Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 1881

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1881Mà là lợi dụng cảm giác áp bách giữa sự sống và cái chết để mau chóng nắm giữ được sức mạnh Thủy chỉ bản nguyên.Vân Chí phong ấn linh khí của Tân Trạm nhưng thần thức lại không hề bị ảnh hưởng, Tân Trạm ở giữa trạng thái nín thở và hô hấp này, không ngừng câu thông cảm ngộ với Quỷ Hải.“Đã qua sáu tiếng rồi, không phải anh Tân đã xảy ra chuyện rồi đấy chứ”Trên Tiên Chu, đám bang chúng ngày thường cũng nhàm chán nên có không ít người tụ tập lại đây canh chừng thời gian.“Bang chủ coi chừng ở đây thì chắc là không có chuyện g씓Lế nào anh Tân muốn một lần liền thành công? Vậy cũng kh*ng b* quá đi”Bang chúng của Bang Quỷ Hải nhiều vô số, nhưng người có thể một lần cảm ngộ thành công Thủy chỉ bản nguyên thì cũng chỉ có một mình bang chủ.Khi đám người còn đang bàn tán thì âm một tiếng.Nước biển Quỷ Hải nổ tung nứt ra, một bóng người đột nhiên bay ra từ trong đó.“Anh Tân ra rồi”“Sáu tiếng đồng hồ, cũng tính là năm trong top những người đỉnh cấp rồi: “Vừa nãy khí tức trên dây thừng linh không đúng lắm, điều chỉnh lại một chút”Đám người vừa định đi qua nghênh đón thì thấy sau khi Tân Trạm nói xong câu này liền một lần nữa bay về lại trong biển.“Hả?”Tu sĩ khống chế dây thừng linh sững người, sau đó anh ta liền vội vàng kiểm tra một phen, cuối cùng ngượng ngùng nói: “Đúng là do tôi nhầm lẫn”Bọn họ còn tưởng rằng Tân Trạm đã chịu không nổi nữa, ai ngờ thì ra là do chính mình nhầm lẫn.“Anh Tân như vậy có tính là thất bại không?”Đám người đều mắt to trừng mắt nhỏ.“Không, vừa nãy Tân lão đệ ra ngoài cũng không dùng đến linh khí để giúp đỡ hô hấp” Vân Chí nói.Sau khi Tân Trạm nhảy xuống lần nữa thì liền ở lại trong Quỷ Hải một ngày một đêm.Đến cuối cùng, không khí do dây thừng linh cung cấp cũng đã gần như biến mất hoàn toàn, hơn nữa cứ mỗi hai tiếng mới vận chuyển một lần.Nhưng lúc này Tân Trạm lại không hề cảm thấy nghẹn thở, mà là vẫn giữ vững trạng thái rất tốt.Anh đã dần dần có thể hấp thu được một chút không khí từ trong nước biển bốn phía để đưa vào cơ thể.Ở trong Thánh Cảnh, Tân Trạm và Tô Uyên có từng thảo luận về những tin tức liên quan đến Thủy chi bản nguyên.Mà trong trí nhớ còn có điều tâm đắc của Như Ý Tiên Tôn về việc lĩnh ngộ Thủy chỉ bản nguyên.Lại thêm vào những lời giảng giải ngày hôm qua của Vân Chí, nên sự hiểu biết của Tân Trạm về bản nguyên cũng đã cao hơn rất nhiều so với tưởng tượng của đám bang chúng Quỷ Hải.Tân Trạm cảm thấy bản thân mình cách trình độ nhập môn của Thủy chỉ bản nguyên đã không còn xa nữa.Thật ra, bản nguyên ngũ hành xem như là một trong những bản nguyên dễ lĩnh ngộ nhất, nhập môn đơn giản, nhưng muốn tinh thông thì còn cần một thời gian nhất định.Không giống với loại Huyễn chỉ bản nguyên và Kiếm chỉ bản nguyên, bước nhập môn quá cao, nhưng đương nhiên một khi đã lĩnh ngộ thì thu hoạch cũng sẽ cực lớn.Cứ như thế liên tiếp ba ngày trôi qua.Đám bang chúng của bang Quỷ Hải đều đã có hơi ngơ người rồi.Nếu không phải do bang chủ tự mình lo liệu, không thể nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì bọn họ đều nghỉ rằng anh Tân có phải đã bị cá ăn rồi hay không.“Ba ngày rồi, lần lâu nhất được ghi chép lại là bao lâu?”

