"Ưm!Đây là đâu a!"-Hạ Tước giật mình ngồi dậy,khốn khiếp!Là mùi thuốc khử trùng.Nàng là ghét cay ghét đắng mùi này a.Khoan đã,nàng...là đang ở bệnh viện sao?Nhưng...không thể nào,tối qua nàng còn đọc cuốn"Tình Yêu Bất Diệt"đáng chết kia,đọc được một nửa thì đã ngủ mất,làm sao có thể thức dậy liền tại bệnh viện chứ?Đầu óc nàng quay cuồng,rốt cuộc là tại sao?Bỗng một cô ý tá bước vào "Hạ tiểu thư!Cô đã tỉnh!Hạ thiếu gia rất lo cho cô!" "Hạ thiếu gia?Là ai?"-nàng nhíu mày khó hiểu,ai là Hạ thiếu gia chứ? "Chính là anh trai cô,Hạ Tử Hạo,cô...không nhớ sao?" "Hạ Tử Hạo sao?"-nàng có chút quen tai,lầm bầm đọc lại. /A!Chính là tên nam phụ,anh của nữ phụ Hạ Tử Hạo sao?Nhưng...làm sao lại...Khoan đã!Ta...xuyên rồi sao?/-nàng ngẫm nghĩ lại rồi tự mình kết luận. "Không thể nào!" "Chuyện gì không thể vậy tiểu thư?"-cô y tá tò mò hỏi "Ha...ha...ha..không có gì,không có gì!"-nàng cuối cùng nói bản thân mệt mỏi,muốn nghỉ ngơi mà đuổi nữ y tá kia ra ngoài,bản thân lại còn tự mình ngẫm lại.Theo như…

Chương 20: Suy nghĩ

Xuyên Không Kì Cục TruyệnTác giả: Thiên Hoa Ngọc TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm!Đây là đâu a!"-Hạ Tước giật mình ngồi dậy,khốn khiếp!Là mùi thuốc khử trùng.Nàng là ghét cay ghét đắng mùi này a.Khoan đã,nàng...là đang ở bệnh viện sao?Nhưng...không thể nào,tối qua nàng còn đọc cuốn"Tình Yêu Bất Diệt"đáng chết kia,đọc được một nửa thì đã ngủ mất,làm sao có thể thức dậy liền tại bệnh viện chứ?Đầu óc nàng quay cuồng,rốt cuộc là tại sao?Bỗng một cô ý tá bước vào "Hạ tiểu thư!Cô đã tỉnh!Hạ thiếu gia rất lo cho cô!" "Hạ thiếu gia?Là ai?"-nàng nhíu mày khó hiểu,ai là Hạ thiếu gia chứ? "Chính là anh trai cô,Hạ Tử Hạo,cô...không nhớ sao?" "Hạ Tử Hạo sao?"-nàng có chút quen tai,lầm bầm đọc lại. /A!Chính là tên nam phụ,anh của nữ phụ Hạ Tử Hạo sao?Nhưng...làm sao lại...Khoan đã!Ta...xuyên rồi sao?/-nàng ngẫm nghĩ lại rồi tự mình kết luận. "Không thể nào!" "Chuyện gì không thể vậy tiểu thư?"-cô y tá tò mò hỏi "Ha...ha...ha..không có gì,không có gì!"-nàng cuối cùng nói bản thân mệt mỏi,muốn nghỉ ngơi mà đuổi nữ y tá kia ra ngoài,bản thân lại còn tự mình ngẫm lại.Theo như… Một lúc sau,Hạ Tước liền rời đi,lặng lẽ đứng tại góc khuất xem rõ tình hình.Cuối cùng Triết Toàn đã đến,tuy rằng lúc đầu có chút bất ngờ nhưng rồi ngay sau đó anh lại lấy lại bình tĩnh mỉm cười cùng Du Du bước vào rạp chiếu phim.Nàng có chút bất lực mệt mỏi,quay lưng đi theo hướng người đông đúc.Trong lòng nàng là cả một nỗi sầu khó dứt,từ khi xuyên vào truyện đến nay,nàng dường như bắt đầu mất phương hướng vì những gì mình đã chọn,cốt truyện chỉ còn giữ lại những chuỗi sự kiện lớn mà thôi,dường như nó đã bị nàng sửa đổi cả rồi.Mà còn phải lo lắng hơn cả khi nàng thường mơ thấy những giấc đứt đoạn,mơ hồ và ảo diệu,nàng không rõ những người đó là ai,chỉ biết rằng họ rất yêu quý nàng,họ cũng đã cố gắng bảo vệ nàng,nhưng thực lòng mà nói,nàng không hề nhìn thấy được mặt của bọn họ.Thở dài một tiếng,Hạ Tước cứ vậy mà lặng lẽ đi dạo,nàng chỉ là không biết rõ được ngày mai sẽ như thế nào.Sáng hôm sau,Hạ Tước cùng Hạ Tử Hạo đến Dạ Phong một chuyến để đưa nàng vào làm việc:"Tử Hạo,cậu đến rồi!"-bước vào phòng của chủ tịch,nàng liền tò mò quan sát nam nhân trước mắt,thật sự là một cực phẩm nha!Nàng càng nhìn lại càng bị thu hút,thật lòng tò mò không biết tên nam nhân trước mắt là ai:"Hạ tiểu thư,tôi là Dạ Phong,chào cô!"-hắn cười nhẹ rồi đưa tay về phía nàng"Dạ Phong?""Ừm!"-nàng chợt có cảm giác kì lạ,nàng không hề nhớ được hoàn cảnh của kẻ này,rốt cuộc hắn đã đảm nhận vai gì trong cuốn truyện này vậy chứ?

