“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 1870
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1870 Trong lòng Lương Nhược Mỹ dâng lên sự tuyệt vọng. Cô ta thậm chí còn chẳng kêu cứu, tên Diệp Phong này liền chủ động chạy trốn. Lúc trước còn tưởng tên này là bạn học không tệ, có thể làm bạn cùng, bây giờ xem ra, bản thân hoàn toàn đã nhìn sai người. Trong lúc Lương Nhược Mỹ đang suy nghĩ miên man. Một ác ma, lúc này đã đánh úp lần thứ hai từ bên cạnh, cô ta lại ngăn cản lần thứ hai. Hơi thở nhất thời không ổn định, tốc độ cũng chậm dần lại. “Không ổn” Lương Nhược Mỹ kinh hãi, nhìn thấy ác ma từ phía sau không ngừng tới gần. Thật không ngờ tới, bản thân sẽ chết ở loại nơi này. XetI Đúng vào lúc Lương Nhược Mỹ gần như tuyệt vọng, bỗng đột nhiên xuất hiện một bóng đen, cuốn lấy eo cô ta kéo mạnh lại. Ác ma kia bất ngờ không kịp phòng bị, móng tay sắc nhọn xẹt qua, đánh vào không khí mấy cái. Sau đó, ác ma đó rít lên giận giữ, nhìn về hướng người thanh niên xuất hiện ở một bên. “Tân Trạm, anh mau đi đi, đám ác ma này không phải là anh có thể chống lại được đâu” Nhìn thấy Tân Trạm dùng Trừu Ma Tiên, cứu bản thân mình khỏi cảnh nguy hiểm, Lương Nhược Mỹ đầu tiên là vui vẻ, nhưng ngay sau đó sắc mặt liền trở nên khó coi mà nói. Tu vi của Tân Trạm quá thấp, chính mình đối mặt với lũ ác ma đó còn khó chống lại được, Tân Trạm này sợ là rất nhanh sẽ bị giết. “Anh mau đi đi, tôi không sống nổi nữa rồi, nhưng trên người anh không có mùi máu, bọn chúng sẽ không liều mạng đuổi theo anh đâu” Lương Nhược Mỹ ở bên cạnh Tân Trạm, lo lắng nói. “Đừng nói nữa” Tân Trạm nhướng mày, rồi đột nhiên kéo theo Lương Nhược Mỹ, bay về hướng bên trên. Lúc này, Lương Nhược Mỹ mới phát hiện, phía sau Tân Trạm cũng có mấy trăm con ác ma tương đối nhỏ yếu, nhưng đây cũng chỉ là tương đối. Lương Nhược Mỹ vẫn là lần đầu tiên được tu sĩ nam giữ chặt, hai gò má nhất thời có chút khác lạ. “Ôm chặt tôi” Tân Trạm nhíu mày nói. Tốc độ của ác ma ở sau quá nhanh, chính mình phải thực hiện Càn Khôn Di Chuyển quyết mới có thể bỏ xa bọn chúng, nhưng chỉ là lời nói ôm chặt, khó có thể đưa theo Lương Nhược Mỹ cùng. “A?” Lương Nhược Mỹ la lên. Bản thân bị Tân Trạm tóm lấy cô đã thấy rất xấu hổ rồi. Bây giờ Tân Trạm còn muốn cô ôm lấy anh. Nhưng giọng của Tân Trạm rất nghiêm túc, Lương Nhược Mỹ vì vậy cũng không do dự nữa mà cắn răng ôm lấy eo của Tân Trạm. Cô ta cũng biết, Tân Trạm sẽ không làm những chuyện không đâu vào lúc này. Hey! Cảm nhận được Lương Nhược Mỹ đã năm trong phạm vi khí lực của mình, Tân Trạm lập tức thi triển Càn Khôn Di Chuyển, mang Lương Nhược Mỹ liên tục di chuyển lên cao. €ó tiếng gió rít bên tai, Lương Nhược Mỹ mới giật mình phát hiện ra, mỗi lần chớp mắt cô đã bay lên cao thêm vài nghìn mét, và giữa những lần đó không hề cảm nhận được vết tích gì của sự chuyển động. “Tân Trạm này thực sự biết bí pháp không gian sao, anh ta chẳng qua chỉ có tu vi mức cảnh thần phó phân thôi mà” Tân Trạm lúc trước phát hiện ra Lương Nhược Mỹ, nghĩ lại một chút, việc đó cũng chỉ là việc vặt. Anh ta cũng bay qua đây rồi.
