Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 1872

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1872 Phải biết rằng, độ kiếp là thử thách của Thiên Đạo dành cho tu sĩ, bất luận là ai, cũng không thể vượt qua độ kiếp nhờ tay người khác. Nếu không, kể cả những người giúp đỡ họ, cũng phải cùng chịu phản phệ từ Thiên Đạo, nhận lấy hình phạt sấm sét tương ứng! Mà tu vi của anh ta là hợp thể cảnh nhị phẩm, hình phạt sấm sét có thể đạt đến tam phẩm. Tân Trạm này rốt cuộc là đang nghĩ gì vậy? “Nhanh lên” Dưới sự thúc giục của Tân Trạm, Lương Nhược Mỹ nghiến răng. Thôi kệ đi, chết thì chết. Chết dưới kiếp lôi, cũng còn tốt hơn bị ác ma nuốt mất. Với một âm thanh nổ ra, Lương Nhược Mỹ ngay lập tức phát tác ra khí lực mạnh nhất Kiếp vân trên bầu trời sôi trào lên như tức giận. Những lần khiêu khích lặp đi lặp lại khiến kiếp vân dường như thêm mấy phần tức giận. Lại đùng một tiếng. Cuối cùng, sau một thời gian dài âm ỉ, một trận sấm sét lớn bất ngờ ập xuống đánh thẳng vào Tân Trạm. Với ánh sáng chói lọi, kiếp lôi ngay lập tức cắt xuyên qua bóng tối, soi sáng gương mặt của Tân Trạm và Lương Nhược Mỹ. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lương Nhược Mỹ, Tân Trạm không những không dừng lại nhận lấy độ kiếp, ngược lại còn lao thẳng về phía tia sấm sét hình phạt đó. “Xem ra đây là kiếp lôi của hợp thể cảnh tam phẩm” “Để tôi phá nó” Tân Trạm cúi thấp, khi căn nguyên sấm sét dâng lên đến cực điểm, anh tung năm đấm hướng thẳng vào kiếp lôi. Hai bên va vào nhau, và có một tiếng gầm như long trời lở đất. Kha…kha… khal Kiếp lôi này không ngừng ra sức, định cho nổ tung Tân Trạm xuống biển. nhưng nắm đấm bàn tay Tân Trạm dần dần mở ra, trở thành một chưởng, anh tung chưởng vào kiếp lôi để cản lại. Trong cuộc chiến giữa hai bên, gan bàn tay của Tân Trạm đã nứt ra, da trên cánh tay cũng xuất hiện nhiều vết rách toạc. Nhưng cuối cùng, anh ta cũng đã nuốt được ba quả lôi nguyên, và căn nguyên mà anh ta lấy được này coi như đã được đền đáp. Kiếp lôi màu đỏ đã nằm trong tay Tân Trạm, màu sắc dân dần biến đổi. Sau cùng trở thành một luồng sét màu ánh kim. “Đi” Tân Trừng lộ ra vẻ hài lòng, đột nhiên nắm lấy tia sét màu ánh kim đó phóng thẳng về phía ác ma phía dưới. Thiên hạ tranh nhau tìm quả lôi nguyên mà không tiếc để máu chảy thành sông. Bản thân anh lại nuốt được ba quả, nếu mà vẫn không nắm được kiếp lôi của hợp thể cảnh sơ cấp thì thật quá vô dụng rồi. Trong tiếng ầm ầm. Lưồng sét ánh kim xuyên vào hư không, trong nháy mắt phóng tới trước mặt ác ma, sau đó nổ tung. Một luồng kiếp lôi vậy mà đã bị Tân Trạm chia nhỏ thành hàng trăm luồng sấm sét nhỏ, sau đó nổ tung từng ác ma. Trong khoảnh khắc, đông đảo ác ma nhỏ yếu đều bị sấm sét ánh kim này xuyên thủng, gào thét rồi biến thành tro bụi. Tân Trạm vẫn không dừng tay. Anh ta không ngừng từ trong mây đen làm ngưng tụ kiếp lôi, luồng kiếp lôi màu ánh kim như gầm lên lao xuống phía dưới Lương Nhược Mỹ trợn to hai mắt. Những kiếp lôi đó vốn là tấn công tu sĩ, bây giờ nằm trong tay Tân Trạm, lại chẳng khác nào món đồ chơi, tùy ý anh ta cầm lên thả xuống.

