"Ưm!Đây là đâu a!"-Hạ Tước giật mình ngồi dậy,khốn khiếp!Là mùi thuốc khử trùng.Nàng là ghét cay ghét đắng mùi này a.Khoan đã,nàng...là đang ở bệnh viện sao?Nhưng...không thể nào,tối qua nàng còn đọc cuốn"Tình Yêu Bất Diệt"đáng chết kia,đọc được một nửa thì đã ngủ mất,làm sao có thể thức dậy liền tại bệnh viện chứ?Đầu óc nàng quay cuồng,rốt cuộc là tại sao?Bỗng một cô ý tá bước vào "Hạ tiểu thư!Cô đã tỉnh!Hạ thiếu gia rất lo cho cô!" "Hạ thiếu gia?Là ai?"-nàng nhíu mày khó hiểu,ai là Hạ thiếu gia chứ? "Chính là anh trai cô,Hạ Tử Hạo,cô...không nhớ sao?" "Hạ Tử Hạo sao?"-nàng có chút quen tai,lầm bầm đọc lại. /A!Chính là tên nam phụ,anh của nữ phụ Hạ Tử Hạo sao?Nhưng...làm sao lại...Khoan đã!Ta...xuyên rồi sao?/-nàng ngẫm nghĩ lại rồi tự mình kết luận. "Không thể nào!" "Chuyện gì không thể vậy tiểu thư?"-cô y tá tò mò hỏi "Ha...ha...ha..không có gì,không có gì!"-nàng cuối cùng nói bản thân mệt mỏi,muốn nghỉ ngơi mà đuổi nữ y tá kia ra ngoài,bản thân lại còn tự mình ngẫm lại.Theo như…

