Màn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình…
Chương 479
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… “Dì Lưu, dì dạy cháu cắm cái này kiểu gì một chút đi, con không biết làm.” An Nhã Hân đi tới.“Được, dì chạy cho cháu, chúng ta vào trong nhà thôi.” Lưu Lệ Phương càng nhìn An Nhã Hân càng thấy ưng.Tô Lan Huyên dự định buổi tối sẽ ăn nướng ở ngoài trời, tổ chức trong sân nhà, còn đặc biệt lấy đèn, bóng hơi, hoa tươi để trang trí, vô cùng long trọng.Bên chiếc bàn dài bày đầy đồ ăn hoa quả, vỉ nướng cũng chuẩn bị đầy đủ, chỉ đợi người đến đủ.Hạ Lăng và Hạ Bảo dẫn mấy em trai chơi đùa ở thảm trong sảnh lớn.Lúc này, Tân Chấn Đông và mấy người Tô Khánh Thành cũng đều tới, trong nhà vô cùng sôi nổi.Lệ Thu Uyển giúp chuẩn bị đồ ăn, ba người Tân Chấn Đông, Tô Khánh Thành và Thượng Quan Âu chơi đấu địa chỉ ở phòng khách.Lý Kính Hòa xử lý việc ở công ty xong, đẩy tiệc xã giao buổi tối, cũng tới sớm.Thấy Lý Kính Hòa tới, Tân Chấn Đông đã thua rỗng túi quần lôi kéo đi chơi mạt chược.Bốn người, vừa khéo mở được một bàn.Thịnh tình khó có thể chối từ, Lý Kính Hòa nói: “Vậy cũng được, chúng ta đánh một lát, đánh chơi chơi một chút.”Tân Chấn Đông muốn vớt vát tiền vốn, đánh ít cũng đồng ý.“Ít nhất cũng phải khởi điểm từ mười nghìn chứ, đang ngồi đây đều là những nhân vật tai to mặt lớn, còn thiếu chút tiền ấy sao?”‘Tô Khánh Thành có tập đoàn Tô thị, kinh doanh cũng được.Tô Lan Huyên mỗi tháng cũng đều phân chia tiền hoa hồng công ty choTô Khánh Thành, đương nhiên không thiếu tiền.Thượng Quan Âu ở nước ngoài nhiều năm như vậy, cũng có nghề nghiệp riêng của mình, chưa từng buồn rầu vì tiền bao giờ.Lý Kính Hòa thì càng khỏi phải nói, một trong bốn gia tộc lớn tại thủ đô, ngay cả tiền chơi mạt chược cũng không có sao?Thế nhưng Tân Chấn Đông thì…Giọng nói của Tô Lan Huyên vang lên phía sau lưng: “Lão Tân, cha có tiền sao?”Địa Sát cũng không còn là của Tân Chấn Đông nữa, số tiền trước kia đều cho Tân Kiều Lam, có thể nói là Tân Chấn Đông rất liêm khiết.Lão Tân hơi xấu hổ, thế nhưng da mặt dày mà, đã lăn lộn nhiều năm như vậy, cũng không phải không có gì.”“Ba người vào phòng trước đi, tôi vào phòng vệ sinh một chút, lập tức tới ngay.”Ba người vừa mới đi, Tân Chấn Đông lập tức lôi kéo Tô Lan Huyên qua một bên nói: “Con gái rượu, mượn ít tiền chơi chơi nao.Tô Lan Huyên cũng thẳng thắn: “Thua coi như là của cha, thắng thì tính cho con”Đứa con gái rượu này, sao lại phải bãy cha thế nhỉ?Tân Chấn Đông đấu tranh tư tưởng một lúc: “Được!”Tô Lan Huyên lập tức chuyển cho Tân Chấn Đông ba tỷ.Lệ Thu Uyển ở cách đó vài mét, không hề lên tiếng.Vận may của Tân Chấn Đông hôm nay cũng thật đen đủi, ba tỷ, chưa đến một tiếng đồ hồ đã sạch nhẫn..
