Màn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình…
Chương 365: anh Dẫn Äæ°á»ng Äi Em Khã´ng Quen Äæ°á»ngâ
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… Tô Lan Huyên rÅ© mắt ngầm thừa nháºn: ChÃnh và o lúc nãy em nhìn thấy mẹ, em kinh ngạc không thá» tin ná»i.Em vô cùng vui vẻ cÅ©ng rất buá»n bã, Luis chá» là con gái nuôi cá»§a mẹ em nháºn nhưng bà ấy Äá»i vá»i Luis vô cùng thương yêu, dá»u dà ng.Mưá»i mấy nÄm nay bà ấy có vô sá» cÆ¡ há»i quay vá» thá»§ Äô nhưng bà ấy không Äến thÄm em dù chá» má»t lầnâ.Cà ng nói cảm xúc cá»§a Tô Lan Huyên lại ùa Äến, cô nhìn Lục Äá»ng Quân: âEm không thá» hiá»u ÄÆ°á»£c, em cÅ©ng là má»t ngưá»i mẹ nhưng mà em vẫn không thá» hiá»u ÄÆ°á»£c cách là m cá»§a bà ấy, chá»ng Æ¡i có phải anh cảm thấy em rất hẹp hòi cá» chấp không?âLục Äá»ng Quân Äau lòng thá» má»t hÆ¡i dà i, ôm Tô Lan Huyên và o trong lòng, khiến Äầu Tô Lan Huyên dá»±a và o ngá»±c cá»§a mình.âCho dù chúng ta lá»n bao nhiêu, Äóng vai trò gì, vợ? Chá»ng? Mẹ? Chúng ta á» trưá»c mặt mẹ cá»§a mình cuá»i cùng cÅ©ng chá» là má»t Äứa trẻ, ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ khát Vá»ng tình yêu thương cá»§a cha mẹâ Lục Äá»ng Quân an á»§i: âKhông có ai Äúng ai saiâTô Lan Huyên ngưá»c mắt dá»±a và o trong lá»ng ngá»±c cá»§a Lục Äá»ng Quân, nhìn.anh má»t lát, cô rung Äá»ng hôn lên cằm cá»§a anh.Hai tay Tô Lan Huyên ấn hai vai cá»§a anh, Lục Äá»ng Quân cÅ©ng phá»i hợp ngả ngưá»i vá» phÃa sau.Tô Lan Huyên ấn ngưá»i Lục Äá»ng Quân lên ghế xe, bá»i vì không gian trong xe hẹp cô theo quán tÃnh ngá»i lên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân.âLan Huyên, nhẹ chút… Äùi Äauâ.âXin lá»i!â Tô Lan Huyên vá»i và ng ngá»i bên Äùi còn lại, cô khẽ sá» và o vết thương trên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân: âKhông phải nói là gần hết rá»i sao?ââLúc nãy Äụng và o vết thương, xem ra lại nghiêm trá»ng rá»i.âVết thương bình thưá»ng Lục Äá»ng Quân có thá» nhẫn nhá»n Äá»u sẽ nháºn nhá»n, giá»ng như lúc nãy có cÆ¡ há»i Än thá»t, dá»±a và o tÃnh cách cá»§a Lục Äá»ng Quân là m sao có thá» bá» qua ÄÆ°á»£c?Tô Lan Huyên má» Äèn trong xe má»i nhìn thấy trên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân ra máu, mặc dù mặc quần tá»i mà u nhưng vết máu cÅ©ng vô cùng rõ rà ng.âLà m sao lại nghiêm trá»ng như váºy? Anh là Äá» ngá»c à , cả ngà y trá»i cÅ©ng không kêu Äauâ Tô Lan Huyên vừa tức vừa Äau lòng.âKhông có gì to tát chá» là vết thương ngoà i da.