Một lúc sau,Hạ Tước liền rời đi,lặng lẽ đứng tại góc khuất xem rõ tình hình.Cuối cùng Triết Toàn đã đến,tuy rằng lúc đầu có chút bất ngờ nhưng rồi ngay sau đó anh lại lấy lại bình tĩnh mỉm cười cùng Du Du bước vào rạp chiếu phim.Nàng có chút bất lực mệt mỏi,quay lưng đi theo hướng người đông đúc.Trong lòng nàng là cả một nỗi sầu khó dứt,từ khi xuyên vào truyện đến nay,nàng dường như bắt đầu mất phương hướng vì những gì mình đã chọn,cốt truyện chỉ còn giữ lại những chuỗi sự kiện lớn mà thôi,dường như nó đã bị nàng sửa đổi cả rồi.Mà còn phải lo lắng hơn cả khi nàng thường mơ thấy những giấc đứt đoạn,mơ hồ và ảo diệu,nàng không rõ những người đó là ai,chỉ biết rằng họ rất yêu quý nàng,họ cũng đã cố gắng bảo vệ nàng,nhưng thực lòng mà nói,nàng không hề nhìn thấy được mặt của bọn họ.Thở dài một tiếng,Hạ Tước cứ vậy mà lặng lẽ đi dạo,nàng chỉ là không biết rõ được ngày mai sẽ như thế nào.Sáng hôm sau,Hạ Tước cùng Hạ Tử Hạo đến Dạ Phong một chuyến để đưa nàng vào làm việc:

"Tử Hạo,cậu đến rồi!"-bước vào phòng của chủ tịch,nàng liền tò mò quan sát nam nhân trước mắt,thật sự là một cực phẩm nha!Nàng càng nhìn lại càng bị thu hút,thật lòng tò mò không biết tên nam nhân trước mắt là ai:

"Hạ tiểu thư,tôi là Dạ Phong,chào cô!"-hắn cười nhẹ rồi đưa tay về phía nàng

"Dạ Phong?"

"Ừm!"-nàng chợt có cảm giác kì lạ,nàng không hề nhớ được hoàn cảnh của kẻ này,rốt cuộc hắn đã đảm nhận vai gì trong cuốn truyện này vậy chứ?

