“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 2318
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 2318Nhưng Tân Trạm không phản ứng gì cả, anh bước từng bước ra ngoài, mặc kệ âm thanh của trận pháp, bước chân của anh vẫn vô cùng vững vàng.Thất bại trước đó của Lão Tùng nằm ở huyễn trận.Trận Pháp sư khám phá trận pháp cần tìm kiếm trận nhãn và trận điểm, tuy nhiên bày trận đại năng này có tính thiết lập huyễn trận ở những nơi này, khiến cho các trận điểm mà người nhìn trông thấy thật ra chỉ là ngụy trang.Nhưng đối với Tân Trạm mà nói, đây hoàn toàn không phải là vấn đề.Có thần mục rồi, một chút ngụy trang cũng đều bị xoá bỏ, Tân Trạm bước từng bước lên trận điểm một cách chính xác.Người nhà họ Diệp kinh ngạc, Tân Trạm giống như đang đi sau hoa viên nhà mình, đại trận vây nhóm người này tận ba ngày đã bị Tân Trạm từng bước chinh phục.Cuối cùng, Tân Trạm xuất hiện cách bên ngoài khoảng trăm mét.Anh đã hoàn toàn đi qua trận pháp Hộ Sơn này.Tam trưởng lão trợn mắt há hốc mồm. Những suy nghĩ trong đầu của đám người nhà họ Diệp vô cùng phức tạp.Ánh mắt lão Tùng phát sáng. Ông ta liên tục lắc đầu tán thưởng.Đúng là kỳ tích, Tân Trạm chỉ cần thời gian khoảng một nén nhang là đã giải quyết được rồi.Đây là trận pháp thượng cổ, là trận pháp Hộ Sơn của tiên tông đấy!Diệp Linh Chỉ rất hưng phấn. Anh Diệp Thành nói không sai, anh Tân thật lợi hại nha. Bây giờ sẽ không còn ai dám nghi ngờ mắt nhìn người của mình nữa.đâu nên cũng lười bàn điều kiện với anh.Bây giờ muốn bàn bạc lại, chắc chắn sẽ không dễ dàng.Nhưng vẫn phải cố gắng hết sức để ép giá xuống mới được.“Trình đạo hữu, chúng tôi đồng ý bỏ ra hai mươi phần trăm lợi nhuận thu được từ chuyến đi này để trả thù lao cho cậu, nhưng chúng tôi nhất định phải có được thứ này” Sau khi suy nghĩ kỹ, Tam trưởng lão mở miệng nói.“Tôi muốn năm mươi phần trăm” Tân Trạm đòi hỏi.“Trình đạo hữu, năm mươi phần trăm là quá nhiều rồi, tôi không đồng ý được” Mí mắt Tam trưởng lão giật giật.Tên Tân Trạm này quá tham lam, vừa mở miệng mà đã đòi phân nửa rồi.“Các người đều không vào được trận pháp này nhưng tôi có thể dẫn các người vào Cổ Tông. Ông cảm thấy năm mươi phần trăm rất nhiều sao?” Tân Trạm cau mày hỏi.“Trình đạo hữu, cậu đừng hiểu lầm, không phải nhà họ Diệp chúng tôi không thể bỏ ra số tiền này. Chẳng qua vì chuyến đi này mà chúng tôi đã phải bỏ ra rất nhiều tiền để mời hai vị trận pháp đại sư đến rồi. Năm mươi phần trăm thực sự quá nhiều” Tam trưởng lão giải thích.Sau đó ông ta đảo mắt, cười nói: “Hơn nữa cậu còn là bạn của Diệp Thành, cũng chính là bạn của nhà họ Diệp chúng tôi.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 2318
Nhưng Tân Trạm không phản ứng gì cả, anh bước từng bước ra ngoài, mặc kệ âm thanh của trận pháp, bước chân của anh vẫn vô cùng vững vàng.
Thất bại trước đó của Lão Tùng nằm ở huyễn trận.
Trận Pháp sư khám phá trận pháp cần tìm kiếm trận nhãn và trận điểm, tuy nhiên bày trận đại năng này có tính thiết lập huyễn trận ở những nơi này, khiến cho các trận điểm mà người nhìn trông thấy thật ra chỉ là ngụy trang.
Nhưng đối với Tân Trạm mà nói, đây hoàn toàn không phải là vấn đề.
Có thần mục rồi, một chút ngụy trang cũng đều bị xoá bỏ, Tân Trạm bước từng bước lên trận điểm một cách chính xác.
Người nhà họ Diệp kinh ngạc, Tân Trạm giống như đang đi sau hoa viên nhà mình, đại trận vây nhóm người này tận ba ngày đã bị Tân Trạm từng bước chinh phục.
Cuối cùng, Tân Trạm xuất hiện cách bên ngoài khoảng trăm mét.
Anh đã hoàn toàn đi qua trận pháp Hộ Sơn này.
Tam trưởng lão trợn mắt há hốc mồm. Những suy nghĩ trong đầu của đám người nhà họ Diệp vô cùng phức tạp.
Ánh mắt lão Tùng phát sáng. Ông ta liên tục lắc đầu tán thưởng.
Đúng là kỳ tích, Tân Trạm chỉ cần thời gian khoảng một nén nhang là đã giải quyết được rồi.
Đây là trận pháp thượng cổ, là trận pháp Hộ Sơn của tiên tông đấy!
