Tác giả:

“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào…

Chương 2517

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2517“Có tư cách hay không, không phải chỉ dựa vào miệng nói, mà phải dựa vào khả năng của chính mình”Tân Trạm đưa tay ra, ngay lúc này một chiếc kiếm xanh đột nhiên xuất hiện ở trên tay anh.Mà Chu Tùng Sinh thì cười lạnh sau đó có một thanh kiếm màu đỏ thắm ở trên tay.“Bản tôi cho cậu biết đỉnh phong của Hợp Thể cảnh chênh lệch so với cậu rất nhiều, giống như là một ngôi sao với một con kiến bé nhỏ.”Sau khi dứt lời thì Chu Tùng Sinh đột nhiên lao ra.Từ chiếc kiếm màu đỏ kia b*n r* một loại ánh sáng màu đỏ động trời.Ở dưới một ngón tay của Chu Tùng Sinh giống như xuất hiện rồng lửa, đốt cháy hết tất cả những gì nó đi qua, hướng về phía của Tân Trạm.Âm ầm!Lửa này giống như bị linh khí tấn công, thân thể của Tân trạm đột nhiên bay rớt ra ngoài, sau đó hơi nghiêng người bay vút lên.“Muốn chạy sao? Đã không còn kịp rồi”Chu Tùng Sinh cười to sau đó cũng đuổi theo.Mà Tân Trạm thì thi triển Thiên Hỏa Bộ, tốc độ giống như ma quỷ.Lúc này đây, nơi mà anh hướng đến không phải là sau nhà mà là con đường vữa nãy đã đi qua.Trên đường đi vẫn như cũ, vẫn có thể chứng kiến thấy những tu sĩ đang giao thủ, cũng có thể nhìn thấy tu sĩ Diệp Trảm Long.Tân Trạm một bên chạy như bay một bên thì tiện tay lấy ra các loại linh khí.Kiếm tiên nhảy múa giống như các loại gió lốc.Những tu sĩ này vốn định ngăn cản Tân Trạm lại nhưng kết quả lại bị kiếm tấn công mạnh mẽ thân thể lập tức bị chém thành các mảnh vỡ.“Tên nhóc con này là một bên vừa dẫn tôi đi một bên thì g**t ch*t viện binh của tôi sao, trí não không không tồi, chỉ tiếc là không đủ tu vi, tất cả chỉ là uổng công mà thôi.Nhìn thấy Tân Trạm ở phía trước xung phong liều chết thì Chu Tùng Sinh nheo đôi mắt của mình lại, cười lạnh một tiếng.Ông ta đưa tay của mình lên ném ra một mảnh vỡ của chiếc bàn có phong cách cổ xưa.Cái mảnh vỡ này đi với tốc độ cực nhanh, lập tức bay đến chỗ của Tân Trạm.Ngay sau đó lập tức nổ tung ra.Một lượng lớn tiên khí tràn ngập ra, che phủ kín đất trời.Ngay sau đó những khí này lập tức cứng lại, sau đó hóa thành một màn che trong suốt, bao bọc tất cả những tu sĩ trong phạm vi vài chục mét ở bên trong, tất nhiên là cũng có Tân Trạm cùng với Chu Tùng Sinh.Nhiều tu sĩ thấy vậy, đều lộ ra vẻ kinh ngạc, lần lượt lui về phía sau, nhất thời dừng tay lại đều nhìn lên bầu trời.“Đạo hữu Tân, hiện tại cậu không phải lo lắng, tất cả những tu sĩ đều ở trong này sẽ không còn ai có khả năng bắt Diệp Trảm Long, cũng không có cách nào có thể trợ giúp đỡ được.Diệp Trảm Long”“Đương nhiên, cậu cũng đừng nghĩ đến việc phá lớp bảo vệ này đi”Nhìn thấy Tân Trạm sử dụng sức mạnh tấn công lớp màn này một cái thì Chu Tùng Sinh cười một tiếng.“Đây chính là trần bàn thượng cổ tiên tôn, giống như những mảnh vỡ ngưng tụ lại thành tiên khí che chắn, cũng không phải là thứ mà một người ở cảnh thần phó phân có thể mở ra được”“Tôi Thấy vật này đã trải qua tế luyện, chỉ cần giết ông thì cái mtn này cũng sẽ rách thôi” Tân Trạm thản nhiên nói.Tấm màn chắn này quả thực rất kiên cố nhưng mà những làn khí lại tương liên với Chu Tùng Sinh.“Không sai, nhưng mà đáng tiếc là cậu không thể nào phá vỡ được”

Chương 2517

“Có tư cách hay không, không phải chỉ dựa vào miệng nói, mà phải dựa vào khả năng của chính mình”

Tân Trạm đưa tay ra, ngay lúc này một chiếc kiếm xanh đột nhiên xuất hiện ở trên tay anh.