â Lục Äá»ng Quân Äiá»m nhiên cưá»i nói: âÄúng rá»i, Lâu Yến Vy và Vạn Hoà i Bắc quay vá» rá»i, bá»n há» Äang á» khách sạn nghá» ngÆ¡iâSau khi cứu Lâu Yến Vy và Vạn Hoà i Bắc, Lục Äá»ng Quân vá»i và ng Äi tìm Tô Lan Huyên nên không ká»p xá» lý vết thương.Lúc cứu Äám ngưá»i Lâu Yến Vy, vết thương trên Äùi anh lại bá» nứt ra.âÄi bá»nh viá»n trưá»c Äãâ Tô Lan Huyên xuá»ng xe ngá»i á» ghế lái: âAnh dẫn ÄÆ°á»ng Äi, em không quen ÄÆ°á»ngâThá» trấn nhá» nà y Lục Äá»ng Quân vô cùng quen thuá»c.Không quá hai mươi phút bá»n há» liá»n Äến má»t bá»nh viá»n trong trấn, bác sÄ© giúp Lục Äá»ng Quân khâu lại vết thương cho anh, Tô Lan Huyên nhìn mà Äau lòng.Tô Lan Huyên nhìn vết thương nói: âLúc kết hôn cái chân nà y không khá»i ÄÆ°á»£c rá»i.âLục Äá»ng Quân: “..â âVợ, khẩu khà nà y cá»§a em sao nghe có hÆ¡i vui vẻ váºy?â Là trá»±c giác cá»§a anh sao?Tô Lan Huyên bá» nhìn thấu tâm tư ngại ngùng khẽ ho hai tiếng: âLà m sao có thá», ý cá»§a em chÃnh là vÅ© Äiá»u mà thiếu nợ Lâu Yến Vy có thá» quyt ÄÆ°á»£c rá»i? Dù sao anh cÅ©ng vì cứu bá»n há» mà má»i tái phát vết thương cÅ© mà .âLục Äá»ng Quân Äứng lên tay ám thá» Tô Lan Huyên Äến dìu.Tô Lan Huyên hiá»u ý láºp tức qua dìu, liếc Lục Äá»ng Quân má»t cái: âHá»c cách là m Äại gia rất giá»ng Äấy, Äã biết sai bảo em rá»iâ.Lục Äá»ng Quân cong cong môi giả vá» yếu Äuá»i dá»±a Äầu lên ngá»±c Tô Lan Huyên nói: âVợ Æ¡i mất máu quá nhiá»u, Äầu anh hÆ¡i chóng mặtââGiả vá» chẳng giá»ng chút nà oâ Tô Lan Huyên vừa tá» cáo vừa dìu Lục Äá»ng Quân Äi ra bên ngoà i: âTại sao anh nghe mẹ em chưa chết mà phản ứng lại bình tÄ©nh như váºy?âCái nà y Äá»i lại là ngưá»i khác chẳng phải nên rất ngạc nhiên sao? Tháºm chà sẽ cảm giác cô Äang nói nhảm.Mà Lục Äá»ng Quân vô cùng bình tÄ©nh chấp nháºn tin lá»i cô nói.âRất kì lạ sao?â Lục Äá»ng Quân há»i lại: âCái nà y không giá»ng cha mẹ em Äang là m trò sao?âTô Lan Huyên khẽ hứ: âÄừng có là m như anh thân vá»i bá»n há» lắmâ.âEm thừa hưá»ng hoà n toà n gen cá»§a cha mẹ em còn cần anh quen biết bá»n há» sao? Quen biết em lÃ ÄÆ°á»£c rá»i?âTô Lan Huyên tức giáºn: âLục Äá»ng Quân anh nói thêm câu nữa xem?â Dám nói ÄÃa cô?Lục Äá»ng Quân nhanh chóng chuyá»n vấn Äá»: âLan Huyên, anh có má»t tin tức tá»t muá»n nói vá»i em, Lá» Quá»c Phong Äã bá» bắt rá»i.âLá» Quá»c Phong bá» bắt rá»i Äó quả tháºt là má»t tin tức tá»t.âVáºy Hạo Trần thì sao?â Tô Lan Huyên vá»i và ng há»i: âTìm ÄÆ°á»£c Hạo Trần chưa?â.