Chương 1872

 

Phải biết rằng, độ kiếp là thử thách của Thiên Đạo dành cho tu sĩ, bất luận là ai, cũng không thể vượt qua độ kiếp nhờ tay người khác.

 

Nếu không, kể cả những người giúp đỡ họ, cũng phải cùng chịu phản phệ từ Thiên Đạo, nhận lấy hình phạt sấm sét tương ứng!

 

Mà tu vi của anh ta là hợp thể cảnh nhị phẩm, hình phạt sấm sét có thể đạt đến tam phẩm. Tân Trạm này rốt cuộc là đang nghĩ gì vậy?

 

“Nhanh lên”

 

Dưới sự thúc giục của Tân Trạm, Lương Nhược Mỹ nghiến răng.

 

Thôi kệ đi, chết thì chết. Chết dưới kiếp lôi, cũng còn tốt hơn bị ác ma nuốt mất.

 

Với một âm thanh nổ ra, Lương Nhược Mỹ ngay lập tức phát tác ra khí lực mạnh nhất Kiếp vân trên bầu trời sôi trào lên như tức giận.

 

Những lần khiêu khích lặp đi lặp lại khiến kiếp vân dường như thêm mấy phần tức giận.

 

Lại đùng một tiếng.

 

Cuối cùng, sau một thời gian dài âm ỉ, một trận sấm sét lớn bất ngờ ập xuống đánh thẳng vào Tân Trạm.

 

Với ánh sáng chói lọi, kiếp lôi ngay lập tức cắt xuyên qua bóng tối, soi sáng gương mặt của Tân Trạm và Lương Nhược Mỹ.

 

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lương Nhược Mỹ, Tân Trạm không những không dừng lại nhận lấy độ kiếp, ngược lại còn lao thẳng về phía tia sấm sét hình phạt đó.

 

“Xem ra đây là kiếp lôi của hợp thể cảnh tam phẩm”

 

“Để tôi phá nó”

 

Tân Trạm cúi thấp, khi căn nguyên sấm sét dâng lên đến cực điểm, anh tung năm đấm hướng thẳng vào kiếp lôi.

 

Hai bên va vào nhau, và có một tiếng gầm như long trời lở đất.

 

Kha…kha… khal Kiếp lôi này không ngừng ra sức, định cho nổ tung Tân Trạm xuống biển. nhưng nắm đấm bàn tay Tân Trạm dần dần mở ra, trở thành một chưởng, anh tung chưởng vào kiếp lôi để cản lại.

 

Trong cuộc chiến giữa hai bên, gan bàn tay của Tân Trạm đã nứt ra, da trên cánh tay cũng xuất hiện nhiều vết rách toạc.

 

Nhưng cuối cùng, anh ta cũng đã nuốt được ba quả lôi nguyên, và căn nguyên mà anh ta lấy được này coi như đã được đền đáp.

 

Kiếp lôi màu đỏ đã nằm trong tay Tân Trạm, màu sắc dân dần biến đổi. Sau cùng trở thành một luồng sét màu ánh kim.

 

“Đi”

 

Tân Trừng lộ ra vẻ hài lòng, đột nhiên nắm lấy tia sét màu ánh kim đó phóng thẳng về phía ác ma phía dưới.

 

Thiên hạ tranh nhau tìm quả lôi nguyên mà không tiếc để máu chảy thành sông. Bản thân anh lại nuốt được ba quả, nếu mà vẫn không nắm được kiếp lôi của hợp thể cảnh sơ cấp thì thật quá vô dụng rồi.

 

Trong tiếng ầm ầm.

 

Lưồng sét ánh kim xuyên vào hư không, trong nháy mắt phóng tới trước mặt ác ma, sau đó nổ tung.

 

Một luồng kiếp lôi vậy mà đã bị Tân Trạm chia nhỏ thành hàng trăm luồng sấm sét nhỏ, sau đó nổ tung từng ác ma.

 

Trong khoảnh khắc, đông đảo ác ma nhỏ yếu đều bị sấm sét ánh kim này xuyên thủng, gào thét rồi biến thành tro bụi.

 

Tân Trạm vẫn không dừng tay. Anh ta không ngừng từ trong mây đen làm ngưng tụ kiếp lôi, luồng kiếp lôi màu ánh kim như gầm lên lao xuống phía dưới Lương Nhược Mỹ trợn to hai mắt. Những kiếp lôi đó vốn là tấn công tu sĩ, bây giờ nằm trong tay Tân Trạm, lại chẳng khác nào món đồ chơi, tùy ý anh ta cầm lên thả xuống.

