Tác giả:

Editor: Độc Ẩm "Ưm......!Nóng quá......" Sơ Nghiên tỉnh lại, cả người nóng bừng như lửa đốt, tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Trên người có thứ gì đó cọ cọ, hình như còn l**m cô, cô mơ màng nhớ đến con chó ở quê mà cô quen khi còn nhỏ. Cô vươn tay dùng sức đẩy một cái, lẩm bẩm: "Đừng có nghịch nữa, Vượng Tài!" Người đàn ông trên người cô bị cô coi như một con chó mà đẩy ra, sắc mặt lập tức tối sầm. Hắn hơi ngồi dậy, nhìn dáng vẻ sa vào d*c v*ng của cô, cười lạnh. Người phụ nữ lẳng lơ này coi hắn là người kia, một lúc nữa thôi cô ta sẽ vứt bỏ tôn nghiêm mà r*n r*, thần phục dưới thân mình. Người đàn ông đè thấp thanh âm, nhìn cô với ánh mắt khinh miệt khiêu khích: "Muốn sao? Cầu xin tôi đi." Cái gì thế này? Chó biết nói? Sơ Nghiên cố gắng nhấc mí mắt nặng như chì, mơ mơ màng màng thấy một người nằm trên người mình, trong nháy mắt bị doạ tỉnh: "Anh là ai?!" Người đàn ông ngẩn người, cho rằng cô nhận ra hắn không phải người kia. Nhưng trong phòng tối đen, hơn nữa với tình…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...