Tô Lan Huyên rÅ© mắt ngầm thừa nháºn: ChÃnh và o lúc nãy em nhìn thấy mẹ, em kinh ngạc không thá» tin ná»i.
Em vô cùng vui vẻ cÅ©ng rất buá»n bã, Luis chá» là con gái nuôi cá»§a mẹ em nháºn nhưng bà ấy Äá»i vá»i Luis vô cùng thương yêu, dá»u dà ng.
Mưá»i mấy nÄm nay bà ấy có vô sá» cÆ¡ há»i quay vá» thá»§ Äô nhưng bà ấy không Äến thÄm em dù chá» má»t lầnâ.
Cà ng nói cảm xúc cá»§a Tô Lan Huyên lại ùa Äến, cô nhìn Lục Äá»ng Quân: âEm không thá» hiá»u ÄÆ°á»£c, em cÅ©ng là má»t ngưá»i mẹ nhưng mà em vẫn không thá» hiá»u ÄÆ°á»£c cách là m cá»§a bà ấy, chá»ng Æ¡i có phải anh cảm thấy em rất hẹp hòi cá» chấp không?â
Lục Äá»ng Quân Äau lòng thá» má»t hÆ¡i dà i, ôm Tô Lan Huyên và o trong lòng, khiến Äầu Tô Lan Huyên dá»±a và o ngá»±c cá»§a mình.
âCho dù chúng ta lá»n bao nhiêu, Äóng vai trò gì, vợ? Chá»ng? Mẹ? Chúng ta á» trưá»c mặt mẹ cá»§a mình cuá»i cùng cÅ©ng chá» là má»t Äứa trẻ, ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ khát Vá»ng tình yêu thương cá»§a cha mẹâ Lục Äá»ng Quân an á»§i: âKhông có ai Äúng ai saiâ
Tô Lan Huyên ngưá»c mắt dá»±a và o trong lá»ng ngá»±c cá»§a Lục Äá»ng Quân, nhìn.
anh má»t lát, cô rung Äá»ng hôn lên cằm cá»§a anh.
Hai tay Tô Lan Huyên ấn hai vai cá»§a anh, Lục Äá»ng Quân cÅ©ng phá»i hợp ngả ngưá»i vá» phÃa sau.
Tô Lan Huyên ấn ngưá»i Lục Äá»ng Quân lên ghế xe, bá»i vì không gian trong xe hẹp cô theo quán tÃnh ngá»i lên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân.
âLan Huyên, nhẹ chút… Äùi Äauâ.
âXin lá»i!â Tô Lan Huyên vá»i và ng ngá»i bên Äùi còn lại, cô khẽ sá» và o vết thương trên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân: âKhông phải nói là gần hết rá»i sao?â
âLúc nãy Äụng và o vết thương, xem ra lại nghiêm trá»ng rá»i.â
Vết thương bình thưá»ng Lục Äá»ng Quân có thá» nhẫn nhá»n Äá»u sẽ nháºn nhá»n, giá»ng như lúc nãy có cÆ¡ há»i Än thá»t, dá»±a và o tÃnh cách cá»§a Lục Äá»ng Quân là m sao có thá» bá» qua ÄÆ°á»£c?
Tô Lan Huyên má» Äèn trong xe má»i nhìn thấy trên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân ra máu, mặc dù mặc quần tá»i mà u nhưng vết máu cÅ©ng vô cùng rõ rà ng.
âLà m sao lại nghiêm trá»ng như váºy? Anh là Äá» ngá»c à , cả ngà y trá»i cÅ©ng không kêu Äauâ Tô Lan Huyên vừa tức vừa Äau lòng.
âKhông có gì to tát chá» là vết thương ngoà i da.â Lục Äá»ng Quân Äiá»m nhiên cưá»i nói: âÄúng rá»i, Lâu Yến Vy và Vạn Hoà i Bắc quay vá» rá»i, bá»n há» Äang á» khách sạn nghá» ngÆ¡iâ
Sau khi cứu Lâu Yến Vy và Vạn Hoà i Bắc, Lục Äá»ng Quân vá»i và ng Äi tìm Tô Lan Huyên nên không ká»p xá» lý vết thương.