Chương 1881

Mà là lợi dụng cảm giác áp bách giữa sự sống và cái chết để mau chóng nắm giữ được sức mạnh Thủy chỉ bản nguyên.

Vân Chí phong ấn linh khí của Tân Trạm nhưng thần thức lại không hề bị ảnh hưởng, Tân Trạm ở giữa trạng thái nín thở và hô hấp này, không ngừng câu thông cảm ngộ với Quỷ Hải.

“Đã qua sáu tiếng rồi, không phải anh Tân đã xảy ra chuyện rồi đấy chứ”

Trên Tiên Chu, đám bang chúng ngày thường cũng nhàm chán nên có không ít người tụ tập lại đây canh chừng thời gian.

“Bang chủ coi chừng ở đây thì chắc là không có chuyện gì”

“Lế nào anh Tân muốn một lần liền thành công? Vậy cũng kh*ng b* quá đi”

Bang chúng của Bang Quỷ Hải nhiều vô số, nhưng người có thể một lần cảm ngộ thành công Thủy chỉ bản nguyên thì cũng chỉ có một mình bang chủ.

Khi đám người còn đang bàn tán thì âm một tiếng.

Nước biển Quỷ Hải nổ tung nứt ra, một bóng người đột nhiên bay ra từ trong đó.

“Anh Tân ra rồi”

“Sáu tiếng đồng hồ, cũng tính là năm trong top những người đỉnh cấp rồi: “Vừa nãy khí tức trên dây thừng linh không đúng lắm, điều chỉnh lại một chút”

Đám người vừa định đi qua nghênh đón thì thấy sau khi Tân Trạm nói xong câu này liền một lần nữa bay về lại trong biển.

“Hả?”

Tu sĩ khống chế dây thừng linh sững người, sau đó anh ta liền vội vàng kiểm tra một phen, cuối cùng ngượng ngùng nói: “Đúng là do tôi nhầm lẫn”

Bọn họ còn tưởng rằng Tân Trạm đã chịu không nổi nữa, ai ngờ thì ra là do chính mình nhầm lẫn.

“Anh Tân như vậy có tính là thất bại không?”

Đám người đều mắt to trừng mắt nhỏ.

“Không, vừa nãy Tân lão đệ ra ngoài cũng không dùng đến linh khí để giúp đỡ hô hấp” Vân Chí nói.

Sau khi Tân Trạm nhảy xuống lần nữa thì liền ở lại trong Quỷ Hải một ngày một đêm.

Đến cuối cùng, không khí do dây thừng linh cung cấp cũng đã gần như biến mất hoàn toàn, hơn nữa cứ mỗi hai tiếng mới vận chuyển một lần.

Nhưng lúc này Tân Trạm lại không hề cảm thấy nghẹn thở, mà là vẫn giữ vững trạng thái rất tốt.

Anh đã dần dần có thể hấp thu được một chút không khí từ trong nước biển bốn phía để đưa vào cơ thể.

Ở trong Thánh Cảnh, Tân Trạm và Tô Uyên có từng thảo luận về những tin tức liên quan đến Thủy chi bản nguyên.

Mà trong trí nhớ còn có điều tâm đắc của Như Ý Tiên Tôn về việc lĩnh ngộ Thủy chỉ bản nguyên.

Lại thêm vào những lời giảng giải ngày hôm qua của Vân Chí, nên sự hiểu biết của Tân Trạm về bản nguyên cũng đã cao hơn rất nhiều so với tưởng tượng của đám bang chúng Quỷ Hải.

Tân Trạm cảm thấy bản thân mình cách trình độ nhập môn của Thủy chỉ bản nguyên đã không còn xa nữa.

Thật ra, bản nguyên ngũ hành xem như là một trong những bản nguyên dễ lĩnh ngộ nhất, nhập môn đơn giản, nhưng muốn tinh thông thì còn cần một thời gian nhất định.

Không giống với loại Huyễn chỉ bản nguyên và Kiếm chỉ bản nguyên, bước nhập môn quá cao, nhưng đương nhiên một khi đã lĩnh ngộ thì thu hoạch cũng sẽ cực lớn.

Cứ như thế liên tiếp ba ngày trôi qua.

Đám bang chúng của bang Quỷ Hải đều đã có hơi ngơ người rồi.

Nếu không phải do bang chủ tự mình lo liệu, không thể nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì bọn họ đều nghỉ rằng anh Tân có phải đã bị cá ăn rồi hay không.

“Ba ngày rồi, lần lâu nhất được ghi chép lại là bao lâu?”

