trước mặt tao lại chẳng đáng là gì” Tố Thế Ma Tôn nhìn chằm chằm Tân Trạm cười nói: “Người con gái kia vì mày, liều cả mạng sống, thật sự không tốt, cho nên tao định g**t ch*t mày trước, sau đó tiễn con nhỏ đó lên đường, cho hai người các người gặp nhau ở dưới hoàng tuyền cũng coi như có bạn” Tố Thế Ma Tôn cười lớn, hai tay dùng sức, đang định bẻ gấy cổ Tần Trạm. Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, trên cánh tay ông ta đột nhiên hình thành một đường màu vàng, sau đó nhanh chóng lan tràn, trong nháy mắt lan tràn khắp cơ thể ông ta.  Một luồng ánh sao ngôi sao từ trên cơ thể của Tân Trạm tràn ngập phát ra. “Tiên, tiên khí!” Tố Thế Ma Tôn không dám tin nói. Thương cổ kết thúc rồi, tiên giới ma giới đều bị tiêu diệt rồi, tên nhóc này lấy tiên khí ở đâu. “Tố Thế Ma Tôn, mày tự cho là mày tính toán được tất cả, không nghĩ đến người kế thừa của lão phu đây có loại sức mạnh nay ha” Như Ý Tiên Tôn, lúc này nhịn không được cười lớn lên. “Ông cho là lão phu đây để mặc cho Tân Trạm đánh loạn xạ hay sao, nhưng trên thực tế, đó chính là bởi vì muốn ở trên người ông lưu lại dấu vết của yêu tộc, do thực lực của ông quá mạnh, lão phu không thể không cẩn thận” “Vậy tại sao bổn tôn không hề cảm giác được?” Tố Thế Ma Tôn trong lòng không cam chịu nói. “Ông không phải là muốn nhìn thấy tôi thi triển huyễn thuật hay sao, giờ lại quên rồi?” Như Ý Tiên Tôn chế giễu nói. “Các người cái thư tự xưng là chính nhân quân tử, so với ma tộc của bọn tao còn bỉ ổi hơn” Tố Thế Ma Tôn nghe thế, liền hiểu ra tất cả mọi chuyện, ông ta gần như muốn thổ huyết, không ngừng tức giận. “Haha, cảm ơn ông đã khen, đối phó với một con quỷ như ông, đương nhiên phải học cách cư xử thông minh”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1724

 

Tiêu duyệt một Phân Thân cảnh giới cấp sáu, cũng không cần dùng đến công kích quá mạnh, nhưng bởi vì Liễu Mộng làm bị thương ông ta, nên ông ta muốn nổ tung cô thành mảnh vụn.

 

Bùm!

 

Khí tức này công kích lên người của Liễu Mộng, uy lực rất lớn, khiến cho Liễu Mộng bỗng nhiên phun máu ra, gần như là nổ nát da thịt của cô như thịt xay.

 

Chỉ có điều ngay lúc cơ thể của Liễu Mộng gần tới giây phút sụp đổ, trong cơ thể cô bộc phát ra một luồng ánh sáng xanh.

 

Chỉ là ánh sáng này xuyên thấu ra một luồng khí tức an tường, bao bọc lấy cả người cô, khi khí đen đánh đến, chỉ đánh bay cô ngã lên trên mặt đất, chứ không g**t ch*t được cô.

 

Tố Thế Ma Tôn cau mày lại, lại lần nữa xuất ra mười phần đạo khí đen.

 

Mà ở giữa bùng nổ, nhưng khí tức này lại rời vào ánh sáng xanh chói lọi, nhưng lại bị chấn động đẩy lùi trở lại.

 

Liễu Mộng cũng bởi vì bị luông khí này bản phá, cơ thể không ngừng dời đi, cuối cùng rơi vào phế tích của cung điện.

 

“Linh khi bảo vệ mạng sống của đại năng, người con gái này cũng có chút bản lĩnh. chỉ có điều ở trước mặt tao lại chẳng đáng là gì”

 

Tố Thế Ma Tôn nhìn chằm chằm Tân Trạm cười nói: “Người con gái kia vì mày, liều cả mạng sống, thật sự không tốt, cho nên tao định g**t ch*t mày trước, sau đó tiễn con nhỏ đó lên đường, cho hai người các người gặp nhau ở dưới hoàng tuyền cũng coi như có bạn”

 

Tố Thế Ma Tôn cười lớn, hai tay dùng sức, đang định bẻ gấy cổ Tần Trạm.

 

Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, trên cánh tay ông ta đột nhiên hình thành một đường màu vàng, sau đó nhanh chóng lan tràn, trong nháy mắt lan tràn khắp cơ thể ông ta.

 

 

Một luồng ánh sao ngôi sao từ trên cơ thể của Tân Trạm tràn ngập phát ra.

 

“Tiên, tiên khí!” Tố Thế Ma Tôn không dám tin nói.

 

Thương cổ kết thúc rồi, tiên giới ma giới đều bị tiêu diệt rồi, tên nhóc này lấy tiên khí ở đâu.