Lúc cứu Äám ngưá»i Lâu Yến Vy, vết thương trên Äùi anh lại bá» nứt ra.
âÄi bá»nh viá»n trưá»c Äãâ Tô Lan Huyên xuá»ng xe ngá»i á» ghế lái: âAnh dẫn ÄÆ°á»ng Äi, em không quen ÄÆ°á»ngâ
Thá» trấn nhá» nà y Lục Äá»ng Quân vô cùng quen thuá»c.
Không quá hai mươi phút bá»n há» liá»n Äến má»t bá»nh viá»n trong trấn, bác sÄ© giúp Lục Äá»ng Quân khâu lại vết thương cho anh, Tô Lan Huyên nhìn mà Äau lòng.
Tô Lan Huyên nhìn vết thương nói: âLúc kết hôn cái chân nà y không khá»i ÄÆ°á»£c rá»i.â
Lục Äá»ng Quân: “..â âVợ, khẩu khà nà y cá»§a em sao nghe có hÆ¡i vui vẻ váºy?â Là trá»±c giác cá»§a anh sao?
Tô Lan Huyên bá» nhìn thấu tâm tư ngại ngùng khẽ ho hai tiếng: âLà m sao có thá», ý cá»§a em chÃnh là vÅ© Äiá»u mà thiếu nợ Lâu Yến Vy có thá» quyt ÄÆ°á»£c rá»i? Dù sao anh cÅ©ng vì cứu bá»n há» mà má»i tái phát vết thương cÅ© mà .â
Lục Äá»ng Quân Äứng lên tay ám thá» Tô Lan Huyên Äến dìu.
Tô Lan Huyên hiá»u ý láºp tức qua dìu, liếc Lục Äá»ng Quân má»t cái: âHá»c cách là m Äại gia rất giá»ng Äấy, Äã biết sai bảo em rá»iâ.
Lục Äá»ng Quân cong cong môi giả vá» yếu Äuá»i dá»±a Äầu lên ngá»±c Tô Lan Huyên nói: âVợ Æ¡i mất máu quá nhiá»u, Äầu anh hÆ¡i chóng mặtâ
âGiả vá» chẳng giá»ng chút nà oâ Tô Lan Huyên vừa tá» cáo vừa dìu Lục Äá»ng Quân Äi ra bên ngoà i: âTại sao anh nghe mẹ em chưa chết mà phản ứng lại bình tÄ©nh như váºy?â
Cái nà y Äá»i lại là ngưá»i khác chẳng phải nên rất ngạc nhiên sao? Tháºm chà sẽ cảm giác cô Äang nói nhảm.
Mà Lục Äá»ng Quân vô cùng bình tÄ©nh chấp nháºn tin lá»i cô nói.
âRất kì lạ sao?â Lục Äá»ng Quân há»i lại: âCái nà y không giá»ng cha mẹ em Äang là m trò sao?â
Tô Lan Huyên khẽ hứ: âÄừng có là m như anh thân vá»i bá»n há» lắmâ.
âEm thừa hưá»ng hoà n toà n gen cá»§a cha mẹ em còn cần anh quen biết bá»n há» sao? Quen biết em lÃ ÄÆ°á»£c rá»i?â
Tô Lan Huyên tức giáºn: âLục Äá»ng Quân anh nói thêm câu nữa xem?â Dám nói ÄÃa cô?
Lục Äá»ng Quân nhanh chóng chuyá»n vấn Äá»: âLan Huyên, anh có má»t tin tức tá»t muá»n nói vá»i em, Lá» Quá»c Phong Äã bá» bắt rá»i.â
Lá» Quá»c Phong bá» bắt rá»i Äó quả tháºt là má»t tin tức tá»t.
âVáºy Hạo Trần thì sao?â Tô Lan Huyên vá»i và ng há»i: âTìm ÄÆ°á»£c Hạo Trần chưa?â.
