Tác giả:

Đã gần đến ngày đại hôn, mọi người trong phủ ai cũng bận bận rộn rộn chạy tới chạy lui chuẩn bị các thứ này nọ. Người giăng đèn, người kết hoa, người quét dọn, người dán giấy hỷ… Đủ thứ việc trên đời nhưng lại có một người đang hết sức rảnh rỗi ngồi cắn hạt dưa, đã vậy còn chưng ra vẻ mặt: ‘bản đại gia đây đang rất buồn chán’ khiến mọi người chỉ biết nhìn trời than thở. Và người đó không ai khác chính là Mặc đại cô nương_ Mặc Viên. “Haizz…” Sau khi thở dài lần thứ n, Mặc Viên quyết định đi tìm người tán gẫu nếu không nàng sẽ chán mà chết. Đi lòng và lòng vòng một hồi rốt cuộc nhìn thấy Tiểu Thanh đang thẩn thơ đi về phía nàng, Mặc Viên vui vẻ định chào hỏi nhưng nhìn thấy vẻ mặt như người mất hồn của Tiểu Thanh thì bao nhiêu lời nói đều trôi tuột xuống dạ dày hết. Mặc Viên cứ như vậy trơ mắt nhìn Tiểu Thanh lướt qua mà không thốt nổi chữ nào. Nha đầu này hôm nay làm sao thế nhỉ? Cứ như người cõi trên vậy! Mấy ngày nay nàng thấy mọi người thật kì lạ. Hạ Cữu thì hành tung bí ẩn cứ như…

Chương 38

Rắn Nhỏ Nàng Chạy Không Thoát!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Ngôn TìnhĐã gần đến ngày đại hôn, mọi người trong phủ ai cũng bận bận rộn rộn chạy tới chạy lui chuẩn bị các thứ này nọ. Người giăng đèn, người kết hoa, người quét dọn, người dán giấy hỷ… Đủ thứ việc trên đời nhưng lại có một người đang hết sức rảnh rỗi ngồi cắn hạt dưa, đã vậy còn chưng ra vẻ mặt: ‘bản đại gia đây đang rất buồn chán’ khiến mọi người chỉ biết nhìn trời than thở. Và người đó không ai khác chính là Mặc đại cô nương_ Mặc Viên. “Haizz…” Sau khi thở dài lần thứ n, Mặc Viên quyết định đi tìm người tán gẫu nếu không nàng sẽ chán mà chết. Đi lòng và lòng vòng một hồi rốt cuộc nhìn thấy Tiểu Thanh đang thẩn thơ đi về phía nàng, Mặc Viên vui vẻ định chào hỏi nhưng nhìn thấy vẻ mặt như người mất hồn của Tiểu Thanh thì bao nhiêu lời nói đều trôi tuột xuống dạ dày hết. Mặc Viên cứ như vậy trơ mắt nhìn Tiểu Thanh lướt qua mà không thốt nổi chữ nào. Nha đầu này hôm nay làm sao thế nhỉ? Cứ như người cõi trên vậy! Mấy ngày nay nàng thấy mọi người thật kì lạ. Hạ Cữu thì hành tung bí ẩn cứ như… Tiểu Thanh ngủ đã đời liền vặn người, đá chân.Mở mắt đã thấy là gương mặt yêu nghiệt phóng to của họ Kim nào đó, nàng giật mình ngồi dậy kiểm tra quần áo của mình.Rất tốt, còn nguyên, không bị mất món nào cả!Thu hết cảnh này vào mắt, Kim Huyền nằm nghiêng một tay chống đầu cười mười phần tìm đánh: “Nàng nghĩ xem, nếu ta thực sự có làm gì đó với nàng, nàng còn có thể còn sức ngồi dậy sao?”Tiểu Thanh: “=.=”Cái tên không biết xấu hổ!!Thẹn quá thành giận, Tiểu Thanh cầm cái gối ném thẳng vào mặt hắn: “Tên vô lại!!”Bắt cái gối vứt sang một bên, Kim Huyền ngồi dậy nắm lấy hai má nàng n*n b*p: “Dám ám sát Hoàng đế hả?”Tiểu Thanh né không kịp ma trảo của hắn, đành cắn răng chịu tội, mở to mắt trừng hắn: “Ám sát cái muội ngươi!!”“Lại mắng ta? Rắn nhỏ nàng chán sống sao?” Vừa nói vừa tăng lực tay khiến nàng la oai oái xin tha.Nháo loạn một hồi, Tiểu Thanh tức phì phò xoa xoa hai má đáng thương của mình, tiếp tục trừng tên hung thủ.Kim Huyền tâm trạng cực tốt, xoa xoa đầu nàng: “Trợn nữa mắt sẽ rớt ra!”Tiểu Thanh nghiêng đầu né tránh ma trảo của hắn trên đầu mình: “Kệ ta!”“Đi ăn cơm thôi!”“Không đi!”“Thế nàng muốn đi đâu?”“Đi tìm Hiểu Lam, cùng về khách đ**m.”“Ở đây không tốt sao? Sao phải về khách đ**m.”“Ở đây rất tốt!”“Vậy nàng ở lại đi!”“Nhưng có ngươi nên trở thành không tốt rồi!”“Ta không tốt chỗ nào?”“Chỗ nào cũng không tốt!”Kim Huyền: “…”Tiểu Thanh vui vẻ.>v.

Tiểu Thanh ngủ đã đời liền vặn người, đá chân.

Mở mắt đã thấy là gương mặt yêu nghiệt phóng to của họ Kim nào đó, nàng giật mình ngồi dậy kiểm tra quần áo của mình.

Rất tốt, còn nguyên, không bị mất món nào cả!