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 1881Mà là lợi dụng cảm giác áp bách giữa sự sống và cái chết để mau chóng nắm giữ được sức mạnh Thủy chỉ bản nguyên.Vân Chí phong ấn linh khí của Tân Trạm nhưng thần thức lại không hề bị ảnh hưởng, Tân Trạm ở giữa trạng thái nín thở và hô hấp này, không ngừng câu thông cảm ngộ với Quỷ Hải.“Đã qua sáu tiếng rồi, không phải anh Tân đã xảy ra chuyện rồi đấy chứ”Trên Tiên Chu, đám bang chúng ngày thường cũng nhàm chán nên có không ít người tụ tập lại đây canh chừng thời gian.“Bang chủ coi chừng ở đây thì chắc là không có chuyện g씓Lế nào anh Tân muốn một lần liền thành công? Vậy cũng kh*ng b* quá đi”Bang chúng của Bang Quỷ Hải nhiều vô số, nhưng người có thể một lần cảm ngộ thành công Thủy chỉ bản nguyên thì cũng chỉ có một mình bang chủ.Khi đám người còn đang bàn tán thì âm một tiếng.Nước biển Quỷ Hải nổ tung nứt ra, một bóng người đột nhiên bay ra từ trong đó.“Anh Tân ra rồi”“Sáu tiếng đồng hồ, cũng tính là năm trong top những người đỉnh cấp rồi: “Vừa nãy khí tức trên dây thừng linh không đúng lắm, điều chỉnh lại một chút”Đám người vừa định đi qua nghênh đón thì thấy sau khi Tân Trạm nói xong câu này liền một lần nữa bay về lại trong biển.“Hả?”Tu sĩ khống chế dây thừng linh sững người, sau đó anh ta liền vội vàng kiểm tra một phen, cuối cùng ngượng ngùng nói: “Đúng là do tôi nhầm lẫn”Bọn họ còn tưởng rằng Tân Trạm đã chịu không nổi nữa, ai ngờ thì ra là do chính mình nhầm lẫn.“Anh Tân như vậy có tính là thất bại không?”Đám người đều mắt to trừng mắt nhỏ.“Không, vừa nãy Tân lão đệ ra ngoài cũng không dùng đến linh khí để giúp đỡ hô hấp” Vân Chí nói.Sau khi Tân Trạm nhảy xuống lần nữa thì liền ở lại trong Quỷ Hải một ngày một đêm.Đến cuối cùng, không khí do dây thừng linh cung cấp cũng đã gần như biến mất hoàn toàn, hơn nữa cứ mỗi hai tiếng mới vận chuyển một lần.Nhưng lúc này Tân Trạm lại không hề cảm thấy nghẹn thở, mà là vẫn giữ vững trạng thái rất tốt.Anh đã dần dần có thể hấp thu được một chút không khí từ trong nước biển bốn phía để đưa vào cơ thể.Ở trong Thánh Cảnh, Tân Trạm và Tô Uyên có từng thảo luận về những tin tức liên quan đến Thủy chi bản nguyên.Mà trong trí nhớ còn có điều tâm đắc của Như Ý Tiên Tôn về việc lĩnh ngộ Thủy chỉ bản nguyên.Lại thêm vào những lời giảng giải ngày hôm qua của Vân Chí, nên sự hiểu biết của Tân Trạm về bản nguyên cũng đã cao hơn rất nhiều so với tưởng tượng của đám bang chúng Quỷ Hải.Tân Trạm cảm thấy bản thân mình cách trình độ nhập môn của Thủy chỉ bản nguyên đã không còn xa nữa.Thật ra, bản nguyên ngũ hành xem như là một trong những bản nguyên dễ lĩnh ngộ nhất, nhập môn đơn giản, nhưng muốn tinh thông thì còn cần một thời gian nhất định.Không giống với loại Huyễn chỉ bản nguyên và Kiếm chỉ bản nguyên, bước nhập môn quá cao, nhưng đương nhiên một khi đã lĩnh ngộ thì thu hoạch cũng sẽ cực lớn.Cứ như thế liên tiếp ba ngày trôi qua.Đám bang chúng của bang Quỷ Hải đều đã có hơi ngơ người rồi.Nếu không phải do bang chủ tự mình lo liệu, không thể nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì bọn họ đều nghỉ rằng anh Tân có phải đã bị cá ăn rồi hay không.“Ba ngày rồi, lần lâu nhất được ghi chép lại là bao lâu?”

Chương 1881