“Dì Lưu, dì dạy cháu cắm cái này kiểu gì một chút đi, con không biết làm.” An Nhã Hân đi tới.
“Được, dì chạy cho cháu, chúng ta vào trong nhà thôi.” Lưu Lệ Phương càng nhìn An Nhã Hân càng thấy ưng.
Tô Lan Huyên dự định buổi tối sẽ ăn nướng ở ngoài trời, tổ chức trong sân nhà, còn đặc biệt lấy đèn, bóng hơi, hoa tươi để trang trí, vô cùng long trọng.
Bên chiếc bàn dài bày đầy đồ ăn hoa quả, vỉ nướng cũng chuẩn bị đầy đủ, chỉ đợi người đến đủ.
Hạ Lăng và Hạ Bảo dẫn mấy em trai chơi đùa ở thảm trong sảnh lớn.
Lúc này, Tân Chấn Đông và mấy người Tô Khánh Thành cũng đều tới, trong nhà vô cùng sôi nổi.
Lệ Thu Uyển giúp chuẩn bị đồ ăn, ba người Tân Chấn Đông, Tô Khánh Thành và Thượng Quan Âu chơi đấu địa chỉ ở phòng khách.
Lý Kính Hòa xử lý việc ở công ty xong, đẩy tiệc xã giao buổi tối, cũng tới sớm.
Thấy Lý Kính Hòa tới, Tân Chấn Đông đã thua rỗng túi quần lôi kéo đi chơi mạt chược.
Bốn người, vừa khéo mở được một bàn.
Thịnh tình khó có thể chối từ, Lý Kính Hòa nói: “Vậy cũng được, chúng ta đánh một lát, đánh chơi chơi một chút.”
Tân Chấn Đông muốn vớt vát tiền vốn, đánh ít cũng đồng ý.
“Ít nhất cũng phải khởi điểm từ mười nghìn chứ, đang ngồi đây đều là những nhân vật tai to mặt lớn, còn thiếu chút tiền ấy sao?”
‘Tô Khánh Thành có tập đoàn Tô thị, kinh doanh cũng được.
Tô Lan Huyên mỗi tháng cũng đều phân chia tiền hoa hồng công ty choTô Khánh Thành, đương nhiên không thiếu tiền.
Thượng Quan Âu ở nước ngoài nhiều năm như vậy, cũng có nghề nghiệp riêng của mình, chưa từng buồn rầu vì tiền bao giờ.
Lý Kính Hòa thì càng khỏi phải nói, một trong bốn gia tộc lớn tại thủ đô, ngay cả tiền chơi mạt chược cũng không có sao?
Thế nhưng Tân Chấn Đông thì…
Giọng nói của Tô Lan Huyên vang lên phía sau lưng: “Lão Tân, cha có tiền sao?”
Địa Sát cũng không còn là của Tân Chấn Đông nữa, số tiền trước kia đều cho Tân Kiều Lam, có thể nói là Tân Chấn Đông rất liêm khiết.
Lão Tân hơi xấu hổ, thế nhưng da mặt dày mà, đã lăn lộn nhiều năm như vậy, cũng không phải không có gì.”
“Ba người vào phòng trước đi, tôi vào phòng vệ sinh một chút, lập tức tới ngay.”
Ba người vừa mới đi, Tân Chấn Đông lập tức lôi kéo Tô Lan Huyên qua một bên nói: “Con gái rượu, mượn ít tiền chơi chơi nao.
Tô Lan Huyên cũng thẳng thắn: “Thua coi như là của cha, thắng thì tính cho con”
Đứa con gái rượu này, sao lại phải bãy cha thế nhỉ?
Tân Chấn Đông đấu tranh tư tưởng một lúc: “Được!”
Tô Lan Huyên lập tức chuyển cho Tân Chấn Đông ba tỷ.
Lệ Thu Uyển ở cách đó vài mét, không hề lên tiếng.
Vận may của Tân Chấn Đông hôm nay cũng thật đen đủi, ba tỷ, chưa đến một tiếng đồ hồ đã sạch nhẫn..
