Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 2390

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2390“Cá xem người này, có thể tìm ra được vật liên quan tới căn nguyên thời gian trong số những phần thưởng kia không.”Sĩ Ma cười lạnh nói: “Nếu tôi thua, cùng lắm thì tôi đáp ứng thêm với ông một điều kiện nữa, nếu tôi thắng, tôi cũng không cần phần thưởng”“Ông chỉ đơn giản là chán ghét vãn bối này thôi, đúng không?” Ngạn Tiên nghe xong thì liên tục lắc đầu.Xem ra lần này Sí Ma thật sự bị Tân Trạm chọc giận rồi.Cuộc mua bán này, chỉ hại không lợi. Lão già này bị vây ở chiến trường Sát Lục nghìn vạn năm, kết quả khó khăn lắm gặp được một tên vãn bối, hù dọa không thành còn bị đối phương cãi ngược lại, xem ra đã tức đến mất lý trí rồi.“Sao, chuyện này ông chỉ lời không lỗ, có dám đánh cuộc không?” Sí Ma cười nói.“Cược, nhưng một lời đã định, ông không thể nuốt lời”Ngạn Tiên quyết đoán nói.Thời đại tiên ma đã sớm là quá khứ, hai người bọn họ mặc dù là tàn hồn, nhưng vẫn biết thời thế bây giờ đã khác xa lúc trước.Cho nên đối với một tên vãn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị bằng chuyện cá cược với Sí Ma không?” Ngạn Tiên nghe xong thì liên tục lắc đầu.Xem ra lần này Sí Ma thật sự bị Tân Trạm chọc giận rồi.Cuộc mua bán này, chỉ hại không lợi. Lão già này bị vây ở chiến trường Sát Lục nghìn vạn năm, kết quả khó khăn lắm gặp được một tên vãn bối, hù dọa không thành còn bị đối phương cãi ngược lại, xem ra đã tức đến mất lý trí rồi.“Sao, chuyện này ông chỉ lời không lỗ, có dám đánh cuộc không?” Sí Ma cười nói.“Cược, nhưng một lời đã định, ông không thể nuốt lời”Ngạn Tiên quyết đoán nói.Thời đại tiên ma đã sớm là quá khứ, hai người bọn họ mặc dù là tàn hồn, nhưng vẫn biết thời thế bây giờ đã khác xa lúc trước.Cho nên đối với một tên vấn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị bằng chuyện cá cược với Sí Ma.Cho nên đối với một tên vãn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị băng chuyện cá cược với Sí Ma của cậu rồi”“Nếu như không có được vậy cũng là do vận may của cậu, chứng minh cậu không có cơ duyên này với nó.” Ngạn Tiên giới thiệu nói.Tân Trạm nhận lấy nén hương, khẽ nhíu mày.Vì sao phần thưởng của chiến trường Sát Lục lại phức tạp như vậy. Hơn nữa vừa rồi Ngạn Tiên mới nói được một nửa bỗng nhiên dừng lại, tại sao lại như vậy?Tân Trạm lại nhìn thoáng qua Sí Ma ở bên cạnh không nói gì.Sau đó Ngạn Tiên vẽ lên lòng bàn tay, bỗng nhiên có một cửa thông đạo cực lớn mở ra trước mặt ba người.Xuyên qua cửa này có thể nhìn thấy bên trong đầy những rương bảo vật màu vàng cam đang lơ lửng trên không trung.Mặc dù bị ngăn cách bởi rương bảo vật, nhưng cũng có thể cảm nhận được ánh sáng rực rỡ của những thứ bên trong nó đang lưu chuyển, và hiển nhiên là tất cả các thứ đã bị khóa bên trong đều là những báu vật quý giá.“Lấy được giải thưởng cũng rất đơn giản. Chỉ cần cậu chạm vào rương bảo vật, nó sẽ tự động được xác nhận khi cậu mở nó, nhưng mà cậu chỉ có một cơ hội duy nhất” Ngạn Tiên nói.

Chương 2390

“Cá xem người này, có thể tìm ra được vật liên quan tới căn nguyên thời gian trong số những phần thưởng kia không.”

