“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…
Chương 2400
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2400“Thưa tiền bối, vãn bối vẫn đang tìm kiếm. Rương bảo vật căn nguyên thật sự quá khó có thể nắm chắc được, tôi định †ìm thêm một lúc nữa”Ngạn Tiên nghe vậy khóe miệng run rẩy một chút.Tân Trạm này quả thực nói dối không chớp mắt.Tìm kiếm? Tìm kiếm cái chó gì!Rõ ràng cậu đang âm thầm cho trùng ăn vật liệu của rương bảo vật!Tuy rằng bản thân đã nhìn thấy rõ ràng tận mắt nhưng ông †a lại không thể đi vạch trần, thật sự là oan trái uất ức mà.“Ha ha, thật ra thì những rương bảo vật này nhìn có vẻ hoàn toàn giống nhau, hơn nữa bên trong cũng có tiên khí phong ấn, thật không dễ tìm kiếm chút nào”Ngạn Tiên cười tủm tỉm nói: “Có điều tôi thấy tiểu hữu tìm kiếm vất vả, cho nên chúng tôi quyết định ngoại lệ, cho cậu cơ hội chọn một trong ba.”Nói xong, Ngạn Tiên trực tiếp nói cho Tân Trạm biết ba vị trí của rương bảo vật.“Chọn một trong ba cái?”Đôi mắt Tân Trạm xẹt qua một tia nghi ngờ.Sao Ngạn Tiên này lại đột nhiên có lòng tốt như vậy. Lúc trước không có ưu đãi này, bản thân anh ngu ngơ bên trong đó hai ngày mà giờ đã giảm bớt độ khó xuống rồi?Linh khí của mình ở bên trong đó đã tiêu hao quá nhiều à?Như vậy cũng không đúng lắm. Bởi vì thời gian ba ngày là Ngạn Tiên tự mình nói ra, không tồn tại vấn đề thời gian.“Lế nào chuyện mình cho Phệ Thiên Trùng gặm ăn rương bảo vật đã bị ông ta biết rồi sao.”Trái tim Tân Trạm hơi động, anh vẫn vô cùng bình tĩnh tiếp tục thăm dò nói: “Tiền bối, vấn bối tôi thật sự cảm ơn cơ hội mà ông đã cho tôi. Nhưng mà chọn một trong ba vẫn quá khó để chọn ra được. Tôi vẫn nên cân nhắc kỹ thêm một ngày nữa vậy”“Cân nhắc thêm một ngày nữa?”Ngạn Tiên và Sí Ma gần như đồng thời phun máu.“Như vậy đi, tôi trực tiếp chỉ cho cậu chiếc rương bảo vật có chứa thẻ ngọc căn nguyên, như thế đã được rồi chứ?” Ngạn Tiên áp chế ngọn lửa giận trong lòng nói.“Có thể đưa trực tiếp sao, không phải tiền bối đã nói không thể à?” Tân Trạm nhướng mày nói.“Ngoại lệ, vốn dĩ không cho phép đâu” Ngạn Tiên nói.Tân Trạm cười lạnh một tiếng, xem ra chính mình đoán đúng rồi.Hai người này đã xác thực được, phát hiện anh đang phá hoại rương bảo vật mới có thể sảng khoái thỏa hiệp với anh như vậy.Hơn nữa nếu như hai người này đã có thể quan sát được nội dung bên trong, trước đó còn đưa cho anh nén hương, rõ ràng là cố ý đùa giỡn mình.“Như vậy tốt rồi, ngoài thẻ ngọc căn nguyên này, ông lão tôi còn tăng cậu thêm một phần quà. Cậu là người nhà họ Tân đúng không, vậy thì món đồ này nhất định sẽ có ích với cậu” Sí Ma không nhịn được lên tiếng nói.“Vật phẩm có liên quan đến nhà họ Tân, hơn nữa còn rất quan trọng?” Trái tim Tân Trạm đập mạnh.“Cái này ông lão tôi có thể bảo đảm với cậu” Sí Ma nghiến răng nói.“Năm đó lúc chiến trường tiên ma này mở ra, tổ tiên nhà họ Tân của cậu đã từng đưa quà chúc mừng tới. Có điều cuối cùng thứ ấy cũng không được dùng làm phần thưởng, cho nên nó vẫn luôn ở trong tay chúng tôi.”“Vì vậy chỉ cần cậu đồng ý rời đi, tôi nhất định sẽ đưa vật đó cho cậu.”“Làm sao tôi có thể xác nhận lời của tiền bối nói là thật hay giả” Tân Trạm nheo mắt lại nói.“Cùng lắm thì tôi đưa cho cậu trước, như vậy đã được chưa hả. Nhưng cậu cũng phải cam đoan, ngay bây giờ lập tức đi ra ngoài không ở trong đó nữa”Tân Trạm suy tư một lát bèn gật đầu.