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… “Dì Lưu, dì dạy cháu cắm cái này kiểu gì một chút đi, con không biết làm.” An Nhã Hân đi tới.“Được, dì chạy cho cháu, chúng ta vào trong nhà thôi.” Lưu Lệ Phương càng nhìn An Nhã Hân càng thấy ưng.Tô Lan Huyên dự định buổi tối sẽ ăn nướng ở ngoài trời, tổ chức trong sân nhà, còn đặc biệt lấy đèn, bóng hơi, hoa tươi để trang trí, vô cùng long trọng.Bên chiếc bàn dài bày đầy đồ ăn hoa quả, vỉ nướng cũng chuẩn bị đầy đủ, chỉ đợi người đến đủ.Hạ Lăng và Hạ Bảo dẫn mấy em trai chơi đùa ở thảm trong sảnh lớn.Lúc này, Tân Chấn Đông và mấy người Tô Khánh Thành cũng đều tới, trong nhà vô cùng sôi nổi.Lệ Thu Uyển giúp chuẩn bị đồ ăn, ba người Tân Chấn Đông, Tô Khánh Thành và Thượng Quan Âu chơi đấu địa chỉ ở phòng khách.Lý Kính Hòa xử lý việc ở công ty xong, đẩy tiệc xã giao buổi tối, cũng tới sớm.Thấy Lý Kính Hòa tới, Tân Chấn Đông đã thua rỗng túi quần lôi kéo đi chơi mạt chược.Bốn người, vừa khéo mở được một bàn.Thịnh tình khó có thể chối từ, Lý Kính Hòa nói: “Vậy cũng được, chúng ta đánh một lát, đánh chơi chơi một chút.”Tân Chấn Đông muốn vớt vát tiền vốn, đánh ít cũng đồng ý.“Ít nhất cũng phải khởi điểm từ mười nghìn chứ, đang ngồi đây đều là những nhân vật tai to mặt lớn, còn thiếu chút tiền ấy sao?”‘Tô Khánh Thành có tập đoàn Tô thị, kinh doanh cũng được.Tô Lan Huyên mỗi tháng cũng đều phân chia tiền hoa hồng công ty choTô Khánh Thành, đương nhiên không thiếu tiền.Thượng Quan Âu ở nước ngoài nhiều năm như vậy, cũng có nghề nghiệp riêng của mình, chưa từng buồn rầu vì tiền bao giờ.Lý Kính Hòa thì càng khỏi phải nói, một trong bốn gia tộc lớn tại thủ đô, ngay cả tiền chơi mạt chược cũng không có sao?Thế nhưng Tân Chấn Đông thì…Giọng nói của Tô Lan Huyên vang lên phía sau lưng: “Lão Tân, cha có tiền sao?”Địa Sát cũng không còn là của Tân Chấn Đông nữa, số tiền trước kia đều cho Tân Kiều Lam, có thể nói là Tân Chấn Đông rất liêm khiết.Lão Tân hơi xấu hổ, thế nhưng da mặt dày mà, đã lăn lộn nhiều năm như vậy, cũng không phải không có gì.”“Ba người vào phòng trước đi, tôi vào phòng vệ sinh một chút, lập tức tới ngay.”Ba người vừa mới đi, Tân Chấn Đông lập tức lôi kéo Tô Lan Huyên qua một bên nói: “Con gái rượu, mượn ít tiền chơi chơi nao.Tô Lan Huyên cũng thẳng thắn: “Thua coi như là của cha, thắng thì tính cho con”Đứa con gái rượu này, sao lại phải bãy cha thế nhỉ?Tân Chấn Đông đấu tranh tư tưởng một lúc: “Được!”Tô Lan Huyên lập tức chuyển cho Tân Chấn Đông ba tỷ.Lệ Thu Uyển ở cách đó vài mét, không hề lên tiếng.Vận may của Tân Chấn Đông hôm nay cũng thật đen đủi, ba tỷ, chưa đến một tiếng đồ hồ đã sạch nhẫn..