Mà Chu Tùng Sinh thì cười lạnh sau đó có một thanh kiếm màu đỏ thắm ở trên tay.

“Bản tôi cho cậu biết đỉnh phong của Hợp Thể cảnh chênh lệch so với cậu rất nhiều, giống như là một ngôi sao với một con kiến bé nhỏ.”

Sau khi dứt lời thì Chu Tùng Sinh đột nhiên lao ra.

Từ chiếc kiếm màu đỏ kia b*n r* một loại ánh sáng màu đỏ động trời.

Ở dưới một ngón tay của Chu Tùng Sinh giống như xuất hiện rồng lửa, đốt cháy hết tất cả những gì nó đi qua, hướng về phía của Tân Trạm.

Âm ầm!

Lửa này giống như bị linh khí tấn công, thân thể của Tân trạm đột nhiên bay rớt ra ngoài, sau đó hơi nghiêng người bay vút lên.

“Muốn chạy sao? Đã không còn kịp rồi”

Chu Tùng Sinh cười to sau đó cũng đuổi theo.

Mà Tân Trạm thì thi triển Thiên Hỏa Bộ, tốc độ giống như ma quỷ.

Lúc này đây, nơi mà anh hướng đến không phải là sau nhà mà là con đường vữa nãy đã đi qua.

Trên đường đi vẫn như cũ, vẫn có thể chứng kiến thấy những tu sĩ đang giao thủ, cũng có thể nhìn thấy tu sĩ Diệp Trảm Long.

Tân Trạm một bên chạy như bay một bên thì tiện tay lấy ra các loại linh khí.

Kiếm tiên nhảy múa giống như các loại gió lốc.

Những tu sĩ này vốn định ngăn cản Tân Trạm lại nhưng kết quả lại bị kiếm tấn công mạnh mẽ thân thể lập tức bị chém thành các mảnh vỡ.

“Tên nhóc con này là một bên vừa dẫn tôi đi một bên thì g**t ch*t viện binh của tôi sao, trí não không không tồi, chỉ tiếc là không đủ tu vi, tất cả chỉ là uổng công mà thôi.

Nhìn thấy Tân Trạm ở phía trước xung phong liều chết thì Chu Tùng Sinh nheo đôi mắt của mình lại, cười lạnh một tiếng.

Ông ta đưa tay của mình lên ném ra một mảnh vỡ của chiếc bàn có phong cách cổ xưa.

Cái mảnh vỡ này đi với tốc độ cực nhanh, lập tức bay đến chỗ của Tân Trạm.

Ngay sau đó lập tức nổ tung ra.

Một lượng lớn tiên khí tràn ngập ra, che phủ kín đất trời.

Ngay sau đó những khí này lập tức cứng lại, sau đó hóa thành một màn che trong suốt, bao bọc tất cả những tu sĩ trong phạm vi vài chục mét ở bên trong, tất nhiên là cũng có Tân Trạm cùng với Chu Tùng Sinh.

Nhiều tu sĩ thấy vậy, đều lộ ra vẻ kinh ngạc, lần lượt lui về phía sau, nhất thời dừng tay lại đều nhìn lên bầu trời.

“Đạo hữu Tân, hiện tại cậu không phải lo lắng, tất cả những tu sĩ đều ở trong này sẽ không còn ai có khả năng bắt Diệp Trảm Long, cũng không có cách nào có thể trợ giúp đỡ được.

Diệp Trảm Long”

“Đương nhiên, cậu cũng đừng nghĩ đến việc phá lớp bảo vệ này đi”

Nhìn thấy Tân Trạm sử dụng sức mạnh tấn công lớp màn này một cái thì Chu Tùng Sinh cười một tiếng.

“Đây chính là trần bàn thượng cổ tiên tôn, giống như những mảnh vỡ ngưng tụ lại thành tiên khí che chắn, cũng không phải là thứ mà một người ở cảnh thần phó phân có thể mở ra được”

“Tôi Thấy vật này đã trải qua tế luyện, chỉ cần giết ông thì cái mtn này cũng sẽ rách thôi” Tân Trạm thản nhiên nói.

Tấm màn chắn này quả thực rất kiên cố nhưng mà những làn khí lại tương liên với Chu Tùng Sinh.