Sĩ Ma cười lạnh nói: “Nếu tôi thua, cùng lắm thì tôi đáp ứng thêm với ông một điều kiện nữa, nếu tôi thắng, tôi cũng không cần phần thưởng”

“Ông chỉ đơn giản là chán ghét vãn bối này thôi, đúng không?” Ngạn Tiên nghe xong thì liên tục lắc đầu.

Xem ra lần này Sí Ma thật sự bị Tân Trạm chọc giận rồi.

Cuộc mua bán này, chỉ hại không lợi. Lão già này bị vây ở chiến trường Sát Lục nghìn vạn năm, kết quả khó khăn lắm gặp được một tên vãn bối, hù dọa không thành còn bị đối phương cãi ngược lại, xem ra đã tức đến mất lý trí rồi.

“Sao, chuyện này ông chỉ lời không lỗ, có dám đánh cuộc không?” Sí Ma cười nói.

“Cược, nhưng một lời đã định, ông không thể nuốt lời”

Ngạn Tiên quyết đoán nói.

Thời đại tiên ma đã sớm là quá khứ, hai người bọn họ mặc dù là tàn hồn, nhưng vẫn biết thời thế bây giờ đã khác xa lúc trước.

Cho nên đối với một tên vãn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.

Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị bằng chuyện cá cược với Sí Ma không?” Ngạn Tiên nghe xong thì liên tục lắc đầu.

Xem ra lần này Sí Ma thật sự bị Tân Trạm chọc giận rồi.

Cuộc mua bán này, chỉ hại không lợi. Lão già này bị vây ở chiến trường Sát Lục nghìn vạn năm, kết quả khó khăn lắm gặp được một tên vãn bối, hù dọa không thành còn bị đối phương cãi ngược lại, xem ra đã tức đến mất lý trí rồi.

“Sao, chuyện này ông chỉ lời không lỗ, có dám đánh cuộc không?” Sí Ma cười nói.

“Cược, nhưng một lời đã định, ông không thể nuốt lời”

Ngạn Tiên quyết đoán nói.

Thời đại tiên ma đã sớm là quá khứ, hai người bọn họ mặc dù là tàn hồn, nhưng vẫn biết thời thế bây giờ đã khác xa lúc trước.

Cho nên đối với một tên vấn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.

Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị bằng chuyện cá cược với Sí Ma.

Cho nên đối với một tên vãn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.

Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị băng chuyện cá cược với Sí Ma của cậu rồi”

“Nếu như không có được vậy cũng là do vận may của cậu, chứng minh cậu không có cơ duyên này với nó.” Ngạn Tiên giới thiệu nói.

Tân Trạm nhận lấy nén hương, khẽ nhíu mày.

Vì sao phần thưởng của chiến trường Sát Lục lại phức tạp như vậy. Hơn nữa vừa rồi Ngạn Tiên mới nói được một nửa bỗng nhiên dừng lại, tại sao lại như vậy?

Tân Trạm lại nhìn thoáng qua Sí Ma ở bên cạnh không nói gì.

Sau đó Ngạn Tiên vẽ lên lòng bàn tay, bỗng nhiên có một cửa thông đạo cực lớn mở ra trước mặt ba người.

Xuyên qua cửa này có thể nhìn thấy bên trong đầy những rương bảo vật màu vàng cam đang lơ lửng trên không trung.

Mặc dù bị ngăn cách bởi rương bảo vật, nhưng cũng có thể cảm nhận được ánh sáng rực rỡ của những thứ bên trong nó đang lưu chuyển, và hiển nhiên là tất cả các thứ đã bị khóa bên trong đều là những báu vật quý giá.

“Lấy được giải thưởng cũng rất đơn giản. Chỉ cần cậu chạm vào rương bảo vật, nó sẽ tự động được xác nhận khi cậu mở nó, nhưng mà cậu chỉ có một cơ hội duy nhất” Ngạn Tiên nói.