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… Tô Lan Huyên rÅ© mắt ngầm thừa nháºn: ChÃnh và o lúc nãy em nhìn thấy mẹ, em kinh ngạc không thá» tin ná»i.Em vô cùng vui vẻ cÅ©ng rất buá»n bã, Luis chá» là con gái nuôi cá»§a mẹ em nháºn nhưng bà ấy Äá»i vá»i Luis vô cùng thương yêu, dá»u dà ng.Mưá»i mấy nÄm nay bà ấy có vô sá» cÆ¡ há»i quay vá» thá»§ Äô nhưng bà ấy không Äến thÄm em dù chá» má»t lầnâ.Cà ng nói cảm xúc cá»§a Tô Lan Huyên lại ùa Äến, cô nhìn Lục Äá»ng Quân: âEm không thá» hiá»u ÄÆ°á»£c, em cÅ©ng là má»t ngưá»i mẹ nhưng mà em vẫn không thá» hiá»u ÄÆ°á»£c cách là m cá»§a bà ấy, chá»ng Æ¡i có phải anh cảm thấy em rất hẹp hòi cá» chấp không?âLục Äá»ng Quân Äau lòng thá» má»t hÆ¡i dà i, ôm Tô Lan Huyên và o trong lòng, khiến Äầu Tô Lan Huyên dá»±a và o ngá»±c cá»§a mình.âCho dù chúng ta lá»n bao nhiêu, Äóng vai trò gì, vợ? Chá»ng? Mẹ? Chúng ta á» trưá»c mặt mẹ cá»§a mình cuá»i cùng cÅ©ng chá» là má»t Äứa trẻ, ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ khát Vá»ng tình yêu thương cá»§a cha mẹâ Lục Äá»ng Quân an á»§i: âKhông có ai Äúng ai saiâTô Lan Huyên ngưá»c mắt dá»±a và o trong lá»ng ngá»±c cá»§a Lục Äá»ng Quân, nhìn.anh má»t lát, cô rung Äá»ng hôn lên cằm cá»§a anh.Hai tay Tô Lan Huyên ấn hai vai cá»§a anh, Lục Äá»ng Quân cÅ©ng phá»i hợp ngả ngưá»i vá» phÃa sau.Tô Lan Huyên ấn ngưá»i Lục Äá»ng Quân lên ghế xe, bá»i vì không gian trong xe hẹp cô theo quán tÃnh ngá»i lên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân.âLan Huyên, nhẹ chút… Äùi Äauâ.âXin lá»i!â Tô Lan Huyên vá»i và ng ngá»i bên Äùi còn lại, cô khẽ sá» và o vết thương trên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân: âKhông phải nói là gần hết rá»i sao?ââLúc nãy Äụng và o vết thương, xem ra lại nghiêm trá»ng rá»i.âVết thương bình thưá»ng Lục Äá»ng Quân có thá» nhẫn nhá»n Äá»u sẽ nháºn nhá»n, giá»ng như lúc nãy có cÆ¡ há»i Än thá»t, dá»±a và o tÃnh cách cá»§a Lục Äá»ng Quân là m sao có thá» bá» qua ÄÆ°á»£c?Tô Lan Huyên má» Äèn trong xe má»i nhìn thấy trên Äùi cá»§a Lục Äá»ng Quân ra máu, mặc dù mặc quần tá»i mà u nhưng vết máu cÅ©ng vô cùng rõ rà ng.âLà m sao lại nghiêm trá»ng như váºy? Anh là Äá» ngá»c à , cả ngà y trá»i cÅ©ng không kêu Äauâ Tô Lan Huyên vừa tức vừa Äau lòng.âKhông có gì to tát chá» là vết thương ngoà i da.