Chương 1870
Trong lòng Lương Nhược Mỹ dâng lên sự tuyệt vọng.
Cô ta thậm chí còn chẳng kêu cứu, tên Diệp Phong này liền chủ động chạy trốn.
Lúc trước còn tưởng tên này là bạn học không tệ, có thể làm bạn cùng, bây giờ xem ra, bản thân hoàn toàn đã nhìn sai người.
Trong lúc Lương Nhược Mỹ đang suy nghĩ miên man.
Một ác ma, lúc này đã đánh úp lần thứ hai từ bên cạnh, cô ta lại ngăn cản lần thứ hai.
Hơi thở nhất thời không ổn định, tốc độ cũng chậm dần lại.
“Không ổn”
Lương Nhược Mỹ kinh hãi, nhìn thấy ác ma từ phía sau không ngừng tới gần.
Thật không ngờ tới, bản thân sẽ chết ở loại nơi này.
XetI Đúng vào lúc Lương Nhược Mỹ gần như tuyệt vọng, bỗng đột nhiên xuất hiện một bóng đen, cuốn lấy eo cô ta kéo mạnh lại.
Ác ma kia bất ngờ không kịp phòng bị, móng tay sắc nhọn xẹt qua, đánh vào không khí mấy cái.
Sau đó, ác ma đó rít lên giận giữ, nhìn về hướng người thanh niên xuất hiện ở một bên.
“Tân Trạm, anh mau đi đi, đám ác ma này không phải là anh có thể chống lại được đâu”
Nhìn thấy Tân Trạm dùng Trừu Ma Tiên, cứu bản thân mình khỏi cảnh nguy hiểm, Lương Nhược Mỹ đầu tiên là vui vẻ, nhưng ngay sau đó sắc mặt liền trở nên khó coi mà nói.
Tu vi của Tân Trạm quá thấp, chính mình đối mặt với lũ ác ma đó còn khó chống lại được, Tân Trạm này sợ là rất nhanh sẽ bị giết.
“Anh mau đi đi, tôi không sống nổi nữa rồi, nhưng trên người anh không có mùi máu, bọn chúng sẽ không liều mạng đuổi theo anh đâu” Lương Nhược Mỹ ở bên cạnh Tân Trạm, lo lắng nói.
“Đừng nói nữa”
Tân Trạm nhướng mày, rồi đột nhiên kéo theo Lương Nhược Mỹ, bay về hướng bên trên.
Lúc này, Lương Nhược Mỹ mới phát hiện, phía sau Tân Trạm cũng có mấy trăm con ác ma tương đối nhỏ yếu, nhưng đây cũng chỉ là tương đối.
Lương Nhược Mỹ vẫn là lần đầu tiên được tu sĩ nam giữ chặt, hai gò má nhất thời có chút khác lạ.
“Ôm chặt tôi” Tân Trạm nhíu mày nói.
Tốc độ của ác ma ở sau quá nhanh, chính mình phải thực hiện Càn Khôn Di Chuyển quyết mới có thể bỏ xa bọn chúng, nhưng chỉ là lời nói ôm chặt, khó có thể đưa theo Lương Nhược Mỹ cùng.
“A?” Lương Nhược Mỹ la lên.
Bản thân bị Tân Trạm tóm lấy cô đã thấy rất xấu hổ rồi.
Bây giờ Tân Trạm còn muốn cô ôm lấy anh.
Nhưng giọng của Tân Trạm rất nghiêm túc, Lương Nhược Mỹ vì vậy cũng không do dự nữa mà cắn răng ôm lấy eo của Tân Trạm.
Cô ta cũng biết, Tân Trạm sẽ không làm những chuyện không đâu vào lúc này.
Hey!
Cảm nhận được Lương Nhược Mỹ đã năm trong phạm vi khí lực của mình, Tân Trạm lập tức thi triển Càn Khôn Di Chuyển, mang Lương Nhược Mỹ liên tục di chuyển lên cao.
€ó tiếng gió rít bên tai, Lương Nhược Mỹ mới giật mình phát hiện ra, mỗi lần chớp mắt cô đã bay lên cao thêm vài nghìn mét, và giữa những lần đó không hề cảm nhận được vết tích gì của sự chuyển động.
“Tân Trạm này thực sự biết bí pháp không gian sao, anh ta chẳng qua chỉ có tu vi mức cảnh thần phó phân thôi mà”
Tân Trạm lúc trước phát hiện ra Lương Nhược Mỹ, nghĩ lại một chút, việc đó cũng chỉ là việc vặt. Anh ta cũng bay qua đây rồi.