Diệp Linh Chỉ rất hưng phấn. Anh Diệp Thành nói không sai, anh Tân thật lợi hại nha. Bây giờ sẽ không còn ai dám nghi ngờ mắt nhìn người của mình nữa.
đâu nên cũng lười bàn điều kiện với anh.
Bây giờ muốn bàn bạc lại, chắc chắn sẽ không dễ dàng.
Nhưng vẫn phải cố gắng hết sức để ép giá xuống mới được.
“Trình đạo hữu, chúng tôi đồng ý bỏ ra hai mươi phần trăm lợi nhuận thu được từ chuyến đi này để trả thù lao cho cậu, nhưng chúng tôi nhất định phải có được thứ này” Sau khi suy nghĩ kỹ, Tam trưởng lão mở miệng nói.
“Tôi muốn năm mươi phần trăm” Tân Trạm đòi hỏi.
“Trình đạo hữu, năm mươi phần trăm là quá nhiều rồi, tôi không đồng ý được” Mí mắt Tam trưởng lão giật giật.
Tên Tân Trạm này quá tham lam, vừa mở miệng mà đã đòi phân nửa rồi.
“Các người đều không vào được trận pháp này nhưng tôi có thể dẫn các người vào Cổ Tông. Ông cảm thấy năm mươi phần trăm rất nhiều sao?” Tân Trạm cau mày hỏi.
“Trình đạo hữu, cậu đừng hiểu lầm, không phải nhà họ Diệp chúng tôi không thể bỏ ra số tiền này. Chẳng qua vì chuyến đi này mà chúng tôi đã phải bỏ ra rất nhiều tiền để mời hai vị trận pháp đại sư đến rồi. Năm mươi phần trăm thực sự quá nhiều” Tam trưởng lão giải thích.
Sau đó ông ta đảo mắt, cười nói: “Hơn nữa cậu còn là bạn của Diệp Thành, cũng chính là bạn của nhà họ Diệp chúng tôi.
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 2318Nhưng Tân Trạm không phản ứng gì cả, anh bước từng bước ra ngoài, mặc kệ âm thanh của trận pháp, bước chân của anh vẫn vô cùng vững vàng.Thất bại trước đó của Lão Tùng nằm ở huyễn trận.Trận Pháp sư khám phá trận pháp cần tìm kiếm trận nhãn và trận điểm, tuy nhiên bày trận đại năng này có tính thiết lập huyễn trận ở những nơi này, khiến cho các trận điểm mà người nhìn trông thấy thật ra chỉ là ngụy trang.Nhưng đối với Tân Trạm mà nói, đây hoàn toàn không phải là vấn đề.Có thần mục rồi, một chút ngụy trang cũng đều bị xoá bỏ, Tân Trạm bước từng bước lên trận điểm một cách chính xác.Người nhà họ Diệp kinh ngạc, Tân Trạm giống như đang đi sau hoa viên nhà mình, đại trận vây nhóm người này tận ba ngày đã bị Tân Trạm từng bước chinh phục.Cuối cùng, Tân Trạm xuất hiện cách bên ngoài khoảng trăm mét.Anh đã hoàn toàn đi qua trận pháp Hộ Sơn này.Tam trưởng lão trợn mắt há hốc mồm. Những suy nghĩ trong đầu của đám người nhà họ Diệp vô cùng phức tạp.Ánh mắt lão Tùng phát sáng. Ông ta liên tục lắc đầu tán thưởng.Đúng là kỳ tích, Tân Trạm chỉ cần thời gian khoảng một nén nhang là đã giải quyết được rồi.Đây là trận pháp thượng cổ, là trận pháp Hộ Sơn của tiên tông đấy!Diệp Linh Chỉ rất hưng phấn. Anh Diệp Thành nói không sai, anh Tân thật lợi hại nha. Bây giờ sẽ không còn ai dám nghi ngờ mắt nhìn người của mình nữa.đâu nên cũng lười bàn điều kiện với anh.Bây giờ muốn bàn bạc lại, chắc chắn sẽ không dễ dàng.Nhưng vẫn phải cố gắng hết sức để ép giá xuống mới được.“Trình đạo hữu, chúng tôi đồng ý bỏ ra hai mươi phần trăm lợi nhuận thu được từ chuyến đi này để trả thù lao cho cậu, nhưng chúng tôi nhất định phải có được thứ này” Sau khi suy nghĩ kỹ, Tam trưởng lão mở miệng nói.“Tôi muốn năm mươi phần trăm” Tân Trạm đòi hỏi.“Trình đạo hữu, năm mươi phần trăm là quá nhiều rồi, tôi không đồng ý được” Mí mắt Tam trưởng lão giật giật.Tên Tân Trạm này quá tham lam, vừa mở miệng mà đã đòi phân nửa rồi.“Các người đều không vào được trận pháp này nhưng tôi có thể dẫn các người vào Cổ Tông. Ông cảm thấy năm mươi phần trăm rất nhiều sao?” Tân Trạm cau mày hỏi.“Trình đạo hữu, cậu đừng hiểu lầm, không phải nhà họ Diệp chúng tôi không thể bỏ ra số tiền này. Chẳng qua vì chuyến đi này mà chúng tôi đã phải bỏ ra rất nhiều tiền để mời hai vị trận pháp đại sư đến rồi. Năm mươi phần trăm thực sự quá nhiều” Tam trưởng lão giải thích.Sau đó ông ta đảo mắt, cười nói: “Hơn nữa cậu còn là bạn của Diệp Thành, cũng chính là bạn của nhà họ Diệp chúng tôi.