Màn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình…
Chương 471
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Cái đứa nhỏ này” Lệ Thu Uyển bị chọc cười: “Năm đó mẹ với Tô Khánh Thành đã nói rõ ràng rồi, mẹ giúp ông ta quản lý công ty, đưa địa vị của nhà họ Tô lên, ông ta cho mẹ một chốn để dung thân, nếu như ông ta muốn cưới người khác, mẹ cũng sẽ đồng ý.Về phân chú Thượng Quan của con, chúng ta là bạn bè, cũng là người nhà”Năm đó Lệ Thu Uyển chỉ cần một thân phận, cũng cần cho Tô Lan Huyên một ngôi nhà hoản chỉnh, mới chọn Tô Khánh Thành.“Vậy chuyện ông bạn học Tô và Tân Huệ Mãn, năm đó mẹ cũng biết?”“Chuyện riêng tư của ông ta, mẹ không hỏi tới.”Ý nói, có biết hay không, cũng không có ý nghĩa gì cả.Nhắc tới Lệ Quốc Phong, trong lòng Lệ Thu Uyển lại hơi phiền muộn: “Bên phía cảnh sát nói như thế nào?”“Con đã hỏi Lục Đồng Quân rồi, sáng sớm ngày mai, sẽ hành quyết Lệ Quốc Phong”“Hành quyết?”Trong lòng Lệ Thu Uyển vẫn hơi kinh ngạc: “Đúng là ông ta vẫn đi tới nước đường này, chỉ thương cho hai đứa trẻ Hạo.Trần và Lâu Yến Vy này”Lệ Thu Uyển vừa dứt lời, bên ngoài phòng vang lên tiếng của Tô Khánh Thành.“Hạo Trần, con đứng ở cửa làm gì…”Bóng Đêm Tô Lan Huyên nghe thấy tiếng động, cùng với Lệ Thu Uyển vô thức nhìn về phía ngoài cửa.Tô Hạo Trần đi tới, vẻ mặt có thể nói là tự nhiên: “Chị, mẹ… Phải gọi là dì mới đúng, dì, con vừa mới đi ngang qua đây, không hề có ý muốn nghe lén.”“Gọi là dì hay là mẹ, đều tùy con cả” Ánh mắt Lệ Thu Uyển nhìn Tô Hạo Trần lộ ra vẻ yêu thương, con của bạn cũ, thân thể lại không tốt, đương nhiên là Lệ Thu Uyển lại càng thương Tô Hạo Trần hơn nhiều, đánh vào trong lòng, cũng đối xử với Tô Hạo Trần như con của mình.Tô Khánh Thành cũng đi theo vào, Tô Lan Huyên nói: “Lão.Tô, đi gọi người vừa mới xuống xe đi, xem bệnh cho Hạo Trần một chút”Tô Lan Huyên cũng có ý đuổi Tô Khánh Thành đi.“Được, vậy cha đi ngay đây” Tô Khánh Thành đặc biệt nghe lời Tô Lan Huyên.Sau khi Tô Khánh Thành đi khỏi, Tô Lan Huyên nhìn về phía Tô Hạo Trần, nói: “Mấy lời nói ban nấy, em nghe thấy hết rồi sao?”cũng vậy, coi như là không có người cha này đi”.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái đứa nhỏ này” Lệ Thu Uyển bị chọc cười: “Năm đó mẹ với Tô Khánh Thành đã nói rõ ràng rồi, mẹ giúp ông ta quản lý công ty, đưa địa vị của nhà họ Tô lên, ông ta cho mẹ một chốn để dung thân, nếu như ông ta muốn cưới người khác, mẹ cũng sẽ đồng ý.
Về phân chú Thượng Quan của con, chúng ta là bạn bè, cũng là người nhà”
Năm đó Lệ Thu Uyển chỉ cần một thân phận, cũng cần cho Tô Lan Huyên một ngôi nhà hoản chỉnh, mới chọn Tô Khánh Thành.
“Vậy chuyện ông bạn học Tô và Tân Huệ Mãn, năm đó mẹ cũng biết?”
“Chuyện riêng tư của ông ta, mẹ không hỏi tới.”
Ý nói, có biết hay không, cũng không có ý nghĩa gì cả.
Nhắc tới Lệ Quốc Phong, trong lòng Lệ Thu Uyển lại hơi phiền muộn: “Bên phía cảnh sát nói như thế nào?”
“Con đã hỏi Lục Đồng Quân rồi, sáng sớm ngày mai, sẽ hành quyết Lệ Quốc Phong”
“Hành quyết?”
Trong lòng Lệ Thu Uyển vẫn hơi kinh ngạc: “Đúng là ông ta vẫn đi tới nước đường này, chỉ thương cho hai đứa trẻ Hạo.
Trần và Lâu Yến Vy này”
Lệ Thu Uyển vừa dứt lời, bên ngoài phòng vang lên tiếng của Tô Khánh Thành.