 

“Tố Thế Ma Tôn, mày tự cho là mày tính toán được tất cả, không nghĩ đến người kế thừa của lão phu đây có loại sức mạnh nay ha”

 

Như Ý Tiên Tôn, lúc này nhịn không được cười lớn lên.

 

“Ông cho là lão phu đây để mặc cho Tân Trạm đánh loạn xạ hay sao, nhưng trên thực tế, đó chính là bởi vì muốn ở trên người ông lưu lại dấu vết của yêu tộc, do thực lực của ông quá mạnh, lão phu không thể không cẩn thận”

 

“Vậy tại sao bổn tôn không hề cảm giác được?” Tố Thế Ma Tôn trong lòng không cam chịu nói.

 

“Ông không phải là muốn nhìn thấy tôi thi triển huyễn thuật hay sao, giờ lại quên rồi?” Như Ý Tiên Tôn chế giễu nói.

 

“Các người cái thư tự xưng là chính nhân quân tử, so với ma tộc của bọn tao còn bỉ ổi hơn”

 

Tố Thế Ma Tôn nghe thế, liền hiểu ra tất cả mọi chuyện, ông ta gần như muốn thổ huyết, không ngừng tức giận.

 

“Haha, cảm ơn ông đã khen, đối phó với một con quỷ như ông, đương nhiên phải học cách cư xử thông minh”

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1724 Tiêu duyệt một Phân Thân cảnh giới cấp sáu, cũng không cần dùng đến công kích quá mạnh, nhưng bởi vì Liễu Mộng làm bị thương ông ta, nên ông ta muốn nổ tung cô thành mảnh vụn. Bùm! Khí tức này công kích lên người của Liễu Mộng, uy lực rất lớn, khiến cho Liễu Mộng bỗng nhiên phun máu ra, gần như là nổ nát da thịt của cô như thịt xay. Chỉ có điều ngay lúc cơ thể của Liễu Mộng gần tới giây phút sụp đổ, trong cơ thể cô bộc phát ra một luồng ánh sáng xanh. Chỉ là ánh sáng này xuyên thấu ra một luồng khí tức an tường, bao bọc lấy cả người cô, khi khí đen đánh đến, chỉ đánh bay cô ngã lên trên mặt đất, chứ không g**t ch*t được cô. Tố Thế Ma Tôn cau mày lại, lại lần nữa xuất ra mười phần đạo khí đen. Mà ở giữa bùng nổ, nhưng khí tức này lại rời vào ánh sáng xanh chói lọi, nhưng lại bị chấn động đẩy lùi trở lại. Liễu Mộng cũng bởi vì bị luông khí này bản phá, cơ thể không ngừng dời đi, cuối cùng rơi vào phế tích của cung điện. “Linh khi bảo vệ mạng sống của đại năng, người con gái này cũng có chút bản lĩnh. chỉ có điều ở trước mặt tao lại chẳng đáng là gì” Tố Thế Ma Tôn nhìn chằm chằm Tân Trạm cười nói: “Người con gái kia vì mày, liều cả mạng sống, thật sự không tốt, cho nên tao định g**t ch*t mày trước, sau đó tiễn con nhỏ đó lên đường, cho hai người các người gặp nhau ở dưới hoàng tuyền cũng coi như có bạn” Tố Thế Ma Tôn cười lớn, hai tay dùng sức, đang định bẻ gấy cổ Tần Trạm. Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, trên cánh tay ông ta đột nhiên hình thành một đường màu vàng, sau đó nhanh chóng lan tràn, trong nháy mắt lan tràn khắp cơ thể ông ta.  Một luồng ánh sao ngôi sao từ trên cơ thể của Tân Trạm tràn ngập phát ra. “Tiên, tiên khí!” Tố Thế Ma Tôn không dám tin nói. Thương cổ kết thúc rồi, tiên giới ma giới đều bị tiêu diệt rồi, tên nhóc này lấy tiên khí ở đâu. “Tố Thế Ma Tôn, mày tự cho là mày tính toán được tất cả, không nghĩ đến người kế thừa của lão phu đây có loại sức mạnh nay ha” Như Ý Tiên Tôn, lúc này nhịn không được cười lớn lên. “Ông cho là lão phu đây để mặc cho Tân Trạm đánh loạn xạ hay sao, nhưng trên thực tế, đó chính là bởi vì muốn ở trên người ông lưu lại dấu vết của yêu tộc, do thực lực của ông quá mạnh, lão phu không thể không cẩn thận” “Vậy tại sao bổn tôn không hề cảm giác được?” Tố Thế Ma Tôn trong lòng không cam chịu nói. “Ông không phải là muốn nhìn thấy tôi thi triển huyễn thuật hay sao, giờ lại quên rồi?” Như Ý Tiên Tôn chế giễu nói. “Các người cái thư tự xưng là chính nhân quân tử, so với ma tộc của bọn tao còn bỉ ổi hơn” Tố Thế Ma Tôn nghe thế, liền hiểu ra tất cả mọi chuyện, ông ta gần như muốn thổ huyết, không ngừng tức giận. “Haha, cảm ơn ông đã khen, đối phó với một con quỷ như ông, đương nhiên phải học cách cư xử thông minh”

Chương 1724