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2390“Cá xem người này, có thể tìm ra được vật liên quan tới căn nguyên thời gian trong số những phần thưởng kia không.”Sĩ Ma cười lạnh nói: “Nếu tôi thua, cùng lắm thì tôi đáp ứng thêm với ông một điều kiện nữa, nếu tôi thắng, tôi cũng không cần phần thưởng”“Ông chỉ đơn giản là chán ghét vãn bối này thôi, đúng không?” Ngạn Tiên nghe xong thì liên tục lắc đầu.Xem ra lần này Sí Ma thật sự bị Tân Trạm chọc giận rồi.Cuộc mua bán này, chỉ hại không lợi. Lão già này bị vây ở chiến trường Sát Lục nghìn vạn năm, kết quả khó khăn lắm gặp được một tên vãn bối, hù dọa không thành còn bị đối phương cãi ngược lại, xem ra đã tức đến mất lý trí rồi.“Sao, chuyện này ông chỉ lời không lỗ, có dám đánh cuộc không?” Sí Ma cười nói.“Cược, nhưng một lời đã định, ông không thể nuốt lời”Ngạn Tiên quyết đoán nói.Thời đại tiên ma đã sớm là quá khứ, hai người bọn họ mặc dù là tàn hồn, nhưng vẫn biết thời thế bây giờ đã khác xa lúc trước.Cho nên đối với một tên vãn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị bằng chuyện cá cược với Sí Ma không?” Ngạn Tiên nghe xong thì liên tục lắc đầu.Xem ra lần này Sí Ma thật sự bị Tân Trạm chọc giận rồi.Cuộc mua bán này, chỉ hại không lợi. Lão già này bị vây ở chiến trường Sát Lục nghìn vạn năm, kết quả khó khăn lắm gặp được một tên vãn bối, hù dọa không thành còn bị đối phương cãi ngược lại, xem ra đã tức đến mất lý trí rồi.“Sao, chuyện này ông chỉ lời không lỗ, có dám đánh cuộc không?” Sí Ma cười nói.“Cược, nhưng một lời đã định, ông không thể nuốt lời”Ngạn Tiên quyết đoán nói.Thời đại tiên ma đã sớm là quá khứ, hai người bọn họ mặc dù là tàn hồn, nhưng vẫn biết thời thế bây giờ đã khác xa lúc trước.Cho nên đối với một tên vấn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị bằng chuyện cá cược với Sí Ma.Cho nên đối với một tên vãn bối xuất hiện ngay lúc này, hai người không đồng tình, cũng chẳng để tâm.Trong mắt Ngạn Tiên, việc ban thưởng bảo vật cho Tân Trạm hoàn toàn không thú vị băng chuyện cá cược với Sí Ma của cậu rồi”“Nếu như không có được vậy cũng là do vận may của cậu, chứng minh cậu không có cơ duyên này với nó.” Ngạn Tiên giới thiệu nói.Tân Trạm nhận lấy nén hương, khẽ nhíu mày.Vì sao phần thưởng của chiến trường Sát Lục lại phức tạp như vậy. Hơn nữa vừa rồi Ngạn Tiên mới nói được một nửa bỗng nhiên dừng lại, tại sao lại như vậy?Tân Trạm lại nhìn thoáng qua Sí Ma ở bên cạnh không nói gì.Sau đó Ngạn Tiên vẽ lên lòng bàn tay, bỗng nhiên có một cửa thông đạo cực lớn mở ra trước mặt ba người.Xuyên qua cửa này có thể nhìn thấy bên trong đầy những rương bảo vật màu vàng cam đang lơ lửng trên không trung.Mặc dù bị ngăn cách bởi rương bảo vật, nhưng cũng có thể cảm nhận được ánh sáng rực rỡ của những thứ bên trong nó đang lưu chuyển, và hiển nhiên là tất cả các thứ đã bị khóa bên trong đều là những báu vật quý giá.“Lấy được giải thưởng cũng rất đơn giản. Chỉ cần cậu chạm vào rương bảo vật, nó sẽ tự động được xác nhận khi cậu mở nó, nhưng mà cậu chỉ có một cơ hội duy nhất” Ngạn Tiên nói.

Chương 2390