“Hạo Trần, con đứng ở cửa làm gì…”
Bóng Đêm Tô Lan Huyên nghe thấy tiếng động, cùng với Lệ Thu Uyển vô thức nhìn về phía ngoài cửa.
Tô Hạo Trần đi tới, vẻ mặt có thể nói là tự nhiên: “Chị, mẹ… Phải gọi là dì mới đúng, dì, con vừa mới đi ngang qua đây, không hề có ý muốn nghe lén.”
“Gọi là dì hay là mẹ, đều tùy con cả” Ánh mắt Lệ Thu Uyển nhìn Tô Hạo Trần lộ ra vẻ yêu thương, con của bạn cũ, thân thể lại không tốt, đương nhiên là Lệ Thu Uyển lại càng thương Tô Hạo Trần hơn nhiều, đánh vào trong lòng, cũng đối xử với Tô Hạo Trần như con của mình.
Tô Khánh Thành cũng đi theo vào, Tô Lan Huyên nói: “Lão.
Tô, đi gọi người vừa mới xuống xe đi, xem bệnh cho Hạo Trần một chút”
Tô Lan Huyên cũng có ý đuổi Tô Khánh Thành đi.
“Được, vậy cha đi ngay đây” Tô Khánh Thành đặc biệt nghe lời Tô Lan Huyên.
Sau khi Tô Khánh Thành đi khỏi, Tô Lan Huyên nhìn về phía Tô Hạo Trần, nói: “Mấy lời nói ban nấy, em nghe thấy hết rồi sao?”
cũng vậy, coi như là không có người cha này đi”.
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Cái đứa nhỏ này” Lệ Thu Uyển bị chọc cười: “Năm đó mẹ với Tô Khánh Thành đã nói rõ ràng rồi, mẹ giúp ông ta quản lý công ty, đưa địa vị của nhà họ Tô lên, ông ta cho mẹ một chốn để dung thân, nếu như ông ta muốn cưới người khác, mẹ cũng sẽ đồng ý.Về phân chú Thượng Quan của con, chúng ta là bạn bè, cũng là người nhà”Năm đó Lệ Thu Uyển chỉ cần một thân phận, cũng cần cho Tô Lan Huyên một ngôi nhà hoản chỉnh, mới chọn Tô Khánh Thành.“Vậy chuyện ông bạn học Tô và Tân Huệ Mãn, năm đó mẹ cũng biết?”“Chuyện riêng tư của ông ta, mẹ không hỏi tới.”Ý nói, có biết hay không, cũng không có ý nghĩa gì cả.Nhắc tới Lệ Quốc Phong, trong lòng Lệ Thu Uyển lại hơi phiền muộn: “Bên phía cảnh sát nói như thế nào?”“Con đã hỏi Lục Đồng Quân rồi, sáng sớm ngày mai, sẽ hành quyết Lệ Quốc Phong”“Hành quyết?”Trong lòng Lệ Thu Uyển vẫn hơi kinh ngạc: “Đúng là ông ta vẫn đi tới nước đường này, chỉ thương cho hai đứa trẻ Hạo.Trần và Lâu Yến Vy này”Lệ Thu Uyển vừa dứt lời, bên ngoài phòng vang lên tiếng của Tô Khánh Thành.“Hạo Trần, con đứng ở cửa làm gì…”Bóng Đêm Tô Lan Huyên nghe thấy tiếng động, cùng với Lệ Thu Uyển vô thức nhìn về phía ngoài cửa.Tô Hạo Trần đi tới, vẻ mặt có thể nói là tự nhiên: “Chị, mẹ… Phải gọi là dì mới đúng, dì, con vừa mới đi ngang qua đây, không hề có ý muốn nghe lén.”“Gọi là dì hay là mẹ, đều tùy con cả” Ánh mắt Lệ Thu Uyển nhìn Tô Hạo Trần lộ ra vẻ yêu thương, con của bạn cũ, thân thể lại không tốt, đương nhiên là Lệ Thu Uyển lại càng thương Tô Hạo Trần hơn nhiều, đánh vào trong lòng, cũng đối xử với Tô Hạo Trần như con của mình.Tô Khánh Thành cũng đi theo vào, Tô Lan Huyên nói: “Lão.Tô, đi gọi người vừa mới xuống xe đi, xem bệnh cho Hạo Trần một chút”Tô Lan Huyên cũng có ý đuổi Tô Khánh Thành đi.“Được, vậy cha đi ngay đây” Tô Khánh Thành đặc biệt nghe lời Tô Lan Huyên.Sau khi Tô Khánh Thành đi khỏi, Tô Lan Huyên nhìn về phía Tô Hạo Trần, nói: “Mấy lời nói ban nấy, em nghe thấy hết rồi sao?”cũng vậy, coi như là không có người cha này đi”.