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1872 Phải biết rằng, độ kiếp là thử thách của Thiên Đạo dành cho tu sĩ, bất luận là ai, cũng không thể vượt qua độ kiếp nhờ tay người khác. Nếu không, kể cả những người giúp đỡ họ, cũng phải cùng chịu phản phệ từ Thiên Đạo, nhận lấy hình phạt sấm sét tương ứng! Mà tu vi của anh ta là hợp thể cảnh nhị phẩm, hình phạt sấm sét có thể đạt đến tam phẩm. Tân Trạm này rốt cuộc là đang nghĩ gì vậy? “Nhanh lên” Dưới sự thúc giục của Tân Trạm, Lương Nhược Mỹ nghiến răng. Thôi kệ đi, chết thì chết. Chết dưới kiếp lôi, cũng còn tốt hơn bị ác ma nuốt mất. Với một âm thanh nổ ra, Lương Nhược Mỹ ngay lập tức phát tác ra khí lực mạnh nhất Kiếp vân trên bầu trời sôi trào lên như tức giận. Những lần khiêu khích lặp đi lặp lại khiến kiếp vân dường như thêm mấy phần tức giận. Lại đùng một tiếng. Cuối cùng, sau một thời gian dài âm ỉ, một trận sấm sét lớn bất ngờ ập xuống đánh thẳng vào Tân Trạm. Với ánh sáng chói lọi, kiếp lôi ngay lập tức cắt xuyên qua bóng tối, soi sáng gương mặt của Tân Trạm và Lương Nhược Mỹ. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lương Nhược Mỹ, Tân Trạm không những không dừng lại nhận lấy độ kiếp, ngược lại còn lao thẳng về phía tia sấm sét hình phạt đó. “Xem ra đây là kiếp lôi của hợp thể cảnh tam phẩm” “Để tôi phá nó” Tân Trạm cúi thấp, khi căn nguyên sấm sét dâng lên đến cực điểm, anh tung năm đấm hướng thẳng vào kiếp lôi. Hai bên va vào nhau, và có một tiếng gầm như long trời lở đất. Kha…kha… khal Kiếp lôi này không ngừng ra sức, định cho nổ tung Tân Trạm xuống biển. nhưng nắm đấm bàn tay Tân Trạm dần dần mở ra, trở thành một chưởng, anh tung chưởng vào kiếp lôi để cản lại. Trong cuộc chiến giữa hai bên, gan bàn tay của Tân Trạm đã nứt ra, da trên cánh tay cũng xuất hiện nhiều vết rách toạc. Nhưng cuối cùng, anh ta cũng đã nuốt được ba quả lôi nguyên, và căn nguyên mà anh ta lấy được này coi như đã được đền đáp. Kiếp lôi màu đỏ đã nằm trong tay Tân Trạm, màu sắc dân dần biến đổi. Sau cùng trở thành một luồng sét màu ánh kim. “Đi” Tân Trừng lộ ra vẻ hài lòng, đột nhiên nắm lấy tia sét màu ánh kim đó phóng thẳng về phía ác ma phía dưới. Thiên hạ tranh nhau tìm quả lôi nguyên mà không tiếc để máu chảy thành sông. Bản thân anh lại nuốt được ba quả, nếu mà vẫn không nắm được kiếp lôi của hợp thể cảnh sơ cấp thì thật quá vô dụng rồi. Trong tiếng ầm ầm. Lưồng sét ánh kim xuyên vào hư không, trong nháy mắt phóng tới trước mặt ác ma, sau đó nổ tung. Một luồng kiếp lôi vậy mà đã bị Tân Trạm chia nhỏ thành hàng trăm luồng sấm sét nhỏ, sau đó nổ tung từng ác ma. Trong khoảnh khắc, đông đảo ác ma nhỏ yếu đều bị sấm sét ánh kim này xuyên thủng, gào thét rồi biến thành tro bụi. Tân Trạm vẫn không dừng tay. Anh ta không ngừng từ trong mây đen làm ngưng tụ kiếp lôi, luồng kiếp lôi màu ánh kim như gầm lên lao xuống phía dưới Lương Nhược Mỹ trợn to hai mắt. Những kiếp lôi đó vốn là tấn công tu sĩ, bây giờ nằm trong tay Tân Trạm, lại chẳng khác nào món đồ chơi, tùy ý anh ta cầm lên thả xuống.

Chương 1872