Tác giả:

Màn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình…

Chương 490

Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… Tô Lan Huyên nằm trên ghế vừa ăn chút hoa quả lót bụng vừa hỏi: “Đảo này rộng bao nhiêu vậy?”“Cỡ một thị trấn” Lục Đồng Quân cầm máy tính lướt xem vài thứ.Tô Lan Huyên tò mò: “Anh đang xem gì thế?”Cô đi qua thì phát hiện Lục Đồng Quân đang xem video giám sát toàn bộ hòn đảo, hình ảnh rất rõ ràng, ngay cả người ngồi xổm trong đám cỏ khô làm gì cũng đều thấy được.Lục Đồng Quân nói: “Trên đảo có giám sát toàn diện, cũng có rất nhiều cơ quan nên lúc em có một mình thì đừng đi loạn, tốt nhất là để cho một người dẫn đường”Tô Lan Huyên nhìn thấy Tô Hạo Trần trong video: “Hạo Trần đang bế Tam Bảo”Lục Đồng Quân đã sớm nhìn thấy rồi, anh mở video giám sát chính vì muốn tìm xem Tô Hạo Trần đang ở đâu.Tô Hạo Trần ôm Tam Bảo tản bộ bên bờ biển, vẫn luôn đi vòng quanh ngoài đảo.Tô Lan Huyên tò mò: “Hạo Trần đang làm cái gì vậy?”“Hẳn là tò mò chung quanh nên đi tham quan” Lục Đồng Quân nói: “Để anh kêu.Jenny dẫn họ về”Điểm chú ý của Tô Lan Huyên lại rơi vào người.Jenny.“Jenny là ai?”Lục Đồng Quân: “…”Mạch não của phụ nữ thật khó hiểu.“Khi nào thì Lâu Yến Vy đến?”“Đừng có lảng sang chuyện khác” Tô Lan Huyên híp mắt, nghiêm túc nói: “Muốn lảng sang chuyện khác nhất định là trong lòng có quỷ, Jenny này là ai? Là phụ nữ đúng không?”“Là nữ, một thành viên của Bóng Đêm, đợi lát nữa em sẽ thấy”Hai mươi phút sau.Tô Lan Huyên thấy được.Jenny, cô ta có nét phong tình của người ngoại quốc, lại lấy tên nước ngoài, khuôn mặt giống như dân tộc thiểu số, ngũ quan tinh xảo, đặc biệt là cặp mắt vô cùng quyến rũ kia.“Lão đại, tôi đã đưa người đến rồi”Jenny nghiêng người tránh ra, Tô Hạo Trần ôm Tam Bảo đi vào.“Chị, đảo này đẹp quá đi mất.Vừa nãy em thấy nơi bọn họ huấn luyện.Thiết bị ở nơi này so với chỗ huấn luyện mà lúc trước Lệ Quốc Phong đưa em đi hoàn thiện hơn nhiều.Khó trách chỉ trong vài năm ngắn ngủi Bóng Đêm đã quật khởi đến mức này”Cho dù lúc trước Bóng Đêm đã từng bị thương nặng cũng chẳng thương tổn đến căn cơ chút nào.Căn cơ của Bóng Đêm đều ở trên hòn đảo này.Lục Đồng Quân ôm Tam Bảo lại: “Nếu thích thì cứ nán lại một thời gian đi, tôi bảo.Jenny dẫn cậu đi tham quan”“Vậy thật tốt quá, cảm ơn anh rể”Lục Đồng Quân đưa cho.Jenny một ánh mắt: “Dẫn cậu ta đi tham quan xung quanh một chút, nhưng đừng đi vào rừng rậm sương mù”“Vâng, lão đại.”Jenny dẫn Tô Hạo Trần rời đi.Tô Lan Huyên hỏi: “Vì sao không thể đi vào rừng rậm sương mù? Có gì nguy hiểm sao? Hay là?”“Rừng rậm sương mù bị sương mù bao phủ quanh năm, người đi vào hầu như đều không ra được” Lục Đồng Quân lời ít ý nhiều giải thích: “Hình như đến giờ con phải uống sữa rồi, để anh đi pha sữa bột”.

Tô Lan Huyên nằm trên ghế vừa ăn chút hoa quả lót bụng vừa hỏi: “Đảo này rộng bao nhiêu vậy?”

“Cỡ một thị trấn” Lục Đồng Quân cầm máy tính lướt xem vài thứ.

Tô Lan Huyên tò mò: “Anh đang xem gì thế?”

Cô đi qua thì phát hiện Lục Đồng Quân đang xem video giám sát toàn bộ hòn đảo, hình ảnh rất rõ ràng, ngay cả người ngồi xổm trong đám cỏ khô làm gì cũng đều thấy được.