Chương 2400
“Thưa tiền bối, vãn bối vẫn đang tìm kiếm. Rương bảo vật căn nguyên thật sự quá khó có thể nắm chắc được, tôi định †ìm thêm một lúc nữa”
Ngạn Tiên nghe vậy khóe miệng run rẩy một chút.
Tân Trạm này quả thực nói dối không chớp mắt.
Tìm kiếm? Tìm kiếm cái chó gì!
Rõ ràng cậu đang âm thầm cho trùng ăn vật liệu của rương bảo vật!
Tuy rằng bản thân đã nhìn thấy rõ ràng tận mắt nhưng ông †a lại không thể đi vạch trần, thật sự là oan trái uất ức mà.
“Ha ha, thật ra thì những rương bảo vật này nhìn có vẻ hoàn toàn giống nhau, hơn nữa bên trong cũng có tiên khí phong ấn, thật không dễ tìm kiếm chút nào”
Ngạn Tiên cười tủm tỉm nói: “Có điều tôi thấy tiểu hữu tìm kiếm vất vả, cho nên chúng tôi quyết định ngoại lệ, cho cậu cơ hội chọn một trong ba.”
Nói xong, Ngạn Tiên trực tiếp nói cho Tân Trạm biết ba vị trí của rương bảo vật.
“Chọn một trong ba cái?”
Đôi mắt Tân Trạm xẹt qua một tia nghi ngờ.
Sao Ngạn Tiên này lại đột nhiên có lòng tốt như vậy. Lúc trước không có ưu đãi này, bản thân anh ngu ngơ bên trong đó hai ngày mà giờ đã giảm bớt độ khó xuống rồi?
Linh khí của mình ở bên trong đó đã tiêu hao quá nhiều à?
Như vậy cũng không đúng lắm. Bởi vì thời gian ba ngày là Ngạn Tiên tự mình nói ra, không tồn tại vấn đề thời gian.
“Lế nào chuyện mình cho Phệ Thiên Trùng gặm ăn rương bảo vật đã bị ông ta biết rồi sao.”
Trái tim Tân Trạm hơi động, anh vẫn vô cùng bình tĩnh tiếp tục thăm dò nói: “Tiền bối, vấn bối tôi thật sự cảm ơn cơ hội mà ông đã cho tôi. Nhưng mà chọn một trong ba vẫn quá khó để chọn ra được. Tôi vẫn nên cân nhắc kỹ thêm một ngày nữa vậy”
“Cân nhắc thêm một ngày nữa?”
Ngạn Tiên và Sí Ma gần như đồng thời phun máu.
“Như vậy đi, tôi trực tiếp chỉ cho cậu chiếc rương bảo vật có chứa thẻ ngọc căn nguyên, như thế đã được rồi chứ?” Ngạn Tiên áp chế ngọn lửa giận trong lòng nói.
“Có thể đưa trực tiếp sao, không phải tiền bối đã nói không thể à?” Tân Trạm nhướng mày nói.
“Ngoại lệ, vốn dĩ không cho phép đâu” Ngạn Tiên nói.
Tân Trạm cười lạnh một tiếng, xem ra chính mình đoán đúng rồi.
Hai người này đã xác thực được, phát hiện anh đang phá hoại rương bảo vật mới có thể sảng khoái thỏa hiệp với anh như vậy.
Hơn nữa nếu như hai người này đã có thể quan sát được nội dung bên trong, trước đó còn đưa cho anh nén hương, rõ ràng là cố ý đùa giỡn mình.
“Như vậy tốt rồi, ngoài thẻ ngọc căn nguyên này, ông lão tôi còn tăng cậu thêm một phần quà. Cậu là người nhà họ Tân đúng không, vậy thì món đồ này nhất định sẽ có ích với cậu” Sí Ma không nhịn được lên tiếng nói.
“Vật phẩm có liên quan đến nhà họ Tân, hơn nữa còn rất quan trọng?” Trái tim Tân Trạm đập mạnh.
“Cái này ông lão tôi có thể bảo đảm với cậu” Sí Ma nghiến răng nói.
“Năm đó lúc chiến trường tiên ma này mở ra, tổ tiên nhà họ Tân của cậu đã từng đưa quà chúc mừng tới. Có điều cuối cùng thứ ấy cũng không được dùng làm phần thưởng, cho nên nó vẫn luôn ở trong tay chúng tôi.”
“Vì vậy chỉ cần cậu đồng ý rời đi, tôi nhất định sẽ đưa vật đó cho cậu.”
“Làm sao tôi có thể xác nhận lời của tiền bối nói là thật hay giả” Tân Trạm nheo mắt lại nói.
“Cùng lắm thì tôi đưa cho cậu trước, như vậy đã được chưa hả. Nhưng cậu cũng phải cam đoan, ngay bây giờ lập tức đi ra ngoài không ở trong đó nữa”
Tân Trạm suy tư một lát bèn gật đầu.
Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2400“Thưa tiền bối, vãn bối vẫn đang tìm kiếm. Rương bảo vật căn nguyên thật sự quá khó có thể nắm chắc được, tôi định †ìm thêm một lúc nữa”Ngạn Tiên nghe vậy khóe miệng run rẩy một chút.Tân Trạm này quả thực nói dối không chớp mắt.Tìm kiếm? Tìm kiếm cái chó gì!Rõ ràng cậu đang âm thầm cho trùng ăn vật liệu của rương bảo vật!Tuy rằng bản thân đã nhìn thấy rõ ràng tận mắt nhưng ông †a lại không thể đi vạch trần, thật sự là oan trái uất ức mà.“Ha ha, thật ra thì những rương bảo vật này nhìn có vẻ hoàn toàn giống nhau, hơn nữa bên trong cũng có tiên khí phong ấn, thật không dễ tìm kiếm chút nào”Ngạn Tiên cười tủm tỉm nói: “Có điều tôi thấy tiểu hữu tìm kiếm vất vả, cho nên chúng tôi quyết định ngoại lệ, cho cậu cơ hội chọn một trong ba.”Nói xong, Ngạn Tiên trực tiếp nói cho Tân Trạm biết ba vị trí của rương bảo vật.“Chọn một trong ba cái?”Đôi mắt Tân Trạm xẹt qua một tia nghi ngờ.Sao Ngạn Tiên này lại đột nhiên có lòng tốt như vậy. Lúc trước không có ưu đãi này, bản thân anh ngu ngơ bên trong đó hai ngày mà giờ đã giảm bớt độ khó xuống rồi?Linh khí của mình ở bên trong đó đã tiêu hao quá nhiều à?Như vậy cũng không đúng lắm. Bởi vì thời gian ba ngày là Ngạn Tiên tự mình nói ra, không tồn tại vấn đề thời gian.“Lế nào chuyện mình cho Phệ Thiên Trùng gặm ăn rương bảo vật đã bị ông ta biết rồi sao.”Trái tim Tân Trạm hơi động, anh vẫn vô cùng bình tĩnh tiếp tục thăm dò nói: “Tiền bối, vấn bối tôi thật sự cảm ơn cơ hội mà ông đã cho tôi. Nhưng mà chọn một trong ba vẫn quá khó để chọn ra được. Tôi vẫn nên cân nhắc kỹ thêm một ngày nữa vậy”“Cân nhắc thêm một ngày nữa?”Ngạn Tiên và Sí Ma gần như đồng thời phun máu.“Như vậy đi, tôi trực tiếp chỉ cho cậu chiếc rương bảo vật có chứa thẻ ngọc căn nguyên, như thế đã được rồi chứ?” Ngạn Tiên áp chế ngọn lửa giận trong lòng nói.“Có thể đưa trực tiếp sao, không phải tiền bối đã nói không thể à?” Tân Trạm nhướng mày nói.“Ngoại lệ, vốn dĩ không cho phép đâu” Ngạn Tiên nói.Tân Trạm cười lạnh một tiếng, xem ra chính mình đoán đúng rồi.Hai người này đã xác thực được, phát hiện anh đang phá hoại rương bảo vật mới có thể sảng khoái thỏa hiệp với anh như vậy.Hơn nữa nếu như hai người này đã có thể quan sát được nội dung bên trong, trước đó còn đưa cho anh nén hương, rõ ràng là cố ý đùa giỡn mình.“Như vậy tốt rồi, ngoài thẻ ngọc căn nguyên này, ông lão tôi còn tăng cậu thêm một phần quà. Cậu là người nhà họ Tân đúng không, vậy thì món đồ này nhất định sẽ có ích với cậu” Sí Ma không nhịn được lên tiếng nói.“Vật phẩm có liên quan đến nhà họ Tân, hơn nữa còn rất quan trọng?” Trái tim Tân Trạm đập mạnh.“Cái này ông lão tôi có thể bảo đảm với cậu” Sí Ma nghiến răng nói.“Năm đó lúc chiến trường tiên ma này mở ra, tổ tiên nhà họ Tân của cậu đã từng đưa quà chúc mừng tới. Có điều cuối cùng thứ ấy cũng không được dùng làm phần thưởng, cho nên nó vẫn luôn ở trong tay chúng tôi.”“Vì vậy chỉ cần cậu đồng ý rời đi, tôi nhất định sẽ đưa vật đó cho cậu.”“Làm sao tôi có thể xác nhận lời của tiền bối nói là thật hay giả” Tân Trạm nheo mắt lại nói.“Cùng lắm thì tôi đưa cho cậu trước, như vậy đã được chưa hả. Nhưng cậu cũng phải cam đoan, ngay bây giờ lập tức đi ra ngoài không ở trong đó nữa”Tân Trạm suy tư một lát bèn gật đầu.