“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 2172
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2172“Đại sư, anh cứ yên tâm, chuyện này Cung Doãn tôi xin lập lời thề, tuyệt đối sẽ không nói tới với bất kỳ người nào”Đi ra khỏi hoàng cung, Tân Trạm còn chưa mở miệng, Cung Doãn đã giơ hai ngón tay xin thề trước rồi.Tân Trạm im lặng cười ra tiếng, ngược lại anh không hề hoài nghi Cung Doãn cái gì cả, dù sao cái tên nhóc này vẫn rất là đáng tin cậy.Mà thực sự rằng anh cũng không đặc biệt sợ hãi tin tức đó có truyền đi hay không.Dù sao chỉ cần mình tới phía Bắc, tùy tiện dùng bí thuật bắt chước hơi thở đổi lại dáng vẻ khác, thì ai cũng không thể †ìm được anh hết.Chỉ là chuyện Cung Doãn thề càng thêm tin tưởng hơn, nếu nói đại lục này, ai phát lời thề dễ dàng khiến cho người ta †in tưởng nhất ngoại trừ dược sư thì kiếm tu chính là những người có phẩm hạnh tốt nhất.Không có đi tìm bọn người Tiết Phong mà Tân Trạm trực tiếp dùng ngọc giản truyền âm đi.Lúc mọi người đi vào trong cổ trận kiến trúc để truyền tống, từng người đều không dám tin tưởng tới.“Chẳng lẽ cái tên nhóc này thật sự chữa khỏi bệnh cho quốc chủ Bình Thạch rồi hay sao” Mộ Dung Di âm thầm suy nghĩ.Đồng thời có hơi hối hận, thực lực của Tân Trạm có rất ít người hiểu rõ, nếu Tân Trạm có thể trị hết, chỉ sợ mình cũng có thể.“Dược sư Trình, ngài nói chúng ta có thể rời đi thật sớm chứ?”Mọi người đợi không bao lâu, Tiết Phong nhìn qua thấy Tân Trạm tới thì lập tức nhịn không được mà hỏi.Không vào thành không biết, sau khi bọn họ nghe ngóng được mới biết mấy ngày nay, bên trong những dãy núi Ma vực này phát hiện ra một chiến trường Tiên Ma nóng bỏng cỡ nào.Mọi chuyện được khởi sự khoảng bốn ngày, lấy trung tâm dãy núi Ma Vực bắt đầu, không riêng gì tà tu và ma tộc ở Ma vực, trong triều Bạch Hoàng có không ít tu sĩ, ngay cả Bắc Vực cũng có rất nhiều người đi tới phía đó.Mà trận pháp truyền tống nước Bình Thạch này có tu sĩ xếp hàng chờ đợi số lượng càng ngày càng nhiều hơn so với đường đi từ triều Bạch Hoàng tới dãy núi Ma Vực.Rất nhiều tông môn trong gia tộc lớn đều có ý đồ vận dụng lực lượng, muốn trước hết bước thông qua cái trận truyền tống này lại bị đa số bộ phận đột kích đánh chìm.Có người không biết tự lượng sức mình, còn cầm các loại pháp chế, kết quả trực tiếp bị Lý Hầu gia đả thương, phơi thây bên ngoài trận truyền tống, dùng để cảnh cáo mọi người.Cho nên bây giờ chúng tu sĩ cũng đều hiểu rõ, cho dù là người nào, cũng đều phải ngoan ngoãn xếp hàng, không dám nửa lời oán hận.Nhưng bọn họ vừa mới tới không bao lâu, Tân Trạm lại nói có thể sử dụng trận pháp ngay để dẫn bọn họ đi, mọi người nghe vậy đều có phần chấn động và kinh ngạc.“Không sai, vận khí không tệ, ở trong hoàng cung còn gặp được một người quen biết dược tôn, dẫn theo tôi đi xem thử bệnh nhân trong cung, tôi dù không kiếm được linh tệ lắm như dược tôn này không cần đi dãy núi Ma vực, tư cách sử dụng truyền tống lập tức thuộc về tôi”Tân Trạm đã sớm nói kỹ lý do đã chuẩn bị từ trước.Mộ Dung Di nhìn Tân Trạm vài lần, không có nhìn ra chút sơ hở nào trên mặt của đối phương.Chỉ là trong lòng của ông ta cơ bản cũng công nhận lời giải thích này.Dù sao tình trạng này của nước Bình Thạch là không thể nào mời được dược tôn, muốn nói Tân Trạm có bản lĩnh chữa khỏi thì ông ta lại có hơi không tin.“Dược sư Trình, lần này cũng may dính chút hào quang của anh rồi”
Chương 2172
“Đại sư, anh cứ yên tâm, chuyện này Cung Doãn tôi xin lập lời thề, tuyệt đối sẽ không nói tới với bất kỳ người nào”
Đi ra khỏi hoàng cung, Tân Trạm còn chưa mở miệng, Cung Doãn đã giơ hai ngón tay xin thề trước rồi.