Chương 4: Nữ nhân giả tạo Hạ Nữ Linh

Xuyên Không Kì Cục TruyệnTác giả: Thiên Hoa Ngọc TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm!Đây là đâu a!"-Hạ Tước giật mình ngồi dậy,khốn khiếp!Là mùi thuốc khử trùng.Nàng là ghét cay ghét đắng mùi này a.Khoan đã,nàng...là đang ở bệnh viện sao?Nhưng...không thể nào,tối qua nàng còn đọc cuốn"Tình Yêu Bất Diệt"đáng chết kia,đọc được một nửa thì đã ngủ mất,làm sao có thể thức dậy liền tại bệnh viện chứ?Đầu óc nàng quay cuồng,rốt cuộc là tại sao?Bỗng một cô ý tá bước vào "Hạ tiểu thư!Cô đã tỉnh!Hạ thiếu gia rất lo cho cô!" "Hạ thiếu gia?Là ai?"-nàng nhíu mày khó hiểu,ai là Hạ thiếu gia chứ? "Chính là anh trai cô,Hạ Tử Hạo,cô...không nhớ sao?" "Hạ Tử Hạo sao?"-nàng có chút quen tai,lầm bầm đọc lại. /A!Chính là tên nam phụ,anh của nữ phụ Hạ Tử Hạo sao?Nhưng...làm sao lại...Khoan đã!Ta...xuyên rồi sao?/-nàng ngẫm nghĩ lại rồi tự mình kết luận. "Không thể nào!" "Chuyện gì không thể vậy tiểu thư?"-cô y tá tò mò hỏi "Ha...ha...ha..không có gì,không có gì!"-nàng cuối cùng nói bản thân mệt mỏi,muốn nghỉ ngơi mà đuổi nữ y tá kia ra ngoài,bản thân lại còn tự mình ngẫm lại.Theo như… Hạ Tước à!Em có sao không,chị rất lo cho em!"-đó nhất định không ai khác ngoài nữ chính trong truyền thuyết,Hạ Nữ Linh.Nếu đúng như những gì nàng biết thì trong khi nhân vật Hạ Tước nằm trong phòng cấp cứu,hơi thở liên tục giảm mạnh,xém chút đã mất mạng thì nhân vật nữ chính Hạ Nữ Linh này lại giả vờ đau lòng,khóc lóc còn khuyên nhủ nam phụ ngu ngốc Hạ Tử Hạo không nên trách mắng Hạ Tước nàng,nói nàng còn nhỏ thiếu suy nghĩ,nhưng thực lòng lại là cố gắng nhét thêm vào đầu nam phụ này những suy nghĩ cay độc,đầy chán ghét với nữ phụ Hạ Tước,mong nàng ta sớm chết đi.Hiện tại nàng là không sao quay về,Hạ Nữ Linh theo nguyên gốc truyện viết thì đã khiến nàng cãi nhau với nàng ta,hại nàng bị ba tát một cái,từ đó giận hờn không thèm về nhà,lại cố ý khiến nàng suốt ngày ở bệnh viện quấy rối Đông Phương Dương Minh khiến lời ra tiếng vào,hạ thấp thanh danh nữ nhân nhà Hạ gia.Bản thân ở nhà lại ngầm tố cáo hành động đưa tiền cho con gái của Hạ phu nhân khiến bà trong mắt Hạ lão gia giảm đi một bậc,còn đặc biệt khó chịu với bà.Một bên lại còn giả vờ ngây thơ,quyến rũ thành công Hạ Tử Hạo,khiến hắn mê muội,cuối cùng thật lòng bị ả ta làm cho chán ghét Hạ Tước mà bỏ mặc sống chết của nàng,không quan tâm.Nàng chán ghét,một chút tức giận nhìn:"Còn không phải rằng trong lòng cô đã sớm mong tôi chết đi,bây giờ không thành,hiện tại đang tức giận nguyền rủa à?ví dụ như"Tiện nhân Hạ Tước,sớm muộn gì mày cũng chết thôi,đứng có mà đắc thắng!"hay là"Rồi tao sẽ khiến mày cái gì cũng không còn,đừng nghĩ đến việc còn đứng được ở đây,mạng mày lớn lần này nhưng không lớn hoài đâu!"-nàng đắc ý nhìn gương mặt đang biến sắc của Hạ Nữ Linh,tất nhiên nàng biết cô ta đang nghĩ gì rồi,vì nàng đã từng đọc qua đoạn hội thoại đầy giả tạo này cơ mà."Làm sao cô biết?À ý chị là em làm sao lại nghĩ như vậy?"-cô ta tức giận,nói hớ ra,nhưng khi nhìn thấy Hạ Tử Hạo đang nhìn mình thì liền sửa lại,giọng điệu có chút uất ức,cuối cùng là ch** n**c mắt,quả nhiên là nữ chính có khác,cái gì cũng được ưu tiên,ngay cả khóc cũng dễ nữa chứ.Nàng chán ghét không quan tâm đến ả ta nữa mà trức tiếp kéo tay Hạ Tử Hạo vào trong nhà,riêng Hạ Tử Hạo,hắn đã nhìn thấy được một phần nào đó bộ mặt đáng kinh tởm của Hạ Nữ Linh,rõ ràng lúc nghe tin Hạ Tước tính mạng nguy kịch,đang cấp cứu nàng ta lại rất suy sụp,khóc lóc rồi khuyên nhủ hắn,cầu nguyện bình an,vậy mà giờ lại tự bản thân nàng ta nói lên rồi,còn làm hắn xém chút đã nghĩ sẽ cố gắng để ý đến cô em gái nuôi nàng hơn,hiện tại không cần nữa rồi,dù sao thì với sự giả tạo của mình,nàng ta chắc sẽ quyến rũ được nhiều người đàn ông rồi...

Hạ Tước à!Em có sao không,chị rất lo cho em!"-đó nhất định không ai khác ngoài nữ chính trong truyền thuyết,Hạ Nữ Linh.Nếu đúng như những gì nàng biết thì trong khi nhân vật Hạ Tước nằm trong phòng cấp cứu,hơi thở liên tục giảm mạnh,xém chút đã mất mạng thì nhân vật nữ chính Hạ Nữ Linh này lại giả vờ đau lòng,khóc lóc còn khuyên nhủ nam phụ ngu ngốc Hạ Tử Hạo không nên trách mắng Hạ Tước nàng,nói nàng còn nhỏ thiếu suy nghĩ,nhưng thực lòng lại là cố gắng nhét thêm vào đầu nam phụ này những suy nghĩ cay độc,đầy chán ghét với nữ phụ Hạ Tước,mong nàng ta sớm chết đi.Hiện tại nàng là không sao quay về,Hạ Nữ Linh theo nguyên gốc truyện viết thì đã khiến nàng cãi nhau với nàng ta,hại nàng bị ba tát một cái,từ đó giận hờn không thèm về nhà,lại cố ý khiến nàng suốt ngày ở bệnh viện quấy rối Đông Phương Dương Minh khiến lời ra tiếng vào,hạ thấp thanh danh nữ nhân nhà Hạ gia.Bản thân ở nhà lại ngầm tố cáo hành động đưa tiền cho con gái của Hạ phu nhân khiến bà trong mắt Hạ lão gia giảm đi một bậc,còn đặc biệt khó chịu với bà.Một bên lại còn giả vờ ngây thơ,quyến rũ thành công Hạ Tử Hạo,khiến hắn mê muội,cuối cùng thật lòng bị ả ta làm cho chán ghét Hạ Tước mà bỏ mặc sống chết của nàng,không quan tâm.Nàng chán ghét,một chút tức giận nhìn:

"Còn không phải rằng trong lòng cô đã sớm mong tôi chết đi,bây giờ không thành,hiện tại đang tức giận nguyền rủa à?ví dụ như"Tiện nhân Hạ Tước,sớm muộn gì mày cũng chết thôi,đứng có mà đắc thắng!"hay là"Rồi tao sẽ khiến mày cái gì cũng không còn,đừng nghĩ đến việc còn đứng được ở đây,mạng mày lớn lần này nhưng không lớn hoài đâu!"-nàng đắc ý nhìn gương mặt đang biến sắc của Hạ Nữ Linh,tất nhiên nàng biết cô ta đang nghĩ gì rồi,vì nàng đã từng đọc qua đoạn hội thoại đầy giả tạo này cơ mà.

"Làm sao cô biết?À ý chị là em làm sao lại nghĩ như vậy?"-cô ta tức giận,nói hớ ra,nhưng khi nhìn thấy Hạ Tử Hạo đang nhìn mình thì liền sửa lại,giọng điệu có chút uất ức,cuối cùng là ch** n**c mắt,quả nhiên là nữ chính có khác,cái gì cũng được ưu tiên,ngay cả khóc cũng dễ nữa chứ.Nàng chán ghét không quan tâm đến ả ta nữa mà trức tiếp kéo tay Hạ Tử Hạo vào trong nhà,riêng Hạ Tử Hạo,hắn đã nhìn thấy được một phần nào đó bộ mặt đáng kinh tởm của Hạ Nữ Linh,rõ ràng lúc nghe tin Hạ Tước tính mạng nguy kịch,đang cấp cứu nàng ta lại rất suy sụp,khóc lóc rồi khuyên nhủ hắn,cầu nguyện bình an,vậy mà giờ lại tự bản thân nàng ta nói lên rồi,còn làm hắn xém chút đã nghĩ sẽ cố gắng để ý đến cô em gái nuôi nàng hơn,hiện tại không cần nữa rồi,dù sao thì với sự giả tạo của mình,nàng ta chắc sẽ quyến rũ được nhiều người đàn ông rồi...