“Không sai, nhưng mà đáng tiếc là cậu không thể nào phá vỡ được”

Truyền Kỳ Chiến ThầnTác giả: TruyệnTruyện Ngôn Tình“Anh rể, anh đừng giật nữa” Một nữ sinh diện mạo ngây thơ xinh đẹp nói như làm nũng. Trước mặt cô ta là một người đàn ông đang ngồi giặt quần áo trước bồn rửa mặt. Nghe vậy, người đàn ông bỗng đặt đồ xuống, xoa tay, đỏ mặt nói: “Tuyết Trình, sao em lại gọi anh là anh rể.” Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh.. Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!” Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?” Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di. Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh. “Sau lưng em hơi ngứa, với không tới, anh gãi hộ em đi.” Mới vào phòng, Lâm Tuyết Trinh đã kéo tay Tân Trạm vào… Chương 2517“Có tư cách hay không, không phải chỉ dựa vào miệng nói, mà phải dựa vào khả năng của chính mình”Tân Trạm đưa tay ra, ngay lúc này một chiếc kiếm xanh đột nhiên xuất hiện ở trên tay anh.Mà Chu Tùng Sinh thì cười lạnh sau đó có một thanh kiếm màu đỏ thắm ở trên tay.“Bản tôi cho cậu biết đỉnh phong của Hợp Thể cảnh chênh lệch so với cậu rất nhiều, giống như là một ngôi sao với một con kiến bé nhỏ.”Sau khi dứt lời thì Chu Tùng Sinh đột nhiên lao ra.Từ chiếc kiếm màu đỏ kia b*n r* một loại ánh sáng màu đỏ động trời.Ở dưới một ngón tay của Chu Tùng Sinh giống như xuất hiện rồng lửa, đốt cháy hết tất cả những gì nó đi qua, hướng về phía của Tân Trạm.Âm ầm!Lửa này giống như bị linh khí tấn công, thân thể của Tân trạm đột nhiên bay rớt ra ngoài, sau đó hơi nghiêng người bay vút lên.“Muốn chạy sao? Đã không còn kịp rồi”Chu Tùng Sinh cười to sau đó cũng đuổi theo.Mà Tân Trạm thì thi triển Thiên Hỏa Bộ, tốc độ giống như ma quỷ.Lúc này đây, nơi mà anh hướng đến không phải là sau nhà mà là con đường vữa nãy đã đi qua.Trên đường đi vẫn như cũ, vẫn có thể chứng kiến thấy những tu sĩ đang giao thủ, cũng có thể nhìn thấy tu sĩ Diệp Trảm Long.Tân Trạm một bên chạy như bay một bên thì tiện tay lấy ra các loại linh khí.Kiếm tiên nhảy múa giống như các loại gió lốc.Những tu sĩ này vốn định ngăn cản Tân Trạm lại nhưng kết quả lại bị kiếm tấn công mạnh mẽ thân thể lập tức bị chém thành các mảnh vỡ.“Tên nhóc con này là một bên vừa dẫn tôi đi một bên thì g**t ch*t viện binh của tôi sao, trí não không không tồi, chỉ tiếc là không đủ tu vi, tất cả chỉ là uổng công mà thôi.Nhìn thấy Tân Trạm ở phía trước xung phong liều chết thì Chu Tùng Sinh nheo đôi mắt của mình lại, cười lạnh một tiếng.Ông ta đưa tay của mình lên ném ra một mảnh vỡ của chiếc bàn có phong cách cổ xưa.Cái mảnh vỡ này đi với tốc độ cực nhanh, lập tức bay đến chỗ của Tân Trạm.Ngay sau đó lập tức nổ tung ra.Một lượng lớn tiên khí tràn ngập ra, che phủ kín đất trời.Ngay sau đó những khí này lập tức cứng lại, sau đó hóa thành một màn che trong suốt, bao bọc tất cả những tu sĩ trong phạm vi vài chục mét ở bên trong, tất nhiên là cũng có Tân Trạm cùng với Chu Tùng Sinh.Nhiều tu sĩ thấy vậy, đều lộ ra vẻ kinh ngạc, lần lượt lui về phía sau, nhất thời dừng tay lại đều nhìn lên bầu trời.“Đạo hữu Tân, hiện tại cậu không phải lo lắng, tất cả những tu sĩ đều ở trong này sẽ không còn ai có khả năng bắt Diệp Trảm Long, cũng không có cách nào có thể trợ giúp đỡ được.Diệp Trảm Long”“Đương nhiên, cậu cũng đừng nghĩ đến việc phá lớp bảo vệ này đi”Nhìn thấy Tân Trạm sử dụng sức mạnh tấn công lớp màn này một cái thì Chu Tùng Sinh cười một tiếng.“Đây chính là trần bàn thượng cổ tiên tôn, giống như những mảnh vỡ ngưng tụ lại thành tiên khí che chắn, cũng không phải là thứ mà một người ở cảnh thần phó phân có thể mở ra được”“Tôi Thấy vật này đã trải qua tế luyện, chỉ cần giết ông thì cái mtn này cũng sẽ rách thôi” Tân Trạm thản nhiên nói.Tấm màn chắn này quả thực rất kiên cố nhưng mà những làn khí lại tương liên với Chu Tùng Sinh.“Không sai, nhưng mà đáng tiếc là cậu không thể nào phá vỡ được”

Chương 2517