Lục Đồng Quân nói: “Trên đảo có giám sát toàn diện, cũng có rất nhiều cơ quan nên lúc em có một mình thì đừng đi loạn, tốt nhất là để cho một người dẫn đường”

Tô Lan Huyên nhìn thấy Tô Hạo Trần trong video: “Hạo Trần đang bế Tam Bảo”

Lục Đồng Quân đã sớm nhìn thấy rồi, anh mở video giám sát chính vì muốn tìm xem Tô Hạo Trần đang ở đâu.

Tô Hạo Trần ôm Tam Bảo tản bộ bên bờ biển, vẫn luôn đi vòng quanh ngoài đảo.

Tô Lan Huyên tò mò: “Hạo Trần đang làm cái gì vậy?”

“Hẳn là tò mò chung quanh nên đi tham quan” Lục Đồng Quân nói: “Để anh kêu.Jenny dẫn họ về”

Điểm chú ý của Tô Lan Huyên lại rơi vào người.Jenny.

“Jenny là ai?”

Lục Đồng Quân: “…”

Mạch não của phụ nữ thật khó hiểu.

“Khi nào thì Lâu Yến Vy đến?”

“Đừng có lảng sang chuyện khác” Tô Lan Huyên híp mắt, nghiêm túc nói: “Muốn lảng sang chuyện khác nhất định là trong lòng có quỷ, Jenny này là ai? Là phụ nữ đúng không?”

“Là nữ, một thành viên của Bóng Đêm, đợi lát nữa em sẽ thấy”

Hai mươi phút sau.

Tô Lan Huyên thấy được.Jenny, cô ta có nét phong tình của người ngoại quốc, lại lấy tên nước ngoài, khuôn mặt giống như dân tộc thiểu số, ngũ quan tinh xảo, đặc biệt là cặp mắt vô cùng quyến rũ kia.

“Lão đại, tôi đã đưa người đến rồi”

Jenny nghiêng người tránh ra, Tô Hạo Trần ôm Tam Bảo đi vào.

“Chị, đảo này đẹp quá đi mất.

Vừa nãy em thấy nơi bọn họ huấn luyện.

Thiết bị ở nơi này so với chỗ huấn luyện mà lúc trước Lệ Quốc Phong đưa em đi hoàn thiện hơn nhiều.

Khó trách chỉ trong vài năm ngắn ngủi Bóng Đêm đã quật khởi đến mức này”

Cho dù lúc trước Bóng Đêm đã từng bị thương nặng cũng chẳng thương tổn đến căn cơ chút nào.

Căn cơ của Bóng Đêm đều ở trên hòn đảo này.

Lục Đồng Quân ôm Tam Bảo lại: “Nếu thích thì cứ nán lại một thời gian đi, tôi bảo.Jenny dẫn cậu đi tham quan”

“Vậy thật tốt quá, cảm ơn anh rể”

Lục Đồng Quân đưa cho.Jenny một ánh mắt: “Dẫn cậu ta đi tham quan xung quanh một chút, nhưng đừng đi vào rừng rậm sương mù”

“Vâng, lão đại.”

Jenny dẫn Tô Hạo Trần rời đi.

Tô Lan Huyên hỏi: “Vì sao không thể đi vào rừng rậm sương mù? Có gì nguy hiểm sao? Hay là?”

“Rừng rậm sương mù bị sương mù bao phủ quanh năm, người đi vào hầu như đều không ra được” Lục Đồng Quân lời ít ý nhiều giải thích: “Hình như đến giờ con phải uống sữa rồi, để anh đi pha sữa bột”.

Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới RồiTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMàn đêm buông xuống. Hôm nay nhà họ Tô song hỷ lâm môn, gả hai đứa con gái cùng một ngày. Tô Lan Huyên mặc áo cưới kiểu truyền thống ngồi trước gương, trang điểm tinh xảo, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. Hôm nay là ngày cô kết hôn với Sở Lâm Minh. Yêu nhau một năm, cuối cùng sắp tu thành chính quả. “Chị à, chị may mắn thật đấy, sắp được gả vào nhà họ Sở, gia tộc hàng đầu ở thủ đô, trở thành cô Sở.” Tô Lan Ninh cũng mặc áo cưới truyền thống, vừa bước vào vừa nói bằng giọng quái dị. Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tô Lan Huyên, trong mắt Tô Lan Ninh hiện lên ghen ghét, chỉ hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp đó. Tô Lan Huyên lạnh mặt nói: “Tôi cũng chúc mừng em gái, sắp trở thành người vợ thứ tư của Lục Đồng Quân. Phải rồi, tôi nghe nói trước đó không lâu, cậu Lục mới gặp tai nạn bị hủy dung, chân cũng bị què, không còn sống được mấy năm, cô gả cho anh ta chắc là phải làm quả phụ thôi.” “Tô Lan Huyên, chị!” Tô Lan Ninh giận tái mặt, vừa nghĩ tới Tô Lan Huyên sẽ gả vào nhà họ Sở, còn mình… Tô Lan Huyên nằm trên ghế vừa ăn chút hoa quả lót bụng vừa hỏi: “Đảo này rộng bao nhiêu vậy?”“Cỡ một thị trấn” Lục Đồng Quân cầm máy tính lướt xem vài thứ.Tô Lan Huyên tò mò: “Anh đang xem gì thế?”Cô đi qua thì phát hiện Lục Đồng Quân đang xem video giám sát toàn bộ hòn đảo, hình ảnh rất rõ ràng, ngay cả người ngồi xổm trong đám cỏ khô làm gì cũng đều thấy được.Lục Đồng Quân nói: “Trên đảo có giám sát toàn diện, cũng có rất nhiều cơ quan nên lúc em có một mình thì đừng đi loạn, tốt nhất là để cho một người dẫn đường”Tô Lan Huyên nhìn thấy Tô Hạo Trần trong video: “Hạo Trần đang bế Tam Bảo”Lục Đồng Quân đã sớm nhìn thấy rồi, anh mở video giám sát chính vì muốn tìm xem Tô Hạo Trần đang ở đâu.Tô Hạo Trần ôm Tam Bảo tản bộ bên bờ biển, vẫn luôn đi vòng quanh ngoài đảo.Tô Lan Huyên tò mò: “Hạo Trần đang làm cái gì vậy?”“Hẳn là tò mò chung quanh nên đi tham quan” Lục Đồng Quân nói: “Để anh kêu.Jenny dẫn họ về”Điểm chú ý của Tô Lan Huyên lại rơi vào người.Jenny.“Jenny là ai?”Lục Đồng Quân: “…”Mạch não của phụ nữ thật khó hiểu.“Khi nào thì Lâu Yến Vy đến?”“Đừng có lảng sang chuyện khác” Tô Lan Huyên híp mắt, nghiêm túc nói: “Muốn lảng sang chuyện khác nhất định là trong lòng có quỷ, Jenny này là ai? Là phụ nữ đúng không?”“Là nữ, một thành viên của Bóng Đêm, đợi lát nữa em sẽ thấy”Hai mươi phút sau.Tô Lan Huyên thấy được.Jenny, cô ta có nét phong tình của người ngoại quốc, lại lấy tên nước ngoài, khuôn mặt giống như dân tộc thiểu số, ngũ quan tinh xảo, đặc biệt là cặp mắt vô cùng quyến rũ kia.“Lão đại, tôi đã đưa người đến rồi”Jenny nghiêng người tránh ra, Tô Hạo Trần ôm Tam Bảo đi vào.“Chị, đảo này đẹp quá đi mất.Vừa nãy em thấy nơi bọn họ huấn luyện.Thiết bị ở nơi này so với chỗ huấn luyện mà lúc trước Lệ Quốc Phong đưa em đi hoàn thiện hơn nhiều.Khó trách chỉ trong vài năm ngắn ngủi Bóng Đêm đã quật khởi đến mức này”Cho dù lúc trước Bóng Đêm đã từng bị thương nặng cũng chẳng thương tổn đến căn cơ chút nào.Căn cơ của Bóng Đêm đều ở trên hòn đảo này.Lục Đồng Quân ôm Tam Bảo lại: “Nếu thích thì cứ nán lại một thời gian đi, tôi bảo.Jenny dẫn cậu đi tham quan”“Vậy thật tốt quá, cảm ơn anh rể”Lục Đồng Quân đưa cho.Jenny một ánh mắt: “Dẫn cậu ta đi tham quan xung quanh một chút, nhưng đừng đi vào rừng rậm sương mù”“Vâng, lão đại.”Jenny dẫn Tô Hạo Trần rời đi.Tô Lan Huyên hỏi: “Vì sao không thể đi vào rừng rậm sương mù? Có gì nguy hiểm sao? Hay là?”“Rừng rậm sương mù bị sương mù bao phủ quanh năm, người đi vào hầu như đều không ra được” Lục Đồng Quân lời ít ý nhiều giải thích: “Hình như đến giờ con phải uống sữa rồi, để anh đi pha sữa bột”.

Chương 490