Xuyên Không Kì Cục TruyệnTác giả: Thiên Hoa Ngọc TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm!Đây là đâu a!"-Hạ Tước giật mình ngồi dậy,khốn khiếp!Là mùi thuốc khử trùng.Nàng là ghét cay ghét đắng mùi này a.Khoan đã,nàng...là đang ở bệnh viện sao?Nhưng...không thể nào,tối qua nàng còn đọc cuốn"Tình Yêu Bất Diệt"đáng chết kia,đọc được một nửa thì đã ngủ mất,làm sao có thể thức dậy liền tại bệnh viện chứ?Đầu óc nàng quay cuồng,rốt cuộc là tại sao?Bỗng một cô ý tá bước vào "Hạ tiểu thư!Cô đã tỉnh!Hạ thiếu gia rất lo cho cô!" "Hạ thiếu gia?Là ai?"-nàng nhíu mày khó hiểu,ai là Hạ thiếu gia chứ? "Chính là anh trai cô,Hạ Tử Hạo,cô...không nhớ sao?" "Hạ Tử Hạo sao?"-nàng có chút quen tai,lầm bầm đọc lại. /A!Chính là tên nam phụ,anh của nữ phụ Hạ Tử Hạo sao?Nhưng...làm sao lại...Khoan đã!Ta...xuyên rồi sao?/-nàng ngẫm nghĩ lại rồi tự mình kết luận. "Không thể nào!" "Chuyện gì không thể vậy tiểu thư?"-cô y tá tò mò hỏi "Ha...ha...ha..không có gì,không có gì!"-nàng cuối cùng nói bản thân mệt mỏi,muốn nghỉ ngơi mà đuổi nữ y tá kia ra ngoài,bản thân lại còn tự mình ngẫm lại.Theo như… Hạ Tước à!Em có sao không,chị rất lo cho em!"-đó nhất định không ai khác ngoài nữ chính trong truyền thuyết,Hạ Nữ Linh.Nếu đúng như những gì nàng biết thì trong khi nhân vật Hạ Tước nằm trong phòng cấp cứu,hơi thở liên tục giảm mạnh,xém chút đã mất mạng thì nhân vật nữ chính Hạ Nữ Linh này lại giả vờ đau lòng,khóc lóc còn khuyên nhủ nam phụ ngu ngốc Hạ Tử Hạo không nên trách mắng Hạ Tước nàng,nói nàng còn nhỏ thiếu suy nghĩ,nhưng thực lòng lại là cố gắng nhét thêm vào đầu nam phụ này những suy nghĩ cay độc,đầy chán ghét với nữ phụ Hạ Tước,mong nàng ta sớm chết đi.Hiện tại nàng là không sao quay về,Hạ Nữ Linh theo nguyên gốc truyện viết thì đã khiến nàng cãi nhau với nàng ta,hại nàng bị ba tát một cái,từ đó giận hờn không thèm về nhà,lại cố ý khiến nàng suốt ngày ở bệnh viện quấy rối Đông Phương Dương Minh khiến lời ra tiếng vào,hạ thấp thanh danh nữ nhân nhà Hạ gia.Bản thân ở nhà lại ngầm tố cáo hành động đưa tiền cho con gái của Hạ phu nhân khiến bà trong mắt Hạ lão gia giảm đi một bậc,còn đặc biệt khó chịu với bà.Một bên lại còn giả vờ ngây thơ,quyến rũ thành công Hạ Tử Hạo,khiến hắn mê muội,cuối cùng thật lòng bị ả ta làm cho chán ghét Hạ Tước mà bỏ mặc sống chết của nàng,không quan tâm.Nàng chán ghét,một chút tức giận nhìn:"Còn không phải rằng trong lòng cô đã sớm mong tôi chết đi,bây giờ không thành,hiện tại đang tức giận nguyền rủa à?ví dụ như"Tiện nhân Hạ Tước,sớm muộn gì mày cũng chết thôi,đứng có mà đắc thắng!"hay là"Rồi tao sẽ khiến mày cái gì cũng không còn,đừng nghĩ đến việc còn đứng được ở đây,mạng mày lớn lần này nhưng không lớn hoài đâu!"-nàng đắc ý nhìn gương mặt đang biến sắc của Hạ Nữ Linh,tất nhiên nàng biết cô ta đang nghĩ gì rồi,vì nàng đã từng đọc qua đoạn hội thoại đầy giả tạo này cơ mà."Làm sao cô biết?À ý chị là em làm sao lại nghĩ như vậy?"-cô ta tức giận,nói hớ ra,nhưng khi nhìn thấy Hạ Tử Hạo đang nhìn mình thì liền sửa lại,giọng điệu có chút uất ức,cuối cùng là ch** n**c mắt,quả nhiên là nữ chính có khác,cái gì cũng được ưu tiên,ngay cả khóc cũng dễ nữa chứ.Nàng chán ghét không quan tâm đến ả ta nữa mà trức tiếp kéo tay Hạ Tử Hạo vào trong nhà,riêng Hạ Tử Hạo,hắn đã nhìn thấy được một phần nào đó bộ mặt đáng kinh tởm của Hạ Nữ Linh,rõ ràng lúc nghe tin Hạ Tước tính mạng nguy kịch,đang cấp cứu nàng ta lại rất suy sụp,khóc lóc rồi khuyên nhủ hắn,cầu nguyện bình an,vậy mà giờ lại tự bản thân nàng ta nói lên rồi,còn làm hắn xém chút đã nghĩ sẽ cố gắng để ý đến cô em gái nuôi nàng hơn,hiện tại không cần nữa rồi,dù sao thì với sự giả tạo của mình,nàng ta chắc sẽ quyến rũ được nhiều người đàn ông rồi...

Chương 4: Nữ nhân giả tạo Hạ Nữ Linh