Tân Trạm im lặng cười ra tiếng, ngược lại anh không hề hoài nghi Cung Doãn cái gì cả, dù sao cái tên nhóc này vẫn rất là đáng tin cậy.
Mà thực sự rằng anh cũng không đặc biệt sợ hãi tin tức đó có truyền đi hay không.
Dù sao chỉ cần mình tới phía Bắc, tùy tiện dùng bí thuật bắt chước hơi thở đổi lại dáng vẻ khác, thì ai cũng không thể †ìm được anh hết.
Chỉ là chuyện Cung Doãn thề càng thêm tin tưởng hơn, nếu nói đại lục này, ai phát lời thề dễ dàng khiến cho người ta †in tưởng nhất ngoại trừ dược sư thì kiếm tu chính là những người có phẩm hạnh tốt nhất.
Không có đi tìm bọn người Tiết Phong mà Tân Trạm trực tiếp dùng ngọc giản truyền âm đi.
Lúc mọi người đi vào trong cổ trận kiến trúc để truyền tống, từng người đều không dám tin tưởng tới.
“Chẳng lẽ cái tên nhóc này thật sự chữa khỏi bệnh cho quốc chủ Bình Thạch rồi hay sao” Mộ Dung Di âm thầm suy nghĩ.
Đồng thời có hơi hối hận, thực lực của Tân Trạm có rất ít người hiểu rõ, nếu Tân Trạm có thể trị hết, chỉ sợ mình cũng có thể.
“Dược sư Trình, ngài nói chúng ta có thể rời đi thật sớm chứ?”
Mọi người đợi không bao lâu, Tiết Phong nhìn qua thấy Tân Trạm tới thì lập tức nhịn không được mà hỏi.
Không vào thành không biết, sau khi bọn họ nghe ngóng được mới biết mấy ngày nay, bên trong những dãy núi Ma vực này phát hiện ra một chiến trường Tiên Ma nóng bỏng cỡ nào.
Mọi chuyện được khởi sự khoảng bốn ngày, lấy trung tâm dãy núi Ma Vực bắt đầu, không riêng gì tà tu và ma tộc ở Ma vực, trong triều Bạch Hoàng có không ít tu sĩ, ngay cả Bắc Vực cũng có rất nhiều người đi tới phía đó.
Mà trận pháp truyền tống nước Bình Thạch này có tu sĩ xếp hàng chờ đợi số lượng càng ngày càng nhiều hơn so với đường đi từ triều Bạch Hoàng tới dãy núi Ma Vực.
Rất nhiều tông môn trong gia tộc lớn đều có ý đồ vận dụng lực lượng, muốn trước hết bước thông qua cái trận truyền tống này lại bị đa số bộ phận đột kích đánh chìm.
Có người không biết tự lượng sức mình, còn cầm các loại pháp chế, kết quả trực tiếp bị Lý Hầu gia đả thương, phơi thây bên ngoài trận truyền tống, dùng để cảnh cáo mọi người.
Cho nên bây giờ chúng tu sĩ cũng đều hiểu rõ, cho dù là người nào, cũng đều phải ngoan ngoãn xếp hàng, không dám nửa lời oán hận.
Nhưng bọn họ vừa mới tới không bao lâu, Tân Trạm lại nói có thể sử dụng trận pháp ngay để dẫn bọn họ đi, mọi người nghe vậy đều có phần chấn động và kinh ngạc.
“Không sai, vận khí không tệ, ở trong hoàng cung còn gặp được một người quen biết dược tôn, dẫn theo tôi đi xem thử bệnh nhân trong cung, tôi dù không kiếm được linh tệ lắm như dược tôn này không cần đi dãy núi Ma vực, tư cách sử dụng truyền tống lập tức thuộc về tôi”
Tân Trạm đã sớm nói kỹ lý do đã chuẩn bị từ trước.
Mộ Dung Di nhìn Tân Trạm vài lần, không có nhìn ra chút sơ hở nào trên mặt của đối phương.
Chỉ là trong lòng của ông ta cơ bản cũng công nhận lời giải thích này.
Dù sao tình trạng này của nước Bình Thạch là không thể nào mời được dược tôn, muốn nói Tân Trạm có bản lĩnh chữa khỏi thì ông ta lại có hơi không tin.