Thu hết cảnh này vào mắt, Kim Huyền nằm nghiêng một tay chống đầu cười mười phần tìm đánh: “Nàng nghĩ xem, nếu ta thực sự có làm gì đó với nàng, nàng còn có thể còn sức ngồi dậy sao?”

Tiểu Thanh: “=.

=”

Cái tên không biết xấu hổ!!

Thẹn quá thành giận, Tiểu Thanh cầm cái gối ném thẳng vào mặt hắn: “Tên vô lại!!”

Bắt cái gối vứt sang một bên, Kim Huyền ngồi dậy nắm lấy hai má nàng n*n b*p: “Dám ám sát Hoàng đế hả?”

Tiểu Thanh né không kịp ma trảo của hắn, đành cắn răng chịu tội, mở to mắt trừng hắn: “Ám sát cái muội ngươi!!”

“Lại mắng ta? Rắn nhỏ nàng chán sống sao?” Vừa nói vừa tăng lực tay khiến nàng la oai oái xin tha.

Nháo loạn một hồi, Tiểu Thanh tức phì phò xoa xoa hai má đáng thương của mình, tiếp tục trừng tên hung thủ.

Kim Huyền tâm trạng cực tốt, xoa xoa đầu nàng: “Trợn nữa mắt sẽ rớt ra!”

Tiểu Thanh nghiêng đầu né tránh ma trảo của hắn trên đầu mình: “Kệ ta!”

“Đi ăn cơm thôi!”

“Không đi!”

“Thế nàng muốn đi đâu?”

“Đi tìm Hiểu Lam, cùng về khách đ**m.

“Ở đây không tốt sao? Sao phải về khách đ**m.

“Ở đây rất tốt!”

“Vậy nàng ở lại đi!”

“Nhưng có ngươi nên trở thành không tốt rồi!”

“Ta không tốt chỗ nào?”

“Chỗ nào cũng không tốt!”

Kim Huyền: “…”

Tiểu Thanh vui vẻ.

>v.

Rắn Nhỏ Nàng Chạy Không Thoát!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Ngôn TìnhĐã gần đến ngày đại hôn, mọi người trong phủ ai cũng bận bận rộn rộn chạy tới chạy lui chuẩn bị các thứ này nọ. Người giăng đèn, người kết hoa, người quét dọn, người dán giấy hỷ… Đủ thứ việc trên đời nhưng lại có một người đang hết sức rảnh rỗi ngồi cắn hạt dưa, đã vậy còn chưng ra vẻ mặt: ‘bản đại gia đây đang rất buồn chán’ khiến mọi người chỉ biết nhìn trời than thở. Và người đó không ai khác chính là Mặc đại cô nương_ Mặc Viên. “Haizz…” Sau khi thở dài lần thứ n, Mặc Viên quyết định đi tìm người tán gẫu nếu không nàng sẽ chán mà chết. Đi lòng và lòng vòng một hồi rốt cuộc nhìn thấy Tiểu Thanh đang thẩn thơ đi về phía nàng, Mặc Viên vui vẻ định chào hỏi nhưng nhìn thấy vẻ mặt như người mất hồn của Tiểu Thanh thì bao nhiêu lời nói đều trôi tuột xuống dạ dày hết. Mặc Viên cứ như vậy trơ mắt nhìn Tiểu Thanh lướt qua mà không thốt nổi chữ nào. Nha đầu này hôm nay làm sao thế nhỉ? Cứ như người cõi trên vậy! Mấy ngày nay nàng thấy mọi người thật kì lạ. Hạ Cữu thì hành tung bí ẩn cứ như… Tiểu Thanh ngủ đã đời liền vặn người, đá chân.Mở mắt đã thấy là gương mặt yêu nghiệt phóng to của họ Kim nào đó, nàng giật mình ngồi dậy kiểm tra quần áo của mình.Rất tốt, còn nguyên, không bị mất món nào cả!Thu hết cảnh này vào mắt, Kim Huyền nằm nghiêng một tay chống đầu cười mười phần tìm đánh: “Nàng nghĩ xem, nếu ta thực sự có làm gì đó với nàng, nàng còn có thể còn sức ngồi dậy sao?”Tiểu Thanh: “=.=”Cái tên không biết xấu hổ!!Thẹn quá thành giận, Tiểu Thanh cầm cái gối ném thẳng vào mặt hắn: “Tên vô lại!!”Bắt cái gối vứt sang một bên, Kim Huyền ngồi dậy nắm lấy hai má nàng n*n b*p: “Dám ám sát Hoàng đế hả?”Tiểu Thanh né không kịp ma trảo của hắn, đành cắn răng chịu tội, mở to mắt trừng hắn: “Ám sát cái muội ngươi!!”“Lại mắng ta? Rắn nhỏ nàng chán sống sao?” Vừa nói vừa tăng lực tay khiến nàng la oai oái xin tha.Nháo loạn một hồi, Tiểu Thanh tức phì phò xoa xoa hai má đáng thương của mình, tiếp tục trừng tên hung thủ.Kim Huyền tâm trạng cực tốt, xoa xoa đầu nàng: “Trợn nữa mắt sẽ rớt ra!”Tiểu Thanh nghiêng đầu né tránh ma trảo của hắn trên đầu mình: “Kệ ta!”“Đi ăn cơm thôi!”“Không đi!”“Thế nàng muốn đi đâu?”“Đi tìm Hiểu Lam, cùng về khách đ**m.”“Ở đây không tốt sao? Sao phải về khách đ**m.”“Ở đây rất tốt!”“Vậy nàng ở lại đi!”“Nhưng có ngươi nên trở thành không tốt rồi!”“Ta không tốt chỗ nào?”“Chỗ nào cũng không tốt!”Kim Huyền: “…”Tiểu Thanh vui vẻ.>v.

Chương 38