â Lục Äá»ng Quân Äiá»m nhiên cưá»i nói: âÄúng rá»i, Lâu Yến Vy và Vạn Hoà i Bắc quay vá» rá»i, bá»n há» Äang á» khách sạn nghá» ngÆ¡iâSau khi cứu Lâu Yến Vy và Vạn Hoà i Bắc, Lục Äá»ng Quân vá»i và ng Äi tìm Tô Lan Huyên nên không ká»p xá» lý vết thương.Lúc cứu Äám ngưá»i Lâu Yến Vy, vết thương trên Äùi anh lại bá» nứt ra.âÄi bá»nh viá»n trưá»c Äãâ Tô Lan Huyên xuá»ng xe ngá»i á» ghế lái: âAnh dẫn ÄÆ°á»ng Äi, em không quen ÄÆ°á»ngâThá» trấn nhá» nà y Lục Äá»ng Quân vô cùng quen thuá»c.Không quá hai mươi phút bá»n há» liá»n Äến má»t bá»nh viá»n trong trấn, bác sÄ© giúp Lục Äá»ng Quân khâu lại vết thương cho anh, Tô Lan Huyên nhìn mà Äau lòng.Tô Lan Huyên nhìn vết thương nói: âLúc kết hôn cái chân nà y không khá»i ÄÆ°á»£c rá»i.âLục Äá»ng Quân: “..â âVợ, khẩu khà nà y cá»§a em sao nghe có hÆ¡i vui vẻ váºy?â Là trá»±c giác cá»§a anh sao?Tô Lan Huyên bá» nhìn thấu tâm tư ngại ngùng khẽ ho hai tiếng: âLà m sao có thá», ý cá»§a em chÃnh là vÅ© Äiá»u mà thiếu nợ Lâu Yến Vy có thá» quyt ÄÆ°á»£c rá»i? Dù sao anh cÅ©ng vì cứu bá»n há» mà má»i tái phát vết thương cÅ© mà .âLục Äá»ng Quân Äứng lên tay ám thá» Tô Lan Huyên Äến dìu.Tô Lan Huyên hiá»u ý láºp tức qua dìu, liếc Lục Äá»ng Quân má»t cái: âHá»c cách là m Äại gia rất giá»ng Äấy, Äã biết sai bảo em rá»iâ.Lục Äá»ng Quân cong cong môi giả vá» yếu Äuá»i dá»±a Äầu lên ngá»±c Tô Lan Huyên nói: âVợ Æ¡i mất máu quá nhiá»u, Äầu anh hÆ¡i chóng mặtââGiả vá» chẳng giá»ng chút nà oâ Tô Lan Huyên vừa tá» cáo vừa dìu Lục Äá»ng Quân Äi ra bên ngoà i: âTại sao anh nghe mẹ em chưa chết mà phản ứng lại bình tÄ©nh như váºy?âCái nà y Äá»i lại là ngưá»i khác chẳng phải nên rất ngạc nhiên sao? Tháºm chà sẽ cảm giác cô Äang nói nhảm.Mà Lục Äá»ng Quân vô cùng bình tÄ©nh chấp nháºn tin lá»i cô nói.âRất kì lạ sao?â Lục Äá»ng Quân há»i lại: âCái nà y không giá»ng cha mẹ em Äang là m trò sao?âTô Lan Huyên khẽ hứ: âÄừng có là m như anh thân vá»i bá»n há» lắmâ.âEm thừa hưá»ng hoà n toà n gen cá»§a cha mẹ em còn cần anh quen biết bá»n há» sao? Quen biết em lÃ ÄÆ°á»£c rá»i?âTô Lan Huyên tức giáºn: âLục Äá»ng Quân anh nói thêm câu nữa xem?â Dám nói ÄÃa cô?Lục Äá»ng Quân nhanh chóng chuyá»n vấn Äá»: âLan Huyên, anh có má»t tin tức tá»t muá»n nói vá»i em, Lá» Quá»c Phong Äã bá» bắt rá»i.âLá» Quá»c Phong bá» bắt rá»i Äó quả tháºt là má»t tin tức tá»t.âVáºy Hạo Trần thì sao?â Tô Lan Huyên vá»i và ng há»i: âTìm ÄÆ°á»£c Hạo Trần chưa?â.