Xuyên Không Kì Cục TruyệnTác giả: Thiên Hoa Ngọc TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm!Đây là đâu a!"-Hạ Tước giật mình ngồi dậy,khốn khiếp!Là mùi thuốc khử trùng.Nàng là ghét cay ghét đắng mùi này a.Khoan đã,nàng...là đang ở bệnh viện sao?Nhưng...không thể nào,tối qua nàng còn đọc cuốn"Tình Yêu Bất Diệt"đáng chết kia,đọc được một nửa thì đã ngủ mất,làm sao có thể thức dậy liền tại bệnh viện chứ?Đầu óc nàng quay cuồng,rốt cuộc là tại sao?Bỗng một cô ý tá bước vào "Hạ tiểu thư!Cô đã tỉnh!Hạ thiếu gia rất lo cho cô!" "Hạ thiếu gia?Là ai?"-nàng nhíu mày khó hiểu,ai là Hạ thiếu gia chứ? "Chính là anh trai cô,Hạ Tử Hạo,cô...không nhớ sao?" "Hạ Tử Hạo sao?"-nàng có chút quen tai,lầm bầm đọc lại. /A!Chính là tên nam phụ,anh của nữ phụ Hạ Tử Hạo sao?Nhưng...làm sao lại...Khoan đã!Ta...xuyên rồi sao?/-nàng ngẫm nghĩ lại rồi tự mình kết luận. "Không thể nào!" "Chuyện gì không thể vậy tiểu thư?"-cô y tá tò mò hỏi "Ha...ha...ha..không có gì,không có gì!"-nàng cuối cùng nói bản thân mệt mỏi,muốn nghỉ ngơi mà đuổi nữ y tá kia ra ngoài,bản thân lại còn tự mình ngẫm lại.Theo như… Một lúc sau,Hạ Tước liền rời đi,lặng lẽ đứng tại góc khuất xem rõ tình hình.Cuối cùng Triết Toàn đã đến,tuy rằng lúc đầu có chút bất ngờ nhưng rồi ngay sau đó anh lại lấy lại bình tĩnh mỉm cười cùng Du Du bước vào rạp chiếu phim.Nàng có chút bất lực mệt mỏi,quay lưng đi theo hướng người đông đúc.Trong lòng nàng là cả một nỗi sầu khó dứt,từ khi xuyên vào truyện đến nay,nàng dường như bắt đầu mất phương hướng vì những gì mình đã chọn,cốt truyện chỉ còn giữ lại những chuỗi sự kiện lớn mà thôi,dường như nó đã bị nàng sửa đổi cả rồi.Mà còn phải lo lắng hơn cả khi nàng thường mơ thấy những giấc đứt đoạn,mơ hồ và ảo diệu,nàng không rõ những người đó là ai,chỉ biết rằng họ rất yêu quý nàng,họ cũng đã cố gắng bảo vệ nàng,nhưng thực lòng mà nói,nàng không hề nhìn thấy được mặt của bọn họ.Thở dài một tiếng,Hạ Tước cứ vậy mà lặng lẽ đi dạo,nàng chỉ là không biết rõ được ngày mai sẽ như thế nào.Sáng hôm sau,Hạ Tước cùng Hạ Tử Hạo đến Dạ Phong một chuyến để đưa nàng vào làm việc:"Tử Hạo,cậu đến rồi!"-bước vào phòng của chủ tịch,nàng liền tò mò quan sát nam nhân trước mắt,thật sự là một cực phẩm nha!Nàng càng nhìn lại càng bị thu hút,thật lòng tò mò không biết tên nam nhân trước mắt là ai:"Hạ tiểu thư,tôi là Dạ Phong,chào cô!"-hắn cười nhẹ rồi đưa tay về phía nàng"Dạ Phong?""Ừm!"-nàng chợt có cảm giác kì lạ,nàng không hề nhớ được hoàn cảnh của kẻ này,rốt cuộc hắn đã đảm nhận vai gì trong cuốn truyện này vậy chứ?

Chương 20: Suy nghĩ