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1870 Trong lòng Lương Nhược Mỹ dâng lên sự tuyệt vọng. Cô ta thậm chí còn chẳng kêu cứu, tên Diệp Phong này liền chủ động chạy trốn. Lúc trước còn tưởng tên này là bạn học không tệ, có thể làm bạn cùng, bây giờ xem ra, bản thân hoàn toàn đã nhìn sai người. Trong lúc Lương Nhược Mỹ đang suy nghĩ miên man. Một ác ma, lúc này đã đánh úp lần thứ hai từ bên cạnh, cô ta lại ngăn cản lần thứ hai. Hơi thở nhất thời không ổn định, tốc độ cũng chậm dần lại. “Không ổn” Lương Nhược Mỹ kinh hãi, nhìn thấy ác ma từ phía sau không ngừng tới gần. Thật không ngờ tới, bản thân sẽ chết ở loại nơi này. XetI Đúng vào lúc Lương Nhược Mỹ gần như tuyệt vọng, bỗng đột nhiên xuất hiện một bóng đen, cuốn lấy eo cô ta kéo mạnh lại. Ác ma kia bất ngờ không kịp phòng bị, móng tay sắc nhọn xẹt qua, đánh vào không khí mấy cái. Sau đó, ác ma đó rít lên giận giữ, nhìn về hướng người thanh niên xuất hiện ở một bên. “Tân Trạm, anh mau đi đi, đám ác ma này không phải là anh có thể chống lại được đâu” Nhìn thấy Tân Trạm dùng Trừu Ma Tiên, cứu bản thân mình khỏi cảnh nguy hiểm, Lương Nhược Mỹ đầu tiên là vui vẻ, nhưng ngay sau đó sắc mặt liền trở nên khó coi mà nói. Tu vi của Tân Trạm quá thấp, chính mình đối mặt với lũ ác ma đó còn khó chống lại được, Tân Trạm này sợ là rất nhanh sẽ bị giết. “Anh mau đi đi, tôi không sống nổi nữa rồi, nhưng trên người anh không có mùi máu, bọn chúng sẽ không liều mạng đuổi theo anh đâu” Lương Nhược Mỹ ở bên cạnh Tân Trạm, lo lắng nói. “Đừng nói nữa” Tân Trạm nhướng mày, rồi đột nhiên kéo theo Lương Nhược Mỹ, bay về hướng bên trên. Lúc này, Lương Nhược Mỹ mới phát hiện, phía sau Tân Trạm cũng có mấy trăm con ác ma tương đối nhỏ yếu, nhưng đây cũng chỉ là tương đối. Lương Nhược Mỹ vẫn là lần đầu tiên được tu sĩ nam giữ chặt, hai gò má nhất thời có chút khác lạ. “Ôm chặt tôi” Tân Trạm nhíu mày nói. Tốc độ của ác ma ở sau quá nhanh, chính mình phải thực hiện Càn Khôn Di Chuyển quyết mới có thể bỏ xa bọn chúng, nhưng chỉ là lời nói ôm chặt, khó có thể đưa theo Lương Nhược Mỹ cùng. “A?” Lương Nhược Mỹ la lên. Bản thân bị Tân Trạm tóm lấy cô đã thấy rất xấu hổ rồi. Bây giờ Tân Trạm còn muốn cô ôm lấy anh. Nhưng giọng của Tân Trạm rất nghiêm túc, Lương Nhược Mỹ vì vậy cũng không do dự nữa mà cắn răng ôm lấy eo của Tân Trạm. Cô ta cũng biết, Tân Trạm sẽ không làm những chuyện không đâu vào lúc này. Hey! Cảm nhận được Lương Nhược Mỹ đã năm trong phạm vi khí lực của mình, Tân Trạm lập tức thi triển Càn Khôn Di Chuyển, mang Lương Nhược Mỹ liên tục di chuyển lên cao. €ó tiếng gió rít bên tai, Lương Nhược Mỹ mới giật mình phát hiện ra, mỗi lần chớp mắt cô đã bay lên cao thêm vài nghìn mét, và giữa những lần đó không hề cảm nhận được vết tích gì của sự chuyển động. “Tân Trạm này thực sự biết bí pháp không gian sao, anh ta chẳng qua chỉ có tu vi mức cảnh thần phó phân thôi mà” Tân Trạm lúc trước phát hiện ra Lương Nhược Mỹ, nghĩ lại một chút, việc đó cũng chỉ là việc vặt. Anh ta cũng bay qua đây rồi.