“Dược sư Trình, lần này cũng may dính chút hào quang của anh rồi”
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2172“Đại sư, anh cứ yên tâm, chuyện này Cung Doãn tôi xin lập lời thề, tuyệt đối sẽ không nói tới với bất kỳ người nào”Đi ra khỏi hoàng cung, Tân Trạm còn chưa mở miệng, Cung Doãn đã giơ hai ngón tay xin thề trước rồi.Tân Trạm im lặng cười ra tiếng, ngược lại anh không hề hoài nghi Cung Doãn cái gì cả, dù sao cái tên nhóc này vẫn rất là đáng tin cậy.Mà thực sự rằng anh cũng không đặc biệt sợ hãi tin tức đó có truyền đi hay không.Dù sao chỉ cần mình tới phía Bắc, tùy tiện dùng bí thuật bắt chước hơi thở đổi lại dáng vẻ khác, thì ai cũng không thể †ìm được anh hết.Chỉ là chuyện Cung Doãn thề càng thêm tin tưởng hơn, nếu nói đại lục này, ai phát lời thề dễ dàng khiến cho người ta †in tưởng nhất ngoại trừ dược sư thì kiếm tu chính là những người có phẩm hạnh tốt nhất.Không có đi tìm bọn người Tiết Phong mà Tân Trạm trực tiếp dùng ngọc giản truyền âm đi.Lúc mọi người đi vào trong cổ trận kiến trúc để truyền tống, từng người đều không dám tin tưởng tới.“Chẳng lẽ cái tên nhóc này thật sự chữa khỏi bệnh cho quốc chủ Bình Thạch rồi hay sao” Mộ Dung Di âm thầm suy nghĩ.Đồng thời có hơi hối hận, thực lực của Tân Trạm có rất ít người hiểu rõ, nếu Tân Trạm có thể trị hết, chỉ sợ mình cũng có thể.“Dược sư Trình, ngài nói chúng ta có thể rời đi thật sớm chứ?”Mọi người đợi không bao lâu, Tiết Phong nhìn qua thấy Tân Trạm tới thì lập tức nhịn không được mà hỏi.Không vào thành không biết, sau khi bọn họ nghe ngóng được mới biết mấy ngày nay, bên trong những dãy núi Ma vực này phát hiện ra một chiến trường Tiên Ma nóng bỏng cỡ nào.Mọi chuyện được khởi sự khoảng bốn ngày, lấy trung tâm dãy núi Ma Vực bắt đầu, không riêng gì tà tu và ma tộc ở Ma vực, trong triều Bạch Hoàng có không ít tu sĩ, ngay cả Bắc Vực cũng có rất nhiều người đi tới phía đó.Mà trận pháp truyền tống nước Bình Thạch này có tu sĩ xếp hàng chờ đợi số lượng càng ngày càng nhiều hơn so với đường đi từ triều Bạch Hoàng tới dãy núi Ma Vực.Rất nhiều tông môn trong gia tộc lớn đều có ý đồ vận dụng lực lượng, muốn trước hết bước thông qua cái trận truyền tống này lại bị đa số bộ phận đột kích đánh chìm.Có người không biết tự lượng sức mình, còn cầm các loại pháp chế, kết quả trực tiếp bị Lý Hầu gia đả thương, phơi thây bên ngoài trận truyền tống, dùng để cảnh cáo mọi người.Cho nên bây giờ chúng tu sĩ cũng đều hiểu rõ, cho dù là người nào, cũng đều phải ngoan ngoãn xếp hàng, không dám nửa lời oán hận.Nhưng bọn họ vừa mới tới không bao lâu, Tân Trạm lại nói có thể sử dụng trận pháp ngay để dẫn bọn họ đi, mọi người nghe vậy đều có phần chấn động và kinh ngạc.“Không sai, vận khí không tệ, ở trong hoàng cung còn gặp được một người quen biết dược tôn, dẫn theo tôi đi xem thử bệnh nhân trong cung, tôi dù không kiếm được linh tệ lắm như dược tôn này không cần đi dãy núi Ma vực, tư cách sử dụng truyền tống lập tức thuộc về tôi”Tân Trạm đã sớm nói kỹ lý do đã chuẩn bị từ trước.Mộ Dung Di nhìn Tân Trạm vài lần, không có nhìn ra chút sơ hở nào trên mặt của đối phương.Chỉ là trong lòng của ông ta cơ bản cũng công nhận lời giải thích này.Dù sao tình trạng này của nước Bình Thạch là không thể nào mời được dược tôn, muốn nói Tân Trạm có bản lĩnh chữa khỏi thì ông ta lại có hơi không tin.“Dược sư Trình, lần này cũng may dính chút hào quang của anh rồi”